Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1337: Tôi có thể

Edit & beta: Lá Mùa Thu



Linh Miêu có kỹ năng tự truy tìm đối thủ? Dĩ nhiên không phải. Thú triệu hồi khi được pháp sư triệu hồi đặt ở hình thức tấn công tự do, sẽ tự động đánh các mục tiêu tiến vào tầm thù hận mà không phải phe mình. Linh Miêu chẳng qua tầm thù hận rộng, nên có thể nói nó khá nhạy trong việc tìm kiếm đối thủ.

Tấm bản đồ này do La Tập suy xét kỹ lắm mới chọn. Đây là tấm mà cậu rành rẽ nhất trong toàn bộ bản đồ 1v1 của Vinh Quang. Nếu cho rằng lượn một vòng là đánh lén được La Tập, Giả Hưng không khỏi quá khinh thường cậu, khinh thường logic tư duy và sự thông thạo bản đồ của cậu.

La Tập sớm đã đề phòng sau lưng rồi! Linh Miêu được cậu khiển cho chạy đến một khu vực có thể phát hiện địch ở sau ta. Tội nghiệp Giả Hưng ngu ngơ không biết, đắc ý ngồi đó chờ cơ hội. Cơ hội không thấy, chỉ thấy một bé Linh Miêu, thêm một đóa Ma Giới Chi Hoa ùn ùn kéo tới.

Muội Quang triệu hồi Ma Giới Chi Hoa mới ở vị trí đủ tầm tấn công Đấu Pháp Ngạo Thiên. Sói Băng cũng nhanh chóng lao vào cắn hắn. Trong khi đó, chủ nhân của chúng tiếp tục ngâm xướng. Một trận pháp triệu hồi dần dần ngưng tụ trên đất. Có tiếng chim ưng thét vang, một con Lôi Ưng vỗ cánh bay lên từ đó, lượn một vòng trên không trung rồi phóng thẳng xuống chỗ Đấu Pháp Ngạo Thiên.

Lôi Ưng bay nhanh như chớp, há miệng có thể nhả sét, là một trong các con thú triệu hồi Muội Quang sử dụng chính.

Đấu pháp Tứ Thú!

Thấy Linh Miêu, Sói Băng và Lôi Ưng lần lượt xuất hiện, khán giả thạo game đều đã đoán được đại khái pháp sư triệu hồi lần đầu lên sân này của Hưng Hân đánh theo lối nào.

Rồng Con Biết Bay, Linh Miêu, Sói Băng và Lôi Ưng.

Tổ hợp dùng bốn con thú gồm bốn thuộc tính lớn của Vinh Quang là Hỏa, Băng, Ánh Sáng, Bóng Tối làm chủ đạo, được gọi là đấu pháp Tứ Thú. Sau bản cập nhật level 75, pháp sư triệu hồi học thêm đại chiêu phát động bởi bốn con thú kết hợp: Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận, tăng mạnh sức chiến đấu cho chúng.

Linh Miêu, Sói Băng và Lôi Ưng đều đã báo danh, Rồng Con Biết Bay chẳng mấy chốc sẽ tới thôi.

La Tập quả nhiên không hành động ngoài dự đoán. Rồng Con Biết Bay có đẳng cấp thấp nhất trong bốn con, nên triệu hồi cũng nhanh nhất. Muội Quang ngâm xướng cái vèo, Rồng Con Biết Bay lập tức chui ra từ trận pháp triệu hồi, mũi phì phì phun lửa, nối đuôi Lôi Ưng đập cánh bay bay về phía Đấu Pháp Ngạo Thiên.

Giả Hưng vừa nhìn cục diện liền biết hỏng rồi.

Linh Miêu đeo bám rất dai, hắn còn nằm trong phạm vi tấn công của Ma Giới Chi Hoa, ba con thú khác đang xếp hàng chạy tới. Chỉ cần Đấu Pháp Ngạo Thiên bị bao vây, Muội Quang phát động Thú Vương Tứ Nguyên Tố Trận, hắn chắc chắn phải cúng một nồi máu.

Mày được lắm ku!

Giả Hưng phải ngừng xem thường La Tập. Hắn phát hiện cậu không phải dạng đối thủ mà hắn hất tay là văng. Mấy con thú triệu hồi thả ra liên tiếp rất có trật tự, rất có lớp lang, hắn thật đối phó không xuể.

Giờ chạy hay sao?

Vướng Linh Miêu, chạy đua với Lôi Ưng không phải hành động thông minh. Vậy, chỉ còn cách cứng rắn đột phá vòng vây!

Ku này mới đầu game đã đẩy mình vào chỗ khó, xem ra không phải hạng xoàng.

Giả Hưng bực tức mà không làm gì được, chỉ đành cố gắng hành động nhanh nhất có thể. Vẩy chiến mâu quét văng Linh Miêu đang nhảy xổ vào mình, hắn nối liền thế tấn công bằng Long Nha, đâm cho Sói Băng lùi về.

Ầm!

Cả người Đấu Pháp Ngạo Thiên chớp nháy lập lòe. Mới ra được hai chiêu, hắn đã bị Lôi Ưng phun sét trúng đầu.

Phiền quá!

Giả Hưng đã thôi tự cao tự đại. Hắn thấy rõ trận thế Tứ Thú của Muội Quang không phải mỗi con tự đánh, mà do cậu điều khiển riêng lẻ từng con, chúng mới lên xuống ăn nhịp và theo tiết tấu tổng thể đến vậy. Muốn phá vòng vây? Khó rồi đây!

Không định tiến thêm một bước?

Giả Hưng dõi mắt nhìn theo cử động của Muội Quang. Pháp sư triệu hồi có một kỹ năng gọi là Quất Roi, dùng để buff sức chiến đấu cho thú. Trong các tình huống vòng vây đã hình thành như hiện giờ, phần lớn các pháp sư triệu hồi sẽ đến gần Quất Roi, hòng gia tăng hiệu quả cho cuộc chiến.

Thế nhưng Muội Quang không làm thế. Cậu chỉ dứng ở xa xa, liên tục dùng chiêu Đánh Dấu để điều phối thú nhà hành động.

Đành chờ đám thú này hết thời gian thôi...

Giả Hưng vò đầu bứt tóc. Lối tấn công nghiêm ngặt, cẩn thận như Muội Quang làm hắn bó tay toàn tập. Chạy không được, phải chờ một con nào đó tan biến, đối thủ thế con khác vào, vòng vây mới sẽ bị thủng.

Thế là Giả Hưng không cố sức phá vòng vây nữa. Hắn bắt đầu chiến với đám thú triệu hồi. Một mình đánh bốn con, chưa kể Ma Giới Chi Hoa cứ ở gần đó quấy rối, nếu không phải đám thú này chỉ biết cắn và phun sét, phun lửa một cách đơn điệu, Giả Hưng chắc chắn sẽ hết đường đỡ.

Tạm thời chống chọi ít nhiều đi vậy.

Hai điều kiện lớn cho thú triệu hồi sinh tồn là thời gian và HP. Chời hết thời gian thì quá bị động, Giả Hưng tranh thủ tấn công bọn chúng, mong một hai con sớm lên trời. Nhưng bốn con thú này đâu phải muốn giải quyết thì giải quyết? Linh Miêu nhanh nhẹn, không dễ bị tóm, Lôi Ưng và Rồng Con thì đập cánh bay trên trời, không dễ đánh trúng. Trong bốn con, có vẻ dễ xử lý nhất là Sói Băng. Buồn thay, Sói Băng da dày nhất đám, HP đánh hoài không tụt.

Sao lại thế này rồi? Giả Hưng khóc rống. Vốn cho rằng tha hồ ngược gà, rốt cuộc biến thành cuộc chiến sinh tồn mà mình là nhân vật chính. Suốt 27 lượt đấu vừa qua, một tân binh đội mới như hắn đã trải qua vô số thế trận, giờ đối mặt với một tân binh đội mới giống hệt mình, đã thế còn là một tên chưa xé tem trận đầu, mình vẫn khốn đốn là thế éo nào?

Có phải mình đánh hơi bị kỹ quá?

Có phải mình ôm tâm lý sợ sệt, vừa gặp khó là co về phòng thủ ngay?

Trước đây, đánh với bao nhiêu là tiền bối, cao thủ, mình đã bị hành đến mức nhụt chí rồi sao?

Những dấu chấm hỏi liên tiếp hiện lên trong lòng Giả Hưng. Hắn không muốn tiếp tục vậy nữa! Nhưng nếu ngay cả đối thủ trước mắt cũng áp đảo được hắn, đến khi nào hắn mới đóng vai trò chủ động trong trận?

Chủ động!

Phải chủ động!

Không thể cứ bị động một cách ngoan ngoãn thế này mãi! Nếu không, lấy đâu ra đường tiến bộ?

Hào Long Phá Quân!

Giả Hưng như đột nhiên bừng tỉnh. Phát hiện một khoảng trống, hắn chẳng cần do dự, lập tức nhích chuột đánh luôn. Một hành động vô thức nhưng đã khiến những ngón tay hắn nhanh và chuẩn hơn bình thường. Đấu Pháp Ngạo Thiên phá vòng vây!

Bốp!

Linh Miêu nhảy chậm nửa nhịp, mà hit đánh của nó chẳng thể đè nổi Hào Long Phá Quân, thế là bị quất văng đi. Sét từ Lôi Ưng, cầu lửa từ Rồng Con Biết Bay đều cast hụt một bước, bị Đấu Pháp Ngạo Thiên bỏ lại sau lưng.

Thoát rồi!

Trái tim Giả Hưng nhảy nhót điên cuồng. Bản thân hắn cũng chẳng hiểu sao mình làm được. Cơ hội vừa nãy, nếu không phải tự dưng high lên mà hành động theo bản năng, có khả năng lý trí hắn đã cho rằng không thể thành công, và rồi bỏ qua luôn.

Thì ra mình cũng ngon nghẻ đấy chứ!

Ôm tâm lý vui mừng, Hào Long Phá Quân dưới tay Đấu Pháp Ngạo Thiên đàn áp mạnh mẽ trận thế Tứ Thú. Đồng thời, Giả Hưng cũng không quên chú ý những chiếc rễ Ma Giới Chi Hoa mọc lên từ lòng đất.

Đấu Phá Sơn Hà!

Đấu Pháp Ngạo Thiên nhảy vọt lên không. Đấu khí ma pháp tràn khắp mũi chiến mâu, hắn cảm thấy cả người phơi phới.

Hổ báo là đặc quyền của đại thần, nhưng giờ đây, mình đang đánh hổ báo không kém! Mình làm được! Mình thật sự làm được!

Đấu Pháp Ngạo Thiên buông mình đáp đất. Đấu khí ma pháp cuồn cuộn lan ra, cả Lôi Ưng và Rồng Con Biết Bay trên trời cũng không dám tiếp cận.

Muội Quang liên tục lùi về phía sau, cuống quýt rời khỏi phạm vi Đấu Phá Sơn Hà. Hit đánh mạnh mẽ đã ngăn cách cậu và đám thú. Một pháp sư triệu hồi không có thú bảo hộ, làm sao đối đầu với nghề pháp sư chiến đấu nổi danh hung hãn?

Ơ, sao hỏng trận rồi? Mình khiển đâu có tệ?

La Tập cũng thầm hoang mang trong lòng. Dưới định hướng của Diệp Tu, cậu quyết định theo đấu pháp Tứ Thú, bởi khả năng cậu có thể điều khiển bốn con rất ổn. Tuy đấu pháp thả Tinh Linh chạy đầy đường trông hoành tráng hơn, đại chiêu Tinh Linh Hiến Tế level 75 còn được gọi là đại chiêu sát thương lớn nhất của pháp sư triệu hồi, nhưng nếu khiển không nổi, thì chiêu mạnh đến mức nào cũng vô ích.

Trận này, La Tập sử dụng đấu pháp Tứ Thú mà cậu vô cùng tự tin, nhưng lại bị đối thủ phá mất. Chẳng lẽ cậu đã sơ sẩy điều gì?

La Tập vừa nghĩ, vừa tái tổ chức trận thế.

Thú triệu hồi chết con này ta bày con khác, nên chủ nhân nhiều lúc có thể thí máu chúng nó. Tuy nhiên, Đấu Phá Sơn Hà có lực xung chấn quá lớn, dù muốn thí máu, thú triệu hồi cũng bị đấu khí ma pháp đẩy khỏi phạm vi tâm chấn. Bốn con thú không thể tiếp tục tiến lên, La Tập vội thừa dịp Đấu Pháp Ngạo Thiên đang trong trạng thái thu chiêu mà khiển Muội Quang triệu hồi con khác thay thế.

Sẽ kịp!

La Tập rất tin tưởng năng lực tính toán của mình. Quả nhiên, Muội Quang kịp thời gọi ra một con Sói Băng khác trước khi Đấu Pháp Ngạo Thiên nhảy xổ vào. Sói Băng lập tức chắn trước người cậu, nhưng rồi...

Viên Vũ Côn!

Chỉ bằng một Viên Vũ Côn, Sói Băng liền bị Đấu Pháp Ngạo Thiên hất đi cạp đất. Tiếp đó, Long Nha đã đâm trúng cơ thể Muội Quang. Bị áp sát, pháp sư triệu hồi sẽ trở thành miếng thịt trên thớt, mặc cho người ta chặt chém.

May sao thú triệu hồi vẫn chưa chết. Không được điều khiển, chúng vẫn biết tự động tấn công. Thế là Đấu Pháp Ngạo Thiên vừa di chuyển, vừa đánh vài hit rồi đột ngột biến mất.

Blink!

Tên pháp sư chiến đấu này đã ép Blink của pháp sư nguyên tố vào vũ khí.

Lạc Hoa Chưởng vỗ thẳng vào lưng Muội Quang. Cậu đổ ập về phía trước, trơ mắt nhìn bốn con thú triệu hồi nối đuôi nhau thành đường thẳng lao lên như bé ngoan xếp hàng. Thiếu điều khiển, thú triệu hồi quả thật siêu ngu! La Tập hoảng hốt định khiển chúng tản ra, nhưng đã quá trễ.

Phục Long Tường Thiên!

Chiến mâu trong tay Đấu Pháp Ngạo Thiên đâm tới. Đấu khí ma pháp uốn lượn thành rồng, há miệng ngoạm lấy cả Muội Quang lẫn bốn con thú đệ tử.

Ầm!

Đấu khí ma pháp nổ tung. Ánh sáng bay xuyên cơ thể năm con mồi, lấp lánh như nắng.

Mình ngon thật bây ơi!

Giả Hưng vô cùng sung sướng với phong độ bản thân đêm nay, trong khi La Tập thì thở dài thườn thượt.

Haiz, rõ ràng đầu game ổn mà, sao giờ lại ra thế này?

Bá Đồ tiến lên! Bá Đồ vô địch! All hail F4!!!

Đừng cứu tôi, tôi đã là fan não tàn của Bá Đồ rồi.