Tối Cường Hệ Thống

Chương 285: Đại ca, ngươi kéo ta vào rừng cây làm gì thế?

oOo
Lâm Phàm hiện tại luôn muốn biết một việc, đó là tại sao yêu thú phải tạo thành thú triều đi hủy diệt thành trì nhân loại. Hiện giờ có lẽ sẽ từ miệng Hỏa Diễm Lĩnh Chủ biết được bí mật này.
- Đại ca, chỉ cần ngươi thả ta, ta sẽ nói hết.


Hỏa Diễm Lĩnh Chủ thề thốt bằng cái khuôn mặt non nớt béo mập, biểu lộ sẽ tuyệt đối phục tùng.
Lâm Phàm rất là khinh bỉ liếc mắt nhìn:
- Uổng công ngươi là hung thú, không có chút chí khí nào. Chẳng lẽ hung thú các ngươi đều trong yếu ngoài mạnh sao?


- Không phải, đại ca, đây là mẹ ta dạy ta, nếu như gặp phải nhân loại không đánh lại nổi, thì phải thành thật một chút, còn phải tỏ ra sợ hãi nữa, như vậy nhân loại sẽ thấy ta đánh thương, thả ta.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ nói.


Giờ phút này Lâm Phàm không thể không bội phục người phụ nữ kia. Rốt cuộc là dùng biện pháp gì, mới có thể cùng một hung thú sinh hạ một đứa con? Nếu hung thú kia không thể biến thành người, thì chẳng phải...
Lâm Phàm không dám nghĩ tiếp, chỉ thầm cảm thán, thế giới to lớn đủ chuyện quái lạ.


- Mẹ của ngươi thật thú vị, nếu có cơ hội ta cũng muốn gặp một lần.
Sắc mặt cầu xin tha thứ của Hỏa Diễm Lĩnh Chủ đột nhiên biến thành có chút thương cảm, mang theo một tia cừu hận:
- Đại ca, ngươi không gặp được đâu, cha mẹ ta đều chết rồi.


Lâm Phàm nhìn thoáng Hỏa Diễm Lĩnh Chủ, không nói gì thêm vấn đề này, bởi vì hắn cũng không định tin tưởng hoàn toàn một con hung thú. Tiếp đến, hắn hỏi về vấn đề quan trọng:
- Ngươi từ đâu mà đến, thú triều là chuyện gì, vì sao phải giết hại hoàng triều nhân loại?
Lâm Phàm hỏi.


- Ta đến từ Thú Linh giới. Thú triều là do một vị đại nhân kinh khủng sai khiến chúng ta, còn tại sao muốn giết hoàng triều nhân loại thì ta cũng không biết.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ nói.


Nó thật sự không biết tại sao phải đi giết nhân loại. Hai bên vốn là nước sông không phạm nước giếng, không có điểm nào chung, thậm chí còn ở hai thế giới riêng biệt. Thế nhưng vị đại nhân kinh khủng kia đã nắm trong tay Thú Linh giới, chỉ cần ai dám trái lệnh, đều sẽ bị hút sạch máu thịt, chỉ còn lại bộ da.


- Nói hết những chuyện ngươi biết cho ta, ta sẽ thả ngươi rời đi.
Lâm Phàm lại nói.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ sao dám giấu điều gì, tự nhiên biết gì nói ấy.
Lâm Phàm lắng nghe, mày dần nhíu chặt lại.
Nhân vật khủng bố dưới lớp áo choàng đen.


Hình thể như Hỏa Diễm Lĩnh Chủ trong lốt hung thú còn thấy tự mình nhỏ bé.
Lại có thực lực không gì sánh kịp, làm Thú Linh giới không thể chống cự.


Lâm Phàm cũng biết, Thú Linh giới và Huyền Hoàng giới bị ngăn cách bởi thiên nhiên, không ai qua được bên phía đối phương. Mà kẻ áo đen kia đột ngột xuất hiện ở Thú Linh giới vào mấy trăm năm trước, sau đó lấy thủ đoạn lôi đình, diệt sát tất cả những người phản kháng, thống lĩnh toàn bộ Thú Linh giới.


Mà cha mẹ của Hỏa Diễm Lĩnh Chủ chính là hai trong những người phản kháng, cuối cùng bị giết cả.
Trải qua hơn trăm năm, kẻ thần bí kia đã tạo ra được một đường hầm thông giữa hai giới, có thể vận chuyển hung thú tới đây, mục đích là để hủy diệt hoàng triều nhân loại.


- Đại ca, ta đi được chưa?
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ dè dặt hỏi. Nó đã nói hết những điều mình biết, không còn gì để nói thêm nữa.


Lâm Phàm nhìn nhìn Hỏa Diễm Lĩnh Chủ. Ngưng kết mười sáu dây chuyền quy tắc, cho dù tông chủ Thánh Tông cũng không nhất định thắng nổi nó. Nếu có thể khiến nó phục tùng, thu nạp vào biên chế Thánh Ma Tông, như vậy sẽ khiến con đường làm lớn mạnh Thánh Ma Tông tiến một bước dài.


Hỏa Diễm Lĩnh Chủ nhận ra ánh mắt mang ý xấu của nhân loại trước mắt, cả người run lên, lập tức nhào tới, dùng hai cánh tay mũm mĩm tóm tay Lâm Phàm, lắc lắc:
- Đại ca, mẹ ta nói, nhân loại rất giữ lời, ngươi cũng không thể lừa gạt nửa đồng loại như ta.


Vô sỉ, không có điểm cực hạn, biết sợ, ý chí bình thường, còn là loài lai giống giữa người và thú, giá trị nghiên cứu rất lớn.
Không tệ, những đặc tính như vậy quá phù hợp với tiêu chuẩn làm đệ tử Thánh Ma Tông. =)))


- Ngươi nói Thú Linh giới đã bị kẻ áo đen kia nắm trong tay, chứng tỏ nơi đó đã thành chỗ nước sôi lửa bỏng, không bằng theo bên cạnh ta đi?
Lâm Phàm tiên lễ hậu binh. Nếu tiểu tử này không nể tình, vậy roi da trong tay có đất dụng võ rồi.


- Đại ca, ta cũng muốn lắm, thế nhưng ta không thể không trở về, bằng không con dân trong đất phong của ta sẽ bị đại nhân vật kia sát hại. Đại ca, van cầu ngươi thả ta đi, ta thật sự không có ác ý với nhân loại đâu, vừa rồi cũng chỉ là muốn dọa họ thôi mà. Ta luôn thân thiện với nhân loại, coi nhân loại là bằng hữu...


Hỏa Diễm Lĩnh Chủ bù lu bù loa không ngừng.
Lâm Phàm nhìn Hỏa Diễm Lĩnh Chủ, cũng có chút bất đắc dĩ, rốt cuộc nên thu hay không đây.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ thấy đối phương trầm mặc, cũng thành thành thật thật đứng im tại chỗ.
- Vậy ngươi nói cho ta biết, làm thế nào đi Thú Linh giới các ngươi?


Lâm Phàm hỏi.
- Đi xuyên qua hàng rào hai giới.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ nói.
Fu-ck, đây cùng chưa nói có gì khác nhau? Muốn đi xuyên, trước tiên phải có thực lực này đã.
- Cách khác?
Lâm Phàm chưa từ bỏ ý định hỏi tiếp.


- Không biết, hẳn đã không có. Nhưng vị đại nhân kia nói, nhiều nhất là ba năm, sẽ có thể đánh xuyên tới nơi này, mang toàn bộ Thú Linh giới hàng lâm, hủy diệt nhân loại.
Hỏa Diễm Lĩnh Chủ nói.
Lâm Phàm nghe tin tức như thế thì sửng sốt.


Nhiều nhất là ba năm? Đó không phải tức là có thể bất kỳ ngày nào trong ba năm sao?
- Cái tên khủng bố trong lời ngươi nói mạnh cỡ nào?
Lâm Phàm cảm giác mình sắp khám phá ra một đại bí mật.


- Rất mạnh, rất mạnh, cha mẹ ta là lãnh chúa thế hệ trước, có rất nhiều đất phong, nhưng đều bị người nọ giết chết. Cả một đám phản kháng khác cũng không thể tạo chút sóng gió nào.
Nghĩ đến chuyện cũ, mặt Hỏa Diễm Lĩnh Chủ toát lên đầy vẻ sợ hãi.


Giờ khắc này, Lâm Phàm đứng lên, trong lòng có suy tính của chính mình.
Nếu không biết chuyện sẽ không cần nghĩ, nhưng biết rồi, không thể không lo.
Chỉ bằng một Hỏa Diễm Lĩnh Chủ này, nếu không phải gặp hắn, cũng đã đủ làm cỏ Đông Linh châu rồi.


Mà nếu lời Hỏa Diễm Lĩnh Chủ là thật, chỉ ba năm nữa đánh xuyên ngăn cách, như vậy toàn bộ Huyền Hoàng giới đều phải bị hủy diệt.
Mẹ nó chứ, phải mau chóng mạnh lên mới được, nếu không chết chắc.


Giờ khắc này, Lâm Phàm một tay tóm lấy cánh tay mũm mĩm của Hỏa Diễm Lĩnh Chủ, kéo vào trong khu rừng nhỏ gần đó.
- A... Đại ca, ngươi làm gì thế? Ta biết gì đều nói hết rồi, ngươi kéo ta vào rừng cây nhỏ làm gì?
- Đừng mà... Đại ca, nơi đó không được...
- Aaaaa...


Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, truyền khắp khu rừng nhỏ.
--------------------


P/s: Vì khuyết thiếu nhân lực, cộng thêm tránh việc mạch truyện sẽ có quá nhiều tình tiết lặp đi lặp lại, bộ truyện này sẽ kết sau khoảng dưới 100 chương nữa, và sẽ giải quyết đầy đủ các bí ẩn đã có, chứ không đi hết các map (quá dài quá dai hóa dại). Mời mọi người đón đọc bản dịch (sẽ có những chỗ khác với convert).


-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).