Người dịch:
Minh Thư
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
Bây giờ, tình huống hiện trường có chút hỗn loạn.
Gia chủ bảy gia tộc lớn cải vả không ngừng, không ai nhường ai, đều nói khuê nữ của mình giống như Thiên tiên.
Lâm Hào Minh trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ có thể đứng một bên nhìn của bọn hắn cãi vã.
- Phụ thân, làm sao vậy?
Lâm Hàm Ngọc nghe đại sảnh có chút ồn ào nên đến xem một chút có chuyện gì.
- Bọn họ đều muốn gả con gái cho đệ đệ ngươi, nhưng mà, quá nhiều người, không biết nên chọn thế nào.
Lâm Hào Minh khó khăn nói.
Lâm Hàm Ngọc sững sờ, sau đó phì một tiếng bật cười, nhưng nàng cảm thấy, đệ đệ định hôn vào lúc này có lẽ hơi sớm.
- Phụ thân, không bằng để cho bọn họ kêu khuê nữ của mình đến, sau đó từ từ chọn, có được không?
Lâm Hàm Ngọc nói.
Nàng thật sự không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, bất quá nàng biết, tất cả những chuyện này đều bởi vì đệ đệ nàng rất lợi hại.
Về sau thành tựu vô hạn.
Bảy gia chủ của các đại gia tộc đều đích thân đến đây.
- Ồ, đúng rồi.
Lâm Hào Minh vỗ đùi, sau đó ngăn tình huống hiện trường lại.
- Các vị, mọi người đều nói nữ nhi của mọi người đẹp như thiên tiên, không bằng gọi tới đây để chúng ta cùng nhìn một chút, có được không?
Lâm Hào Minh vừa nói ra lời này, đám đại gia chủ lập tức đồng ý, đánh thép vẫn cần tự thân cứng rắn, dựa vào sự thật mà nói chuyện.
Sau đó mọi người rời khỏi, từng người chạy về nhà kêu khuê nữ mình đi tới liều mạng.
Sau khi mọi người tản ra, Lâm Hào Minh không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tình huống này thật quá bốc lửa.
- Gọi các muội muội con tới đây, để các nàng hỗ trợ nhìn một chút.
Lâm Hào Minh nói.
- Vâng.
Lâm Hàm Ngọc gật đầu, dưới cái nhìn của bọn họ, đây là một việc lớn a, phải vì đệ đệ chọn một nương tử thật hoàn mỹ mới được.
Thời điểm Lâm Phi Tuyết cùng Lâm Lan Nhi biết được mình sẽ chọn nương tử cho Lâm Phàm, từng người đều đầy lòng hiếu kỳ đi đến đại sảnh.
Việc này là một việc trọng đại nha.
Lâm gia chỉ có duy nhất một nhi tử, các nàng dĩ nhiên muốn để Lâm gia trở nên náo nhiệt hơn.
Cũng không lâu lắm, Thất đại gia chủ đã dẫn khuê nữ nhà mình đến.
Thời điểm tiến vào Lâm Gia, một hàng cảnh đẹp kinh động sự chú ý của mọi người.
Lâm Hào Minh nhìn một chút, cũng gật gật đầu.
- Không tồi, đúng là rất khá a.
Hoàng gia chủ đẩy khuê nữ của mình ra ngoài.
- Lâm huynh mời huynh nhìn một cái, như thế nào?
- Không rồi.
Lâm Hào Minh lập tức mở miệng nói.
Hoàng gia chủ này tuy dáng dấp không ra sao, nhưng khuê nữ của hắn không phải chỉ dùng trưng cho đẹp, muốn cái gì có cái đó, vóc người cân xứng, thuộc hàng mỹ nữ cao cấp.
- Hừ, Lâm huynh thấy khuê nữ của lão phu như thế nào?
Thân gia chủ xem thường Hoàng gia chủ, sau đó đẩy khuê nữ của mình ra ngoài.
Lâm Hào Minh vừa nhìn một cái, còn gật đầu mạnh hơn.
- Không tồi.
Những cô gái bị phụ thân kéo ra khỏi hàng cũng đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng cũng không thể làm gì khác.
Lúc đầu nghe phụ thân nói muốn tìm cho mình một trượng phu, các nàng đều cảm thấy có chút mâu thuẫn, thời điểm biết được là vị thiếu gia kia của Lâm gia, mâu thuẫn trong tâm lý càng lớn hơn.
Cũng không biết gả cho một tên phế vật để làm gì.
Nhưng sau khi nghe chuyện của Lâm Phàm, mỗi một người đều thay đổi 180 độ, cam tâm tình nguyện.
Cường giả, trẻ tuổi, đẹp trai.
Đây là bạch mã vương tử hoàn mỹ trong lòng các nàng.
Đặc biệt khi biết tỉ lệ cạnh tranh tương đối lớn, các nàng chuẩn bị trang phục càng tỉ mỉ xinh đẹp hơn.
- Các ngươi thì tính là gì, nhìn khuê nữ của ta một chút thử xem.
Những gia chủ khác cảm giác, nếu không chủ động, chắc chắn sẽ bị bọn họ chiếm hết tiên cơ.
Lâm Hào Minh gật đầu liên tiếp, sau đó hỏi khuê nữ của mình.
- Các ngươi thấy thế nào?
- Đều rất tốt.
Lâm Hàm Ngọc gật đầu, nếu như gả những cô gái này cho đệ đệ thì cũng xứng đôi, đặc biệt trong đó có mấy người tu vi cũng không yếu, hiển nhiên thiên tư không tồi.
- Những tỷ tỷ này đều rất đẹp a.
Lâm Lan Nhi nói.
Lâm Hào Minh cũng rất thoả mãn, đặc biệt khi các khuê nữ đều nói như vậy.
- Lâm huynh, ngươi nói đi, chọn ai?
Hoàng gia chủ nói.
Nhất định là khuê nữ của ta hơn một bậc, khuê nữ các ngươi còn kém xa lắm.
- Không biết xấu hổ, ngươi có thể nhìn vào lương tâm của mình để nói chuyện không?
....
Trong khoảng thời gian ngắn lại tiếp tục rùm beng.
Lâm Hào Minh nhìn tình huống trước mắt, đầu phình to lần nữa, nếu chỉ chọn một thì thật có chút khó nói.
Có thể sẽ phát sinh một hồi huyết chiến.
- Cha, nếu không thì chọn hết đi.
Lâm Hàm Ngọc nói.
Lâm Hào Minh không nói gì, quả thực chỉ có phương pháp này tốt nhất.
Làm như vậy, không đắc tội với nhà nào, sau này còn có thể sống chung hòa bình a.
- Thiên kim của các vị đều rất tốt, không bằng đều vào Lâm gia của ta có được không?
Lâm Hào Minh nói.
Mọi người vừa nghe vậy, nhất thời lộ vẻ do dự, sau đó hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng.
- Tốt, đề nghị này không tồi.
Thất đại gia chủ đều thấy, nếu như không kết thông gia với Lâm gia, sau này sẽ có chút nguy hiểm.
Đã như vậy, có thể duy trì thế lực ở Thăng Long Thành vững vàng được rồi.
Tuy nói sau đó Lâm gia sẽ lớn nhất, nhưng ít ra bảy gia tộc bọn họ vẫn ở vị trí đồng nhất.
- Bây giờ, ta đi thông báo cho ca ca.
Lâm Lan Nhi hưng phấn nói, sau đó chạy về phía Lâm Phàm.
- Lâm huynh, sự tình đã được quyết định, không bằng để chúng ta gặp mặt Lâm thiếu gia được không?
Một gia chủ nói.
- Tốt, mời các vị đi theo ta.
Lâm Hào Minh nói.
....
Lúc này, tại một tòa tiểu viện tinh xảo.
Lâm Phàm chân đạp mặt nước đứng trên hồ, mí mắt khép hờ, tâm trí rót vào trong thiên địa.
Thời điểm cảm nhận được pháp tắc thiên địa, Lâm Phàm mới hiểu đại lục Vô Tận này rực rỡ biết bao.
Sức mạnh thiên địa, cấu tạo thiên địa ở đây so với Cổ Thánh Giới sau khi vạn giới dung hợp còn khổng lồ, nghiêm mật hơn.
Phương thế giới này quả nhiên rất trâu bò.
Lâm Phàm tràn đầy ý chí chiến đấu, điều quan trọng bây giờ chính là nhanh chóng gia tăng thực lực bản thân.
Thiên Địa Tông đúng là không tồi.
Bất quá, Lâm Phàm cũng không muốn làm một đệ tử bình thường, vô luận như thế nào cũng phải bước cao hơn một chút.
Chỉ có như vậy mới có thể được coi trọng, rồi tiếp xúc võ đạo thần thông có cấp độ cao hơn.
- Ca....
Ngay thời điểm Lâm Phàm đang đắm chìm trong suy nghĩ, Lâm Lan Nhi từ đằng xa chạy tới.
- Phụ thân tìm cho ngươi một đống nương tử.
Trước khi nghe câu nói này, Lâm Phàm cũng không có bao nhiêu phản ứng, nhưng thời điểm nghe được câu tiếp theo hắn trở nên sững sờ.
Phụ thân này con mẹ nó đang muốn làm gì nữa đây?
Nương tử?
Tiểu gia hiện tại cũng chỉ có mười một tuổi thôi, lúc này tìm nương tử có phải hơi sớm quá hay không?
Mà trọng điểm cũng không phải cái này.
Mà cái cụm từ một đống nương tử kia kìa
Lời này có ý gì? Trong lòng hắn cảm giác không ổn.
Đúng lúc này, phương xa truyền đến tiếng ầm ĩ.
Lâm Phàm ngưng thần nhìn tới, chỉ thấy Lâm Hào Minh dẫn một đám người đi về phía mình.
Theo sát sau lưng hắn, là một đám muội tử.
Những muội tử này tuổi tác không lớn, cũng chỉ mười mấy tuổi thôi.
Nhỏ tuổi nhất cũng chỉ có mười một, mười hai tuổi.
Con mẹ nó, cái quái gì đây, một đám nương tử.
Nếu ở đời trước, thấp nhất là ba năm, cao nhất là tử hình nha.