Edit: Trang Hoàng | Beta: Trang Hoàng & Lá
Nhờ có Gia Thế dẫn dắt, mấy vấn đề như vì sao trước kêu Diệp Thu giờ gọi Diệp Tu tuy có bị hỏi nhưng cũng không còn là trọng tâm lần này. Còn mấy câu hỏi kia, Trần Quả nghe Diệp Tu trả lời hùng hồn mà lòng khó chịu vô ngần. Cô đã hy vọng biết bao nhiêu có thể nghe được mấy câu chân thật kiểu như “Gia Thế là lũ đầu bò, bố đây muốn đập chết chúng nó” trong buổi phỏng vấn này.
Có điều Trần Quả cũng biết những lời kia của Diệp Tu đều là nói thật. Báo thù? Kỳ thực chuyện này chỉ có mỗi Trần Quả ngày ngày nghĩ tới còn Diệp Tu thực tế chẳng biểu lộ mảy may. Muốn đánh bại Gia Thế chỉ là bởi vì hai bên phải đụng nhau trong vòng khiêu chiến, một bên tất phải ngã xuống, đơn giản vậy thôi.
Chỉ tiếc rằng mấy lời nói thật lại dễ bị dân tình hiểu lầm thành những câu xã giao làm bộ làm tịch đơn thuần. Mà đúng là thế chứ, thứ Sáu báo ra, Trần Quả lên internet dạo một vòng, chỉ thấy nơi nơi khinh bỉ Diệp Tu dối trá. Rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này Trần Quả không còn dám cùng đám người này tranh luận nữa. Quay qua chiến đội lại sợ ảnh hưởng đến tâm lý thi đấu của mọi người thành ra cô chỉ có thể hờn dỗi một mình.
Hơn 8 giờ tối, trận thứ hai của vòng đấu LAN bắt đầu, đối thủ của Hưng Hân là Mười Bước Giết Một.
Nhìn qua các trận của lượt đấu trước cùng với tìm kiếm thêm tư liệu về đội Mười Bước Giết Một, Diệp Tu cũng đã an bài một ít chiến thuật cho lần này.
Chiến đội lập ra chơi cho vui sẽ không thể cân đối về mặt năng lực như các chiến đội chuyên nghiệp, thực lực thành viên trong đội thường có chênh lệch rất lớn. Chiến đội Mười Bước Giết Một tổng cộng có 7 tuyển thủ, chưa đến mức phải lôi mục sư lên hai hạng mục solo. Có điều người thứ bảy cũng chỉ là gom cho đủ quân số, hoàn toàn là một người chơi bình thường, để Trần Quả ra đánh cũng dư sức đập bẹp. Mà trong 6 thành viên còn lại, có 3 người trình độ rõ ràng cao hơn hẳn một bậc. Chiến thuật của Mười Bước Giết Một cho đến nay chính là để 3 thành viên này vào đấu lôi đài, kiếm cho được 2 điểm. Thi đấu đoàn đội có 3 người này trụ cột, 5 điểm vẫn có thể thường xuyên cướp về tay. Còn phần đấu đơn, cứ ai không phải trị liệu thì sẽ lên sàn, ăn được điểm nào thì hay điểm đó.
Lượt đấu trước, đội hình này thể hiện hết sức rõ ràng. 3 người kém hơn không kiếm nổi 1 điểm trong phần đấu đơn. Mở màn như vậy có thể coi là đả kích khá lớn đối với tinh thần của toàn đội. Nhưng các tuyển thủ của Mười Bước Giết Một hiển nhiên đã quá quen với cục diện kiểu này nên qua phần lôi đài và đoàn đội, tất cả đều chiến đấu vô cùng ổn định, lấy được trọn 7 điểm, kết thúc trận đầu tiên với tỉ số 7 – 3.
Trong vòng bảng, các chiến đội được xếp hạng theo điểm, 1 điểm thôi cũng có khả năng ảnh hưởng đến vị trí cuối cùng nên nhà nào cũng dốc sức tranh thủ. Mười Bước Giết Một chọn chiến thuật thế này âu cũng là do bất đắc dĩ cả.
Còn về Hưng Hân, nếu xét tới thực lực cá nhân thì chênh lệch cũng rất lớn. Nhưng chí ít trình độ mỗi người đều từ mức tiêu chuẩn trở lên, trừ Trần Quả, không có ai vào chỉ để đủ quân số. Cho nên họ cũng không cần dùng chiến thuật thí xe giữ tướng này, chỉ cần có điểm là tranh thủ hốt.
Tuy nhiên bên cạnh việc kiếm điểm, Diệp Tu vẫn hy vọng tất cả thành viên trong đội, đặc biệt là những người mới, có thể trải nghiệm bầu không khí thi đấu chính thức. Vậy nên cuối cùng trong danh sách thành viên thi đấu đơn, Diệp Tu viết xuống tên La Tập.
La Tập hiện tại cũng đã tiếp xúc với Vinh Quang được hơn một năm. Nhờ sự chỉ bảo của Diệp Tu và chương trình huấn luyện, cậu tiến bộ rất mau. Với trình độ bây giờ, thắng Trần Quả là chuyện dễ như ăn bánh. Chuyện này làm Trần Quả vừa vui mừng vừa sầu não. Cô dù gì cũng là dân chơi Vinh Quang nhiều năm, mà giờ phải trơ mắt nhìn hết Đường Nhu, Bánh Bao lại tới La Tập… toàn những người bắt đầu từ số 0 vượt qua mình ngày càng xa.
Trần Quả không phục cũng không được. Phương pháp huấn luyện của Hưng Hân cô cũng đã thử qua, trình độ đương nhiên có tăng nhưng còn lâu mới bì được tốc độ tiến bộ thần tốc của những tân binh kia. Hai người Đường Nhu và Bánh Bao vốn có thiên phú ngay từ đầu, chỉ dựa vào tốc độ tay thôi đã hơn trình cô rồi nên Trần Quả vẫn chưa cảm thấy gì lắm. Nhưng đến La Tập, chân chính là một con gà lúc đầu giờ đã có thể cho cô hít khói. Toàn bộ quá trình này, từng ly từng tí Trần Quả đều cảm nhận được rõ rệt. Cô có chút hâm mộ họ, hâm mộ họ còn trẻ, còn có không gian trưởng thành lớn đến vậy. Mà cô, sau khi được tiếp xúc với kiểu huấn luyện cấp độ cao này, càng thêm rõ ràng cảm giác lực bất tòng tâm. Cô chân thật cảm nhận được cái gì là cực hạn. Giống như cái trò đập chuột Diệp Tu đưa cô thử ngày đó, đến một cấp độ nhất định, cô có làm gì cũng không qua nổi.
Cho nên tới vòng đấu LAN này, Trần Quả không còn đòi lên chơi nữa. Tháng ngày dành cho những người bình thường như cô đã hết, sân khấu giờ đây thuộc về những người thực sự có khả năng.
Cuối cùng ra đấu đơn là ba người Ngụy Sâm, La Tập, Đường Nhu.
Đấu lôi đài là Bánh Bao, Kiều Nhất Phàm, Diệp Tu.
Đấu đoàn đội là Đường Nhu, La Tập, Kiều Nhất Phàm, Diệp Tu, An Văn Dật, với tuyển thủ dự bị Ngụy Sâm.
Người trẻ tuổi luôn có rất nhiều cơ hội để cố gắng mài giũa. Trừ bỏ Mạc Phàm, chú em này tuy có cùng mọi người đến đấy, nhưng luôn luôn thể hiện thái độ không liên quan, Diệp Tu cũng tiếp tục dùng bài nuôi thả, cho nó ăn bơ luôn.
Kết quả, tối thi đấu hôm đó, nhìn tuyển thủ đầu tiên bên đối phương ra sân, đến Diệp Tu cũng có chút bất ngờ. Tới tận bây giờ chiến đội Mười Bước Giết Một vốn luôn giữ vững tâm thế từ bỏ đấu đơn thì nay, tuyển thủ lên sàn đấu đầu tiên lại rõ ràng là một trong ba người mạnh nhất của đội.
“Tự dưng đổi chiến thuật làm chi giời?” Diệp Tu vò đầu.
Thay đổi chiến thuật, tuyển thủ của Mười Bước Giết Một trông đến mười phần tự tin, bước đi hết sức mạnh mẽ lên sân, sau đó nhìn qua bên Hưng Hân liền thấy tuyển thủ ra trận chính là một ông chú đang thổn thức dập điếu thuốc lá do bị trọng tài khiển trách, thì càng hí hửng trong bụng. Ngụy Sâm, cái tên này có hơi lâu đời, tuy rằng tuần báo Thể Thao Điện Tử có từng đề cập qua nhưng cũng chỉ là nhắc một câu rồi thôi, không gợi lên chút sóng nào. Dù sao thì, người quan tâm đến vòng khiêu chiến vốn đã chẳng nhiều nhặn gì cho cam.
Hai bên ngồi xuống, đút thẻ vào máy cho nhân vật đăng nhập, tuyển thủ Mười Bước Giết Một liếc mắt nhìn trang bị bên phía Nghênh Phong Bố Trận.
Chữ bạc, không rõ thuộc tính.
Chữ bạc, không rõ thuộc tính.
Chữ bạc, không rõ thuộc tính…
Trỏ chuột của tuyển thủ Mười Bước Giết Một lướt nhanh một lượt, đập vào mắt lại chỉ có những cái tên màu bạc của trang bị.
Trang bị bạc……
8 món……
Tuyển thủ này ngây người, lập tức muốn quỳ… 8 trang bị bạc, đó là nhân vật đẳng cấp cỡ nào cơ chứ? Cùng lúc đó, nhà thi đấu cũng xôn xao hẳn lên. Từ góc nhìn của tuyển thủ này, tất cả đều thấy được Nghênh Phong Bố Trận vậy mà có tới 8 món trang bị bạc. Không chỉ có khán giả xôn xao bàn tán, tất cả tuyển thủ khác cũng vậy, kể cả bên chiến đội Gia Thế.
Nhân vật có tới 8 trang bị bạc, đặt trong Liên Minh cũng không phải dạng vừa đâu.
Trận đấu bắt đầu, tuyển thủ Mười Bước Giết Một chỉ muốn vẫy cờ trắng luôn cho rồi. Trận đấu diễn ra chẳng chút gay cấn, rất nhanh thắng bại đã rõ. Ngụy Sâm giành được 1 điểm đầu tiên, vừa đi khỏi phòng thi đấu vừa hướng về phía khán giả mà vẫy tay hết sức đê tiện, khiến cho nơi nơi nổi lên tiếng chửi mắng. Ở chỗ này fan Gia Thế đương nhiên chiếm đa số, Hưng Hân hiện tại trong mắt họ chẳng khác gì âm binh xua quài hổng tan.
“Thấy sao? Bố mới show hàng 8 món bạc ra là thằng kia đã sợ vcđ!” Về đến chỗ ngồi, Ngụy Sâm vẫn còn tiếp tục nổ.
“Biết ông giỏi rồi.” Diệp Tu đáp qua loa đại khái một câu. Lúc này tuyển thủ thứ hai mỗi đội đã bắt đầu lên sân, người chơi bên Mười Bước Giết Một vẫn là một trong ba cao thủ, còn phía Hưng Hân là La Tập.
Cao thủ bên kia đúng là trình độ có cao hơn La Tập, mỗi tội lại đang phải chịu dư chấn khi nhìn kết quả trận trước thành ra có hơi hoảng loạn. Mà Muội Quang của La Tập tuy mới chỉ có 2 món trang bị bạc, còn xa mới bằng Nghênh Phong Bố Trận nhưng toàn thân dát trang bị cam cấp 75, đặc biệt là vũ khí cam Hổ Chi Ấn, vẫn rất là lộng lẫy đấy, đủ dọa đối thủ hết hồn hết vía. Dù thế, tuyển thủ bên kia rất nhanh chiếm được thế thượng phong bởi đối thủ của gã, La Tập còn căng thẳng hơn gã nhiều.
Đối với La Tập mà nói, đây là lần đầu tiên cậu thi đấu theo kiểu này. Căng thẳng lan ra toàn thân khiến bàn tay, ngón tay, thậm chí gương mặt cậu trở nên cứng ngắc, làm gì cũng hỏng, làm gì cũng sai, chưa kịp thể hiện gì đã bị đối phương cho đo ván.
Thắng rồi?
Ván này thắng được quá dễ, dễ đến mức tuyển thủ Mười Bước Giết Một còn không tin nổi, lúc xuống sân mặt vẫn hết sức mờ mịt.
Còn La Tập thì trông như vừa mất sổ gạo. Tuy nhiên, là một thiên tài toán học có chỉ số IQ cao chót vót, cậu cũng thừa hiểu vì sao mình lại thua nên không đến mức chỉ vì một trận bại này mà bay sạch tự tin. Phải nhớ, La Tập là trưởng thành trong Hưng Hân. Trước kia cứ bốc bừa một người trong đội, kể cả Trần Quả cũng có thể hành cậu ra bã. Thua một lần cảm thấy bị đả kích ư, áp cái này vô La Tập là có phần nói quá rồi, cậu một năm nay đã thua không biết bao nhiêu lần. PK với đồng đội, đến tận gần đây cậu mới có thể kiếm về chút mặt mũi từ chỗ Trần Quả, mà Trần Quả là ai? Là một người góp cho đủ số.
“Thế nào, có giống như bình thường chơi trên game không?” Diệp Tu cười.
“Quá khác luôn.” La Tập rầu rĩ, “Em còn quên mất mình đang ở đâu luôn…”
“Cứ quen dần là được.” Diệp Tu không nói gì thêm. Cho La Tập lên đấu chính là để cậu thích ứng với môi trường này. Về phần không kiếm được điểm nào, hắn cũng tính cả rồi.
Sau La Tập là đến lượt Đường Nhu. Mà xuất trận bên Mười Bước Giết Một cũng là vị cao thủ thứ ba. Mở đầu thảm bại rồi lại đại thắng, rõ ràng đã làm cho tuyển thủ này chấm hỏi đầy đầu. Tuy nhiên, khi nhìn thấy cái tên Hàn Yên Nhu, mắt gã đột ngột sáng lên như đèn pha ô tô. Hiện giờ trong chiến đội Hưng Hân, tên tuổi của Hàn Yên Nhu chỉ kém mỗi Quân Mạc Tiếu. Tất cả mọi người căn bản đều biết đây là một cao thủ, một cao thủ rất mạnh.
Sự thật cũng chứng minh cho chuyện này. Trận thứ ba, tuy không hẳn nghiêng về một phía nhưng Đường Nhu cũng thẳng tay hốt trọn điểm, không cho đối thủ nửa tia hi vọng.
Về phần đội kia đưa ba cao thủ ra đấu đơn cuối cùng lại chỉ lấy được một điểm, không rõ đổi chiến thuật để làm gì nhưng xem ra cũng chẳng có ích gì mấy.
Đến phần đấu lôi đài, Mười Bước Giết Một chỉ có bảy thành viên nên những người ra ứng chiến đều chẳng có gì bất ngờ, chỉ là hai người yếu hơn cùng với một nhân góp cho đủ quân số.
Bên chiến đội Hưng Hân, Bánh Bao lên đấu đầu tiên, cuối cùng làm một phát một chọi ba vô cùng hoành tá tràng. Đến lúc xuống sân còn vung vẩy, gồng tay khoe chuột.
“Thấy chưa, cố mà học tập anh đây!” Về đến chỗ rồi, Bánh Bao rất hợp tình hợp lý mà lên giọng dạy bảo “đàn em” La Tập một câu.
Tiếp tới thi đấu đoàn đội thì càng không phải lo. Đã có Diệp Tu ở đây, mọi người chỉ cần thích ứng với môi trường thi đấu càng nhanh càng tốt mà thôi.
An Văn Dật cũng là lần đầu tiên tham gia kiểu thi đấu này nhưng lại hết sức bình tĩnh, biểu hiện cực kỳ ổn định. Mà La Tập lúc nãy đấu đơn còn luống cuống chân tay, bây giờ thi đấu đoàn đội, có đồng đội ở bên, cuối cùng cũng đã tìm về được La của ngày hôm qua.
Thi đấu đoàn đội, trọn vẹn 5 điểm.