Edit: Dũng | Beta: Gà
Mặc dù biết người trước mặt chính là đại thần Diệp Thu, thế nhưng đối thủ Trương Giai Lạc cũng không phải dạng vừa, Tưởng Du không nghĩ rằng mời được Diệp Thu thì có thể thắng chắc. Tuy Trai Ngầu Cầu Bại từng giúp Mưu Đồ Bá Đạo giành lại BOSS trong đợt đụng độ trước, song Tưởng Du luôn cảm thấy không nên ỷ vào đấy mà khinh địch như thế chứ? Đối mặt với đối thủ như vậy, Tưởng Du vẫn hi vọng con át chủ bài bên mình nghiêm túc hơn.
Ai ngờ mới đờ người một lát, Trai Ngầu Cầu Bại đã dẫn theo đoàn tạp nham của mình di chuyển về phía cầu Bắc: “Chạy sang bên này, bên này nhìn rõ hơn”
Người chơi của các công hội lớn đang bó tay với Hoa Nhạt Mê Người liền chuyển hướng nhìn sang, sau đó chỉ thấy một đám ất ơ thuộc Mưu Đồ Bá Đạo lố nhố chạy qua, tất cả đều thầm thắc mắc không biết đây là vũ khí bí mật gì. Ngay cả thành viên của Mưu Đồ Bá Đạo cũng thắc mắc hội trưởng đang định làm gì, nên chỉ đành ngơ ngác dõi theo.
Tưởng Du thật sự không nhịn được nữa, lại chỉ có thể tiến lên trước:
“Ông chuẩn bị giải quyết Hoa Nhạt Mê Người ra sao?”
“Cứ xông lên giải quyết.” Trai Ngầu Cầu Bại trả lời.
“Xông lên thế nào?” Tưởng Du tiếp tục nhẫn nhịn, kiên trì hỏi.
Ngờ đâu Trai Ngầu Cầu Bại lại làm như xoắn lắm, đáp: “Ông hỏi thế tui biết trả lời sao đây…”
Tưởng Du cũng chẳng còn cách nào, đành dợm hỏi theo cách khác: “Vậy được rồi, ông cần bọn tôi yểm hộ như thế nào?”
“Đợi tui xông lên, các ông khống chế những thành viên khác của Bách Hoa Cốc là được.” Trai Ngầu Cầu Bại nói.
“Được rồi!” Tưởng Du rốt cuộc bó tay. Hỏi tới hỏi lui, gã chỉ muốn biết đơn giản là làm sao phá vỡ được cục diện bế tắc này, đáp án của Trai Ngầu Cầu Bại chỉ vỏn vẹn ba từ “cứ xông lên” không rõ ràng.
Xông lên?
Nói thừa, ai chả biết là phải xông lên, nhưng không thể cả lũ xông lên được, cái Tưởng Du muốn biết là xông lên thế nào, nhưng Trai Ngầu Cầu Bại có vẻ cũng không giải thích được.
Tưởng Du hoang mang đi cùng Trai Ngầu Cầu Bại về phía đầu cầu, người chơi khác thấy Trai Ngầu Cầu Bại đến nơi, hội trưởng lại mới lập đoàn, đoán là chuẩn bị ra tay, ai nấy đều xoa xoa tay. Ai ngờ vừa đến đầu cầu, Trai Ngầu Cầu Bại chỉ gật đầu một cái, sau đó nói tiếp: “Tui lên đây.”
Rồi hắn lên thật.
Đơn giản và đầy thô thiển, không bung lụa show hàng, không dương đông kích tây, không người đông thế mạnh. Một mình Trai Ngầu Cầu Bại ung dung bước lên cầu Bắc.
Hoa Nhạt Mê Người hay người chơi của Bách Hoa Cốc đều đã đứng trên cầu Bắc lâu hơn Trai Ngầu Cầu Bại, thế nhưng khi hắn vừa bước lên cầu, BOSS pháp sư cầu Bắc vẫn cứ quay lại liếc nhìn hắn, chẳng qua chưa hề động thủ.
Chỉ một ánh nhìn đã coi như thể hiện được đặc điểm của BOSS. Lão già này thực sự vô cùng để ý việc người khác bước lên cầu. Đáng tiếc một NPC như nó mãi mãi không biết rằng, nếu nó thực sự muốn người ta không bước lên cầu thì chỉ cần nó đừng đứng trên cầu là được. Một cái cầu nát, người chơi tất nhiên sẽ tự động bỏ qua luôn công dụng nối đôi bờ của nó. Bởi trèo lên để sang sông thì quá mạo hiểm, sẩy chân một cái là có thể trôi xuống tận vùng hạ lưu sông luôn.
BOSS tạm thời chưa ra tay với Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng người của Bách Hoa Cốc đã hơi manh động rồi, vừa thấy cái ID “Trai Ngầu Cầu Bại” thoáng qua trên đầu tên kỵ sĩ này, mục tiêu thù hận của những tinh anh Bách Hoa Cốc đã hơi hơi thay đổi.
Khuôn mặt gợi đòn trong truyền thuyết, chính là đây.
“Đừng manh động.” Hội trưởng Bách Hoa Cốc Hoa Khai Kham Chiết vội vã lên tiếng ổn định tình hình. Hiện giờ, mặc dù phương pháp chiến đấu của Bách Hoa Cốc đều xoay quanh Hoa Nhạt Mê Người mà triển khai, thế nhưng sự tồn tại của Hoa Nhạt Mê Người trong cộng hội lại khá mờ nhạt. Mỗi lần cướp BOSS, chỉ cần có người đề nghị hỗ trợ, hắn liền vui vẻ đi ngay. Cũng không nói nhiều, lẳng lặng làm một thành viên bình thường trong đoàn, chỉ thỉnh thoảng mới nói đôi ba câu hoặc gửi đi vài tin nhắn.
Tất cả đều rõ Hoa Nhạt Mê Người là ai, dù cho hắn không đả động gì tới nó thì vị trí hạch tâm vẫn được ngầm mặc định trong những hoàn cảnh thế này.
Cách đánh của Bách Hoa Cốc cơ bản đều phối hợp với thế công của Hoa Nhạt Mê Người. Lúc này hắn chưa có bất kỳ hành động nào với Trai Ngầu Cầu Bại nên Hoa Khai Kham Chiết cũng vội vã ngăn cản những đồng đội khác tùy tiện ra tay.
Kết quả chỉ ngắn ngủi mấy giây, Trai Ngầu Cầu Bại đã nhảy được 3 cái.
Trai Ngầu Cầu Bại bắt đầu nhảy một cách nhanh chóng, liền mạch, tuy dáng vẻ còn lâu mới được thong dong và phiêu dật như Hoa Nhạt Mê Người, nhưng một nghề giáp dày như kỵ sĩ lại có thể di chuyển linh hoạt được vậy thực sự rất hiếm gặp.
Mỗi một nhịp nhảy gần như không ngưng nghỉ, tựa như chỉ nhắm mắt cũng có thể làm được. Chỉ trong chớp mắt đã nhảy đến nửa đường.
Lúc này, Hoa Nhạt Mê Người lại đột nhiên phát động công kích.
Đạn và lựu đạn ném về phía Trai Ngầu Cầu Bại.
Đối mặt với kiểu công kích hỗn tạp này lúc trước, người chơi các công hội định xông lên cầu Bắc hoặc phải dính đạn, hoặc bị té sông, hoặc chết ngay tại trận.
Thế nhưng Trai Ngầu Cầu Bại lại không giống vậy, hắn vẫn thong dong như trước, vẫn nhảy không hề dừng lại. Lần lượt xuyên qua giữa biển ánh sáng của Hoa Nhạt Mê Người đang không ngừng phóng tới.
“Ê… thế mà xông lên thật à?” Tưởng Du câm nín rồi. Trai Ngầu Cầu Bại quả thực chống đỡ công kích của Hoa Nhạt Mê Người vững vàng mà xông lên.
“Làm vậy được không? Cho dù không chết, lên đến đỉnh cầu còn được bao nhiêu máu chứ?” Tưởng Du lo lắng, truyền lệnh xuống: “Mục sư xem có thể hồi máu không?”
Mục sư của Mưu Đồ Bá Đạo vội vàng xông lên ào ào tăng máu cho Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng dưới công kích như mưa của Hoa Nhạt Mê Người, các mục sư hoàn toàn không thấy mục tiêu của mình ở đâu, đương nhiên cũng không thể thi triển kỹ năng một cách chính xác. Bọn họ không ngừng tranh thủ cơ hội có thể nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại để thi triển kỹ năng, dù sao Hoa Nhạt Mê Người còn phải đối phó BOSS, không thể tập trung toàn bộ sức lực vào Trai Ngầu Cầu Bại được.
Ưu thế đông người được thể hiện rõ ràng lúc này, tuy đám mục sư bình thường khó lòng nắm bắt tốt cơ hội để tung kỹ năng hồi máu, nhưng đông người như vậy kiểu gì chả có kẻ mèo mù vớ cá rán, HP của Trai Ngầu Cầu Bại cứ thế mà được duy trì ổn định.
Thế nhưng rất nhanh, cùng với việc Trai Ngầu Cầu Bại ngày càng tiến lên, cự ly với các mục sư bên này ngày càng kéo dài, bắt đầu nằm ngoài phạm vi hồi máu, có mục sư đành phải bước lên cầu, sốt ruột đuổi theo hắn để buff.
BOSS luôn luôn công bằng, với bất kỳ ai dũng cảm bước lên cầu, nó đều chỉ lạnh lùng thoáng nhìn. Nhưng Hoa Nhạt Mê Người thì không như vậy, Trai Ngầu Cầu Bại lên cầu, hắn bình tĩnh phớt lờ, thế mà bây giờ người khác bước lên, hắn thậm chí tạm ngưng quấy rầy Trai Ngầu Cầu Bại mà tấn công người đó.
Thoáng chốc, hai mục sư rơi xuống sông, sống chết chưa rõ.
Hoa Nhạt Mê Người không hề nương tay với những người chơi này. Nhưng liệu hắn có nương tay với Trai Ngầu Cầu Bại ư? Mọi người phát hiện dường như cũng không phải vậy, đã đến bước này, ai cũng cho rằng đây là bẫy.
Lúc này, vì tiếp cận Hoa Nhạt Mê Người mà Trai Ngầu Cầu Bại đã nhảy được hai phần ba, cũng chính từ đây hắn mất đi viện trợ mục sư phe mình, một phần ba còn lại, Hoa Nhạt Mê Người dựa vào ưu thế về cự ly công kích, thay đổi phương thức đối phó với Trai Ngầu Cầu Bại, thậm chí có thể để cho người chơi của Bách Hoa Cốc phối hợp đánh hội đồng. Đầu tiên không vội công kích Trai Ngầu Cầu Bại, biết hắn lợi hại cho nên tạm thời tìm cách dụ hắn lên cầu. Đến khi hắn đã cách xa đầu cầu lâm vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan, lúc đó mới là thời điểm hạ sát chiêu?
Nhưng vấn đề là Hoa Nhạt Mê Người cũng phải không hoàn toàn để mặc Trai Ngầu Cầu Bại ung dung nhảy tới, về sau thỉnh thoảng cũng quấy rầy một chút.
Và chỉ cần một đợt công kích của Hoa Nhạt Mê Người đã nhanh chóng khiến người chơi hiểu rằng họ đã tính sai rồi!
Vỏ quýt dày phải có móng tay nhọn. Nếu đem cách đánh trăm hoa vẫn dùng để chế ngự người chơi thông thường mà áp dụng với Trai Ngầu Cầu Bại thì chỉ là chút thủ đoạn non nớt mà thôi. Nếu để mặc hắn lên cầu thì âm mưu dụ địch sẽ bại lộ ngay lập tức, trên thực tế phải đánh giống như muốn chôn luôn đối phương mới thực sự là dụ địch. Mãi đến khi dụ Trai Ngầu Cầu Bại vào vị trí tiến thoái lưỡng nan như hiện tại, hoàn toàn cô lập hắn với đồng đội mới là thời điểm có thể tiêu diệt hắn thực sự.
Hiển nhiên là Hoa Nhạt Mê Người đã đợi thời khắc này từ lâu, cũng đã âm thầm bố trí tất cả. Trong khoảnh khắc, bất kể là hắn đứng trên nóc cầu hay người của Bách Hoa Cốc trên mặt cầu ai có thể đánh tới chỗ Trai Ngầu Cầu Bại đều đồng loạt phát động công kích. Ngay lập tức, Trai Ngầu Cầu Bại không còn thong dong nổi nữa.
Không chỉ chỗ Trai Ngầu Cầu Bại đứng, mà cả những chỗ có thể dừng chân tiếp theo, tất cả đều bị đám Bách Hoa Cốc hợp tác đánh chặn. Một màn này khiến người xem bên dưới đều cảm thấy tuyệt vọng thay cho Trai Ngầu Cầu Bại. Thế nhưng Trai Ngầu Cầu Bại vẫn nhảy như cũ, không ngừng hướng về phía trước vượt lên. Hắn vẫn còn đang “xông lên”.
Thấy một màn này, trong lòng Tưởng Du có chút khác thường.
Vốn là tên đại thần chuyên nghiệp mà gã ghét nhất, giờ lại trông hệt như vị đại thần duy nhất mà gã khâm phục.
Luôn tiến về phía trước, mãi mãi bất bại.
Tưởng Du tin rằng, nếu đội trưởng Hàn Văn Thanh của bọn họ mà đối mặt cục diện này nhất định cũng sẽ quyết định giống hệt Trai Ngầu Cầu Bại.
Nhưng trong vài trường hợp, làm vậy sẽ tự tổn thương chính mình mà thôi. Trai Ngầu Cầu Bại hiện tại chính là vậy, hắn muốn tiếp tục tiến về trước thì nhất định phải chống chịu thương tổn.
Cố Thủ.
Phản Phép.
Tường Chắn.
…
Từng kỹ năng phòng ngự của kỵ sỹ không ngừng thi triển một cách chính xác trong quá trình tiến bước, toàn bộ người chơi kỵ sĩ muốn quỳ luôn. Thế nhưng phòng ngự như vậy vẫn chưa đủ, thế công đối phương bày ra không hề đơn giản, Trai Ngầu Cầu Bại có ngoan cường đến mấy cũng không cách nào thoát khỏi sự công kích không ngừng của đối phương, điểm HP cuối cũng cũng đã cạn kiệt.
“Ai bảo mày thích thể hiện!” Tưởng Du hết sức buồn bực, quy kết cho hành vi của Trai Ngầu Cầu Bại là “thích thể hiện”, gã vẫn không chấp nhận hành động của tên đáng ghét này thật ra không khác những gì mà đội trưởng Hàn Văn Thanh thường làm.
Ai ngờ đúng lúc này, một luồng ánh sáng đột nhiên lặng lẽ chiếu rọi Trai Ngầu Cầu Bại, bao trùm lấy hắn, rõ ràng đây là Thuật Trị Liệu của mục sư.