Tối Cường Hệ Thống

Chương 530: Đây Là Buộc Ta Xuất Đại Chiêu

Người dịch:
Sunshine
Biên:
Cẩu ca
Team dịch:
Vạn Yên Chi Sào
- Vạn Bức lão tổ, ngươi giết người cướp của không liên quan đến ta, nhưng ngươi muốn cướp bảo bối của ta, vậy còn phải xem ngươi có bản lãnh này hay không?


Thân thể Lâm Phàm chấn động, tất cả hạt giống chân pháp quay chung quanh thân thể, trên mỗi viên hạt giống chân pháp đều có một vị thần linh công pháp đứng thẳng.
Những thần linh công pháp này do chính công pháp thai nghén.


Trong chớp mắt, Lâm Phàm vung ra trăm nghìn quyền hóa thành một vòi rồng, bên trong vòi rồng tập hợp vô số công pháp của Lâm Phàm kể cả cảm ngộ, tâm đắc, chân lý.
Thậm chí còn có rất nhiều môn công pháp không nói rõ.
- Hả? Nhân tộc ngươi lại có bản lĩnh này.


Vạn Bức lão tổ nhìn thấy Nhân tộc này trong khi xuất thủ khí tức dâng trào, động thiên của mình dường như cũng bị rung động.


Lâm Phàm giờ khắc này không có nương tay, tâm thần hợp nhất, tiến nhập vào cảnh giới võ học, mỗi một quyền, mỗi một chưởng, mỗi một kiếm, đều đem tinh khí tăng lên tới trạng thái đỉnh cao.
- Bức Thần Thôn Thiên.


Vạn Bức lão tổ the thé một tiếng, trên người phát ra một tia ánh sáng đỏ, tia sáng này chiếu vào tất cả huyết biên bên trong động thiên.
Chít chít!
Vô cùng vô tận huyết biên tụ tập cùng một chỗ.
Ầm! Ầm! Ầm!


Tất cả huyết biên bạo nổ hóa thành biển máu dày đặc, những huyết vụ này nắm giữ linh tính không ngừng dung hợp, trong huyết vụ truyền đến tiếng chít chít của huyết biên.
Trong chớp mắt, một con huyết biên cao tới mấy ngàn trượng phiêu phù trong động thiên.


Bức Thần có một đôi mắt đỏ thắm ngưng trọng nhìn Lâm Phàm, miệng lớn nhọn hoắt dữ tợn, phảng phất có thể thôn thiên thực địa.
Giang hai cánh to lớn ra, mang theo bão táp hướng về phía Lâm Phàm lao tới.


- Hừ, tu vi của ngươi hóa ra mới chỉ có Thần Thiên Vị tầng hai cảnh giới Lĩnh Vực vậy mà cũng dám đối nghịch cùng lão phu, hôm nay lão tổ sẽ dùng máu tươi của ngươi để hiến tế Bức Thần.
Vạn Bức lão tổ trong một khắc khi Lâm Phàm xuất thủ đã nhìn thấu tu vi Lâm Phàm.


Thần Thiên Vị tầng hai, tuy rằng rất mạnh thế nhưng so sánh cùng mình vẫn còn chênh lệch nhiều lắm.
Tuy nói "Bức Thần Ma Quật" này còn chưa trưởng thành vì động thiên của mình vẫn chưa hoàn mỹ, nhưng cũng không phải chỉ dựa vào một tên giun dế cảnh giới Lĩnh Vực lại có khả năng công phá.


Nhưng trong chớp mắt, Vạn Bức lão tổ lập tức khϊế͙p͙ sợ khi thấy trước mắt xảy ra một màn.
Bức Thần động thiên đụng phải công pháp phong bạo của Lâm Phàm liền thảm thiết kêu vang.
- Sao có thể có chuyện đó?
Vạn Bức lão tổ khϊế͙p͙ sợ quát lên, dường như không thể tin được hình ảnh trước mắt.


Thời khắc này, Lâm Phàm phảng phất tiến nhập vào cảnh giới thiên nhân hợp nahats nên đối với hết thảy những việc trước mắt hắn cũng không có để ý, tiếp tục đánh mấy trăm chưởng vào hư không, Yêu Thành bay lượn vòng tròn, Thượng Cổ Đại Yêu gào thét liên tục.


Bàn tay khổng lồ che trời hướng về phía Bức Thần chộp tới.
Thượng Cổ Đại Yêu gào thét liên tục, phảng phất như đã lâu rồi chưa ăn uống gì, giờ phải đớp một miếng cho thỏa cái miệng đã, bên cạnh đó Lâm Phàm triển khai vô số công pháp chèn ép Bức Thần gắt gao.


- Đáng ghét, chỉ có lão phu nuốt chửng người khác chứ chưa bao giờ có người nào dám nuốt chửng lão phu.
Vạn Bức lão tổ phát hiện Thượng Cổ Đại Yêu này muốn nuốt chửng động thiên của mình thì lập tức trở nên tức giận rít gào.


- Lực lượng thuỷ tổ, hắc ám giáng lâm, Hắc Thiên Bức Vương.
Vạn Bức lão tổ trong nháy mắt bóp nát mấy chục Vạn Thánh Dương đan, phun ra một ngụm tinh huyết vào trong động thiên.
Huyết biên hấp thu được nguồn sức mạnh này, chít chít không ngừng, phát sinh biến hóa to lớn.


- Thứ hỗn trướng, ngươi đã hoàn toàn chọc giận lão phu, lão phu không tiếc tiêu hao tinh huyết, hôm nay quyết giết chết ngươi ở đây.
Vạn Bức lão tổ không nghĩ tới Nhân tộc này lại vướng tay chân như vậy.


Đồng thời lòng tham của hắn đối với Đạo khí này lại càng tăng thêm, theo như Vạn Bức lão tổ thấy thì Đạo khí này thật sự là quá cường đại.
- Xú dơi, ta thấy ngươi sẽ mất rất nhiều máu đấy, ta sợ tinh huyết của ngươi không đủ đâu.


Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, giễu cợt nói nhưng động tác trong tay vẫn không ngừng lại.
Con huyết biên kia giờ khắc này phá kén ra, hình thể so với lúc trước còn lớn hơn, khí tức lúc này cũng cuồng bạo hơn nhiều.


Vốn dĩ là thân thể màu đỏ rồi thay đổi thành đen kịt hiện ra u quang, trên người nó vảy cũng dài ra chằng chịt, những miếng vảy này giống như làn da ác ma tản ra u quang làm người ta sợ hãi.
Bức Thần kia vốn đang ở thế yếu, lúc này đột nhiên lật kèo áp chế ngược lại Thượng Cổ Đại Yêu.


- Chủ nhân, cho ta năm trăm Vạn Thánh Dương đan như vậy ta mới có khả năng hung hăng nghiền ép con dơi ghẻ này đến chết.
Tiếng Thượng Cổ Đại Yêu gầm gừ truyền đến.
- Cho em gái ngươi....
Lâm Phàm hết nói nổi rồi, mình bây giờ rất nghèo có biết hay không, năm triệu? Năm trăm ngàn còn không có.


- Phi Thiên.
Thân hình Lâm Phàm lấp loé, trong nháy mắt đem "Phi Thiên" thả ra, hai khí linh trong đó là Tuyệt Vọng Hầu và Long Huyền bước vào trong động thiên, trong nháy mắt, bắn ra quang mang đâm xuyên qua đầu con Hắc Thiên Bức Vương.


Nhưng con Hắc Thiên Bức Vương này giống như đang phê cần vậy, đánh vậy mà chả thấy nó đau chút nào.
Mà lúc này, Vạn Bức lão tổ nhìn thấy "Phi Thiên" trong chớp mắt cũng thất thanh kêu lên sợ hãi:


- Không nghĩ tới vẫn còn một Đạo khí, không ngờ một Nhân tộc như ngươi mà lại có của cải to lớn như thế.
- Ha ha, trời giúp Vạn Bức lão tổ ta, không nghĩ tới hôm nay là ngày đại thu hoạch của lão phu.
Vạn Bức lão tổ cười điên cuồng, vẻ tham lam trong mắt càng thêm dày đặc.


Ở trong mắt Vạn Bức lão tổ, Lâm Phàm như là cái kho báu biết di động vậy.
- Tịch Quang, con Hắc Thiên Bức Vương này giết không chết, phải nghĩ biện pháp khác.


- Chủ nhân thật sự là quá nghèo, vậy mà lại không hề có một chút Thánh Dương Đan nào, nếu có Thánh Dương Đan, chắc chắn có thể xuyên thấu động thiên này.
- Lĩnh vực Hi Vọng.


Tuyệt Vọng Hầu Tịch Quang và Long Huyền ở bên trong "Phi Thiên" có cuộc sống hạnh phúc khiến người ta hâm mộ, đồng thời Tuyệt Vọng Chi Lực cũng đã chuyển đổi thành Hi Vọng.
Trong chớp mắt, "Phi Thiên" phát ra vô hào quang màu trắng giống như lợi kiếm đâm xuyên qua Hắc Thiên Bức Vương.
Chít chít!


Hắc Thiên Bức Vương hét thảm, dường như rất kiêng kỵ ánh sáng trắng này.
- Không nghĩ tới ngươi đã lĩnh ngộ ra lĩnh vực khí linh, đây là Đạo khí mà ngay cả Cổ Tộc cũng khó luyện chế được, thật sự không thể tưởng tượng nổi.


Vạn Bức lão tổ nhìn một màn trước mắt, tâm tình lại chấn động. (chấn động quài mà nó không vỡ tim nhỉ?)
Kinh người, thật sự là quá kinh người, làm cho người ta khó có thể tin tưởng được a.


Lâm Phàm rất khó chịu với tên Vạn Bức lão tổ này, lão này một mình phiêu phù ở kia không có ra tay, mà chỉ vẫy tay kéo tới vô số huyết biên dường như muốn tiêu hao hết tất cả sức mạnh Lâm Phàm rồi cuối cùng đến bổ một đao.


Nhưng động thiên của Vạn Bức lão tổ này thật sự quá khó giải quyết.
Con Hắc Thiên Bức Vương này dường như bất tử bất diệt vậy, cứ chết đi một lần sẽ sống lại lần nữa.
Nếu như không nghĩ biện pháp khác tiêu diệt Hắc Thiên Bức Vương chỉ sợ đúng là có thể bị dây dưa đến chết.


- Tiên sư nó, đây là buộc ta phải ra đại chiêu a.
Tinh quang trong mắt Lâm Phàm lấp loé, đã không thể nhịn được nữa.