Tối Cường Hệ Thống

Chương 527: Đạo Khí Trung Phẩm

Dịch: SunShine.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:
- Lâm Phàm, chúng ta xử lý nhanh lên một chút để tránh Cổ Tộc đuổi theo.


Hồng Vân tiên tử tuy tâm tính nhu hòa thế nhưng trong chuyện này nàng cũng suy nghĩ thấu đáo, cứ cho là bọn họ không giết những Hỏa Linh này thì Cổ Tộc hoặc những thế lực tà ác cũng sẽ giết những Hỏa Linh này nhằm tăng thực lực.


Khi đó thực lực của địch nhân tăng lên sẽ càng tàn hại sinh linh chủng tộc đại thiên thế giới nhiều hơn thậm chí là đồng môn của mình.
Hồng Vân tiên tử tri thức uyên bác, đầu óc tư duy cực nhanh, trải qua sự dạy dỗ của tên biến thái Lâm Phàm thì đã có những suy nghĩ khác biệt với trước đây.


- Được.
Lâm Phàm có chút sững sờ liếc mắt nhìn Hồng Vân, sau đó cười cợt, quả nhiên là một muội muội có tư tưởng giác ngộ rất cao.
- Sư muội, muội...


Giờ khắc này Thiên Vân không biết nên nói như thế nào, hắn biết tâm tính sư muội thiện lương nhu hòa không thích sát sinh, vậy mà bây giờ sư muội lại muốn trợ giúp nam tử này giết Hỏa Linh, trong lòng khó chịu đến hít thở không thông.
- Sư huynh, nhanh đến hỗ trợ một chút.
Hồng Vân tiên tử nói.
- Ta....


Giờ khắc này Thiên Vân thật sự rất muốn thổ huyết.
Không những không khiến sư muội căm ghét nam tử này mà còn khiến họ trở nên thân thiết hơn, sư muội lại còn đích thân mở miệng lên tiếng nhờ hắn trợ giúp.
Thiên Vân thật sự không muốn nói nhiều.


- Hồng Vân, có cô hỗ trợ là được, sư huynh cô thực lực quá thấp, nếu như hãm sâu trong đó chỉ sợ sẽ bị đám Hỏa Linh này vây giết, khi đó lại càng thêm trễ nãi thời gian.
Lâm Phàm nói.
- Trời ạ....


Thiên Vân nghe được lời này của Lâm Phàm, nội tâm phảng phất như bị người ta đánh một chùy.
Hắn đang công khai xem thường mình.
- Đừng có mà khinh thường người khác.


Thời khắc này, Thiên Vân không thể nhẫn nhịn, cái tên này dám coi khinh mình, nếu như không giết cho hắn nhìn vậy hắn vẫn sẽ còn coi Thiên Vân ta vô năng.
- Yêu Thành.
Giờ khắc này, Lâm Phàm đem Yêu Thành ra, sau khi dung hợp với Thủy Chi Trường Hà thì sức mạnh Yêu Thành so với lúc trước tăng lên mấy lần.


Thượng Cổ Đại Yêu vung ra một quyền liền dập tắt hỏa diễm, vô số Hỏa Linh biến thành Tiên Thiên Chi Hỏa rồi dung nhập vào trong Yêu Thành.


Lâm Phàm cùng Hồng Vân liên thủ chém giết những Hỏa Linh này, mà Mộc Thanh cũng không có đứng yên, đi theo phía sau Lâm Phàm và Hồng Vân, vẫy tay một cái liền dập tắt một đám Hỏa Linh.


Thiên Vân nhìn Lâm Phàm, trong lòng tức giận không nhẹ, nhất thời chợt quát một tiếng, càng thêm ra sức chém giết những Hỏa Linh này.
Lâm Phàm nhìn Thiên Vân bị một lời nói của mình làm cho tức giận, do đó cũng liều mạng giúp mình chém giết, trong lòng nở một nụ cười.


Với trí thông minh này làm sao có thể chơi được với tiểu gia.
Có điều Lâm Phàm cũng cảm thấy Thiên Vân này đúng là rất được.
Xem ra sinh linh bản thổ Cổ Thánh Giới vẫn rất khả ái.


Nếu như là người được thăng lên từ hạ giới chắc chắn sẽ không có khả năng bị một lời nói làm cho tức giận, dù sao những tên kia đều là cáo già, giết người không đền mạng.
- Sinh linh ghê tởm, các ngươi dám giết đồng bào ta, các ngươi nhất định phải chết.


Lúc này, một con Hỏa Linh cao gần trăm trượng tức giận gầm thét lên, ngọn lửa trên người bốc lên không ngừng, biến thành một tấm áo giáp lửa màu đỏ.
Rống!
Một trận gào thét kinh thiên động địa, trong bàn tay Hỏa Linh ngưng tụ rất nhiều Tiên Thiên Chi Hỏa.
- Hỏa Linh, đối thủ của ngươi là ta.


Thiên Vân đã bị Lâm Phàm làm cho tức giận đến sắp hóa điên, nổi giận hướng về phía Hỏa Linh gầm lên một tiếng, trong chớp mắt liền tung chưởng.


Mỗi một chưởng đều mạnh mẽ vô cùng, vô biên vô tận, đối với Thiên Vân mà nói, dường như hắn đã coi con Hỏa Linh này thành Lâm Phàm mà đánh.


Vốn dĩ thời gian Thiên Vân đối đầu với con Hỏa Linh này còn phải kéo dài thêm chút nữa, thế nhưng vào đúng lúc này, Thiên Vân lại bộc phát hết tiềm lực bản thân để dập chết Hỏa Linh.
Hỏa Linh tiêu tán trong một khắc, Tiên Thiên Chi Hỏa trong nháy mắt bị Yêu Thành hấp thu.


Sau khi Lâm Phàm chém giết rất nhiều Hỏa Linh, quay đầu liền thấy Thiên Vân đang chém giết con Hỏa Linh trăm trượng, động tác hơi ngừng lại.
“Cái tên này chẳng lẽ vừa mới cắn thuốc lắc sao? Có điều như vậy cũng tốt, tốc độ chém giết sẽ càng nhanh.”


Lâm Phàm lấy Thánh Dương Đan được ngưng luyện trong khoảng thời gian này từ nhẫn trữ vật ra bóp nát toàn bộ.
Sau đó trong nháy mắt đánh ra mấy ngàn chưởng:
Yêu Thành lửa cháy được tưới thêm xăng vậy không ngừng bành trướng ra, Thượng Cổ Đại Yêu cũng thay đổi càng thêm cuồng bạo.


- Côn Bằng Thổ Nạp.
Thượng Cổ Đại Yêu gào thét liên tục, hai mắt phát ra hung quang đáng sợ vô cùng, mở mắt ra, khí thôn sơn hà.
Vô số Hỏa Linh bị khống chế đã bị Thượng Cổ Đại Yêu nuốt vào trong bụng.
- Người thật là khủng bố.


Mộc Thanh giết một con hỏa linh xong, nhìn thấy tình cảnh trước mắt này thì tâm cũng khẽ run lên, điều này đối với nàng thật sự là quá kinh khủng.
- Luân Bàn Ma Thần, Thiên Địa Ma Môn.
Lâm Phàm một tay chộp vào hư không, sau đó kéo ra một tòa Ma Môn tràn ngập ma khí, ầm ầm xuất hiện ở trong hư không.


- Trấn áp.
Trong chớp mắt, Thiên Địa Ma Môn bị bao trùm bởi ma khí, từng vị Ma Thần trong tay cầm hung binh gào thét mà đến, giống như Hắc Bạch Vô Thường vậy, nắm lấy từng con Hỏa Linh sau đó vứt về phía Yêu Thành.
- Vô Cực Kiếm Ý.


Thời khắc này, Lâm Phàm triển khai toàn bộ hỏa lực, vô số kiếm khí ngang dọc, hư không như tờ giấy trắng bị cắt rời, chằng chịt Vô Cực Kiếm Ý, bay qua bay lại bên trong đàn Hỏa Linh.
Trong nháy mắt, biển lửa bị dập tắt, không còn một sinh linh nào trong đó sống sót.
- Đây rốt cuộc là người hay là Thần?


Thiên Vân nhìn Lâm Phàm hung uy tuyệt thế, tâm đột nhiên chấn động.
Hắn vất vả khổ sở mới giết được mấy trăm con, nhưng cái tên này thật không ngờ lại khủng bố đến vậy, vừa xuất thủ thì đã diệt được tất cả.
Nếu đem ra so sánh thì quả là chênh lệch quá lớn.
....


Khi Lâm Phàm bạo nổ tàn sát, bên trong Yêu Thành ánh sáng chấn động mạnh, màu vàng, màu xanh lam, màu đỏ, ba vệt sáng thông thiên triệt địa, thẳng vào thiên địa.
- Tiên Thiên Chi Hỏa, cô đọng!
- Hỏa Chi Trường Hà.


Lâm Phàm chợt quát một tiếng, pháp lực toàn thân phun trào, trợ giúp Yêu Thành cô đọng Hỏa Chi Trường Hà.
Đặc biệt là ở trong biển lửa kia có một toà cung điện Hỏa Thần to lớn sừng sững ở đó.


Lâm Phàm không chút do dự, năm ngón tay như kiếm ý, cắt rời tất cả, cung điện Hỏa Thần của Hỏa Linh trong nháy mắt bị cắt chém thành tro tàn.
Đem Hỏa Thần Quốc Độ ném vào bên trong Yêu Thành, Hỏa Chi Trường Hà càng mãnh liệt hơn.


Nhóm Hỏa Linh bị mất Hỏa Thần Quốc Độ liền tức giận gào thét, hướng về phía Yêu Thành đập tới, muốn đoạt lại nhóm Hỏa Thần Quốc Độ.
- Hừ, tự chui đầu vào lưới, thật không uổng công phu của ta.


Lâm Phàm thấy cảnh này trong lòng vô cùng mừng rỡ, nếu những Hỏa Linh này đã tới vậy thì tiếp thu toàn bộ.
Ầm!
Thượng Cổ Đại Yêu gầm thét lên, thân hình cao lớn trong nháy mắt bốc cháy vô cùng nhiều hỏa diễm, đoàn hỏa diễm này nắm giữ linh tính vô cùng có uy lực.


Bỗng một đạo Trường Hà từ trên trời giáng xuống trút vào thân thể Thượng Cổ Đại Yêu, nhưng ngọn lửa kia cũng không bị dập tắt mà lại dung hợp cùng đạo Trường Hà đó phát ra một ánh sáng kinh người.
- Thật không ngờ rằng sau khi ngưng luyện Tiên Thiên Chi Hỏa sẽ biến hóa thành như thế.


Lâm Phàm nhìn một màn trước mắt bèn khϊế͙p͙ sợ nói.
- Lâm Phàm, điều này có nghĩa bảo bối của ngươi lên cấp, mau mau cô đọng đi.
Thời khắc này, Hồng Vân tiên tử lên tiếng nhắc nhở.
- Được.
Lâm Phàm sững sờ, không nghĩ tới sẽ lên cấp.


Trong chớp mắt, Tiên Thiên Chi Thổ, Tiên Thiên Chi Thủy, Tiên Thiên Chi Hỏa, đồng thời quấn quanh sau đó không ngừng cô đọng rồi biến hóa thành từng viên cầu lớn chừng quả đấm trạng thái lỏng, mà viên cầu lỏng không ngừng biến hóa thành các loại hình dạng, cuối cùng chuyển biến về văn tự.
Thổ! Hỏa! Thủy!


Ba văn tự tỏa ra thần diệu xoay tròn bên người Thượng Cổ Đại Yêu sau đó bay vào bên trong Yêu Thành, dường như dấu ấn khắc ở ba phương hướng vậy.
Trong chớp mắt, thực lực Thượng Cổ Đại Yêu như ngồi hỏa tiễn không ngừng tăng vọt.
Hoang Thiên Vị hậu kỳ!
Hoang Thiên Vị đại viên mãn!


Tầng một Thần Thiên Vị cảnh giới Chân Pháp!
- Keng, chúc mừng Yêu Thành tấn cấp thành Đạo khí trung phẩm.