Tối Cường Hệ Thống

Chương 858: Chém Giết Đời Sau

Người dịch:
Minh Thư
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
Lão tổ Phật Tộc nổi cơn thịnh nộ, hắn đã trải qua biết bao nhiêu kỷ nguyên rồi, chưa bao giờ bị một con giun dế áp chế thành như vậy, thậm chí còn bị mất mặt trước hai cường giả của tộc khác.


Đây quả thực là chuyện hắn không thể nhịn được.
Cho dù có chém đối phương thành muôn mảnh cũng khó cọ rửa lửa giận trong lòng.
Lâm Phàm lúc này đã cùng đường mạt lộ, bị buộc đến đường cùng, không còn cách nào khác.


- Con lừa trọc, cho dù ngươi có chém chết Lão Tử, cũng không thể xóa bỏ được chuyện ngươi bị Lão Tử trấn áp.
- Câm miệng!
Lão tổ Phật Tộc rít gào, thân phật vàng óng đột nhiên rung động, trong đôi mắt Phật lúc này tràn đầy lửa giận.


- Bản lão tổ phải chém chết giết đời đời kiếp kiếp, để cho ngươi trở thành hư vô.
- Ha ha, con lừa trọc nhà ngươi chờ đó cho Lão Tử, một đời này bị ngươi chém giết thì có thế nào, đời sau, đời sau nữa, ta nhất định sẽ liều với ngươi, không chết không thôi.


Lâm Phàm cười lớn, nếu như đã không còn biện pháp nào, chỉ có thể buông tay một lần, cho dù chết cũng phải chết đỉnh thiên lập địa.
Linh thức bất diệt chắc chắn có thể chuyển thế trở lại.


Lâm Phàm không nghĩ tới cuối cùng mình sẽ đi đến bước đường này, con đường tu luyện lúc nào cũng nguy cơ trùng trùng, không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.
- Hừ, đời sau? Ngươi cho rằng bản Phật tổ sẽ cho ngươi có cơ hội như vậy?


- Chí Tôn Cảnh linh thức bất diệt, tựa như bất tử bất diệt, nhưng đáng tiếc ngươi gặp phải bản lão tổ, Tam Thế Luân Hồi Kinh.
Lão tổ Phật Tộc nộ quát, chữ “Vạn” trên ngực tỏa phật quang màu vàng rực rỡ, vô số Phật đà quay xung quanh, bên trong ẩn chứa sức mạnh thời gian vô tận.


- Tam Thế Luân Hồi Kinh của Lão tổ Phật Tộc quả nhiên rất lợi hại, chém giết tam sinh tam thế, tuyệt diệt tất cả mọi thứ, cho dù có linh thức bất tử bất diệt cũng chỉ có thể tan thành mây khói, từ đó trở thành hư vô.
Tinh Tổ lạnh nhạt nói, nhưng trong đôi mắt lạnh nhạt đó, tràn đầy vẻ tham lam.


Tam Thế Luân Hồi Kinh này có thể nói là một loại kinh văn cực kỳ kỳ diệu của thế giới, nắm giữ lực lượng thần bí khó lường.
Lão tổ Phật Tộc có thể có được những thành tựu to lớn không thể thoát được quan hệ với Tam Thế Luân Hồi Kinh này.
Vù!


Lúc này, một luồng sức mạnh huyền diệu không thể địch nổi hoàn toàn bao vây Lâm Phàm.
- Này, con mẹ nó, cái thứ đồ chơi gì vậy?


Lâm Phàm kinh hãi, con lừa trọc này muốn làm cái gì? Lâm Phàm dĩ nhiên biết thuyết pháp linh thức bất diệt này, chỉ cần linh thức bất diệt, có thể không ngừng chuyển thế, linh thức tuy nói bất diệt, nhưng cũng có lúc sẽ ngủ say, cho nên, những đời sau có thể thức tỉnh được linh thức hay không cũng là một vấn đề lớn.


Trong chớp mắt, Lâm Phàm cảm giác linh thức mình tựa như đang bị một nguồn sức mạnh nào đó kéo ra ngoài.
Ngay lúc đó, hư không xuất hiện một hình ảnh, hình ảnh này rõ ràng chính là hình ảnh mà mình đã từng sinh hoạt trên Địa cầu.


Lâm Phàm không rõ con lừa trọc này rốt cuộc muốn làm gì, nhưng đột nhiên có một âm thanh rung động truyền đến.
- Chém!
Phốc!
Tâm trí Lâm Phàm mạnh mẽ chấn động, có vẻ như đã bị cái gì đó đánh trọng thương, phun ra một ngụm máu tươi.


- Hừ, Nhân tộc, bản tổ đã chém chết đời trước của ngươi, linh thức bị trọng thương, chỉ cần chém chết người của đời này cùng với cả đời sau nữa, thì dù linh thức ngươi có mạnh thế nào, ngươi cũng sẽ phải tan biến.
Âm thanh lão tổ Phật Tộc âm trầm truyền đến lần nữa.


Trong lòng Lâm Phàm khẽ run, gương mặt đầy vẻ không tin, thế gian lại có pháp môn bá đạo như thế.
Chém chết kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của mình, rõ ràng không cho mình con đường sống.
Nhất định phải phản kháng.
- Ha ha! Ngươi không cần phản kháng, bây giờ dù ngươi có lật trời cũng vô dụng.


- Chém chết kiếp sau của ngươi, cẩn thận nhìn kĩ một chút ngươi sẽ tan biến như thế nào.
Lão tổ Phật Tộc lạnh giọng nói, lần nữa vận chuyển Tam Thế Luân Hồi Kinh, đây là đại thần thông thông thiên triệt địa, cho dù Đại Độ Hóa Phật Quang cũng không thể so sánh với nó.


Môn đại thần thông này chính là do Phật Tộc ở kỷ nguyên thứ nhất đoạt được từ một chỗ bí ẩn.
Dù cho là chí cường giả cũng không thể chống lại nó, càng không nói đến một Nhân tộc nho nhỏ.
Sau đó, lại có một hình ảnh khác xuất hiện.


Chém giết ba kiếp thật sự quá huyền diệu, cho dù Lâm Phàm có dùng tất cả mọi thủ đoạn vẫn không cách nào ngăn cản được những thứ này.
Lúc này, Lâm Phàm ngẩn đầu nhìn hình ảnh đó, đây là tương lai của hắn sao?
- Nói nhiều! Nói nhiều!


Lâm Phàm vừa nhìn thấy hình tượng này, nhất thời ngây ngẩn cả người, con mẹ nó, đây sao có thể là mình được, nhìn qua hết sức chán chường.
Trong hình, tương lai của hắn đang ngủ say trong hư không, hơn nữa, còn ngủ như chết, một mực ngáy khò khò, thật sự giống như một người bình thường.


- Nhân tộc, đây chính là tương lai của ngươi, sau khi bản Phật tổ chém chết nó, thì ngươi sẽ không chỗ nào để dựa vào, từ đó linh thức sẽ không còn, hoàn toàn tiêu tan.
Lão tổ Phật Tộc lạnh lùng nhìn Lâm Phàm, khóe miệng nở nụ cười tàn nhẫn.


- Đây chính là Tam Thế Luân Hồi Kinh, cảnh giới đỉnh cao có thể chém tới tương lai, không ngờ Lão tổ Phật Tộc đã tu luyện nó đến cảnh giới này.
Tinh Tộc Chi Tổ nói.


- Nếu như tam thế hợp nhất, thực lực của hắn chắc chắn sẽ vượt tất cả, đến lúc đó, ngay cả chúng ta cũng không nhất định là đối thủ của lão ta.
Dạ Ma Chi Tổ thầm nhủ trong lòng.
Kỷ nguyện này thức tỉnh là để truy tìm hy vọng cuối cùng.


Nếu như lần này không nắm bắt được cơ hội, phỏng chừng bọn họ sẽ hoàn toàn tiêu tan, từ nay về sau không còn tồn tại nữa.
Thiên địa sụp đổ, thời gian tiêu tán, tất cả mọi thứ đều tan biến, tất cả mọi thứ đều trở thành hư vô, kỷ nguyên không còn, tất cả mọi thứ đều li khai.


- Con lừa trọc, ngươi dừng tay cho ta, chúng ta cẩn thận nói chuyện một chút.
Lâm Phàm cảm giác linh thức bên trong mình lại bắt đầu chấn động.
Nếu con lừa trọc này thật sự chém chết tương lai mình, xem ra phải mất mạng rồi.
Thậm chí ngay cả linh thức cũng không thể chuyển thế.


- Nhân tộc, ngắm nghía cẩn thận tương lai của ngươi đi, ngủ say bên trong hư không vô tận, sẽ giống như ngươi bây giờ vậy, tất cả đều sẽ tan thành mây khói.
Lão tổ Phật Tộc đùa bỡn chúng sinh, cắt đứt mọi nhân quả.
- Chém!


Lão tổ Phật Tộc chợt quát, một đạo Phật mang rót vào hình ảnh, sức mạnh huyền diệu xuyên thấu dòng sông thời gian, tiến tới tương lai muốn hoàn toàn chém chết kiếp sau Lâm Phàm.
- Dựa vào...
Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt gào lên, con mẹ nó...
“Ầm!”


Khóe miệng lão tổ Phật Tộc lộ nụ cười nhạt, tất cả mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của hắn, hình ảnh trước mặt cũng đã hoàn toàn tiêu tan.
Lâm Phàm trong lòng ngưng đọng, xong đời rồi...
Nhưng lúc đó, lão tổ Phật Tộc nhìn hình ảnh trước mắt, lại kinh hoảng kêu gào.


- Sao có thể, đó...
Mà Lâm Phàm vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, khi thấy hình ảnh trong tương lai mình, cũng trở nên ngây ngẩn.
Kiếp sau đang ngủ say của mình lúc này lại đang sờ sờ ngực, trong miệng lẩm bẩm.
- Hơi ngứa chút a.
- Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng, không giết được hắn chứ.


- Ta không tin.
Lão tổ Phật Tộc tức giận gào lên.
- Chém!
Nhìn thấy ánh sáng chém đứt mọi thứ rót vào trong đó, Lâm Phàm lại tuyệt vọng nhắm hai mắt.


Nhưng theo thời gian, Lâm Phàm lại nghe được tiếng gầm gừ của Phật tổ, lần nữa mở mắt ra, kiếp trước của mình vẫn đang ngủ ở đó, gãi gãi cơ thể một chút.
- Ha ha!
Lâm Phàm điên cuồng cười lớn.


- Con lừa trọc, ngươi con mẹ nó đang đùa giỡn ta sao? Còn muốn chém kiếp sau của ta, ngay cả một cọng lông cũng chém không đứt, ngươi đang hù ai thế.
- Không thể nào!
Lão tổ Phật Tộc tức giận rít gào.
- Chém!
- Ta lại chém!
- Ta không tin, chém! Chém! Chém!


Thời khắc này, Phật tổ hoàn toàn nổi giận, liên tục ra tay vô số lần, hắn vẫn không hiểu nổi, sao lại không chém được tương lai của đối phương.
Vừa lúc đó, một màn cho tất cả mọi người hoảng sợ bỗng dưng phát sinh.
- Chém con mẹ ngươi chứ chém, chém chém chém, không để cho người khác ngủ à.


Trong chớp mắt, kiếp sau của hắn đột nhiên nổi giận mắng, ngay sau đó mở mắt.
- Không ngờ tương lai của mình lại có cá tính như vậy, quả thật giống mình như đúc.
Lâm Phàm cười nói.
Nhưng lúc này, một cỗ khí tức kinh khủng bạo phát từ thân thể kiếp sau của Lâm Phàm.