Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1415: Một bước, một hit, một mạng

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Hoàng Thiếu Thiên chắc chắn là người bận bịu nhất trên chiến trường hiện tại.

Tính riêng Diệp Tu và Phương Duệ liên thủ tấn công, khắp Vinh Quang chỉ e không người nào có thể dễ dàng giải quyết, mà Hoàng Thiếu Thiên còn phải phòng bị các nhân vật khác úp sọt mình.

Quỷ kiếm sĩ Một Tấc Tro thả xong Băng Trận thì im lìm luôn, nhưng như vậy mới càng đáng sợ. Bị Hoàng Thiếu Thiên để tâm coi chừng, nếu Một Tấc Tro tiếp tục bày trận sẽ bị hắn phát hiện vị trí và xử lý dễ dàng. Vì thế, cậu quyết định không manh động để Hoàng Thiếu Thiên phải đề phòng Quỷ Trận ở mọi nơi mà hắn đến.

Thêm nữa là, Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm đang ở đâu?

Hoàng Thiếu Thiên mù tịt. Dòng chat trên kênh chung không nói cho bạn biết vị trí người chat. Thuật sĩ giỏi về khống chế, nếu lúc này Hoàng Thiếu Thiên trúng chiêu thuật sĩ thì ăn cám, nên Nghênh Phong Bố Trận cũng liệt vào danh sách cần đề phòng.

Hai người đuổi đánh, hai người mãi không xuất hiện, người thứ năm là bậc thầy pháo súng hay mục sư cũng không rõ, xem ra Hưng Hân nhất quyết không để Hoàng Thiếu Thiên biết được kế hoạch của mình, rất kiên nhẫn vờn nhau với hắn.

HP Dạ Vũ Thanh Phiền đã bị mài mất 20%. Đối mặt sự liên thủ tấn công từ Diệp Tu và Phương Duệ, ai có thể cù nhây mà không mất giọt máu nào? Hoàng Thiếu Thiên vừa đánh vừa chạy, không phát hiện tung tích ba người còn lại của Hưng Hân nhưng địa hình khu vực này thì lại nắm rõ như lòng bàn tay.

Muốn chơi trốn tìm với tui?

Hoàng Thiếu Thiên dám chắc ba người kia chỉ núp quanh quẩn đâu đây mà thôi. Họ không lộ diện trước mặt hắn, họ muốn chờ người Lam Vũ đến mới cùng nhau nhào ra. Trong lúc giao thủ với Diệp Tu và Phương Duệ, Hoàng Thiếu Thiên bất chấp nguy hiểm để lộ sơ hở lớn, muốn kích hội núp lùm ngoi lên, ai ngờ tụi Hưng Hân quá cứng, quyết tâm nhịn chứ không đánh.

Tiếp tục nữa sẽ không có ý nghĩa! Chỉ cần chút sơ sẩy, mình sẽ bị hai tên này giết chết.

Sinh tồn nơi hiểm nguy, Hoàng Thiếu Thiên phải tập trung 100% tinh thần. Hắn bắt đầu thấy mệt mỏi. Con người mà, sao không biết mệt được? Vừa giằng co với hai tuyển thủ hạng sao, vừa liên tục đề phòng tập kích, Dạ Vũ Thanh Phiền còn sống coi như đã phát huy vượt trình.

Nhưng dù vậy, Hoàng Thiếu Thiên vẫn chưa biết đối thủ thực hư thế nào. Áp lực đổ lên đầu hắn quá lớn, bởi Hưng Hân bố trí mọi thứ rất nghiêm ngặt.

Có vẻ như không tương kế tựu kế được rồi! Hoàng Thiếu Thiên tiếc nuối nghĩ. Dụ Hưng Hân qua địa bàn Lam Vũ cũng không xong, vì hai tên đang đánh mình đều quá cáo già.

Hoàng Thiếu Thiên tập trung nhìn hai người trước mặt. Nếu tiếp tục đánh, hắn thua là cái chắc. Nãy giờ hắn chỉ toàn phòng thủ, giả vờ giãy giụa muốn tẩu thoát hòng thăm dò xem họ muốn khóa chân mình đến mức nào, nhưng bây giờ nếu thật sự muốn chạy, liệu hắn có thể không?

Vốn có chút mệt mỏi, Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên cảm thấy hứng khởi.

Hắn thích cảm giác tìm tòi những khả năng bé nhỏ ở những nơi khó thể nhìn thấy, sau đó tự mình gia tăng khả năng ấy lên. Nếu thực hiện được, hắn sẽ vô cùng sung sướng.

Vậy thì...

Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm!

Cổ tay Dạ Vũ Thanh Phiền vẩy nhẹ, đột ngột tung đại chiêu.

Trong lúc giao thủ, thăm dò, trinh sát, Hoàng Thiếu Thiên vẫn luôn bày mưu tính kế. Hắn để bản thân rơi vào nguy hiểm, giấu khả năng bùng nổ để chừa đường lùi. Đối thủ của hắn là ai? Toàn người quen, muốn giấu nghề đâu có dễ!

Kết quả thế nào? Đây chính là lúc kiểm nghiệm.

Hoàng Thiếu Thiên rất phấn khích. Thời khắc này hắn đã chờ đợi rất lâu, thời khắc mà hắn đột phá vòng vây hai người và rồi thoát thân trong đắc ý.

Dưới ánh kiếm lấp lánh, Dạ Vũ Thanh Phiền tung đại chiêu trong trạng thái Tăng Tốc. Cũng như xạ thủ vừa chạy vừa bắn, cách đánh này buộc phải điều khiển đường kiếm phức tạp hơn. Diệp Tu lẫn Phương Duệ đều là dạng lão làng đầy kinh nghiệm, sẽ không chùn chân khi thấy đại chiêu. Họ biết soi sơ hở để lợi dụng, nên Hoàng Thiếu Thiên không được phép sơ sẩy dù chỉ một cử động nhỏ.

Bởi sơ sẩy đồng nghĩa với thất bại.

Soạt soạt soạt soạt!

Kiếm vung thành những bóng ảnh đẹp mắt đan xen, đổ dồn xuống đầu Quân Mạc Tiếu và Hải Vô Lượng.

Một bước mấy hit?

Mọi người dán mắt vào nhìn.

Thực hiện Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm trong lúc di chuyển không phải ngón nghề độc của Hoàng Thiếu Thiên. Rất nhiều người biết cách làm, nhưng hơn thua nhau ở chỗ một bước đi được mấy hit. Có người một bước ba hit, có người bốn tới năm, hoặc lên xuống trong phạm vi này. Tuy nhiên trên thực tế, số lượng hit chém chưa chắc càng nhiều càng tốt, bởi cái cần so sánh là hiệu suất chứ không phải tốc độ tay. Hiệu suất hoàn hảo nhất là một bước một mạng.

Đúng vậy, một bước một mạng là mục đích cuối cùng mà kỹ thuật này truy cầu. Vì mục đích đó, người ta mới quan tâm một bước mấy hit. Nếu có thể một hit một mạng, nhảy ngay qua bước kế tiếp để thêm mạng nữa thì ngon khỏi bàn.

Một bước một hit một mạng, chính là cảnh giới cao nhất.

Để gặt một mạng, một bước của Dạ Vũ Thanh Phiền cần đến mấy hit? Mọi người không khỏi trông chờ.

Sáu hit!

Bước thứ nhất ra tận sáu hit. Tốc độ tay đáng gờm là sự thật, nhưng phải dùng đến sáu hit cơ à? Có phải hơi quá rồi không?

Hơi quá nhưng vẫn hiểu được, vì Hoàng Thiếu Thiên đang lấy một địch hai. Đã vậy, đối thủ còn là Diệp Tu và Phương Duệ nữa, muốn gặt một mạng không phải chuyện dễ dàng.

Một mạng ở đây, dĩ nhiên không phải thật sự tiễn chân ai đó về làng. Gây sát thương thành công hoặc buộc đối thủ lùi về cũng tính là một mạng.

Ở thế 2v1, Diệp Tu và Phương Duệ ngu gì chịu ăn sát thương? Quân Mạc Tiếu lẫn Hải Vô Lượng đều chọn cách lùi về. Song, đó chỉ là giả vờ.

Đồ gian trá!

Hoàng Thiếu Thiên nhìn thấu toàn bộ. Hắn bất ngờ vẩy thêm hai hit cho bước chém cứ ngỡ là sáu hit của mình.

Một bước tám hit!

Chán chưa? Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm tổng cộng chỉ mười mấy hit, Dạ Vũ Thanh Phiền bước đầu tiên đã ra tám hit mà đòi vừa chạy vừa chém? Đây là đứng yên chứ còn tính di chuyển cái gì?

Người chơi thường dĩ nhiên không nhìn ra sự cần thiết của hai hit bổ sung. Diệp Tu và Phương Duệ cố ý lộ sơ hở để nhử Hoàng Thiếu Thiên, hắn lại nhờ hai hit này lấp vào chỗ trống. Một bước tám hit, một mạng đạt thành.

Tiếp!

Dạ Vũ Thanh Phiền lao tới với hai hit khác.

Một bước hai hit một mạng!

Bước kế tiếp quá phởn và cực kỳ hợp lý. Vì sao là hai hit? Hoàng Thiếu Thiên đang phải xử lý hai mục tiêu, muốn ép hai mục tiêu lùi về sẽ cần hai hit chứ một thì không đủ.

Một bước nối tiếp một bước.

Hai hit nối tiếp hai hit.

12 hit rồi!

Không ít người ngồi đếm, chờ so sánh với kỷ lục Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm hiện tại do Lưu Tiểu Biệt nắm giữ: 15 hit. Các tuyển thủ bình thường có thể đạt đến 13 hit, hoặc nói cách khác, là 12 hit với hit cuối cùng thu chiêu. Tình hình trước mắt, khả năng triển khai hit cuối của Dạ Vũ Thanh Phiền rất đáng ngại.

Hit cuối uy lực lớn nhưng cũng gây ra đông cứng trong thời gian dài. Hoàng Thiếu Thiên đang dấn thân hiểm địa, chắc chắn không dám để mình đông cứng quá lâu. Kỹ thuật Một Bước Một Hit Một Mạng của hắn e rằng sẽ dừng ở trước đó, và vì thế, con đường máu Dạ Vũ Thanh Phiền dùng kiếm đột phá có phải đã đến điểm cuối?

Nhưng hai đối thủ kia đã lùi xa đâu?

Chưa xa, cho nên con đường máu cũng chưa dừng.

Một bước, hai hit, một mạng!

14 hit!

Còn kém một hit so với kỷ lục 15 hit của Lưu Tiểu Biệt.

Ở trạng thái động, kỹ thuật Một Bước Một Hit Một Mạng cần nhiều tính toán và thao tác hơn, thế mà Hoàng Thiếu Thiên vẫn thực hiện được 14 hit. Dù đây là nhà thi đấu Hưng Hân, khán giả toàn fan Hưng Hân, họ cũng không khỏi khâm phục Hoàng Thiếu Thiên. Vụ tạch nửa ống máu do cây đè không cách nào át đi cái trình hàng đầu của hắn.

Phá vòng vây!

Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm, kỹ thuật Một Bước Một Hit Một Mạng, hoàn thành với 4 bước 14 hit 4 mạng, Hoàng Thiếu Thiên phá tan vòng vây của Diệp Tu và Phương Duệ. Vì lược bỏ hit cuối cùng nên không có hiệu ứng đông cứng, Băng Vũ trong tay Dạ Vũ Thanh Phiền hất lên, đang định dùng Tam Đoạn Trảm mở đường mà chạy, kênh chung bỗng nhiên xuất hiện một dòng chat.

"Có thế cũng không cản được, hai thằng bây quá phế!"

Nghênh Phong Bố Trận, Ngụy Sâm!

Ổng sắp ra tay?

Hoàng Thiếu Thiên giật mình. Ngụy Sâm bắt kịp diễn biến trận đấu, tức là ổng ở gần đây và nãy giờ vẫn đang quan sát. Có khi nào ổng cast chiêu tới mình rồi không? Vậy Tam Đoạn Trảm khác gì tự sa vào lưới?

Liếc thấy dòng chat, Hoàng Thiếu Thiên phán đoán cực nhanh. Hắn quyết định bẻ góc Tam Đoạn Trảm, không theo lộ trình đẹp mắt ban đầu nữa mà lách sang bên, di chuyển thành hình chữ Z.

Vút!

Một luồng sáng màu tím thẫm từ đâu bay tới, xoáy một vòng, khi hai đầu chạm nhau thì rút lại, phút chốc tan biến.

Hoàng Thiếu Thiên hú hồn. Đó là Thuật Trói Buộc của thuật sĩ. Nếu không phải hắn phản ứng đủ nhạy để biến chiêu, e rằng Dạ Vũ Thanh Phiền lúc này đã ăn trói.

"Nói gì vậy ba? Tụi tui cố tình bán nó cho ông đó!" Phương Duệ chat.

"Cho ông show hàng với đệ ông, thấy tụi tui nhân đạo không? Còn không mau cám ơn?" Diệp Tu tiếp lời.

"Ừ ừ, cám ơn nha hai thằng ngu." Ngụy Sâm đáp trả.

Khán giả xem mà trợn tròn mắt. Bó tay với cách Hưng Hân giao lưu nội bộ luôn!