Dịch bởi Lá Mùa Thu
Hại Người Không Mệt có sẽ chặn giết thành công?
Nghe Phan Lâm và Lý Nghệ Bác phân tích, khán giả bắt đầu hồi hộp theo dõi. Quan sát tốc độ di chuyển hai nhân vật, thêm lộ trình và thời gian, mọi người gom số liệu vào cùng nhau tính toán.
Có điều Lý Viễn không hề cắm đầu đi một mạch về phía trước. Trên đường, Bát Âm Phù liên tục dừng lại ngâm xướng triệu hồi ở một thời điểm khá sớm đầu game.
"Lý Viễn chưa gì đã triệu hồi rồi... Trên bản đồ này, nếu bị đối thủ cù nhây, pháp sư triệu hồi sẽ rất bất lợi! Chúng ta đều biết các chiêu triệu hồi rất tốn mana, trong khi thú cưng không chỉ chết khi cạn máu mà còn tự biến mất nếu hết thời gian. Bây giờ Lý Viễn thả thú quá sớm, nếu chưa kịp đụng độ đối thủ thì chẳng phải phí mana vô ích à?" Phan Lâm nói.
"Bó tay thôi anh ạ... Bản đồ này dễ bị úp sọt, Lý Viễn không triệu hồi sớm, giữa đường gặp địch thì làm sao kịp?" Lý Nghệ Bác nói.
"Nếu vậy, Hưng Hân chỉ cần tránh chạm mặt, đi lòng vòng buộc Lý Viễn phải triệu hồi thú liên tục để phòng vệ, thì khỏi đánh cũng mài sạch cây mana cậu ấy rồi?" Phan Lâm hỏi.
"Ha ha, Lý Viễn sẽ triệu hồi, nhưng chắc chắn không quá nhiều." Lý Nghệ Bác cười.
Đúng như dự đoán, vốn Lý Viễn chơi triệu hồi theo trường phái Tinh Linh nên thường sẽ dắt cả một quân đoàn ra trận, nhưng hiện tại cậu chỉ khiển Bát Âm Phù gọi ra hai con Tiểu Tinh Linh, cũng không cho chúng bám sát người mình mà để tản đi hai hướng trái và phải.
"Ủa, cách làm của Lý Viễn..." Phan Lâm bật thốt.
"Giống với cách sử dụng Goblin trước đó của Diệp Tu, đúng không?" Lý Nghệ Bác cười.
"Đúng!" Phan Lâm gật đầu.
Hai con Tiểu Tinh Linh được Bát Âm Phù cho hoạt động tự do ở hai cánh. Tuy Bát Âm Phù nhìn không quá xa nhưng phạm vi kiểm soát lại mở rộng nhờ Tiểu Tinh Linh, có thể nói đã đạt đến một tầm kiểm soát cực mạnh.
"Thế thì chỉ việc..." Phan Lâm đang định tiến thêm một bước theo cách làm này, đã thấy Bát Âm Phù vung ma trượng vẽ thêm hai trận pháp triệu hồi, gọi lên hai con Tiểu Tinh Linh khác. Cậu phân bố chúng ở trước mặt và sau lưng, tầm kiểm soát của Bát Âm Phù xem như mở rộng hẳn một chu vi.
"Tuyệt vời! Không biết Lý Viễn tự nghĩ ra hay nhờ nhìn thấy lối đánh của Diệp Tu mà nảy sinh ý tưởng nhỉ?" Dõi mắt theo bốn con Tiểu Tinh Linh xếp thành bốn phía chỉnh tề xoay quanh Bát Âm Phù, di chuyển cùng tốc độ về phía trước, Phan Lâm cất tiếng khen từ tận đáy lòng.
"Có điều làm thế vẫn có góc chết. Tầm kiểm soát cao nhất của Lý Viễn chẳng qua chỉ là hình chữ thập, khuyết bốn góc, mà muốn triệu hồi thêm bốn con Tiểu Tinh Linh lấp vào chỗ trống thì quá hao tổn mana. Cho bốn Tiểu Tinh Linh vừa đi vừa di chuyển vòng tròn cũng là một cách, nhưng cách đó sẽ giảm mạnh tốc độ, chưa kể gánh nặng điều khiển nữa." Lý Nghệ Bác nói.
"Chỗ khuyết ấy Lý Viễn chắc biết chứ nhỉ?" Phan Lâm nói.
"Dĩ nhiên phải biết. Anh xem góc nhìn cậu ta kìa, luôn chú ý vào bốn góc đó." Lý Nghệ Bác nói.
"Vậy nếu Hại Người Không Mệt chui vào từ bốn góc khuyết, Bát Âm Phù cũng sẽ phát hiện kịp thời." Phan Lâm nói.
"Không chỉ thế thôi đâu... Nếu đột phá từ bốn góc khuyết sẽ không bị Tiểu Tinh Linh nhìn thấy, nhưng điều này đồng nghĩa Mạc Phàm cũng không nhìn thấy Tiểu Tinh Linh. Khi ấy, Tiểu Tinh Linh từ hai đầu kia có thể trở thành phục binh sau lưng." Lý Nghệ Bác nói.
"Ồ! Thế thì..."
"Đây là trận hình rất cao minh được bày ra một cách cố ý. Chúng ta cho rằng bản đồ này bất lợi với pháp sư triệu hồi, không ngờ Lý Viễn lại thiết kế được một trận hình đặc sắc đến thế." Lý Nghệ Bác nói.
"Ha ha, nếu thật sự bản đồ bất lợi cho pháp sư triệu hồi, Lam Vũ sao lại phái cậu ấy ra trận chứ?" Phan Lâm nói.
"Cũng đúng. Hiện giờ hai nhân vật đang ở rất gần nhau." Lý Nghệ Bác nói.
"Vâng, Hại Người Không Mệt di chuyển xéo, nhìn theo tốc độ thì sẽ cắt vào góc chết hướng Tây Nam trận pháp triệu hồi của Bát Âm Phù!" Giọng Phan Lâm dần cất cao khi nhịp đấu diễn tiến nhanh bất ngờ. Hắn và Lý Nghệ Bác đã nhìn ra ý đồ bày trận của Lý Viễn, nhưng khi thực chiến xảy ra thì sao đây?
Sóng trực tiếp chuyển thành góc nhìn Hại Người Không Mệt. Vấn đề mọi người đang cùng quan tâm là hai con Tiểu Tinh Linh có sẽ phát hiện cậu hay không.
Tiếp cận, tiếp cận từng chút một.
Tốc độ di chuyển hai bên đều khá nhanh, nhất là Hại Người Không Mệt. Trong lúc di chuyển, cậu thường mượn địa hình xung quanh che chắn bản thân. Đây không phải bản đồ Hưng Hân chọn, thế nhưng Mạc Phàm hành động rất gọn đẹp. Ngồi ngoài trận quan sát bản đồ dưới góc nhìn Thượng đế, bạn sẽ đạt được ít hiểu biết nhất định, nhưng muốn thành thạo lợi dụng địa hình thì cần phải luyện tập riêng. Mạc Phàm vừa vào đã nắm được cách di chuyển kín đáo nhanh như tên lửa, không thể không nói cậu quá có tài năng và kinh nghiệm trên lĩnh vực này.
Bước chân Hại Người Không Mệt chậm dần, di chuyển càng lúc càng thận trọng.
Sắp chạm mặt rồi...
Mạc Phàm tính toán trong đầu, nếu Bát Âm Phù tiến thẳng trung lộ thì sẽ gặp nhau xung quanh đây thôi. Thế nên khi tầm nhìn gần rướn tới trục giữa bản đồ, Mạc Phàm bèn thả chậm tốc độ.
Ý, cái gì bên kia vậy?
Đúng lúc này, trong tầm nhìn đột nhiên có một tia sáng lóe lên. Hại Người Không Mệt vội xoay góc nhìn, thấy một con Tiểu Tinh Linh hệ Băng đang phóng về phía mình.
"Gặp rồi! Cơ mà..." Phan Lâm hét lên. "Cơ mà" cái gì thì ai cũng hiểu: Mạc Phàm đã bị thú triệu hồi phát hiện.
Trận hình chữ thập do Lý Viễn bài bố vừa cân đối lại vừa chuẩn, đối thủ muốn lẳng lặng lẻn vào từ hai đầu thì phải chọn tuyến di chuyển có độ chính xác cực cao. Tuyến đường cắt xéo của Mạc Phàm chọn hiển nhiên không trùng hợp ngay góc 45 độ mà chỉ hơi tiếp cận trục giữa, nên rất nhanh va chạm với con lính tiên phong nho nhỏ của Bát Âm Phù.
Mạc Phàm bình tĩnh, không vội tấn công, chỉ cố gắng thoát khỏi nó.
Từng theo dõi trận Diệp Tu vs Dụ Văn Châu, Mạc Phàm biết rõ một con thú triệu hồi có thể làm nên những gì. Hành động của thú triệu hồi sẽ giúp chủ nhân định vị đối thủ, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa, cậu có thể dẫn dụ pháp sư triệu hồi đến vị trí có lợi cho mình tập kích.
Thuật Phân Thân!
Hại Người Không Mệt lập tức kết ấn, để cái bóng chạy đi cho con Tiểu Tinh Linh hệ Băng truy đuổi, còn người thật thì vừa trốn vừa lẳng lặng bám theo...
"Ơ..." Phan Lâm tròn mắt.
Thế này chẳng phải ngược lại trận Dụ Văn Châu vs Diệp Tu à? Trận đó Dụ Văn Châu dùng Thuật Phân Thân, lấy bóng lừa thú triệu hồi Goblin của Diệp Tu, giờ Mạc Phàm cũng lấy bóng lừa Tiểu Tinh Linh của Bát Âm Phù.
"Ơ, hai bên đều đang lặp lại đấu pháp trận đầu của đội bạn..." Phan Lâm nói, nhưng vừa dứt lời, hắn liền biết mình đã sai. Cách làm của Mạc Phàm đúng là hệt như Dụ Văn Châu, nhưng Lý Viễn thì không. Cậu không phải Diệp Tu, Bát Âm Phù cũng không phải tán nhân Quân Mạc Tiếu, hành động kế tiếp chắc chắn sẽ khác hoàn toàn.
Phát hiện Tiểu Tinh Linh hệ Băng trước mặt mình chạy đi, tuy Lý Viễn vẫn chưa thấy Hại Người Không Mệt nhưng đã nắm được sơ sơ phương hướng. Bát Âm Phù bèn khiển con Tiểu Tinh Linh cùng hệ Băng bên trái mình quay về gần bên, đồng thời vội vàng điều chỉnh hướng di chuyển cho hai con Tiểu Tinh Linh hệ Bóng Tối bên phải và phía sau.
Vì sao chọn hai con cùng hệ? Rất nhiều lý do phức tạp. Muốn triệu hồi Đại Tinh Linh, phải có hai con Tiểu Tinh Linh cùng hệ hợp thể. Cách sắp xếp của Lý Viễn là nhằm dễ bề triệu hồi Đại Tinh Linh khi cần.
Điểm khác biệt giữa cậu và Diệp Tu là khi phát hiện Sách Khắc Tát Nhĩ, Diệp Tu lập tức đuổi theo sát gót, còn Lý Viễn chỉ xác định phương hướng Hại Người Không Mệt rồi thả chậm tốc độ mình lại, giữ đám thú trong tầm nhìn, sau đó liên tục bổ sung thêm Tiểu Tinh Linh. Đám thú không di chuyển theo một hướng nhất định mà được cậu thả rải rác trên bản đồ như xếp quân cờ. Với góc nhìn Thượng đế, khán giả lại từ bản đồ toàn cảnh do tổ ghi hình cung cấp mà hiểu ra bố cục của Lý Viễn lúc này.
Cả bóng lẫn người thật của Hại Người Không Mệt đều bị Lý Viễn giăng lưới bao phủ. Cơ hội tập kích sẽ không bao giờ đến với Mạc Phàm, vì Lý Viễn không có ý định tìm tới Hại Người Không Mệt. Cậu luôn giữ Bát Âm Phù nằm ngoài cự ly tầm nhìn.
Xem ra, cục diện trận đấu đang cực kỳ bất lợi cho Mạc Phàm, nhưng vô số người không cho là vậy. Nguyên nhân xuất phát từ hồi hiệp một, Mạc Phàm từng thể hiện trình tẩu thoát đẳng cấp khi đối đầu với Lý Viễn. Dưới sự rải quân lùng sục bản đồ của Bát Âm Phù, Hại Người Không Mệt mãi chẳng bị tóm mà còn lặng lẽ tiếp cận, áp sát Bát Âm Phù từ khi nào chẳng hay.
"Lần này cũng sẽ thế chứ?" Phan Lâm nói lên tiếng lòng mọi người trên sóng.
"Sợ là không đâu..." Lý Nghệ Bác đáp.
"Ồ? Chỉ đạo Lý, anh thấy sao?"
"Trận này... Mạc Phàm thậm chí chẳng biết Bát Âm Phù đang ở chỗ nào." Lý Nghệ Bác nói.
"Đúng nhỉ?" Phan Lâm sực nhận ra vấn đề này quá quan trọng.
"Nhưng nếu chỉ cần thoát thân thì trình Mạc Phàm dư sức." Lý Nghệ Bác nói tiếp.
"Chỉ cần thoát thân à?" Phan Lâm đưa mắt nhìn, "Hình như thoát rồi đấy thôi?"
Trong trận, bóng Hại Người Không Mệt đã tan biến, còn người thật vẫn nấp rất kín. Tiểu Tinh Linh vốn đuổi theo bóng em, bóng em mất rồi thì đứng ngơ ngác giữa đàng. Song, mọi người bỗng phát hiện, ngoại trừ con Tiểu Tinh Linh bị mất mục tiêu truy đuổi, những con Tinh Linh khác đang được Lý Viễn ra lệnh, cùng di chuyển về các vị trí nào đó.