Edit: Kha | Beta: Shi
“Tình hình khả quan?” Cừu Vui Vẻ mừng rỡ, nhưng trong lòng vẫn bất an, tâm trạng hệt như Sói Đầu Tỏi: Tình hình khả quan, sao người lại chết như ngả rạ, từng đợt nối tiếp nhau.
“Đúng, khả quan lắm!” Ai dè hai tên vừa ra lại chắc như bắp: “Lúc đầu mọi người còn chưa quen, sau chết hết mấy đợt thì mới ngộ ra. Ổng nhắc nhở rất đúng lúc, chỉ cần nghe theo ổng là bình yên vô sự hết!”
Câu này khiến Cừu Vui Vẻ đỏ cả mặt, cuối cùng chỉ hỏi: “Vậy sao hai đứa bây thành ra thế này?”
“Thì đôi khi cũng có chuyện ngoài ý muốn mà...” Hai người cũng đỏ mặt.
“À à.” Cừu Vui Vẻ tỏ vẻ thấu hiểu. Đây là BOSS cuối của phó bản trăm người, mọi người lại vừa bắt đầu khai hoang, chuyện tất cả đều bảo toàn tính mạng mới là không bình thường. Biết rõ tình hình, Cừu Vui Vẻ bèn thẳng lưng lên, góc nhìn chuyển sang nhìn Sói Đầu Tỏi: “Đợi hồi cũng được, lát cho bọn mày chiêm ngưỡng trang bị mình chưa từng nhìn thấy.”
“Thôi đê lão Cừu, đừng hư cấu ở đây nữa. Có chém gió cũng phải canh thời gian, bọn mày làm thịt BOSS cuối chỉ trong mấy tiếng à? Sao tao không biết đoàn chúng bây có đủ trình phá kỷ lục phó bản vậy ta?” Sói Đầu Tỏi chẳng thèm quan tâm, chỉ chế giễu thẳng thừng lời nói dối vụng về của Cừu Vui Vẻ.
“Kỷ lục phó bản?” Cừu Vui Vẻ ngẩn ra.
Chữ này cực kỳ xa lạ, bởi với một đội khai hoang Lăng Mộ Trên Không như họ, chuyện phá bản và lập kỷ lục dường như không hề lan quyên. Nay nghe Sói Đầu Tỏi nói vậy, Cừu Vui Vẻ mới đột nhiên giật mình, vội chú ý thời gian, rồi lục lọi bảng thành tích phó bản.
Trái lại, một người chơi khác trong đoàn đội nhanh tay hơn, lục lọi xong bèn tiếc nuối than thở: “Mất cơ hội rồi.”
Cừu Vui Vẻ cũng mở bảng ra, vừa ngó kỷ lục vừa nhắm chừng thời gian phe mình, quả thực đã chậm hơn rồi. Nhưng giờ họ đang giết BOSS cuối – bước cuối cùng của phó bản, tính ra cũng sắp chạm tay đến bảng kỷ lục, coi như khá lắm rồi. Dù sao cả bọn chỉ là đội khai hoang của một phó bản được khám phá từ lâu như Lăng Mộ Trên Không, không cùng đẳng cấp với đoàn tinh nhuệ dẫn đầu phó bản của các công hội lớn. Mới có thế mà họ đã lập được thành tích, nếu trang bị cả bọn được nâng cấp hơn, chẳng lẽ họ sẽ có cơ hội phá kỷ lục phó bản thật?
Cừu Vui Vẻ thoáng ngẩn người, dù thân phận là trưởng đoàn của một nhóm nhỏ trong công hội lớn như Mưu Đồ Bá Đạo, gã cũng chưa từng cho rằng mình sẽ chạm đến cơ hội này. Bất kể là kỹ thuật hay trang bị, cả đoàn của họ còn kém xa lắm. Giờ bất chợt xuất hiện thành tích thế này, nguyên nhân do đâu? Ngó phát biết ngay là do tên kỵ sĩ Trai Ngầu Cầu Bại mới vào đoàn.
Một tên kỵ sĩ mặc trang bị cùi bắp lại có thể nâng trình bọn họ tới mức này. Nếu là trước thời điểm phá bản, có đánh chết Cừu Vui Vẻ cũng khó lòng tin nổi. Nhưng sự thật đang đặt rành rành trước mặt. Đoàn đội thoáng chốc trở nên cực kỳ xuất sắc, mà sự biến hóa duy nhất lại là Trai Ngầu Cầu Bại gia nhập, nguyên nhân không phải do hắn thì do đâu?
Cừu Vui Vẻ bối rối vờ lờ, một mặt thầm may mắn khi được cao nhân giúp đỡ, một mặt nhận ra tên này không phải một thành viên trong đoàn. Gã lập tức nhớ lại đây chính là sứ mệnh hội trưởng giao cho mình, gã không thể bảo tên Trai Ngầu Cầu Bại này chỉ là hàng vứt sọt, sau đó cứ giữ chân hắn trong đoàn mình được, quá lộ liễu.
Báo cáo thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại cho hội trưởng, rồi làm sao công hội có thể uổng phí một tài năng như Trai Ngầu Cầu Bại trong đoàn của Cừu Vui Vẻ chứ? Xếp vào đoàn chủ lực của phân hội ư? E rằng còn được tiến thẳng vào đoàn chủ lực của công hội mẹ ấy chứ. Còn chuyện trang bị cùi, nếu hắn ta được chọn vào đoàn chủ lực của công hội mẹ, vấn đề đó chỉ là mây bay. Công hội mẹ dư xăng vũ trang nên một MT chỉ trong vài giây.
Cừu Vui Vẻ ngẫm qua ngẫm lại, bao nhiêu suy nghĩ xoắn xuýt trong lòng chỉ còn nỗi phiền muộn. Kể từ lúc khinh thường tới khi phát hiện giá trị của Trai Ngầu Cầu Bại, gã chỉ có cơ hội trải nghiệm tài năng ấy vào lúc này, Cừu Vui Vẻ xoắn xuýt tới nỗi quên cãi lại lời khiêu khích gây phiền muộn của Sói Đầu Tỏi.
“Không phải chứ? Hư cấu mình lập kỷ lục thật à? Bớt giả vờ đi mấy bố!” Sói Đầu Tỏi lại bảo.
“Giả vờ? Thành tích phó bản của tụi tao là thật, ngon thì mày làm giả một cái cho tao xem.” Cừu Vui Vẻ tỉnh táo lại, lập tức phản bác. So với sự ngập ngừng ban đầu, giọng điệu bây giờ khí thế hơn nhiều. Sau khi củng cố giá trị của Trai Ngầu Cầu Bại, Cừu Vui Vẻ càng tin tưởng hơn. Gã cảm thấy hôm nay chắc chắn sẽ qua cửa Lăng Mộ Trên Không.
“Ha ha, mạnh miệng đó, chú mày chém gió không kê sẵn nháp à? Để anh giúp mày tính xem bao nhiêu sơ hở há.” Sói Đầu Tỏi nói, “Đầu tiên, lượt phá bản mới reset chưa bao lâu nhỉ? Mày đã bảo tụi mày đang giết BOSS cuối. Lão Cừu à, người mày lừa không phải lũ ma mới chưa từng phá bản Lăng Mộ Trên Không đâu.”
“Thứ hai, BOSS khó nhất của Lăng Mộ Trên Không chính là con thứ 9, mày lại bảo quân mày qua trót lọt hết, giờ thì rủ nhau chết ở vòng BOSS cuối mà vẫn mãi không xong, mày nghĩ tao tin à?”
“Ha ha, mày thích tin hay không thì kệ mẹ mày, ít ra lúc quân mày chết hết, quân tao còn đang liều mạng trong phó bản.” Cừu Vui Vẻ đáp trả.
“Ha ha, tao thừa nhận hôm nay bọn tao đánh dở, nhưng mày muốn tao ghen tị chỉ vì trò nói dối ngây thơ này, ấu trĩ quá thì phải?” Sói Đầu Tỏi nói.
“Hôm nay mày sắp được ghen tị thật rồi, tụi tao qua cửa ngay đây.” Cừu Vui Vẻ cũng đách thèm quan tâm chuyện nhục mặt nhỡ không qua nổi BOSS cuối nữa, gã thật sự bị lời xỏ xiên của Sói Đầu Tỏi làm mất sạch bình tĩnh. Thêm chuyện không thể giữ chân tay kỵ sĩ có thể giúp đoàn đội phát triển, tâm trạng rầu ơi là rầu, Cừu Vui Vẻ càng khiêu khích bạo hơn.
“Thế cơ à, tao ngồi đây chờ, chờ mày cho tao cơ hội ghen tị.” Sói Đầu Tỏi tiếp tục khinh khi.
Cừu Vui Vẻ cho tên này ăn bơ, ngồi chờ tin cùng các anh em khác trong đoàn đội.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngoại trừ hai em vừa mới tạch, tình trạng hùa nhau hy sinh chui ra đã dừng lại. Thành viên trong đoàn của Cừu Vui Vẻ hiển nhiên mừng rỡ, đây chứng tỏ hoàn cảnh đã nằm trong phạm vi khống chế được. Sói Đầu Tỏi ngó thấy bên Cừu Vui Vẻ không ai chết nữa, nỗi bất an trong lòng bèn dâng trào. Gã cảm thấy mấy nguyên nhân mình phân tích ban đầu vô cùng có lý, nhưng khi nghe lõm đám Cừu Vui Vẻ nói chuyện, hình như bọn chúng được cao nhân giúp đỡ?
Vấn đề là Sói Đầu Tỏi biết rất rõ trình độ của Cừu Vui Vẻ, cao nhân cao tới mức nào mà có thể dẫn dắt đoàn đội nâng trình dữ vậy? Sói Đầu Tỏi không tin. Gã vẫn cho rằng tiến độ phó bản của Cừu Vui Vẻ hôm nay chỉ nhỉnh hơn chút thôi, nên tên kia mới hổ báo quăng bom với mình, gã đách tin chúng có đột phá gì thật đâu.
Lại chờ thêm một hồi, giữa chừng có vài đoàn phá bản chết chùm ra ngoài, bên Cừu Vui Vẻ cũng văng thêm vài em. Mà mấy em trong đó không một ai đưa tin xấu cả, ai cũng thể hiện mình tạch chỉ vì sơ ý, đoàn đội vẫn hành động ổn định, không gặp trở ngại gì.
“Anh Trai Ngầu Cầu Bại bảo, thời khắc mấu chốt là khi BOSS 10 máu đỏ bùng cháy, sống qua lúc đó thì không sao nữa.”
“Giờ tới đâu rồi?”
“Trước khi em chết thì sắp xong rồi.” Người nọ đáp.
Gần như người nọ vừa dứt lời, ta đa, người bên đoàn Cừu Vui Vẻ lập tức văng thêm mười mấy em, nghề nào cũng có.
Cừu Vui Vẻ căng thẳng, dẫn đến Sói Đầu Tỏi mặt mày hớn hở: “Ủa gì vậy, chịu hết nổi rồi hả? Ahihi. Nãy còn sống yên chắc tại đánh quái chứ gì? Giờ gặp BOSS mấy rồi?”
“Tình hình sao rồi?” Cừu Vui Vẻ phớt lờ Sói Đầu Tỏi, vội vàng hỏi mười mấy người vừa bị đá ra.
“Cuồng bạo rồi, mạnh lắm.” Mười mấy người mặt mày vàng vọt bảo. Trước khi cuồng bạo, Trai Ngầu Cầu Bại có dặn họ những chuyện cần chú ý, nhưng ngay phần mở đầu, họ đã không đối phó nổi, lũ lượt hy sinh. Vì chết quá nhanh, họ không rõ BOSS cuồng bạo ra sao, chẳng qua sau đợt của họ, không thấy thêm người văng ra nữa, có vẻ cục diện đã trở nên ổn định.
Dù không ở trong phó bản, Cừu Vui Vẻ vẫn lo lắng hơn bất kỳ ai. Tay cầm chuột của gã đã thấm đầy mồ hôi.
“Nhất định phải qua cửa!” Cừu Vui Vẻ không ngừng cầu nguyện. Vì gã biết rõ, mình phải giải bày thực lực của Trai Ngầu Cầu Bại sau trận này, tên kia chắc chắn không còn ở lại đoàn Cừu Vui Vẻ nữa. Đoàn đội không có Trai Ngầu Cầu Bại sẽ quay về như trước, e rằng chỉ lết nổi đến BOSS 9. Tên Sói Đầu Tỏi lại quá hổ báo, cơ hội làm hắn ta mất mặt chỉ có hôm nay. Mọi người lại tiếp tục cạnh tranh như xưa, chuyện ai đột phá trước còn khó nắm chắc.
Đoàn đội của Cừu Vui Vẻ tiếp tục chết lẻ tẻ vài em, Cừu Vui Vẻ lại hỏi dồn, ngờ đâu ai cũng bảo tình cảnh trở nên rối loạn sau khi BOSS cuồng bạo, không rõ sẽ ra sao.
“Be~~be~~be~~~” Sói Đầu Tỏi thấy Cừu Vui Vẻ không ngó ngàng tới mình, bèn chỉ huy thành viên đoàn đội bắt chước tiếng cừu kêu, lồng nhạc nền cho những em vừa hy sinh văng ra bên đoàn Cừu Vui Vẻ. Tiếng chế nhạo be be của đám sói chẳng khác gì đang nguyền rủa bầy cừu “bad ending bad ending”.
Một đám hớn hở be be, một đám lại tái xanh cả mặt, đột nhiên một luồng sáng xuất hiện, hàng loạt nhân vật chợt xuất hiện trước mặt. Cừu Vui Vẻ nhìn thấy người chơi thuộc phe mình.
Xuất hiện bây giờ, kết quả là qua cửa hay chết chùm?