Edit: Kha | Beta: Na
Nhà đài zoom thẳng mặt Hoàng Thiếu Thiên, khán giả có mặt cũng lũ lượt nhìn màn hình, thoáng chốc tiếng xầm xì nổi lên khắp nơi. Nhiều fan trung thành của Vi Thảo bắt đầu huýt sáo hò hét ầm ĩ, thay Lưu Tiểu Biệt hội đồng Hoàng Thiếu Thiên.
Nào ngờ trên màn hình, Hoàng Thiếu Thiên lại được đồng đội bên cạnh khều nhẹ và chỉ xem màn hình. Cuối cùng Hoàng Thiếu Thiên chỉ mỉm cười thân thiện vẫy tay với máy quay.
Cả khán đài xôn xao, cái thằng này có biết đây là lúc nào không hả? Chả lẽ hắn không hề coi trận đấu vừa rồi?
Quả nhiên Hoàng Thiếu Thiên trong màn hình chả hiểu mô tê gì, mãi đến lúc có đồng đội nói nhỏ vào tai, hắn mới chợt giật mình, tiếp tục nhìn về phía máy quay mỉm cười, mỉm cmn cười.
Nhà đài không thể nào giành đất diễn cho Hoàng Thiếu Thiên mãi được! Thấy tên này chẳng để ý gì, bèn thất vọng đổi hướng máy quay. Không ai ngờ trong chớp mắt máy quay dời đi, Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng giơ cao hai tay, chĩa thẳng ngón giữa về phía Lưu Tiểu Biệt.
“Má! Mau quay trở về!” Đạo diễn trong phòng thu đột nhiên hét to lên.
Màn ảnh nhanh chóng lia về phía Hoàng Thiếu Thiên lần nữa, hàng ngàn hộ gia đình đang coi Ngôi Sao Cuối Tuần lại được chứng kiến nụ cười mỉm không hề thay đổi của Hoàng Thiếu Thiên. Mọi người ngơ ngác, bộ truyền hình trực tiếp cũng tua lại được à?
“Thằng này gian xảo quá!” Đạo diễn tức tối. Hành động giơ ngón giữa này không phù hợp thuần phong mỹ tục, nếu bị chiếu trực tiếp, Hoàng Thiếu Thiên nhất định sẽ bị Liên minh cho ăn thẻ. Còn hiện tại, chỉ cần không có người nào nằng nặc lên án hành động này, Liên minh dù biết cũng sẽ nhắm mắt cho qua.
Hoàng Thiếu Thiên không bị tia trúng, người thấy cảnh hắn giơ ngón giữa lại quá ít, thế nhưng đây lại là sân nhà Vi Thảo, những fan Vi Thảo nhìn thấy liền ồ lên, khiến nhà thi đấu trở nên ầm ĩ hơn hẳn. Những kẻ không hiểu thì đực mặt ra, tức nhiên phải đi hóng hớt ngay, thế là chuyện Hoàng Thiếu Thiên giơ ngón giữa lại được lan truyền rộng rãi, tiếng bàn tán nối nhau theo từng cảnh quay. Ngay cả tuyển thủ tiếp theo lên sân mở màn lúc nào cũng chẳng ai quan tâm.
Chỉ còn mình bình luận viên của bên phát sóng cẩn thận giải thích cảnh chiến đấu đang diễn ra, nhưng chính gã cũng đang nhẫn nhịn đến nội thương. Lỡ mất một cảnh đặc sắc và ngoạn mục mất rồi! Trong khi trận hiện tại chỉ là một pha biểu diễn kính trên nhường dưới chán òm mà thôi, sau cùng tiền bối đại thần giành chiến thắng, khuyến khích đàn em, hậu bối trả lời cần học hỏi tiền bối nhiều hơn.
“Chán vờ lờ vậy…” Bình luận viên sắp gục tới nơi, nhưng cay là hắn phải vờ tỉnh táo như thể mình đang vui vẻ kích động thưởng thức trận đấu này.
Ngày đầu tiên của Ngôi Sao Cuối Tuần, người bực nhất chính là cánh truyền thông. Một đề tài siêu hot, một tin tức chình ình ra đó, thế mà họ lại sơ sót không chộp được. Bỗng họ nghĩ lại vô số lựa chọn vào lúc ấy, nếu họ cố gắng bảo Liên minh cho Lưu Tiểu Biệt một quyền khiêu chiến đặc biệt thì sao? Dù sao đây chỉ là Ngôi Sao Cuối Tuần với mục đích vui là chính, càng nhiều bất ngờ sẽ càng tốt.
Tiếc rằng mọi chuyện đã rồi. Nếu lúc này tin tức đã mất đi giá trị lợi dụng, họ chỉ có thể thêm mắm dặm muối để nó thu hút hơn. Đa số phóng viên cũng soạn sẵn tít báo “lời khiêu chiến từ tân binh” cả rồi.
Nhưng tin hot mà mọi người mong chờ lại ùa đến trên sân đấu tân binh khiên chiến một lần nữa.
Triệu Vũ Triết của chiến đội Hô Khiêu thách đấu Sở Vân Tú của chiếu đội Yên Vũ, câu trả lời khi được hỏi nguyên nhân chính là: tôi muốn trở thành tuyển thủ pháp sư nguyên tố xuất sắc nhất.
“Lũ trẻ bây giờ ai cũng hăng hái quá!” Diệp Tu cảm thán.
Tuy câu này của Triệu Vũ Triết không hống hách như “lấy hạ khắc thượng” của Đường Hạo năm nào, nhưng nghĩ đến mối liên hệ trong đấy, hàm ý lại khá rõ ràng.
“Được, có chí khí!” MC hét to lên, ” Thế thì chúng ta cùng mời đội trưởng của chiến đội Yên Vũ, Sở Vân Tú xuống sân khấu nào!”
Giữa tiếng vỗ tay của khán giả, bình luận viên bên phát sóng lại tranh thủ giới thiệu: “Hẳn mọi người vẫn còn nhớ “lấy hạ khắc thượng” gây chấn động của tân binh năm hai Đường Hạo trong tân binh khiêu chiến năm ngoái, kết quả cuối cùng là Lâm Kính Ngôn bị đánh bại, Đường Hạo chứng minh mình xứng đáng trở thành đệ nhất lưu manh. Mùa hè năm nay cậu ta chuyển sang chiến đội Hô Khiếu, hoàn toàn thay thế vị trí của Lâm Kính Ngôn. Hôm nay tuyển thủ Triệu Vũ Triết mà chúng ta đang cùng theo dõi đây cũng thuộc chiến đội Hô Khiếu, cũng là đồng đội của Đường Hạo. Liệu có phải cậu ta đang chịu ảnh hưởng của Đường Hạo năm trước hay không? Sau danh hiệu tân binh xuất sắc nhất vào năm ngoái, Triệu Vũ Triết vẫn tiếp tục thể hiện vô cùng xuất sắc trong mùa giải năm nay. Vị trí trong đội của cậu ta rất ổn định, thành tích chiến đội năm nay cũng rất triển vọng, đúng là một tuyển thủ có tương lai xán lạn!”
Trong lúc nói chuyện, Sở Vân Tú cũng đã xuống tới nơi.
Số tuyển thủ nữ trong giới chuyên nghiệp Vinh Quang vốn không nhiều, người có thể lọt vào danh sách Ngôi Sao Tụ Hội hiện chỉ có Sở Vân Tú và Tô Mộc Tranh. Mùa giải này Tô Mộc Tranh bị loại cùng Gia Thế, không được bầu chọn nữa, Sở Vân Tú trở thành tuyển thủ nữ duy nhất trong 24 ngôi sao.
Cũng là tuyển thủ thuộc thế hệ hoàng kim, đồng thời lại đảm nhận chức đội trưởng với nhiều năm kinh nghiệm, Sở Vân Tú đã bình tĩnh trước mọi sóng gió. Lúc được chiếu cận mặt trên màn hình, trông cô không có cảm xúc gì trước câu thách đấu hơi bất lịch sự của Triệu Vũ Triết. Ý đồ kích war xấu xa của bình luận viên cũng vì thế mà bị cô bơ đẹp.
Áp lực vãi!
Bên phát sóng đột nhiên cảm thấy áp lực.
Vừa rồi Lưu Tiểu Biệt chĩa kiếm vào Hoàng Thiếu Thiên, họ cứ tưởng bão nổi tới nơi rồi, nhưng sau một đợt mây đen kéo đến thì đách có gì xảy ra. Còn bây giờ, Sở Vân Tú bình tĩnh lại khiến câu thách đấu không quá lộ liễu như Đường Hạo của Triệu Vũ Triết càng trở nên vô dụng.
Tức là tân binh năm nay chẳng có chút hấp dẫn nào sao!
Bên phát sóng phiền muộn, lại quên mất tân binh khiêu chiến trước giờ đều rất ít lôi cuốn, chẳng qua năm ngoái đột nhiên xảy ra quá nhiều cuộc thách đấu đáng xem, làm cả đám ai cũng đặt nhiều hy vọng vào năm nay.
Tính ra năm nay, một kiếm chĩa mặt của Lưu Tiểu Biệt và lời thách đấu đòi soán ngôi của Triệu Vũ Triệt cũng đủ gây bão, chỉ là không bằng năm trước mà thôi.
“Hiện tại cả hai đã bước vào vị trí, trận đấu sẽ nhanh chóng bắt đầu. Cũng giống trận của Lưu Tiểu Biệt và Lư Hãn Văn trước đó, cả hai sẽ sử dụng nhân vật chuyên nghiệp của chính mình. Bên trái bản đồ chính là Khiếu Lăng Hỏa của Triệu Vũ Triết, bên phải là Phong Thành Yên Vũ của Sở Vân Tú. À, Sở Vân Tú còn là tuyển thủ nữ duy nhất trong 24 ngôi sao lần này. Nhưng dường như lời thách đấu không quá thân thiện của hậu bối cũng không gây ảnh hưởng gì cho cô.” Bình luận viên chầm chậm giới thiệu.
“Ha ha, khán giả chắc cũng đã rõ con người của vị tuyển thủ này, dù trong vòng tứ kết quan trọng, Sở Vân Tú vẫn có thể bình tĩnh như bây giờ. Thế nên không có gì đáng ngạc nhiên với thái độ hiện tại của cô nàng cả.” Khách mời nổi tiếng Lý Nghệ Bác cũng hùa theo bình luận viên. Thường những buổi phát sóng trực tiếp quan trọng đều sẽ có sự góp mặt của chỉ đạo Lý, một chương trình náo nhiệt như Ngôi Sao Cuối Tuần tất nhiên không thể thiếu vị khách mời bình loạn đứng đầu như gã.
Đoạn bình loạn về Sở Vân Tú vừa rồi, chỉ cần để ý sẽ phát hiện gã đang ám chỉ Sở Vân Tú là một tuyển thủ có thừa kỹ thuật nhưng tâm lý không vững, thường chịu không nổi trước những giây phút quan trọng. Đó cũng là vấn đề bị chỉ trích nhiều nhất của chiến đội Yên Vũ.
Trận đấu bắt đầu, trong kênh chung, Triệu Vũ Triết rải một emo nhún vai: “Tiền bối, hy vọng trận đấu này chị sẽ nghiêm túc đánh trả.”
“Ha ha, sẽ mà.” Sở Vân Tú lễ phép đáp lại.
“Sau cuộc trò chuyện ngắn gọn trên kênh chung, cả hai người đều đang tiếp cận trung tâm bản đồ.” Bình luận viên tiếp tục nói.
“Ồ… Mọi người nhìn xem, Khiếu Lăng Hỏa của Triệu Vũ Triết không xông thẳng mà đánh đường vòng. Xem ra Triệu Vũ Triết rất để tâm đến trận đấu này…” Lý Nghệ Bác tiếp lời.
“Vâng… Năm trước cũng hiếm có ai dùng chiến thuật di chuyển trong Ngôi Sao Cuối Tuần nhỉ?” Bình luận viên hỏi.
“Ừ, tôi nhớ rõ Đường Hạo và Tôn Tường năm trước cũng không chọn chiến thuật này, cả hai đều xông thẳng đến tiếp cận đối phương.” Lý Nghệ Bác đáp.
“Chỉ đạo Lý, anh cảm thấy điều này có ý nghĩa gì?” Bình luận viên lại hỏi.
“Ừ thì… nó chứng minh Triệu Vũ Triết rất để tâm đến trận quyết đấu này…” Trong phòng thu hình, Lý Nghệ Bác vừa nói vừa liếc xéo bình luận viên bên cạnh một cái. Ông anh đãng trí à, vừa nãy tui đã nói Triệu Vũ Triết rất để tâm đến trận đấu này rồi, ông hỏi lần nữa để thách tui sáng tạo từ mới ấy hả?
Triệu Vũ Triết chọn chiến thuật di chuyển, Khiêu Lăng Hỏa của hắn tất nhiên sẽ không xuất hiện trong tầm nhìn của Phong Thành Yên Vũ trước. Sở Vân Tú đầy kinh nghiệm cũng nhanh chóng nhận ra điều này, vì thế cô đứng yên tại chỗ, chờ Khiếu Lăng Hỏa của Triệu Vũ Triết xuất hiện.
“Ồ… Hóa bị động thành chủ động cũng là một biện pháp hay…” Lý Nghệ Bác nói.
Bình luận viên muốn quỳ lạy Lý Nghệ Bác luôn, cái gì gã ta cũng có thể chém ngon ơ hết. Hành động hiện tại của Sở Vân Tú được Lý Nghệ Bác tổ lái suôn sẻ, nhưng sự thật lại là cô nàng đình công giữa trận, chả buồn giành quyền chủ động với Triệu Vũ Triết.
Thôi kết thúc trận đấu hoàng tráng luôn đi… Thấy Sở Vân Tú không thèm đấu với mình, Triệu Vũ Triết cũng quyết định giết nhanh rút gọn. Ai ngờ trong lúc hắn vừa di chuyển nhân vật vừa suy nghĩ, Phong Thành Yên Vũ đột nhiên xoay người, giơ pháp trượng tấn công trước.
“Ồ?” Ngay cả bình luận viên đang uể oải cũng phải giật mình, không biết nói gì tiếp.
“Sở Vân Tú ra tay trước, thế công rất mạnh mẽ.” Lý Nghệ Bác ngược lại rất tỉnh táo. Trên sân khấu, phép thuật của Phong Thành Yên Vũ lũ lượt nổ banh bản đồ, cuốn phăng Triệu Vũ Triết.
“Đây… chẳng phải chứng tỏ thái độ ban đầu của Sở Vân Tú chỉ là sự sắp xếp trước thôi sao?” Bình luận viên kinh ngạc nói, nhìn thế công dồn dập của Sở Vân Tú nào có giống không để tâm đến trận đấu đâu.
“Chà chà.” Trên khán đài, Diệp Tu không ngừng xuýt xoa.
“Sao thế?” Trần Quả hỏi.
“Nghe đồn hôm nay tâm trạng của Sở Vân Tú không được tốt.” Diệp Tu nói.
“Có chuyện gì à?” Trần Quả hỏi dò.
“Hôm nay là tập cuối của bộ phim “Bạn gái phi thường của tôi”… Cổ không coi được đó mà…” Diệp Tu đáp.
“Hở?” Vẻ mặt của Trần Qủa không có ngôn từ nào có thể hình dung được nữa rồi.