~ Edit & beta: Lá Mùa Thu | Type: Thiên Diệp đã trở lại ~
Thuật Khôi Phục là một cái buff hồi máu theo thời gian, lượng máu nhảy mỗi một lần không lớn. Cái sự không lớn ấy lại còn bọt bèo hơn bởi khả năng trị liệu thảm thương của Quân Mạc Tiếu. Thực tế một lần nhảy của nó cũng chỉ bằng với một hit sát thương của mấy nhân vật trâu chó bên Gia Thế thôi, nhưng mỗi lần nó nhảy là mỗi lần tuyển thủ Gia Thế ứa gan.
Mệt nhất là mục sư Hưng Hân đã sắp chạy tới. Tuy cậu mục sư đó không có trình cao, nhưng gia nhập thế trận này thì đã đủ trở thành kẻ quyết định thắng thua. Tiêu Thời Khâm ôm đầu. Biết vậy hồi nãy giết xong Hiểu Thương mình bay qua chặn khu thay người, nói không chừng có thể hốt luôn mục sư đội bạn. Dây dưa với Hàn Yên Nhu làm chi để gặp kết quả thế này, ức chế vãi!
Nhưng đánh cũng đã đánh rồi, có hối hận cũng vô dụng. Hàn Yên Nhu vẫn là mục tiêu hàng đầu để họ tập trung hỏa lực, nhất định phải tống tiễn ẻm trước khi trị liệu nhà ẻm xuất hiện.
Tiêu Thời Khâm chat lên mấy chữ ngắn ngủi, tổ hợp song pháp sư chiến đấu của Tôn Tường và Khưu Phi lao thẳng vào đột phá đội hình bốn người bên Hưng Hân. Lúc nãy họ bao vây Hàn Yên Nhu của Đường Nhu nhưng lại bị Hưng Hân nội ứng ngoại hợp, mà bây giờ Hưng Hân bao vây Que Diêm của Vương Trạch thì đến phiên bọn họ nội ứng ngoại hợp.
Vương Trạch dù sao cũng mới gia nhập chiến cuộc, máu me phụ tùng còn đủ nên tạm thời bị Hưng Hân hội đồng cũng không run giò, chưa kể lần này cứu viện của Gia Thế đến rất nhanh. Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu xông lên, không vội cứu Que Diêm mà vẫn hướng mục tiêu về phía Hàn Yên Nhu. Hàn Yên Nhu HP mỏng như giấy, sống nổi đến lúc này đã là kì tích. Dưới tình huống không có trị liệu, nếu quá chú trọng bảo vệ một nhân vật nào đó sẽ khiến cả đội rơi vào bị động hoàn toàn. Nhưng vấn đề là Hưng Hân nãy giờ không hề làm vậy. Hàn Yên Nhu còn 20% HP vẫn xông pha, Hàn Yên Nhu còn 1 HP vẫn phối hợp với Quân Mạc Tiếu cho Cách Thức Chiến Đấu ăn trọn Phục Long Tường Thiên. Sự tồn tại của Hàn Yên Nhu bỗng dưng trở thành một cái gì đó kiềm chế chiến thuật bên Gia Thế. Cô cứ như thính thơm đong đưa trước mặt, liên tục tác động vào kế hoạch của Gia Thế. Không những không trở thành gánh nặng, thính này còn sử dụng mỗi phút mỗi giây mình còn tồn tại trong trận một cách vô cùng hiệu suất.
Tiêu Thời Khâm hiển nhiên đã phát hiện ra điều đó nên mới cho Gia Thế điều chỉnh, không tập trung toàn bộ chú ý vào Hàn Yên Nhu nữa. Chỉ có tổ hai người Tôn Tường và Khưu Phi cắt thẳng vào đội hình Hưng Hân, Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm bất thình lình vòng sang hướng khác.
Âm mưu gì đây?
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nghía nghía nhau, nhất thời không hiểu lắm nên không dám chém bậy. Khi Tiêu Thời Khâm chat trên kênh đoàn đội, hắn không hề nói mình sẽ làm gì.
Diệt Sinh Linh bứt khỏi chiến trường lao đi như bay, vừa chạy vừa chú ý đến động thái bên Hưng Hân. Một lát sau hắn phát hiện Hưng Hân đang phát bơ từ thiện cho mình, cử động của Diệt Sinh Linh hơi khựng lại.
Lúc này khán giả mới nhìn ra ý đồ của Tiêu Thời Khâm. Khi nhìn ra rồi, trong lòng mọi người đều có dàn đồng ca ếch ộp hát vang tập thể: Đường em đi là đường bên phải, đường ngược lại là đường bên trái, đường bên trái thì em hơm đi, đường bên phải là đường em đi ahihi ~
Đúng vậy, Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm đang đi cản địa mục sư Hưng Hân. Nhưng vấn đề là hắn đi sai đường rồi…
Có góc nhìn thượng đế, khán giả đã sớm biết Tay Nhỏ Lạnh Giá sẽ vào trận bằng góc nào. Cậu ta không hề chọn khu vực thay người gần với chiến trường nhất. Lúc đó mọi người còn WTF nhưng đến giờ thì thông rồi. Chọn khu thay người gần nhất quá dễ bắt thóp, Hưng Hân đã ghim cái sự thủ đoạn của Tiêu Thời Khâm trước rồi nha. Ưu thế trị liệu bên mình không dễ dàng gì mới xây dựng được, Hưng Hân nhất quyết khư khư ôm chặt lấy nó.
Tiêu Thời Khâm điều khiển Diệt Sinh Linh chạy qua khu thay người gần nhất, chạy được một khúc rồi mà chẳng nhìn thấy Tay Nhỏ Lạnh Giá đâu, hắn đã thấy sai sai. Với tốc độ này thì lẽ ra bây giờ phải gặp ẻm rồi chứ? Nhưng một cái bóng cũng không thấy, rõ ràng đối thủ đã đề phòng trước hành động chặn đường mãi lộ của hắn, có thể ẻm đi vòng, có thể ẻm chọn khu vực thay người khác.
Mình lại tiếp tục đoán sai, Tiêu Thời Khâm sống đời quá mệt. Hắn phát hiện mình thật sự mò không ra đường lối chiến thuật của Hưng Hân.
Tiêu Thời Khâm hiểu Diệp Tu thật đấy, nhưng Diệp Tu đó là Diệp Tu đứng ở chiến đội ông lớn. Còn Diệp Tu đang dẫn dắt chiến đội tôm tép hôm nay lại thể hiện một phong cách chiến thuật phức tạp hơn nhiều. Hắn có những thủ đoạn zâm đãng mà các chiến đội nhỏ quen dùng, đôi khi lại có khả năng áp bức mà chỉ đội mạnh hàng đầu mới có.
Nói từ kinh nghiệm dẫn đắt đội yếu chinh chiến của Tiêu Thời Khâm, lựa chọn khu vực thay người gần nhất là điều dĩ nhiên. Đội yếu rất cần trị liệu vào trận càng nhanh càng tốt để giúp họ duy trì ưu thế đã tranh thủ được một cách khó khăn.
Thế nhưng chiến đội Hưng Hân ăn gan mà lớn, dám cho mục sư đi con đường cần nhiều thời gian hơn. Lòng tự tin kiên cố không gì lay chuyển nổi ấy, khi Tiêu Thời Khâm dẫn dắt Lôi Đình chưa bao giờ có.
Nói đến cùng là do mình không đủ tin tưởng sao?
Lúc mình còn ở Lôi Đình, có bao giờ nghĩ sẽ lấy quán quân làm mục tiêu để dẫn dắt họ chưa?
Chưa, chưa bao giờ.
Ngoại giới đều cho rằng Lôi Đình là một đội yếu, hằng năm có thể vào được vòng tứ kết đã là biểu hiện quá ư thành công. Vì thế bản thân Lôi Đình và cả Tiêu Thời Khâm từ trước đến nay cũng không nghĩ khác. Mục tiêu mỗi năm của họ chính là vào được vòng tứ kết, một khi vào rồi thì chỉ còn là những tháng ngày được chăng hay chớ, đi xa bao nhiêu thì mừng bấy nhiêu. Rõ ràng Lôi Đình nhà hắn cũng rất khát vọng quán quân, nhưng không một ai tin tưởng rằng đội mình đủ tuổi thách thức đỉnh cao ấy.
Để rồi cuối cùng, vì quán quân, Tiêu Thời Khâm rời khỏi Lôi Đình. Tuy ngoại giới không hề chỉ trích việc làm của hắn, thậm chí mọi người còn nhất trí cho rằng đó là con đường hắn đã nên đi từ rất lâu, nhưng rốt cuộc bây giờ Tiêu Thời Khâm mới biết, chỉ là do bản thân mình quá yếu đuối, không hoàn toàn tin tưởng đội viên của mình, cũng chưa bao giờ thực sự tin tưởng vào chính bản thân. So với đối thủ trước mắt, quả thật mình còn rất kém. Người này dẫn dắt một chiến đội tôm tép chắp vá từ tiệm net, đã dám tham gia vòng khiêu chiến, còn dám thách thức chiến đội ông lớn như Gia Thế. Có bao nhiêu kẻ xem đó là chuyện cười? Thế nhưng bây giờ, chuyện cười đó đang từng bước từng bước trở thành hiện thực.
Mà hắn thì sao? Tuy chiến đội Lôi Đình đã nhiều lần tạo nên chiến tích lấy yếu thắng mạnh, nhưng bản thân hắn lại chưa từng có đủ lòng tin thực thụ. Bây giờ nhìn lại, sao mình lại không chứ nhỉ? Lôi Đình từng đánh bại đội mạnh ở vòng đấu bảng, có gì mà không thể lặp lại việc đó trong vòng tứ kết? Chỉ cần lặp lại như vậy ba lần, Lôi Đình nhà mình không phải sẽ thắng được tổng quán quân sao?
Nói cho cùng, hắn chỉ có đủ tự tin chiến thắng những trận chắc chắn sẽ thắng. Mà người đàn ông đối mặt với hắn trong trận đấu này lại nắm trong tay niềm tin và dũng khí để sáng tạo nên kì tích!
Khi Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm gấp rút chạy về chiến trường, cục diện trận đấu đã có chuyển biến.
Cuối cùng Hàn Yên Nhu đã bị giết.
Đường Nhu không để mình trở thành gánh nặng cho mọi người phải ra sức bảo vệ. Dù chỉ còn một giọt HP cuối cùng, cô cũng ra sức cống hiến sát thương. Tiếp tục ngoan cường chống chọi thêm một lúc, cô cuối cùng đã ngã xuống. Trong nháy mắt đó, khắp nhà thi đấu vang lên những tràng pháo tay, ngay cả fan hâm mộ Gia Thế lúc này cũng phải im lặng. Thời khắc sống còn, họ không thể vỗ tay cho đối thủ nhưng ít nhất có thể im lặng để thể hiện thái độ tôn trọng. Đấu lôi đài, Đường Nhu thua một cách uất nghẹn, nhưng trận đoàn đội, cô đã để lại cho người xem ấn tượng sâu sắc. Dù rằng biểu hiện của cô đôi khi rất khó nhận xét là dũng mãnh hay lỗ mãng, nhưng trận đấu đoàn đội hôm nay, biểu hiện không biết dũng mãnh hay lỗ mãng của cô lại trở thành mấu chốt để Hưng Hân có thể đánh đến cục diện bây giờ.
Trong thời gian Tiêu Thời Khâm chạy đi chặn giết trị liệu không thành công, ba người bên Gia Thế tuy đã xúc được Hàn Yên Nhu nhưng cũng chịu không ít tổn thương về mình. Nhất là Que Diêm của Vương Trạch ban đầu bị Bánh Bao và Kiều Nhất Phàm hai mặt giáp công, sau đó Quân Mạc Tiếu che ô cho Hàn Yên Nhu nhập hội góp vui, trọng tâm hành động của chiến đội Hưng Hân không phải bảo vệ Hàn Yên Nhu mà là tiếp tục quấn hành cho Diêm.
Quỷ Trận của Một Tấc Tro vào lúc này có tác dụng bảo vệ cực mạnh. Hai nhân vật cận chiến Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu muốn tấn công được Hưng Hân thì buộc phải tiến vào phạm vi Quỷ Trận, chứ không lẽ đứng trơ mắt nhìn đối thủ tát nước cho Diêm tịt?
Muốn phá khống chế của Quỷ Trận cũng có vài cách đấy, nhưng tổng thể mà nói, sự có mặt của quỷ kiếm sĩ đem đến khó chịu cực kì cho Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu. Hỗ trợ đến từ Que Diêm của Vương Trạch dưới tình huống này rất hạn chế, mà riêng mình gã cũng chả đủ sức phá vòng vây. Khi Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm chạy về tới nơi, Hàn Yên Nhu đã không còn, nhưng Que Diêm cũng đang le lói trước gió.
Tiêu Thời Khâm nhìn một dàn debuff trên người hai pháp sư chiến đấu nhà mình, trong lòng âm thầm nhức nhối.
Diệt Sinh Linh là một nghề tấn công từ xa, Quỷ Trận không làm gì được bản thân hắn. Nhưng vấn đề ở chỗ hắn lại là kĩ sư máy móc, mà phần đông các linh kiện máy không cách nào đột phá được Quỷ Trận. Do đó một kĩ sư máy móc muốn chơi với khả năng hạn chế có hệ thống của Quỷ Trận cũng rất khó khăn, chứ nếu không thì Tiêu Thời Khâm đã ở lại và cho người khác đi chặn giết mục sư rồi, bởi cặp đôi pháp sư chiến đấu kia có nhất thiết phải dính chặt lấy nhau từng giây từng phút đâu.
Có trận quỷ, họ không cách nào phát huy toàn bộ sức đánh của mình. Trong đội hình Gia Thế có thiện xạ không bị trận quỷ ảnh hưởng gì cả, nhưng gã đã bị đối thủ tóm ngay từ đầu rồi.
Dĩ nhiên, Tiêu Thời Khâm sẽ không cho rằng đó là trùng hợp. Trận đấu này cho hắn nhìn thấy một khía cạnh đáng sợ rất mới trong chiến thuật của Diệp Tu: liên kết thành mắt xích, bước bước đều là sát cơ. Mỗi một tuyển thủ và nhân vật của chiến đội Hưng Hân đều được sử dụng rốt ráo hết mọi giá trị, từ Ngũ Thần và Hiểu Thương đầu game, đến Đường Nhu và Hàn Yên Nhu sau đó, hiện tại lại là Kiều Nhất Phàm và Một Tấc Tro ư?
Phải nghĩ cách giải quyết trận quỷ này!
Ủa khoan...
Tiêu Thời Khâm đang suy ngẫm đối sách, đột nhiên trong đầu vụt qua một ý nghĩ.
Trận quỷ.
Mục tiêu focus kế tiếp chắc chắn là trận quỷ. Nhưng nếu cứ thế, không phải sẽ lại rơi vào vòng điều khiển của Hưng Hân sao?
Trận đấu này ngay từ đầu đã là vậy. Bên Hưng Hân hết người này đến người khác lần lượt ló mặt làm thính, Gia Thế hết lần này đến lần khác khóa mục tiêu, để rồi bị chính những mục tiêu đó dụ tình, rơi vào bị động…
Đúng, chính nó! Mấu chốt các phân đoạn chiến thuật của Hưng Hân hóa ra là ở đây!