Edit: Bông | Beta: Kha
Không ai ngờ, tác nhân làm lệch cân bằng trong trận đấu Lam Vũ và Luân Hồi lại là hai người vốn gần như vô hình khi thi đấu.
Luân Hồi Lữ Bác Viễn, Lam Vũ Tống Hiểu.
Nhu đạo và khí công sư đều thuộc hệ Vật Lộn cận chiến, hai bên vừa chạm mặt đã bị cho ăn bơ, ngay cả đạo diễn cũng chơi phũ, không lia ống kính về phía cả hai được mấy lần.
So với những thành viên liên tục phối hợp, đổi mục tiêu, biến công kích, hai người này tựa như đứng hẳn bên lề trận đánh, chơi trò 1 chọi 1.
Kết quả, hai tên 1 đấu 1 này lại đánh ra ưu thế áp đảo.
Người ngoài chú ý tới Luân Hồi phần lớn đều tập trung vào Chu Trạch Khải, tiếp đó là đội phó Giang Ba Đào. Những kẻ còn lại tuy thực lực không thấp, nhưng dưới hào quang của Súng Vương đành phải ảm đạm làm nền. Lần này rất nhiều người đã nhận ra điểm kỹ năng bên chiến đội Luân Hồi được tăng cao, nhưng vấn đề hot nhất vẫn là hai nhân vật sao sáng Nhất Súng Xuyên Mây và Vô Lãng tăng thế nào.
Sự thật ra sao chỉ Luân Hồi biết. Lần này mất 20 triệu mua sách kỹ năng, nhân vật được tăng nhiều nhất chính là nhân vật nhu đạo của Lữ Bạc Viễn: Vân Sơn Loạn.
Điểm kĩ năng gốc của Vân Sơn Loạn là 4770 điểm, thuộc mức trung bình trong giới chuyên nghiệp, nhưng trong quá trình cày nhiệm vụ lấy sách kỹ năng, nhờ ăn ở tốt mà trực tiếp đột phá lên mức max 5000. Tăng lên tận 230 điểm kĩ năng, xếp đầu Luân Hồi. Tuy Nhất Súng Xuyên Mây Của Chu Trạch Khải và Vô Lãng của Giang Ba Đào cũng đạt 5000 điểm kỹ năng, nhưng hai nhân vật thuộc hạng sao này vốn đã có sẵn trên 4800, muốn max điểm cũng chỉ cần tăng hơn trăm chút xíu là căng đét. Vì vậy trong các nhân vật của Luân Hồi, Vân Sơn Loạn được tăng sức mạnh nhiều nhất. Nếu đối thủ dựa trên thông tin và số liệu trước kia để chuẩn bị ứng chiến, Vân Sơn Loạn sẽ là người sẽ gây bất ngờ nhất.
Mà lúc này, chuyện người ta không lường nhất cũng do Vân Sơn Loạn gây ra.
Với 230 điểm kĩ năng mới thêm được từ sách kĩ năng, cuối cùng Lữ Bác Viễn hoàn toàn đè bẹp Tống Hiểu. Vân Sơn Loạn tóm được khí công sư Đào Lạc Sa Minh, không ngừng quật Đào Lạc Sa Minh tụt HP vèo vèo. Tống Hiểu bối rối, cậu chàng vốn chắc mẻm có thể phá được mấy chiêu quật liên tục, nhưng lần thực chiến này lại cảm thấy có gì đó không ổn. Sơ hở tưởng chừng có thể lợi dụng, kỹ năng của đối phương lại nhanh chân hơn một bước vá lại mất rồi.
Đây không chỉ là người chơi bùng nổ tốc độ tay, mà trình độ kĩ năng nhân vật lên cơ hẳn.
Trong thời khắc nguy hiểm đó, chiến đội Luân Hồi tựa như “mọi việc đều theo ý bọn này”. Ngay lúc Vân Sơn Loạn tóm lấy Đào Lạc Sa Minh thành công rồi quật không ngừng ấy, ba người khác của chiến đội Luân Hồi đồng loạt chuyển mục tiêu, nhất trí xử lí Đào Lạc Sa Minh.
Không chỉ mình Tống Hiểu hốt do bất ngờ, mà toàn chiến đội Lam Vũ cũng hết hồn.
Vì không ai trong số họ đoán được Tống Hiểu phải bó chiếu trước chiêu quật ngã liên hồi của Lữ Bạc Viễn, cũng không ngờ Đào Lạc Sa Minh của cậu hoàn toàn bị Vân Sơn Loạn khống chế trong tay.
Nhân vật bị nhu đạo nắm gọn rất khó ứng phó với những đòn tấn công khác, màn xáp lá cà đột ngột còn thêm chiêu quật ngon nghẻ của Vân Sơn Loạn, HP Đào Lạc Sa Minh tụt cái roẹt, nhất thời khiến Từ Cảnh Hi luống cuống chân tay.
Rút dây động rừng, Tống Hiểu bị áp chế toàn diện nhất thời khiến Lam Vũ trở tay không kịp. Hết thảy tới quá nhanh, quá đột ngột.
Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu vẫn được cứu bồ vào phút chót, nhưng mà hao phí lượng lớn kỹ năng và mana của Linh Hồn Ngôn Ngữ của Từ Cảnh Hi. Trong tình huống rất nhiều kĩ năng CD, phương diện trị liệu bên Lam Vũ rõ ràng không đủ để giao chiến với Luân Hồi. HP toàn đội đều giảm, một loạt tình huống xảy đến do Tống Hiểu bị áp chế hiển nhiên khiến Lam Vũ bị thương nặng.
“Thằng ngu này, có thế mà cũng không thoát được!” Lúc Tống Hiểu bị áp chế, Ngụy Sâm rất lo lắng buông lời mắng mỏ.
“Xem ra kĩ năng của Vân Sơn Loạn tăng nhiều phết đấy.” Diệp Tu không hổ là người tinh thông mọi nghề, lúc này cũng có thể nhanh chóng phát hiện nguyên nhân Vân Sơn Loạn mạnh đột xuất.
“Mệ nó chứ!” Ngụy Sâm tức tối, bức xúc chửi rủa.
“Nhìn ông kìa, coi bộ thiên vị Lam Vũ hén?” Diệp Tu nói.
“Nhảm vãi.” Ngụy Sâm trợn mắt nhìn Diệp Tu. “Luân Hồi mà thua thì 20 triệu đưa tụi mình mất toi, đang phấn khích đây a ha ha ha.”
“Cầm thú…” Diệp Tu cảm khái.
Tiếc thay sự thật không chiều lòng Ngụy Sâm. Hơn nữa, chiến đội Luân Hồi lần đầu chiếm được ưu thế chính là nhờ đầu tư 20 triệu này.
“Vân Sơn Loạn có gì đó bất thường.” Tống Hiểu được vớt mạng giây cuối vội vàng báo với những đội viên khác của Lam Vũ.
“Phải cẩn thận.”
Lam Vũ cũng chưa nghĩ ra biện pháp ổn thỏa nào, trong thi đấu căn bản không thể lập tức đoán được phân phối kỹ năng của đối phương ra sao, chỉ có thể đối phó dựa trên kinh nghiệm và hiểu biết. Lúc này mà phán đoán sai lầm ắt sẽ gặp phải kết cục như Tống Hiểu.
Chiếm trước ưu thế, Luân Hồi tiếp tục tấn công. Công kích kéo dài liên tục khiến chiến đội Lam Vũ bó tay không thể tìm ra khe hở để giảm bớt tổn thất vừa rồi.
Bạo lực giành giật chính là sở trường của Luân Hồi, dù Lam Vũ không rơi vào thế yếu, nhưng cuộc đối chọi tiết tấu cao nghẹt thở như vậy không tạo cơ hội cho họ bù lại chênh lệch bị Luân Hồi dẫn trước, nếu cục diện cứ kéo dài thế này, nhân vật ngã xuống trước nhất định thuộc Lam Vũ.
Lúc này Luân Hồi mới dần dần phát huy ưu thế sân nhà. Lợi dụng ưu thế che chắn của bản đồ Cỏ Lay Trong Gió mà tấn công xuất quỷ nhập thần, còn Lam Vũ từ đầu tới cuối luôn rơi vào thế bị động.
“Đội trưởng, sau lưng!!”
Đang lúc giằng co, kênh trò chuyện của tuyển thủ Lam Vũ đột nhiên nhắc nhở. Nhưng quần chúng xem trực tiếp đã biết cả rồi, thích khách Im Lặng Tàn Nhẫn của Ngô Khải đang lặng lẽ vòng ra sau lưng Sách Khắc Tát Nhĩ.
Bên Lam Vũ phát hiện nhắc nhở cũng đã quá muộn. Hiển nhiên Dụ Văn Châu cũng biết ứng phó những tình huống bất ngờ như vậy, phản ứng sẽ không thua bất cứ ai, nhưng thao tác thật khiến người người nóng gan.
Người cực kì quan trọng với chiến đội, thiếu sót mà cũng cực kì vượt trội, Dụ Văn Châu thật sự là một tồn tại đầy mâu thuẫn trong Lam Vũ. Ưu thế lớn nhất cùng nhược điểm lớn nhất của cả đội đều tập trung trên người anh. Điều này cũng chẳng phải bí mật quốc gia gì sất, nên Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu thường xuyên bị người bắn lén đánh lén, anh đã sớm quen tới không thể quen hơn.
Gặp phải tình huống này anh sẽ không hoảng hốt, sẽ ung dung thao tác những gì mình có thể thao tác.
Im Lặng Tàn Nhẫn chui ra khỏi bụi cỏ, thanh dao găm sắc bén đã đâm về phía Sách Khắc Tát Nhĩ. Đột nhiên sáu cột sáng màu tím đen rớt xuống từ không trung, song chẳng thèm khóa Im Lặng Tàn Nhẫn mà vây quanh Sách Khắc Tát Nhĩ như một nhà tù nhốt nhân vật ở giữa.
Ngô Khải rất đắng mề.
Nếu hắn tiếp tục tiến lên nhất định vẫn tấn công được Sách Khắc Tát Nhĩ, nhưng Im Lặng Tàn Nhẫn mà chạm phải cột sáng tím đen thì sẽ bị Lục Tinh Quang Lao phong ấn lại. Chỉ đâm một đao mà bị khống chế thì có hơi lỗ.
Im Lặng Tàn Nhẫn không tiến lên cũng không bỏ đi, đột nhiên lách mình sang bên cạnh, “keng” một tiếng, hai lưỡi kiếm sắc bén đụng nhau vang vọng. Dạ Vũ Thanh Phiền của Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên lao tới, may mà Ngô Khải sớm phát hiện ra trực tiếp lấy kiếm đỡ kiếm.
Hai nhân vật loại hình công kích choảng nhau loạn xà ngầu, Sách Khắc Tát Nhĩ vừa nhìn thấy sáu cột sáng cũng hành động ngay, tốc độ không nhanh nhưng vững vàng chặn đứng đường lui của Im Lặng Tàn Nhẫn.
Hoàng Thiếu Thiên hiểu ý, Dạ Vũ Thanh Phiền vung hai kiếm lên, thình lình xuất đại chiêu Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.
Nghề thích khách tuyệt không đủ sức đụng nhau trực diện với đại chiêu này, Ngô Khải vội vàng thao tác Im Lặng Tàn Nhẫn lùi về, nào ngờ phát hiện mình mất đường lui cmnr. Phía trước bị Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm phong tỏa hoàn toàn, phía sau sáu cột sáng của Lục Tinh Quang Lao chặn đường. Một cột sáng lập lờ đằng sau đã chạm vào Im Lặng Tàn Nhẫn. Sáu cột sáng thoắt cái xác định phạm vi, kí hiệu ngôi sao sáu cánh hiện trên mặt đất, vây Im Lặng Tàn Nhẫn ở giữa, trước khi kĩ năng này biến mất, tuyệt không thể thoát. Mà đại chiêu của Dạ Vũ Thành Phiền ập tới như vũ bão, Im Lặng Tàn Nhẫn tức thì máu văng tung tóe.
Khó khăn lắm mới có cơ hội khống chế một nhân vật, dùng một đại chiêu cũng quá hời rồi, những nhân vật khác của chiến đội Lam Vũ sớm nhận chỉ thị, cố hết sức công kích đồng loạt. Nhân vật Luân Hồi cũng vội xông tới cứu nguy. Im Lặng Tàn Nhẫn có lẽ sẽ không ngủm, nhưng cục diện lúc này tương tự lúc Tống Hiểu bị áp chế. Lam Vũ hoàn toàn có thể mượn cơ hội ăn miếng trả miếng, bù lại chênh lệch vừa bị dẫn trước.
Chẳng ngờ chiến đội Luân Hồi đách thèm cứu bạn, Ngô Khải và Im Lặng Tàn Nhẫn trực tiếp bị bỏ rơi. Tuyển thủ Luân Hồi cũng lao ra xáp lá cà, mục tiêu công kích: Sách Khắc Tát Nhĩ.
Lam Vũ cũng nhận ra điều này, vội vàng điều chỉnh đội hình, nào ngờ Luân Hồi nhất quyết không cho họ cơ hội. Vân Sơn Loạn mới lập công xông pha lẹ nhất. Bất chấp tất cả bắt lấy Sách Khắc Tát Nhĩ ném lên không, rồi sau chỉ thấy đạn xoẹt qua, không ngừng bắn vào Sách Khắc Tát Nhĩ, là Chu Trạch Khải chuẩn bị dùng Áp Súng đưa tiễn Sách Khắc Tát Nhĩ!
Áp Súng không phải không thể phá, nhưng muốn phá cục diện này, Dụ Văn Châu phải liều mình đua tốc độ tay với Chu Trạch Khải, điều này thật sự quá quá quá quá tàn nhẫn. Lúc này ngay cả tuyển thủ Lam Vũ cũng chả đặt niềm tin vào đội trưởng nhà mình nữa, vội vàng đi tìm vị trí Nhất Súng Xuyên Mây để cứu người.
Nhưng sao Luân Hồi lại không biết đây là thời khắc quan trọng, cũng liều mạng bảo vệ….
Sách Khắc Tát Nhĩ xoay vòng vòng trên không, Im Lặng Tàn Nhẫn giãy dụa trong Lục Tinh Quang Lao, lúc này khán giả mới đột nhiên phát hiện, đây là chiến thuật đổi mạng của Luân Hồi.
Nhưng, dùng Im Lặng Tàn Nhẫn của Ngô Khải đổi Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu thì hời quá rồi.
Sau cuộc giằng co kịch liệt, Im Lặng Tàn Nhẫn anh dũng hi sinh, mà Sách Khắc Tát Nhĩ rốt cuộc cũng bị Nhất Súng Xuyên Mây bắn chết.