Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1253: Bao cát không trúng

Edit & beta: Hoa Mùa Hạ

Mục tiêu mà Đỗ Minh chọn là cái người nãy giờ không để họ vào mắt: Ngụy Sâm. Ánh kiếm loáng lên, khoảng cách giữa Ngô Sương Câu Nguyệt và Nghênh Phong Bố Trận nhanh chóng rút ngắn. Tay hắn vung ra, bao cát bay cái vèo.

Tốc độ và cung bay của bao cát đều do thao tác điều khiển. Thao tác của tuyển thủ chuyên nghiệp có kém không? Không, cho nên nó bay thẳng vào mặt Nghênh Phong Bố Trận.

Bộp!

Trúng!

Đỗ Minh cười thầm. Này thì láo tró! Vào game 3s là vẹo mồm!

Ủa khoan? Đách phải Nghênh Phong Bố Trận?!

Một bé Rồng Con Biết Bay chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía trước Nghênh Phong Bố Trận, ăn trọn bao cát Đỗ Minh ném tới. Rõ ràng con rồng này do Muội Quang của La Tập triệu hồi. Theo luật chơi, bao cát là món vũ khí thần thánh đánh đâu chết đó, Rồng Con Biết Bay trúng đạn một phát lập tức về trời, hệt như mọi nhân vật khác.

"Đẹp." Ngụy Sâm khen ngợi La Tập, nhưng La Tập ngồi bên kia thì chẳng tâm trí đâu mà sướng. Cậu đang căng thẳng đến muốn thót tim cơ. Mới vào game, Ngụy Sâm liền kêu cậu triệu hồi thú nuôi chặn cát. Trọng trách đổ lên vai, La Tập cảm thấy áp lực như núi, chỉ sợ mình thao tác ngu hay thiếu chính xác. Lỡ chặn cát không thành công, Ngụy Sâm chắc chắn lên bảng luôn và ngay!

May sao cậu đã làm được. Đúng vậy, cậu chỉ thấy may mắn chứ không thấy vui gì cả. Bé rồng đã về trời, La Tập định triệu hồi thêm bé khác, ai ngờ gọi mãi chẳng bé nào nghe, nhìn lại mới thấy kỹ năng bị tô đen. Điều này có nghĩa gì? Pháp sư triệu hồi trong trò Super Dodge Ball không thể dùng thú nuôi như tấm khiên vạn năng. Thú nuôi bị cát ném trúng sẽ không được triệu hồi tiếp nữa. Vậy nếu chụp bao cát thì được phép triệu hồi lại chứ? La Tập thèm lắm, nhưng cậu biết khả năng đó là con số 0.

Bao cát ném chết Rồng Con Biết Bay đang rơi xuống đất. Nó sẽ không tự bay về tay người ném mà phải chạy qua nhặt. Ngô Sương Câu Nguyệt ở rất gần nên vội lao theo. Tuy nhiên khi bao cát sắp chạm đất, một bàn tay bỗng từ đâu chọt ra hứng lấy nó.

"Ha ha ha." Ngụy Sâm cười. Bao cát chỉ cần chưa chạm đất thì vẫn có thể được chụp. Hưng Hân chụp bao cát thành công, cộng thêm một mạng. Theo luật chơi, bên phòng thủ chụp bao cát xong phải ném trả cho bên tấn công. Đây là một điểm đáng để lợi dụng. Ngụy Sâm lia mắt nhìn đội hình ba người Luân Hồi, chọn được khoảng trống sau lưng Ngô Sương Câu Nguyệt của Đỗ Minh. Hô một tiếng "Nhận nè!", Nghênh Phong Bố Trận vung tay ném cát.

Đỗ Minh vội khiển Ngô Sương Câu Nguyệt quay ngoắt người lại, thích khách Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc của Ngô Khải cũng phóng tới, định lấy thân mình lấp lỗ châu mai, ai ngờ hai bạn nhào đi rồi mà chẳng thấy bao cát đâu.

"Ấy chết, xin lỗi nghen, rớt đất rồi." Ngụy Sâm thiệt thà cười. Bao cát có rời khỏi tay Nghênh Phong Bố Trận thật đấy, nhưng nó rơi thẳng xuống chứ không phải bị ném, hiện đang nằm bẹp dưới chân Nghênh Phong Bố Trận.

Khán giả trong nhà thi đấu la ó rầm trời, chửi bới Ngụy Sâm đê tiện vô đối. Ngụy Sâm care không? Đíu! Ba người Hưng Hân đang rút xa xa bao cát cho an toàn chứ rảnh à?

Đỗ Minh tức hộc máu mồm, khiển Ngô Sương Câu Nguyệt quay về nhặt bao cát. Ngô Khải cũng giận phun lửa, khiển Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc chạy theo.

"Đừng rối loạn, giữ đội hình kẹp chặt, thu hẹp không gian hoạt động của họ, giải quyết từng người." Giang Ba Đào bỗng lên tiếng.

Trò chơi này có vẻ đơn giản nhưng thực tế rất có tính chiến thuật. Vị trí spawn mặc định hình tam giác nhằm tạo thế cân bằng, phần di chuyển sau đó phải căn cứ vào tình huống cụ thể. Duy trì tấn công liên tục là mấu chốt quan trọng, nên ba người phải phối hợp nhau một cách ổn định. Như cú ném đầu tiên của Đỗ Minh, khoan bàn đến việc bị đối thủ chụp được, dù không chụp được thì khi nó rơi xuống đất, Luân Hồi cũng phải chạy đi nhặt để tấn công tiếp, tức là một pha ngắt quãng nghiêm trọng thế tấn công. Người ném bao cát cần phải chọn đường bay sao cho đồng đội mình có thể nhận được và ném tiếp, đó là bí quyết cho phe tấn công trong trò chơi này. Thật ra nó cũng là bí quyết chung cho cả trò Super Dodge Ball và trò ném cát dân gian luôn.

Thấy Ngô Sương Câu Nguyệt nhặt bao cát, Giang Ba Đào bèn khiển Vô Lãng di chuyển, định hình thành tiếp điểm với vị trí đứng của Ngô Sương Câu Nguyệt. Ngờ đâu chưa chạy mấy bước đã nghe tiếng chửi của Đỗ Minh vang lên, hắn quay đầu nhìn mới phát hiện Ngô Sương Câu Nguyệt đã nằm gọn hơ trong Lục Tinh Quang Lao.

"Còn trẻ mà sao chẳng chịu mở mắt nhìn đời gì hết!" Ngụy Sâm thổn thức muôn vàn.

"Tiền bối thật là thủ đoạn." Giang Ba Đào khen ngợi một câu từ tận đáy lòng.

"Ể, nhóc con này biết ăn nói quá bây!" Ngụy Sâm cười.

Giang Ba Đào cũng cười ngoài miệng, nhưng tay thì chẳng ở yên. Kiếm Sóng Băng Sương!

Một chuỗi hoa tuyết trải dài trên đất, cuốn gấp về phía ba người Hưng Hân. Kỹ năng hệ Băng có xác suất giảm tốc độ mục tiêu sẽ rất hữu hiệu trong trò đang chơi.

"Đang nói chuyện tự dưng tập kích, lũ trẻ bây giờ thiệt no limit mà." Ngụy Sâm vừa nói vừa khiển Nghênh Phong Bố Trận tránh chiêu.

"Tiền bối cứ đùa." Giang Ba Đào không bị lời rác rưởi của Ngụy Sâm ảnh hưởng. Kiếm Sóng Băng Sương không trúng, mũi kiếm hắn chuyển hướng, Kiếm Sóng Rực Lửa bắn ra liền mạch.

Ánh lửa lập lòe, Giang Ba Đào muốn dùng kỹ năng tấn công để thu hẹp phạm vi hoạt động của đội bạn. Ai ngờ có một con người đã kệ mẹ sóng lửa, lao thẳng tới đánh.

Tập Kích Gối Cường Lực!

Bánh Bao Xâm Lấn nhào lên, húc đầu gối vào Vô Lãng.

Ặc, tính sai rồi!

Giang Ba Đào ngay lập tức nhận ra cái dở của mình. Kiếm Sóng Rực Lửa ngoài lượng sát thương cao thì chẳng có hiệu ứng gì, tức là chiêu ít đáng ngại nhất trong trò ném cát, so sao nổi với cái bao cát một hit về làng kia? Thấy chưa, tên Bánh Bao lao lên với cả một niềm kiên trinh sắt đá kìa! Quá bất ngờ vì tình huống hiếm xảy ra, Giang Ba Đào nhất thời không kịp thao tác, Vô Lãng bị Tập Kích Gối Cường Lực húc văng răng.

Ngô Khải lúc này đã hiểu ý Giang Ba Đào, cũng cho Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đứng ở vị trí đối diện Vô Lãng chờ Ngô Sương Câu Nguyệt thoát gông cùm Lục Tinh Quang Lao. Vô Lãng bỗng nhiên văng khỏi đội hình, Ngô Khải cũng lúng túng luôn. Trò mới mà, mọi người đều chưa thích nghi kịp.

"Dồn vào!" Lục Tinh Quang Lao hết thời gian, Đỗ Minh hét to với Ngô Khải, kêu y giúp mình hình thành thế giáp công.

Ba người Hưng Hân dĩ nhiên muốn né bao cát trong tay Ngô Sương Câu Nguyệt. Họ không đứng chụm vào nhau nữa, mạnh ai nấy té đủ hướng, tránh cả Ngô Sương Câu Nguyệt lẫn Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc. Giang Ba Đào quan sát đường lối hành động của Hưng Hân, phát hiện đội bạn cũng đã nhìn ra cách chơi mấu chốt. Bên phòng thủ phải né cho xa người đang cầm bao cát, đồng thời phải chú ý hai người còn lại vì bao cát có thể chuyền tay.

"Nhận tiếp nè!" Đỗ Minh đột nhiên quát lớn, vung tay ném cát. Bao cát bay cái vèo, Ngụy Sâm đang định khiển Nghênh Phong Bố Trận né đạn, nhưng bao cát lại bay quá lệch...

Luân Hồi không tấn công trực tiếp! Họ đang tiếp cát!

Vô Lãng đã lặng lẽ quay về vị trí cũ từ sớm, chọn đúng một chỗ đứng rất đẹp. Đỗ Minh hiểu ý, học ngay trò cũ của Ngụy Sâm, hô hào nhằm dụ tình nhau rồi bất ngờ chuyền bao cát cho Vô Lãng. Lúc nãy còn luống cuống chân tay, Luân Hồi bỗng tăng tốc trong chớp mắt với hai pha di chuyển của Vô Lãng và ném cát của Ngô Sương Câu Nguyệt. Tiếp được bao cát, Vô Lãng gần như không dừng lấy một giây nào, thuận tay vẩy ngang. Hắn không tấn công mục tiêu trước mặt mà nhắm vào Muội Quang bên hông mình.

La Tập hoảng tái mặt, lộn xộn khiển Muội Quang né hiểm, nhưng vừa xoay góc nhìn liền thấy Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã Hồ Quang Thiểm bay đến sau lưng mình trong nháy mắt. Y chụp lấy bao cát đang bay, lật tay ném ngay.

Trúng!

Lần này trúng thật. Luân Hồi tăng tốc quá nhanh, La Tập theo không kịp nên đành ăn cát vào mặt. Tuy nhiên, Nghênh Phong Bố Trận nắm sẵn trong tay một mạng bonus, Muội Quang nhờ đó mà chưa lên bảng. Thế tấn công của Luân Hồi không ngừng, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vừa buông tay khỏi bao cát đã lao đi, chuẩn bị nhặt lên ném tiếp.

Bao cát trúng mục tiêu sẽ không cho phép bên phòng thủ được nhặt, La Tập chỉ có thể khiển Muội Quang rời xa đám đông điên loạn càng sớm càng tốt. Cơ mà pháp sư triệu hồi chạy thế éo nào lại thích khách? Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhặt xong bao cát, Muội Quang chỉ mới lê lết mấy bước, Ngô Khải đã tàn nhẫn khiển Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc vung tay.

Đột nhiên một bóng người xuất hiện với một cục gạch, đập thẳng vào mũi Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc!

Ngô Khải chỉ thấy màn hình tối sầm. Cục Gạch che mất tầm nhìn của y, mà khoảng cách lại quá gần không kịp lách. Bốp! Ăn gạch vô mặt, Ngô Khải run tay hất luôn bao cát theo một đường cong lững lờ như gió thổi lá bay.

"Lão phu xin nhận!" Ngụy Sâm cười rộ. Nghênh Phong Bố Trận cất bước, định chụp bao cát.

"Đừng hòng!!" Đỗ Minh khiển Ngô Sương Câu Nguyệt lao ra. Khó thể vượt mặt Nghênh Phong Bố Trận, Ngô Sương Câu Nguyệt bèn nhảy vọt lên không, đâm một nhát kiếm.

Hồi Phong Thức!

Hắn dùng hẳn đại chiêu mới level 75. Kiếm chiêu vừa ra, kiếm khí lưu chuyển trúng vào bao cát, làm nó bẻ hướng rơi về phía Ngô Sương Câu Nguyệt.

"Khá lắm, biết học đâu thực hành đó nhỉ?" Thấy đồ ăn tới miệng mà rớt, Ngụy Sâm phun lời rác rưởi, Bàn Tay Tử Vong chỉ lên không trung.