Edit: Kha | Beta: Tiếu
Ngay từ đầu, đám kỵ sĩ Luân Hồi không hề phát hiện hành động của Mưu Đồ Bá Đạo.
Kỵ sĩ Luân Hồi vừa dùng Khiêu Khích, thù hận của BOSS đã chuyển đổi ngay, rồi Diệp Tu lại chỉ huy đám kỵ sĩ của Mưu Đồ Bá Đạo kéo về, dưới chỉ huy của hắn, chỉ cần kỵ sĩ của Mưu Đồ Bá Đạo không chậm chạp thì tiến độ sẽ gần như hoàn hảo.
Thành thử trong mắt đám người Luân Hồi, thậm chí cả người của Mưu Đồ Bá Đạo, trông BOSS chẳng khác gì trước đây, nhắm hướng nào vẫn chạy hướng ấy.
“Tính sao giờ?”
Mưu Đồ Bá Đạo dù không hiểu vẫn không hề bối rối, nhưng Luân Hồi đã quýnh cả lên, BOSS đang chạy về phía người ta kia kìa. Kỵ sĩ vừa Khiêu Khích cũng ngơ ngác, CD rõ ràng đã dùng xong, vì sao lại chẳng chút tác dụng, hay BOSS đã miễn dịch mọe rồi?
Đương nhiên là không phải, dù Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ có bất kỳ hiệu ứng hay kỹ năng kháng nào cũng không thể chống lại Khiêu Khích. Đó là đặc điểm mặc định quan trọng nhất của nhân vật này, khi bị Khiêu Khích sẽ hoàn toàn không thể tự chủ.
Kỵ sĩ Luân Hồi bèn tự dằn vặt bản thân, éo hiểu sao lại trật, bèn xấu hổ gọi một kỹ sĩ khác thử lại.
Diệp Tu nhắm cực chuẩn, lập tức hạ lệnh ngay lúc đối thủ sắp ra tay.
Kỵ sĩ của Mưu Đồ Bá Đạo tập trung đề phòng, vừa nhận lệnh đã bấm ngay kỹ năng được chuẩn bị sẵn.
Thế là Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ lại tiếp tục đách có phản ứng gì.
Người chơi của Mưu Đồ Bá Đạo thì dần sáng tỏ mọi chuyện, còn người chơi của công hội Luân Hồi vẫn đồng loạt dõi theo hai kỵ sĩ lần lượt dùng Khiêu Khích của phe mình.
Hai thằng này đều xấu hổ và giận dữ không thôi, kỵ sĩ thứ ba cũng đã sẵn sàng vào vị trí.
“Để tao!” Kỵ sĩ nọ vừa hét to vừa ra tay Khiêu Khích.
Hét to không có nghĩa gã sẽ thành công, mà còn trở thành lời nhắc nhở giúp Diệp Tu nhận biết chính xác hơn, đáng tiếc kỵ sĩ Mưu Đồ Bá Đạo lại không thể phản ứng chuẩn như máy nữa, kỵ sĩ ra tay lần ba chậm mất nửa nhịp.
Vì vậy, người chơi Luân Hồi cuối cùng cũng được nhìn thấy Kiếm Khách Lưỡi Đao xoay đầu, tay kỵ sĩ thứ ba chuẩn bị nhe răng cười chiến thắng, ai dè Boss xoay được non nửa đã quay ngoắt về, tiếp tục thẳng tiến một cách vô lý.
Toàn bộ Luân Hồi chết đứng, tới lúc này, bọn họ đã phát hiện có gì đó sai sai. Nên thời điểm tay kỵ sĩ thứ tư hành động, có người bắt đầu chú ý tình hình bên Mưu Đồ Bá Đạo, rồi mới vỡ lẽ kỵ sĩ phe địch ra tay cùng lúc với phe ta, tuy không rõ ai trước ai sau, nhưng BOSS sẽ lao về phía phe kia ngay khi kỹ năng vừa xuất hiện.
Xa nữa là hết kịp đó.
Người chơi Luân Hồi lo lắng, nếu Mưu Đồ Bá Đạo kéo BOSS sang bên kia, họ sẽ phải tiến công vào phạm vi ấy để cướp thù hận về, ca này cực kỳ khó! Miễn bàn đến vụ có thể tiến vào đó được hay không, mà dù có sang, thì tổn thất chắc chắn cũng rất nghiêm trọng. Đến lúc đó, vấn đề sẽ biến thành liệu họ có đọ nổi con BOSS hoang dã cấp 70 này không.
“Tranh thủ nhào cả lên cướp về.” Hội trưởng Luân Hồi của Tam Giới Lục Đạo sốt ruột. Trước đó, nhờ cuộc tranh chấp của hai tên bạo lực thuộc Bách Hoa Cốc và Mưu Đồ Bá Đạo, Luân Hồi mới dẫn trước trong trận chiến giành BOSS. Nhưng hiện tại trận chiến tạm dừng, Mưu Đồ Bá Đạo phản công, dễ dàng dụ BOSS đi mất. Tuy một phát chết cả bầy của Trai Ngầu Cầu Bại gây hoảng loạn không ít, nhưng cứ thế mà chùn bước thì thật không cam lòng, Tam Giới Lục Đạo hét to chỉ huy, tự mình lao lên tuyến đầu nhằm kích khởi nhiệt huyết phe ta.
Ai dè mới xàm xàm mấy câu, một bóng người đã phóng nhanh đến bên cạnh, Tam Giới Lục Đạo lập tức nghe thấy đám đàn em gào rú hội trưởng cẩn thận. Gã chỉ lo chỉ huy mà không để ý an toàn bản thân, không kịp vừa trốn vừa quan sát, thế là bị Xung Kích hất lên ngay chốc, văng mạnh ra ngoài. Xoay góc nhìn giữa không trung, chính là tên cao thủ Trai Ngầu Cầu Bại của Mưu Đồ Bá Đạo.
Tam Giới Lục Đạo cứ nghĩ mình toi rồi, song thoáng nhìn thanh máu, gã chợt cảm thấy yên tâm. Lại ngó thêm cái nữa, gã thấy phe mình đang xông xáo xông lên, đám kỵ sĩ đồng loạt xáp lá cà theo thứ tự một hai ba bốn năm như lời gã an bài, chắc chắn sẽ vờn nhau với đối phương.
Nhóm một hai ba bốn năm thay phiên Khiêu Khích rất nhanh, lại chỉ đổi về hai lần ngoảnh đầu của Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ, và nó vẫn tiếp tục lao tới vòng vây của Mưu Đồ Bá Đạo, càng lấn càng sâu, cuối cùng tới nơi mà công hội Luân Hồi không thể với tới.
“Móa!” Công hội Luân Hồi đồng loạt chửi thề, quá vớ vẩn rồi! Vì biết được đặc điểm của BOSS, ba công hội hôm nay đều mang rất nhiều kỵ sĩ, cũng biết rõ sẽ có khả năng diễn ra tình cảnh tranh nhau Khiêu Khích như vậy, nhưng không một ai có thể ngờ lại lệch hẳn về một phía như thế. Cảm giác y xì đúc một đứa trẻ chơi kéo co với mười anh cao to, bị kéo hết cả dây mà chẳng làm được gì.
Còn người chơi Luân Hồi xông lên xâm lấn thì sao? Bị tên Trai Ngầu Cầu Bại kéo bè cản lại. Tên này chảnh tró đéo thể tả, một mình chui ra chui vào như thể mình là Triệu Tử Long, ai trong Luân Hồi cũng sợ hãi, một đòn của thằng chả giết chết tươi những 20 em đấy, không sợ sao được!
Trai Ngầu Cầu Bại nhào tới, tất cả mọi người tránh còn không kịp, bất kỳ đội hình nào cũng tan đàn xẻ nghé trong tâm thế như vậy. Đừng nói đến vụ xông thẳng về trước, cả đám còn đang bị tụi Mưu Đồ Bá Đạo làm cho rối loạn đây này. Trai Ngầu Cầu Bại thấy đủ hời rồi, lại quay đầu nhắm về phía Bách Hoa Cốc. Một người dũng mãnh lướt phía trước, một đàn mục sư nối đuôi theo sau, cả bọn nhìn vậy mới bổ ngửa, thằng chả anh dũng xông lên tựa như ta đây bất tử thế này, hóa ra là vì có mục sư bảo kê.
Mà hiểu rồi thì làm được gì? Có đứa nào dám đụng đến hắn không?
Luân Hồi không ai dám, nhưng Bách Hoa Cốc thì khác. Người chơi Bách Hoa Cốc đã bùng cháy muốn tìm Trai Ngầu Cầu Bại báo thù lâu rồi. Đoạt BOSS ư? Không quan trọng, quan trọng là thằng cờ hó này dám đập chết vị thần trong lòng họ. Tuy không phải hắn đích thân ra tay, nhưng hắn rõ ràng là nguyên nhân gián tiếp. Hoa Nhạt Mê Người chìm mình giữa vòng vây của Mưu Đồ Bá Đạo, chịu sự cưỡng chế của mấy đòn Khiêu Khích, đại thần mấy cũng chịu không nổi màn xáp lá cà.
Người Bách Hoa Cốc cứ ùa về bên này như nổi điên, vừa muốn tiêu diệt Trai Ngầu Cầu Bại trả thù, vừa muốn cứu sống đại thần của mình. Có hy sinh cũng không sao cả, cùng lắm là sống lại trong game thôi.
Phe bên này khí thế kinh người, đách bận tâm chỗ đó đang là nơi tập trung đánh BOSS, làm Mưu Đồ Bá Đạo quả thực chịu không nổi. Kết quả chỉ thấy Trai Ngầu Cầu Bại đánh một vòng lớn, một mặt xử xong Hoa Nhạt Mê Người, một mặt cướp được BOSS khỏi tay Luân Hồi, hiện đang hiên ngang quay về giữa vòng vây.
“Còn làm trò con bò gì nữa, người ta tự mình hồi sinh rồi, không đợi mấy chú đâu.” Trai Ngầu Cầu Bại quay về hất hàm dạy dỗ người chơi Bách Hoa Cốc.
Người chơi Bách Hoa Cốc nổi điên.
Mày là cái thá gì? Giết đại thần, còn dám lên mặt xỉa xói bọn này, cắn chết mày luôn!
Hội Bách Hoa Cốc gào rú bổ nhào về phía Trai Ngầu Cầu Bại…
Đoàn kỵ sĩ của Mưu Đồ Bá Đạo đang vờn nhau với BOSS, nhưng vẫn chú ý hành động của Trai Ngầu Cầu Bại. Thấy người chơi của Bách Hoa Cốc mất bình tĩnh lao tới Trai Ngầu Cầu Bại, nhất thời cả đám lộ ra vẻ mặt đầy nguy cơ.
“CD của ổng xong chưa vậy?” Ai đó bình tĩnh hỏi.
“Tinh Thần Kỵ Sĩ chắc chưa xong đâu.” Có người trả lời. Tinh Thần Kỵ Sĩ là đại chiêu thức tỉnh của nghề kỵ sĩ, cũng là kỹ năng có hiệu quả kéo dài, thời gian CD chừng 5 phút, lâu lắc. Trai Ngầu Cầu Bại giết Hoa Nhạt Mê Người rồi quay về cướp BOSS, dùng đại chiêu tàn sát vô tội vạ, hiệu suất làm việc cực cao, còn chưa tới 5 phút, Tinh Thần Kỵ Sĩ tất nhiên chưa CD xong. Mà theo phân tích của họ, đấu pháp vừa rồi chắc chắn phải dùng Tinh Thần Kỵ Sĩ trước. Có Tinh Thần Kỵ Sĩ mới có thể dùng chiêu Anh Dũng Bật Nhảy và Phản Công Bão Táp chân chính như thế, mới phát huy được hiệu quả tốt nhất.
“Thật ra ổng không dùng Tinh Thần Kỵ Sĩ cũng đáng sợ lắm rồi.” Thấy Tinh Thần Kỵ Sĩ chưa CD xong, ai đó lại nói tiếp.
“Tụi mình tính thử xem, ổng hiện có…”
“Thôi thôi, chờ mày tính xong biết đời nào.” Người kia vội chặn họng.
“Nhưng ít ra có thể không cần dùng chiêu Gầm Rú Hy Sinh…” Ai đó tiếp lời.
Nguyên đám kỵ sĩ đồng loạt nhìn về chỗ Bách Hoa Cốc như tre già măng mọc, thở dài: “Ngay cả thù hận của người chơi cũng kéo ổn định ghê, ài…”
Mọi người rủ nhau thở dài lắc đầu, so với chiêu trò và thao tác cao siêu kia, tên này gây thù với người ta bá đạo quá mà, quả là tấm gương sáng cho chúng ta noi theo.
“Coi kìa, ổng ra tay rồi” Một người giật mình hét to, đám kỵ sĩ dõi theo, ánh sáng trên tấm khiên của Trai Ngầu Cầu Bại lại đang lập lòe.
Tinh Thần Kỵ Sĩ CD lâu, nhưng Phản Công Bão Táp và Anh Dũng Bật Nhảy không lâu như thế, giờ đã có thể sử dụng.
“Bình thường mà... Cần gì phải đợi Tinh Thần Kỵ Sĩ CD xong chứ? Dù sao Tinh Thần Kỵ Sĩ cũng sẽ reset lại tất cả kỹ năng ngay lập tức mà.”
“Ờ há.” Trong lúc mọi người thảo luận, Trai Ngầu Cầu Bại đã sớm hấp thu hết công kích bằng Phản Công Bão Táp, lại không hề dùng Anh Dũng Bật Nhảy, hắn chỉ liều mạng xông thẳng ra ngoài, kiếm và khiên trong tay đồng loạt khua khoắng.
“Thập Tự Chinh Phán Xét.” Đám kỵ sĩ lại gào lên.
Thập Tự Chinh Phán Xét là đại chiêu cao nhất của kỵ sĩ cấp 70, một kỹ năng cần thao tác của người chơi để tấn công liên tục, còn giúp kỵ sĩ di chuyển với tốc độ cực cao không thua kém gì Xung Kích. Kỹ năng chia làm 6 cấp, cấp 1 gồm tối đa ba lượt tấn công, mỗi một cấp lại tăng thêm một lượt. Cấp 6 sẽ gồm 8 lượt tấn công, lấy lượt tấn công đầu với lực công kích gấp 1,2 lần bình thường làm mốc, sau đó mỗi lượt tấn công sau sẽ cộng dồn sát thương của các lượt trước với lượt đầu.
Nghe bảo kỹ năng này mô phỏng theo quy mô 8 cuộc chinh phạt phía Đông của Thập tự chinh.
Tuy Thập tự chinh chinh phạt phía Đông thất bại, nhưng trong trò chơi, 8 lượt tấn công của Thập Tự Chinh Phán Xét lại có thể mạnh dần qua từng đợt.