Toàn Chức Cao Thủ

Chương 683: Hủy diệt

Edit: Tam | Beta: Kha

Giải đấu e-Sport Vinh Quang, khi chưa đến hồi chung cuộc, không ai dám phán chắc là thắng hay bại. Nhưng Chu Trạch Khải trong vòng tứ kết đã để lại cho mọi người một ấn tượng sâu đậm, rằng: cậu ta, là bất bại.

Hết thảy đều vì cách thể hiện mạnh mẽ quyết liệt, không hề nói một câu dư thừa nào của cậu ta trong trận đấu. Chu Trạch Khải là một người chỉ biết hành động, không cần nhiều lời.

Kế hoạch của Lam Vũ khi cho Vu Phong ra sân đầu tiên chính là để ăn chắc điểm đầu, không ngờ đụng ngay đối thủ khó xơi. Dù Vu Phong cũng là tuyển thủ hàng sao, nhưng bấy giờ chẳng ai đặt niềm tin nơi hắn.

Trong sân đấu hoàn toàn yên tĩnh. Fan hâm mộ đang gào thét cổ vũ tinh thần đội nhà, đến khi nhìn thấy đội hình xuất chiến hai phe lại đột ngột im bặt. Cả bầu không khí lặng ngắt như tờ, tựa như tham gia tang lễ vậy.

“Chỉ đạo Lý! Chỉ đạo Lý?” MC thì thầm réo gọi, bình luận viên hợp tác với hắn – khách mời Lý Nghệ Bác, sau khi nhìn thấy đội hình hai bên liền đờ ra như mất hồn. MC pha trò mấy câu khơi gợi cho khách mời tiếp tục phân tích, kết quả chẳng nghe ai tung hứng cùng.

Bình luận đang ngon trớn chợt khựng lại, MC mới hoảng hồn ra dấu ngược xuôi, gọi hồn Lý Nghệ Bác về trường quay.

“Hả? À...” Lý Nghệ Bác à hai tiếng, rốt cuộc cũng tỉnh.

“Đội hình này khá độc đáo...” Lý Nghệ Bác nói.

Thấy trận đấu sắp bắt đầu, Lý Nghệ Bác tranh thủ thời gian, giải thích nhanh gọn, “Chiến đội Luân Hồi bất ngờ dùng đội hình mạnh nhất ngay trận đầu tiên, Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào không cần bàn, là hai người mạnh nhất Luân Hồi, rồi đến Lữ Bạc Viễn, thực lực không hẳn vượt trội, nhưng biểu hiện trong vòng tứ kết, nhất là hiệp đầu tiên trong trận chung kết vô cùng xuất sắc, bấy giờ cũng trở thành người thứ ba ra sân.”

“Vậy tức là chiến đội Luân Hồi muốn knock out Lam Vũ ngay từ vòng đấu cá nhân?”

“Ha ha.” Lý Nghệ Bác cười cười, trên mặt ngập tràn vẻ tự tin, cũng chính là vẻ tự tin thường thấy trước phút gã quê độ, “Không phủ nhận, ban đầu tôi đã không để ý đến một ưu thế lớn của Luân Hồi khi chọn đội hình này.”

“A?”

“Cách sắp xếp đội hình của Luân Hồi dễ công dễ thủ. Luân Hồi chọn đội hình mạnh ra sân đầu tiên, tỷ lệ thắng được hai trận trong thi đấu cá nhân là rất lớn. Nhìn tổng điểm hai bên hiện tại, chỉ cần Luân Hồi thêm được 2 điểm này, vòng chung kết hôm nay nhất định sẽ không thua. Dù Lam Vũ có xuất sắc thắng được hết các trận còn lại, cùng lắm chỉ hòa 9,5: 9,5, phải đấu thêm hiệp phụ. Có thể nói, chiến lược của Luân Hồi lúc này, thực sự đúng là chiến lược ngôi sao!” Lý Nghệ Bác nói.

“Phân tích thật thấu đáo!” MC gật gù. Vừa lúc này, trận đầu tiên của thi đấu cá nhân cũng bắt đầu.

Chu Trạch Khải VS Vu Phong.

Nhất Súng Xuyên Mây VS Phong Mang Tuệ Kiếm.

Không khí căng thẳng bao phủ khắp đấu trường; Lam Vũ xếp đội hình bảo thủ, Luân Hồi lại đem quân mạnh nhất ra phủ đầu, chỉ là tình cờ thôi sao?

Tranh thủ lúc hai nhân vật chưa bắt đầu trận chiến, Lý Nghệ Bác chêm thêm vài câu, “Lam Vũ để Vu Phong ra sân đầu tiên, đoán chừng để giảm bớt áp lực thi đấu. Nếu xếp cho Vu Phong thứ ba, giả sử hai người đầu đều thua trận, thắng bại của trận chung kết năm nay đều đổ dồn lên vai anh ta, áp lực cực kì nặng. Nên để Vu Phong ra sân thứ nhất hoặc thứ hai là một quyết định sáng suốt. Nhưng mà lúc này Vu Phong ứng chiến đầu tiên, đã nói cho chúng ta biết một điều.”

“Điều gì?” MC hỏi.

“Lam Vũ hi vọng Vu Phong cướp được điểm đầu tiên, tức làm bảo hiểm đảm bảo Lam Vũ có điểm trong thi đấu cá nhân. Hai người sau cũng bớt căng thẳng, thi đấu nhẹ nhàng hơn. Biết đâu thắng luôn không chừng. Mà trong hai người sau, nếu có một người thắng, vậy vòng chung kết hôm nay không thể xuất hiện trường hợp hòa, nên tôi nghĩ, Lam Vũ để Vu Phong ra sân đầu tiên là để giành ít nhất hai trận thắng trong vòng đấu cá nhân, họ không muốn thêm bất kì hiệp phụ nào nữa.” Lý Nghệ Bác nói.

“Ồ...” MC đáp, “Nhưng cuối cùng kế hoạch của họ cũng bị Luân Hồi phá hỏng. Được rồi, bây giờ mọi người hãy nhìn lên màn hình, Phong Mang Tuệ Kiếm đã vào phạm vi công kích của Nhất Súng Xuyên Mây, Chu Trạch Khải sẽ là người đầu tiên tấn công sao?”

“Ồ, không có, hai bên đang dần dần tiếp cận nhau, thoạt nhìn như hai nghề cận chiến. Tất nhiên, Phong Mang Tuệ Kiếm là cuồng kiếm sĩ, đánh gần là chủ yếu, nhưng Nhất Súng Xuyên Mây không phải... Khoảng cách mười bước đã vào tầm bắn, nhưng anh vẫn đang lao về phía mục tiêu!”

“A, ra tay rồi! Các vị khán giả thân mến, đây là hiện trường trực tiếp trận thi đấu cá nhân đầu tiên của hiệp hai, vòng chung kết tranh cúp quán quân của Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mùa giải thứ tám, Chu Trạch Khải của chiến đội Luân Hồi đấu với Vu Phong của chiến đội Lam Vũ. Nhân vật trong sân hiện giờ là Nhất Súng Xuyên Mây và Phong Mang Tuệ Kiếm, rốt cuộc cũng xuất ra chiêu đầu tiên, nhưng điều khiến người ta bất ngờ là chiêu này không phải từ Nhất Súng Xuyên Mây có ưu thế khoảng cách, mà là Phong Mang Tuệ Kiếm! Dù cuồng kiếm sĩ là nghề cận chiến, nhưng hẳn ai quen thuộc cũng biết nghề này cũng có vài kỹ năng tấn công tầm xa. Vu Phong vừa rồi đã sử dụng Rút Đao Trảm. Đúng vậy, hệ Kiếm Khách, kỹ năng dưới cấp 20 có thể học trước khi chuyển nghề, Rút Đao Trảm!”

“Nhưng Chu Trạch Khải không hề lui bước, anh sử dụng kỹ năng Trượt, Nhất Súng Xuyên Mây tránh được kiếm quang của Rút Đao Trảm một cách dễ dàng. Từ phòng thủ chuyển sang tấn công!”

“Đánh áp sát! Nhất Súng Xuyên Mây đang áp sát vào cuồng kiếm sĩ!”

“Đạp Bắn... Tránh thoát rồi... Xoay chân, Tập Kích Gối... Trúng rồi, a, tuyệt vời!! Tốc độ công kích của Nhất Súng Xuyên Mây quá nhanh, phản ứng của Vu Phong tuy không chậm, nhưng vẫn không tránh được truy kích dồn dập của đối thủ...”

“Súng Nòng Xoay!”

“Ồ, mọi người xem kìa, Chu Trạch Khải chỉ dùng Tập Kích Gối và Súng Nòng Xoay đã đánh ra hiệu quả của BBQ. Ha ha, BBQ là kỹ năng chung của hệ Xạ Thủ, bởi vì khả năng bắt lấy đối thủ và sát thương khá tốt, đã trở thành kỹ năng được đa số thiện xạ ưa dùng, thậm chí nhiều người còn cộng lên cấp rất cao. Nhưng những khán giả từng theo dõi Nhất Súng Xuyên Mây đều biết, kỹ năng BBQ của Nhất Súng Xuyên Mây chỉ có một cấp! Chu Trạch Khải trước nay chỉ cần khả năng bắt lấy, còn phần hất xiên đối thủ nướng BBQ đã có thao tác Súng Nòng Xoay điêu luyện của anh xử lý!”

“Lựu đạn kìa! A, còn thêm một cái Máy Móc Theo Dõi! Tất cả đều là kỹ năng cấp thấp, thao tác nhanh CD ngắn, là những kỹ năng không thể thiếu để hợp thành chuỗi công kích liên tiếp!”

“Ồ, Loạn Xạ!!”

“Phong Mang Tuệ Kiếm đang lơ lửng trên không bị Nhất Súng Xuyên Mây bắn Loạn Xạ... Anh không tiếp đất được, bởi vì Chu Trạch Khải còn dùng cả kỹ xảo Áp Súng, oa, công kích của Loạn Xạ, toàn bộ trúng hết!!”

“Barrett! Chu Trạch Khải ngắm bắn, trúng!! Headshot!! Gấp đôi sát thương!! Ngắm một mục tiêu bị Loạn Xạ công kích đang di động cực nhanh, anh vẫn có thể bắn trúng đầu gây ra sát thương nhân đôi, Chu Trạch Khải, đây chính là Chu Trạch Khải, Súng Vương Nhất Súng Xuyên Mây!!”

MC vừa trông diễn biến thi đấu vừa bắn liên thanh không dứt, Lý Nghệ Bác ở kế bên vô cùng đắng lòng! Gã đang định phân tích vì sao Chu Trạch Khải không bắn từ phía xa mà đợi tiếp cận rồi mới công kích, ai biết nhịp độ chiến đấu nhanh như vậy, bị MC lướt ào ạt đi tuốt ra xa.

So tốc độ miệng lưỡi với MC, khách mời chỉ có nước hít bụi. Vai trò chủ yếu của khách mời là dùng ánh mắt chuyên nghiệp của mình để phán đoán, phân tích ý đồ và chiến thuật của tuyển thủ trong trận đấu, giúp khán giả hiểu biết sâu thêm về cuộc tranh tài. Khi nhịp độ trận chiến quá nhanh, MC vắt giò chạy, khách mời chỉ đành mỉm cười cay đắng. Phong Mang Tuệ Kiếm đã bị đánh xong một đợt, mà giờ gã còn chờ phân tích ý nghĩa chiêu mở màn...

Được rồi, bây giờ rốt cuộc đã im cho gã nói, vấn đề là, bây giờ gã phân tích chiêu mở màn kia còn có ý nghĩa gì? Còn ai nhớ rõ sự tồn tại của chiêu này ư?

Thật ra khách mời Chỉ đạo Lý của chúng ta chẳng quan tâm mấy thứ này, điều gã cần chỉ là lôi kéo sự chú ý của mọi người về phía mình, đợi MC vừa ngậm miệng, lập tức nối sát theo, “Bình thường hệ Xạ Thủ có thể giữ khoảng cách để chơi diều đối thủ, rút HP dần dần, sau đó tìm cơ hội thích hợp bùng nổ. Nhưng Chu Trạch Khải không làm vậy, anh trực tiếp tiếp cận mục tiêu, rồi như mọi người đã thấy, toàn lực xuất kích! Đấu pháp này, trong trường hợp thiện xạ chiếm ưu thế từ đầu, sẽ khiến đối thủ vô cùng khó chịu. Vì phạm vi tấn công của thiện xạ rất rộng, khi tấn công từ cự ly gần, đối thủ muốn trốn công kích liên tục phải di chuyển cách ra một khoảng rất xa. Mọi người nhìn Vu Phong ban nãy, Phong Mang Tuệ Kiếm của Vu Phong dù đã cách Nhất Súng Xuyên Mây một khoảng tương đối, nhưng khi Nhất Súng Xuyên Mây tấn công vẫn gây sát thương lớn cho anh, không còn cách nào, cự ly công kích của thiện xạ chính là như vậy.”

“Nhưng dám dùng đấu pháp này, chứng tỏ Chu Trạch Khải vô cùng tự tin đúng không? Dù thiện xạ có kỹ năng cận chiến, nhưng thực tế khi chiến đấu không thể so sánh được với nghề cận chiến chân chính nhỉ?” MC nói.

“Tất nhiên rồi.” Chỉ đạo Lý vui vẻ gật đầu, rốt cuộc cũng xả xong, tâm hồn vô cùng thoải mái.

“Được rồi! Hai bên giao chiến một đợt, Phong Mang Tuệ Kiếm lại tiếp tục ý đồ tiếp cận đối thủ... Nhưng Chu Trạch Khải đổi ý, không muốn tấn công Phong Mang Tuệ Kiếm trong phạm vi gần nữa, bắt đầu lợi dụng ưu thế khoảng cách của thiện xạ, từ từ rút HP của Phong Mang Tuệ Kiếm xuống...”

“Vu Phong có thể gặp nguy hiểm...” Chỉ đạo Lý thở dài.

Lúc này, gã nói không hề sai. Trận đầu tiên của vòng thi đấu cá nhân, Vu Phong được Lam Vũ cử đi như một phần bảo hiểm, cuối cùng vẫn bị Chu Trạch Khải tàn nhẫn hủy diệt.