Người dịch:
Tài
Biên:
Kira123
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
-Là ngươi.
Vưu nhìn người vừa mới tới, tâm thần nhất thời run rẩy, phảng phất như thấy quỷ. Hắn sẽ không bao giờ quên chuyện ngày hôm đó, bây giờ cái tên Nhân tộc này lại xuất hiện. Mà Thánh từ đấy cũng chưa từng xuất hiện lại, có lẽ Thánh đã chết rồi. Có thể chém giết Cổ Tộc Chí Cao, quả thực là chuyện không thể tin.
Thực lực của cường giả Vĩnh Hằng Thần Vị có được Vĩnh Hằng Chi Vị, không phải tưởng tượng là có thể tưởng tượng ra được. Nếu nuốn chém một Chí Cao, coi như nhiều cường giả có tu vi cùng cấp cũng rất khó làm được. Nếu một Chí Cao đã muốn chạy, không người nào có thể ngăn cản hắn.
-Vưu, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm vậy nha. Lần này khẳng định ngươi chạy không thoát.
Hiện giờ trong lòng Lâm Phàm đang cảm thấy bức bối,vừa nảy hắn mới bị cái tên Tà Chủ cặn bã lừa cho một vố. Đau ơi là đau, từ trước tới giờ chỉ có hắn lừa người ta, làm gì có chuyện người ta lừa hắn. Nếu như chuyện này để người khác biết được, hắn không phải bị cười đến thúi mặt sao.
Lúc này, Vưu nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện hư không xung quanh không có ai, thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu cười lớn.
-Ha ha! Chỉ bằng ngươi? Nếu như lão già Phong Khinh Tử đến đây, bản Chí Cao còn kiêng kỵ một chút. Nhưng đáng tiếc, hiện tại hắn không ở đây, chỉ bằng ngươi, e rằng còn chưa đủ tư cách a.
Sự tình lần trước để lại một ít ám ảnh trong Vưu, lúc đó hắn không có nghĩ tới, họ có hai đại Chí Cao, vẫn bị đối phương đánh cho tơi bời hoa lá, hơn nữa, còn một Chí Cao bỏ mình.
-Huyên Huyên, người này là ai?
Bằng hữu của Huyên Huyên, nhìn thấy Lâm Phàm dám đối mặt cùng Chí Cao, trong lòng tò mò hỏi.
-Hắn là Lâm ca ca của ta.
Huyên Nhi thấp giọng nói. Nàng bây giờ đang hơi sợ, vì lát nữa, sau khi sự tình này kết thúc. Lâm ca ca nhất định sẽ quay lại đánh nàng một trận tơi bời. Vừa nghĩ tới ái tâm chi quyền kia của ca ca, Huyên Nhi cảm thấy có chút kinh khủng.
-Nữ Đế, ngươi không sao chứ?
Lâm Phàm hỏi thăm, hắn đúng không ngờ, Nữ Đế giờ lại thê thảm thế này. Hơn nữa, lại còn dám thả Thiên Địa Thần Đan ra ngoài, không phải muốn chết hay sao? Thiên Địa Thần Đan có thể nói là bộ phận mạnh nhất, nhưng cũng là phần yếu nhất của một cường giả. Trước mặt một vị cường giả khác, thả ra Thiên Địa Thần Đan của mình ra, không thể nghi ngờ chính là tự tìm đường chết, nếu không phải hắn đến kịp thời, sợ rằng Thiên Địa Thần Đan của nàng đã bị Vưu cướp đi rồi. Mà Nữ Đế từ nay về sau, trở thành phế nhân.
-Không có chuyện gì, lát nữa có thể khôi phục như cũ.
Nữ Đế biết thực lực Lâm Phàm tuy rất mạnh, nhưng so với Chí Cao, vẫn còn chênh lệch rất lớn.
-Không cần, nếu như là hắn, tiện tay ta cũng có thể trấn áp.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói, không để Vưu trong lòng chút nào. Nữ Đế sững sờ, không biết Lâm Phàm vì sao tự tin như vậy. Chí Cao cũng không phải một con kiến nhỏ ở ven đường, có thể tùy tiện trấn áp nha. Nếu thật sự đơn giản như vậy, những năm gần đây, Chí Cao đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần rồi, sao còn có thế cuộc như bây giờ.
-Nói khoác không biết ngượng!
Vưu nghe mấy câu của hắn, nhất thời cuồng tiếu. Khí thế đề thăng đến đỉnh điểm, cuồng phong gào thét, toàn bộ thiên địa như đều dưới sự khống chế của hắn.
-Bản Chí Cao chỉ cần một chưởng, có thể trấn áp toàn bộ đám kiến hôi các ngươi. Dám đối nghịch với, Cổ Tộc chỉ có một kết cục duy nhất, chính là chết.
Vưu tức giận nói, Cổ Tộc có rất nhiều kẻ địch, nhưng để Cổ Tộc căm hận như thế, cũng chỉ có mỗi Lâm Phàm.
- Chết đi cho ta.
Vưu chợt quát, thân hình lấp loé, tốc độ đạt đến cực hạn. Nhanh tới mức xé rách toàn bộ hư không.
-Cẩn thận.
Nữ Đế biến sắc hô to, sức mạnh của Chí Cao không thể địch nổi. Hơn vạn năm nay, nàng và Nam Vô Thánh Đế chỉ có thể trốn đằng đông nấp đằng tây, không dám lộ mặt, bởi vì nếu như để Chí Cao biết, bọn họ sẽ có kết cục cực kỳ thê thảm.
Hai tay Vưu chấn động, năm ngón tay duỗi ra, đánh về phía Lâm Phàm, vô ảnh vô tung. Hư không hai bên trái phải Lâm Phàm như bị đè ép, không ngừng đổ nát. Lần này, Vưu thật sự muốn nghiền ép Lâm Phàm.
-Cái con kiến hôi nhà ngươi, chết đi...
Vưu bá đạo nói ra, nhưng vừa lúc đó, sắc mặt đột hắn biến đổi, ngữ khí cũng trở nên lắp bắp, như thấy một chuyện gì đó rất kinh khủng.
-Chuyện này... Này.
Hô hấp Vưu trở nên dồn dập, toàn bộ nội tâm run lên.
-Cái này là sao? Chẳng lẽ bây giờ mới thấy sợ? Đến, đánh ta đi chứ.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, vung tay áo, sức mạnh đang đè ép hai bên trái phải của hắn tiêu tán. Mà trước mặt Lâm Phàm, lại xuất hiện hai bóng người. Khi bọn họ xuất hiện, toàn bộ thiên địa tựa như yên tĩnh lại. Khi tộc nhân Hồ tộc nhìn thấy hai bóng người kia, bị doạ tái nhợt, hai chân không tự động run lên. Sau đó không chịu nổi cỗ áp lực này, co quắp ngồi dưới đất, gương mặt tâths thần. Mà Nữ Đế cũng hoàn toàn trợn tròn mắt, hai bóng người kia nàng thật sự rất quen thuộc, không thể quen thuộc hơn.
-Kiệt...
-Tuyên Cổ...
-Chuyện này không thể xảy ra được, không thể nào.
Vưu rống giận, như vừa mới thấy quỷ, hắn biết Kiệt làm phản. Tự nhiên không có bao nhiêu bất ngờ, nhưng nhìn bóng người bên cạnh Kiệt, lại hoàn toàn bất ngờ. Đạo thân ảnh kia hắn vĩnh viễn không bao giờ quên. Đấy là Tuyên Cổ, nhưng Tuyên Cổ không phải đã chết rồi hay sao? Sao có khả năng xuất hiện ở đây? Hơn nữa, để Vưu càng thêm sợ hãi chính là, hắn phát hiện sức mạnh của Tuyên Cổ so với dĩ vãng đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
-Chuyện này... Này...
Trong chớp mắt, Vưu cũng cảm thấy đứng không vững nổi.
-Tuyên Cổ, ngươi là Cổ Tộc Chí Cao, sao ngươi có thể đi cùng cái tên Nhân tộc khốn khiếp kia.
Vưu điên cuồng hét lên, tất cả những thứ này đều rất khó tin, để Vưu không thể nào tưởng tượng nổi. Cái tên Nhân tộc trời đánh kia đến cùng có lai lịch thế nào, lúc trước thì khiến Kiệt phản bội, đến hiện tại cũng khiến Tuyên Cổ phản bội. Trong chớp mắt, Vưu phát hiện ánh mắt của đối phương có gì không đúng.
-Lên, nghiền ép hắn cho ta.
Lâm Phàm không muốn phí lời, chuyện của Tà Chủ ảnh hưởng rất lớn đến Lâm Phàm, khiến cho hắn không dám tin ai nữa, nếu như bây giờ gặp phải kẻ thù, hắn sẽ không phí lời nữa, trực tiếp làm thịt.
-Vâng!
Tuyên Cổ và Kiệt gật đầu, bước về phía trước, đại địa rạn nứt. Mà thân thể họ cũng biến mất tức thì. Lúc xuất hiện, hai đại Chí Cao đã sớm bao vây Vưu lại.
Vưu kêu ngạo lúc trước, đang liên tục thở hổn hển, hắn phát hiện mình đang ở thế yếu.
-Tuyên Cổ, nể tình trước đây ta và ngươi,..
Ầm!
Vưu còn chưa nói hết lời, Tuyên Cổ đã ra tay, đấm ra một quyền, một quyền kia ẩn chứa sức mạnh kinh thiên động địa, vô cùng to lớn, cho hư không vỡ nát, thiên địa hỗn loạn.
-Tuyên Cổ, chúng ta là đồng tộc mà.
Vưu không ngừng né tránh, dưới sức mạnh của hai đại Chí Cao, hắn không thể đối phó. Đặc biệt là lực lượng của Tuyên Cổ, để cho Vưu không có cách nào chống lại. Trước kia, Vưu cũng không để Kiệt vào trong mắt, dù sao thực lực của Kiệt yếu hơn nhiều so với hắn. Nhưng bất kể như thế nào, Kiệt cũng là Chí Cao, nếu như bị hắn bắt lấy cơ hội thì Vưu cũng chỉ có con đường chết.