Tối Cường Hệ Thống

Chương 804: Vưu Số Nhọ

Người dịch:
Tài
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
-Vưu bị sao vậy?


Thời khắc này, những Hồ tộc xung quanh mơ hồ. Bọn họ nhìn thấy sắc mặt của Vưu có chút không bình thường, hơn nữa, thân thể của hắn đang run rẩy không ngừng, như xảy ra gì đó. Nhưng bọn họ rõ ràng không thấy hắn chịu công kích gì mà, sao giờ trở nên như vậy không biết.
Xoạt!


Đúng lúc này, Vưu đột nhiên quay đầu nhìn họ, đôi mắt đỏ chót tràn đầy dục vọng, khiến cho nội tâm bọn họ run lên, như toàn thân bị người ta nhòm ngó. Thậm chí, bọn họ phát hiện, ánh mắt của Vưu không ngừng quét nhìn thân thể bọn họ, cuối cùng đưa mắt dừng ở nửa dưới người họ.


-Không thể nào...
Tộc nhân Hồ tộc không khỏi rùng mình, cái cảm giác kia có chút kinh khủng.
-A!
Vưu điên cuồng hét lên.
-Cái tên Nhân tộc ghê tởm, ngươi rốt cục đã làm gì ta?
Vai Lâm Phàm run lên bần bật. Cố gắn nhịn cười nói.


-Bản Đế liền đứng ở chỗ này nảy giờ, ngươi nói ta có thể làm gì với ngươi?
-Thôi, để cho ta giới thiệu cho các vị một chút đi.


Đại Phàm Ca chi linh đột nhiên nhảy ra ngoài, sau đó hơi há mồm, phụt lên ra một ngụm trọc khí, đoàn trọc khí kia chậm rãi biến hóa, tạo thành một cái bảng, giờ hắn như biến thân thành một vị giáo sư.


-Xin mọi người nhìn về hướng này, để ta giảng giải cho mọi người hiểu, rốt cục chuyện gì đã xảy ra.


-Xin chào tất cả quý bà con cô bác, họ hàng đôi bên, tôi tên Đại Phàm Ca chi linh, chính là từ một viên đan dược tiến hóa thành đan linh, mà Đại Phàm Ca chi sương chính là kiệt tác của ta.


-Sau khi nuốt phải Đại Phàm Ca Chi Sương, đầu tiên mỗi người sẽ có cảm giác mặt đỏ tới mang tai. Mọi người hãy nhìn xem, sắc mặt của Chí Cao Vưu chính là ví dụ trực quan nhất.
Đại Phàm Ca chi linh hóa thân làm giảng sư, liên tục giảng giải công năng của hắn.


Mà Vưu cũng đột nhiên cuồng bạo, hắn đã không chống lại được sương mù kia, nó đã hoàn toàn chiếm cứ nội tâm hắn.
-Mà phản ứng thứ hai chính là, con mắt quét nhìn xung quanh, tựa như đang tìm kiếm con mồi. Các ngươi hãy nhìn đi, hai mắt Chí Cao Vưu có phải đang chuyển động rất nhanh không?


Đại Phàm Ca chi linh nói.
-Đúng đấy.
Tộc nhân Hồ tộc không khỏi gật đầu, giống như những học sinh nghiêm túc đang lắng nghe giảng bài, không ngừng gật đầu, cảm giác rất kỳ diệu.


-Mà phản ứng thứ ba chính là, dục vọng bộc phát, khiến cho đũng quần tráng kiện, nhất trụ kinh thiên địa. Các ngươi nhìn xem, chính là như vậy đó.
Đại Phàm Ca chi linh chỉ vào đũng quần của Vưu nói.
-Oa!
Khi tộc nhân Hồ tộc nhìn thấy cảnh này, không khỏi sợ hãi than lên một tiếng.


Nữ Đế nhìn một màn trước mắt, cũng trợn tròn mắt. Rõ ràng, đây là thời khắc nguy hiểm nhất, nhưng sao lại trở thành như vậy?


Mà lúc này, Vưu cũng chỉ cảm thấy bảo bối dưới đũng quần mình đang sưng to, vô cùng khó chịu. Tựa như có một đoàn lửa đang thiêu đốt trong người, bất cứ lúc nào, đều có thể phá thể ra.
-Tiếp tục nào.


-Phản ứng thứ tư chính là, hoàn toàn lý trí đánh mất, không tự kiểm soát bản thân. Thiên địa vạn vật, đều có thể đâm, hơn nữa không phải đâm ở chổ bình thường, quả thực kinh thiên động địa, Quỷ khóc Thần sầu, khiến người ta khó lòng chống đỡ. Các ngươi nhìn kìa, chính là hành động


của hắn bây giờ.
Đại Phàm Ca chi linh hô to.
-Oa!
Tộc nhân Hồ tộc đều thán phục, nhãn quan của mình dường như đã được nâng lên một tầm cao mới.
-Rống!


Lúc này, Vưu đột nhiên rít gào, như dã thú gầm rú, cả người của hắn trở nên đỏ chót, như có một đoàn hỏa diễm đang thiêu đốt. Cặp mắt của hắn bây giờ tràn ngập dục vọng. Hai mắt nhìn thẳng Lâm Phàm, trong đầu của Vưu bây giờ, chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là phát tiết dục vọng ra ngoài. Mà mục tiêu của hắn, đương nhiên là Lâm Phàm.


Tuyên Cổ và Kiệt cùng thở ra một hơi, khi còn trong Động Thiên, bọn họ đã từng chứng kiến qua lực lượng của Đại Phàm Ca chi linh, quả thật biến thái vô cùng.
-Ta muốn đâm chết ngươi.
Thời khắc này, Vưu hoàn đã hoàn toàn đánh mất lý trí, hai tay quào loạn, gào thét kêu to, lao tới Lâm Phàm.


-Cmn, nhiều người như vậy, ngươi lại coi trọng bản Đế.
Lâm Phàm hô to một tiếng, đột nhiên đá ra một cước.
-Hủy Diệt Chi Cước.


Một cước này của hắn có thể nói kinh thiên động địa, Quỷ khóc Thần sầu, thế gian vạn vật cảm thấy vô cùng hoảng sợ, một cước này có một quỷ đạo cực kỳ tiêu sái.
Ầm!
-Keng, chúc mừng Hủy Diệt Chi Cước của kí chủ đã tăng cường 10000 điểm kinh nghiệm.


Một cước này đối với Vưu, vô cùng bình thường. Lúc này, hắn đã mất cảm giác đau, nên một cước kia, không có tác dụng.
-What the hell?


Lâm Phàm kinh hãi, không ngờ sẽ phát sinh một màn thế này. Phàm là sinh linh, sau khi trúng Đại Phàm Ca Chi Sương, lại dính Hủy Diệt Chi Cước của Lâm Phàm sẽ hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, không biết trời trăng mây gio gì́. Hắn vốn cho rằng Vưu sẽ mất sức chiến đấu, nhưng sao không ngờ Vưu lại hung mãnh như vậy, ăn trọn một cú đã mà vẫn không sao.


-Lão ca, chiêu kia đã vô dụng rồi. Sau khi uy lực của ta tăng lên, những chiêu thức kia căn bản không có cách nào thương tổn đối với hắn nữa.
Đại Phàm Ca chi linh hô to một tiếng.


Lâm Phàm vừa nghe, cảm thấy đầu óc của mình sắp vỡ tung. Hắn đang rất muốn chửi bậy một câu, nhưng Vưu đã tới trước mặt của Lâm Phàm.
-Tuyên Cổ, Kiệt, các ngươi lên đi.
Lâm Phàm vung tay, bảo Tuyên Cổ và Kiệt cùng lên. Nhưng hai thằng kia lập tức lui xa, không ngừng lắc đầu.


Dưới cái nhìn của bọn họ, ôm ấp với cái tên gia hỏa chán ghét kia, thật sự vô cùng khó chịu.
-Cm các ngươi...
Lâm Phàm kinh hãi, hắn sao có thể nghĩ đến hai người kia chê Vưu. Bọn họ cùng có chung xuất thân với Vưu, sao có thể ghét bỏ hắn chứ.


-Không có biện pháp, xem ra chỉ có thể triển khai đại chiêu.
-Thượng Cổ Đại Yêu đi ra cho ta.
Lâm Phàm hô to một tiếng, trực tiếp đem Thượng Cổ Đại Yêu phóng thích ra ngoài. Thượng Cổ Đại Yêu liền rít gào một tiếng, hắn rất thích chiến đấu, đặc biệt là tranh đấu bằng da thịt.


-Yêu Hoàng, cản hắn lại cho ta.
Lâm Phàm vung tay ra lệnh.
-Người phương nào dám làm càn.
Thượng Cổ Đại Yêu rít gào một tiếng. Nhưng sau đó, vẻ mặt của hắn đại biến, gương mặt tỏ ra vô cùng sợ hãi, sau đó thốt lên tiếng chửi bậy.
-Đkmn.


Sự tình Lần trước, Thượng Cổ Đại Yêu mãi không bao giờ quên. Hắn và Thánh ôm nhau, đánh đấm lẫn nhau, sớm tạo thành bóng ma trong lòng hắn. Lúc Thượng Cổ Đại Yêu đang tỏ ra không tình nguyện, thì Vưu đã vọt lên, trực tiếp xô Thượng Cổ Đại Yêu ngã nhào xuống đất.


-Đáng ghét, ta chính là Yêu Hoàng, ngươi lại dám đẩy ngã bản Yêu Hoàng.
Thượng Cổ Đại Yêu đột nhiên nghiêng người, thô bạo đè Vưu xuống.
Đám Hồ tộc chung quanh, trợn mắt ngoác mồm, gặp quỷ thật rồi!


Còn Nữ Đế xem ra, tất cả những thứ này thật sự quá mơ hồ. Nếu không phải nàng tận mắt nhìn thấy, coi như đánh chết nàng, nàng cũng không tin có chuyện như vậy.
-Thượng Cổ Đại Yêu, khá lắm, ném hắn lại đây.


Lâm Phàm lấy ra viên gạch từ trong túi đeo lưng. Vào lúc này, hắn đang muốn gõ đầu Vưu một cái, tiện thể giết hắn luôn.
-Đến đây đi!
Thượng Cổ Đại Yêu chợt quát, đối với tình huống như vậy, hắn đã sớm quen thuộc.


-Hừ, đã đánh mất lý trí còn muốn vượt qua bản Hoàng, đúng là nằm mơ.
Thượng Cổ Đại Yêu quát lớn, thi triển toàn bộ sức mạnh, hung hăng trấn áp Vưu.
-Thật thê thảm!