Toàn Chức Cao Thủ

Chương 31: Đây là một nhân tài

“Xin chào, làm quen chút nào, tui là Lam Hà của công hội Lam Khê Các, acc chính là Lam Kiều Xuân Tuyết.” Mới vừa đồng ý yêu cầu thêm bạn, tin của người nọ đã gửi đến, không hề nói những câu vớ vẩn như “Có đó không”, đã đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp giới thiệu bản thân, có thể thấy được đây là một người rất tự tin.

“Chào.” Diệp Tu trả lời rất đơn giản. Dù sao hắn đã lăn lộn trong Vinh Quang được mười năm, một trong ba công hội lớn – Lam Khê Các vẫn phải biết. Còn về Lam Kiều Xuân Tuyết, là ai thì Diệp Tu cũng không biết rõ lắm. Nếu như là Hoàng Thiếu Thiên và Kiếm thánh Dạ Vũ Thanh Phiền của cậu ta, Diệp Tu ngược lại quen thuộc hơn.

Lam Hà hiển nhiên không hề biết người mà cậu chuẩn bị làm quen này là một cao thủ cao hơn mình rất nhiều, dù sao cái tên Lam Kiều Xuân Tuyết của cậu trong game có thể hù ngã một đống người đấy. Lam Hà tự tin cho rằng đối phương đã biết mình là ai, thế là thực hiện bước trao đổi tiếp theo: “Người anh em có đang bận gì không?”

“Đánh phó bản.” Diệp Tu không dừng lại trò chuyện, gửi tin đi thì Quân Mạc Tiếu và Trục Yên Hà cũng đồng thời bước vào Rừng Rậm Cách Lâm.

“A? Phó bản nào?” Lam Hà hỏi.

” Rừng Rậm Cách Lâm.”

Lam Hà mơ hồ năm giây, xong rồi mới nghĩ đến khả năng duy nhất mà mình có thể đoán được: “Kéo bạn ư?”

“Coi là vậy đi…” Diệp Tu nói.

“Ách, phía tụi tui thiếu một người đánh bản Rừng Rậm Băng Sương, không biết ông anh có hứng thú không?” Lam Hà gửi đến.

“Hử? Vì sao lại tìm tui?” Diệp Tu hỏi.

Vì sao lại tìm ông? Câu hỏi này khiến Lam Hà cảm thấy rất bùi ngùi, nói ra thì có hơi dài, ước chừng có thể kể cả ngày.

Đầu tiên đội của Quân Mạc Tiếu chiếm đầu hai lần ở Huyệt Động Nhền Nhện, làm công hội Lam Khê Các mất mặt vì chẳng làm nên trò trống gì ở phó bản này, mọi người đều cảm thấy giận sôi máu. Nhưng khi cố ý hỏi thăm về tên Quân Mạc Tiếu lên bảng ba lần này và đội ngũ của hắn xong, người của Lam Khê Các lại phát hiện vài chuyện không bình thường trong đấy.

Chiếm đầu chính là tên này và đồng đội trong đội, thực ra lại là người trước đây có mâu thuẫn với hắn.

Cái tên Nguyệt Trung Miên la to la nhỏ hàng loạt kia, nội dung mắng chửi nhắc đến BOSS ẩn, theo thời gian, quả thực là lúc Quân Mạc Tiếu một mình cướp được Ám Dạ Miêu Yêu. Nội dung spam bảo Quân Mạc Tiếu vì chiếm riêng boss mà cố ý hại chết toàn đội, một kẻ hèn hạ vô sỉ như thế, sao Nguyệt Trung Miên tiếp đấy vẫn có thể chơi chung đội với hắn?

Trong suốt quá trình đã xảy ra chuyện gì không ai biết được, nhưng ít ra chứng minh một điều, đội ngũ chiếm đầu được hai lần phó bản Huyệt Động Nhền Nhện này, không phải đội thân thuộc, mà là một dã đội, còn là một dã đội có mâu thuẫn nội bộ.

Thế mà đội còn chiếm đầu được những hai lần, thực lực quả thực không đơn giản. Mà Quân Mạc Tiếu rõ ràng chính là tiêu điểm của đội. Tên vô sỉ này vì BOSS ẩn mà hại chết toàn đội, nhưng vẫn có thể được người ta nhận vào lần nữa, tên này nhờ vào thứ gì?

Ngoại trừ điều này, còn có một chi tiết mà người của Lam Khê Các cẩn thận phát hiện được. Cái dã đội cướp được hai lần đầu tiên của Huyệt Động Nhền Nhện này, thứ tự tên trong danh sánh đội ngũ khi lên bảng không hề giống nhau. Đứng đầu danh sách, chắc chắn là đội trưởng của đội. Vào lần đầu tiên, đội trưởng của đội vẫn là Nguyệt Trung Miên, nhưng đến lần thứ hai, đội trưởng lại đổi thành Quân Mạc Tiếu.

Vị trí của đội trưởng phải rất nghiêm túc mà chọn lựa, có thể đá người, có thể chỉnh sửa cách phân phối của đội, mà đội ngũ này lại bằng lòng nhường chức đội trưởng cho một kẻ vô sỉ đã từng cướp BOSS, đấy chứng minh điều gì?

Tất cả, đều chứng minh bọn họ ỷ lại người này, không có người này, bọn họ vốn không thể chiếm đầu được.

Người này quả thật là một nhân tài, mà rất có thể còn là nhân tài chưa có công hội.

Nhân tài có công hội, không thể nào đi khai hoang còn lẫn vào dã đội; Nhân tài có công hội, cũng sẽ không thể nào không chơi suốt 24 tiếng.

Người của Lam Khê Các qua một ngày nghe ngóng, quan sát và phân tích, cuối cùng rút ra được kết luận như vậy. Đây gọi là “ngàn quân dễ được, một tướng khó cầu”, nhân tài thế này thật sự nên tích cực tranh thủ. Vì vậy mới xảy ra sự kiện Lam Hà liên tiếp gửi đến 18 yêu cầu thêm bạn tốt. Yêu cầu thêm bạn tốt, nếu không đồng ý hoặc không từ chối, đấy không phải không nhìn thấy được thì cũng là chọn bỏ qua, Lam Hà quyết định dùng cách này để người nọ cảm nhận được thành ý của mình. Quả thực cách làm của cậu đã thành công, liên tục 18 lời mời thêm bạn tốt, khiến Diệp Tu ban đầu vốn không thèm nhìn qua rốt cuộc đã đồng ý.

Chẳng qua đến khi đối phương hỏi vì sao lại tìm hắn, Lam Hà đương nhiên sẽ không nói phức tạp dài dòng như thế, chỉ bảo khu mới vừa mở đã lấy được ba lần chiếm đầu, nhìn là biết ngay cao thủ, nên hy vọng có thể kết bạn vân vân.

“Không dám giấu diếm, tụi tui chuẩn bị khiêu chiến kỷ lục qua bản hiện tại của Rừng Rậm Băng Sương, lại thiếu một cao thủ đứng đầu như ông anh đây. Nếu phá được kỉ lục, đồ tím trực tiếp cho ông, thế nào? Công hội tụi tui chỉ muốn phá kỷ lục thôi.” Lam Hà không vội vã kéo người vào công hội. Chơi Vinh Quang lâu rồi, mọi người đều biết công hội của nhau có cao thủ nổi tiếng nào, lại chưa từng nghe nói qua Quân Mạc Tiếu. Lam Hà đoán rằng tên này hoặc là cao thủ của công hội nhà ai đến khu mới chơi chút cho vui, hoặc là thế ngoại cao nhân không hứng thú với công hội mà chỉ chuyên lẫn vào dã đội.

Loại thứ nhất trực tiếp phớt lờ, chắc chắn kéo không được. Còn loại thứ hai, không hứng thú với công hội, nói thẳng ra khẳng định sẽ nếm mùi thất bại.

Vì vậy Lam Hà quyết định mời người ta cùng vào phó bản trước, tăng tình hữu nghị, mọi người đều là cao thủ, phối hợp vui vẻ, không cần nhiều lời cũng dễ dàng hiểu nhau. Hơn nữa bọn họ vẫn phải tận mắt chứng kiến thực lực của người này, xem có đáng lôi kéo như bọn họ đã suy đoán không. Về vụ đồ tím đã hứa hẹn, đây là một quân bài để người ta thấy được thành ý của mình. Rừng Rậm Băng Sương, cùng lắm chỉ là đồ tím cấp 25, khác là có mạnh hay không mà thôi. Không cần vì vài ba món cấp thấp mà tính toán chi li. Nếu người nọ thật sự là đại cao thủ chắn chắn cũng sẽ không để ý thứ này, nhưng đây đã là quân bài duy nhất có thể tung ra được trong phó bản trước mắt rồi.

Nhận được lời mời này, mắt Diệp Tu chợt sáng ngời, nhanh chóng trả lời tin tức của Lam Hà: “Đồ tím không cần, nếu được thì tui muốn thứ khác.”

“Là gì?” Lam Hà hỏi.

“Vật liệu hiếm.” Diệp Tu nói.

“Ha ha, ông anh cũng là người hiểu chuyện.” Lam Hà nhìn ra người này quả nhiên là kẻ từng trải. Không để ý đến những món đồ tím cấp thấp, thứ bảo đảm giá trị nhất hiện tại chính là những vật liệu hiếm thấy kia, đây là thứ dùng được cho cả giai đoạn sau, vĩnh viễn không bị đào thải.

“72 cái tơ nhện cường lực.” Diệp Tu ra giá.

“Không thành vấn đề.” Lam Hà đồng ý rất sảng khoái. Tuy tơ nhện cường lực cũng được xem là vật liệu hiếm, nhưng xuất hiện tại phó bản của khu vực dành cho người mới, có thể vào bản không giới hạn, hơn nữa ngay cả BOSS phổ thông cũng có tỷ lệ rơi nhất định, có thể nói đây là vật liệu hiếm có giá bèo.

“Thêm một mề đay Mithril của Bạch Vu Nữ.” Diệp Tu nói.

“Được chứ, hiện tại có thể cho ông ngay.” Lam Hà vừa trả lời tin tức vừa cười, mề đay và bội kiếm mà Diệp Tu kiếm được trên quái Chiến Binh Xương Khô đều là đồ trang trí không có thuộc tính, hoàn toàn không có giá trị, chỉ có vài cô nàng mới thích lấy về làm trang sức mà thôi.

“Thêm răng nhọn của Sói Trắng nữa, muốn tám cái.” Diệp Tu nói.

“Thứ này… Ông anh vừa muốn tơ nhện cường lực, vừa muốn mề đay Mithril, giờ còn muốn răng nhọn, hình như hơi nhiều thì phải?” Lam Hà mất hứng rồi.

♣♣♣♣