Kim Thành hai hàng lông mi dài cực kỳ xinh đẹp ngước lên, liền thấy hiện tại vững vàng đứng ở trước mặt nàng là Thủy Nguyệt Hàm cũng cảm thấy tự hổ thẹn. Đáng tiếc lông mi mĩ tắc mĩ hĩ (đẹp!), hiện tại lại vặn vẹo méo mó rất khủng bố, tương xứng với khuôn mặt trắng bệch cùng tái mép kia, bình thường vất vả lắm để giữ gìn nhan sắc, trong khoảnh khắc đã không còn sót lại chút gì.
Không có gì khó chấp nhận hơn so với việc bị vạch trần trước mặt mọi người, Lục Vũ Hạo từ vị trí chủ thượng của Xích Phượng Cung chậm rãi đi xuống, mang theo nam hài tử có biểu tình xấu xa cười nói, ” Ta xem ẩn tình này đại khái…… Hiện tại đã chân tướng rõ ràng đi. Người nhà Lí Sướng hiện tại đang bình yên trong Tiêu Dao Vương phủ, mà…… Hai năm trước, Binh Bộ Thị Lang mất tích một cách thần bí, tra ra tựa hồ là bị chết ở một nơi hoang vu hẻo lánh, a, đúng rồi……”
” Đủ rồi!” Lục Vũ Hạo vốn định tiếp tục, nhưng cặp mắt đỏ độc ác đã hung hăng khóa trụ Lục Vũ Hạo! Kim Thành cả người run rẩy, ngón tay thon dài chỉ vào Lục Vũ Hạo,” Ngươi…… Câm miệng! Cho dù ta nói Thủy Nguyệt Hàm tắt thở, cũng có thể là tiểu nhân báo cho ta biết, ngươi vì cái gì không nghi ngờ Lí Sướng? Mà đến chỉ trích ta? Ta rõ ràng là bị hãm hại!”
Lãnh Phong Lam bước lên phía trước, đẩy cánh tay đang chỉ vào Lục Vũ Hạo, hướng về phía sau đẩy Kim Thành ngã xuống đất. Nàng không cam tâm, trong đôi mắt đầy hối hận…… Còn có đố kị điên cuồng vì tình yêu. Mà kia tình yêu hướng tới người đang đứng trước Lục Vũ Hạo – Lãnh Phong Lam.
” Toàn bộ người nhà Lí Sướng đều bị ngươi hại, Đỗ Thừa tướng cũng nguyện ý chứng minh ngươi ở phía sau xúi dục…… Kim Thành, ngươi còn lời gì muốn nói? Ngươi là gian tế cho Địa Hỏa quốc ở Thiên Phong quốc đem liên lạc nhất ngũ nhất thập nói ra, ta có thể niệm tình phu thê…… Đem ngươi biếm vào lãnh cung.” Lãnh Phong Lam con ngươi sắc bén trừng mắt nhìn hoa dung thất sắc của Kim Thành, một câu phu thê kia nghe sao đầy châm chọc.
” Cáp…… Ha ha…… Ta đây có phải là nên cảm tạ ân đức của bệ hạ? Ta đây có phải là nên mỉm cười nhìn ngươi hết lần này lần khác tiếp nạp nữ nhân, chính là hiện tại đứng trước mặt ta là một tên nam sủng không biết xấu hổ?!” Kim Thành đang cười, nhưng ngũ quan oán độc cùng biểu tình dữ tợn phức tạp trên mặt, nhìn ra đúng là nản lòng thoái chí chuẩn bị đồng quy vu tận (mất hết ý chí chuẩn bị cùng đến chỗ chết),” Cáp…… Thật sự là ta năm năm trước…… Chính là Kim Nhật quốc tiểu công chúa, phụ hoàng tối sủng ta, mới đem nhiệm vụ trọng yếu như vậy giao cho ta…… Là a, ai biết được ta hội yêu thương ngươi? Vốn, ta có thể an an phận phận im lặng làm Vương phi của ngươi, nhưng là…… Sa Trầm Thanh hắn áp chế Kim Nhật quốc, muốn ta cùng Tứ đệ ngươi liên thủ khiến ngươi suy sụp, là a, ta khi đó cũng không yêu ngươi, cho nên ta làm…… Đương nhiên còn có mẫu thân của ngươi! Đáng tiếc, cư nhiên lại lòi ra một phần di chiếu? Di chiếu ở đâu? Không có ai dám đả thảo kinh xà (rút dây động rừng), Ca ca ngươi cũng hảo biết phòng trù…… A a, a a…… Là nương của Thái tử Lãnh Lam, tiền Hoàng hậu Mộ Dung Dung thật tình yêu ngươi, nhưng là ngươi a…… Lãnh Phong Lam, trong lòng ngươi cũng chỉ có nàng! Ta tính là cái gì?”
Kim Thành nói đến đây bắt đầu rơi lệ khóc không thành tiếng, Lục Vũ Hạo cũng là âm thầm kinh ngạc.
Nàng tiếp tục nói,” Hoàn hảo, nàng đã sớm khó sinh con, a a, giúp ta giảm bớt đi hơi sức. Nhưng là trở thành Hoàng đế rồi ngươi lại nghênh thú Điền Nguyên quốc một cái tiểu quốc công chúa Điền Điềm Nhi? Aha, nàng hảo?…… Làm sao bằng ta? Một nữ nhân ngu ngốc không nhanh nhạy! Bằng cái gì cùng ta phân hưởng ngươi? Hai năm trước…… Ha ha, Sa Trầm Thanh coi trọng Thủy Nguyệt Hàm, cỡ nào cơ hội tốt a! Thái hậu cho biết, báo cho ta Hàn Ngự cùng Thủy Nguyệt Hàm tình thâm, ta liền liên lạc Sa Trầm Thanh chiết phản công kích Thiên Phong, Thái hậu dĩ nhiên ngầm đồng ý? Ta có hai tay chuẩn bị– nếu Thiên Phong không bị diệt ta liền đem hết thảy trách nhiệm đổ lên người nữ nhân ngu xuẩn kia! Nếu thành công…… Ta liền mang ngươi trở về Kim Nhật quốc làm phò mã! Chính là…… Aha cáp…… Ha ha…… Ta như thế nào biết ngươi lợi hại như vậy, Tiêu Dao Vương cũng khuynh lực giúp ngươi, Địa Hỏa lâu không tiến đánh, liền liên Điền Điềm Nhi ngoài ý muốn thoát khỏi quỷ kế của ta…… Ha ha…… Được rồi, ta nhận thức ngươi càng cường đại ta càng yêu ngươi, nhưng ngươi lại để nam nhân này, nhi tử của Tiêu Dao Vương làm Thiên Phong quốc chính cung Hoàng hậu?! Hắn là cái gì? Một nam nhân vô sỉ, mà ngươi Lãnh Phong Lam, Lãnh Lam chính là nhi tử của Mộ Dung Dung, ngươi hội không chon hi tử của mình làm Thái tử, cũng là ngươi căn bản cùng tẩu tẩu tư thông, đây…… Căn bản là là một nghiệt chủng!”
” Ba–!”
Xích Phượng Cung quá mức im lặng, chỉ có tiếng khóc nỉ non của Kim Thành.
Người tát nàng không ai khác chính là Lãnh Lam. Hắn ngửa đầu, khuôn mặt nhỏ đầy nghiêm túc,” Ngươi có thể vũ nhục ta, nhưng là ngươi không thể vũ nhục nương của ta, thúc thúc thời điểm gặp nương của ta nàng đã mang thai ta…… Hắn…… Ta biết hắn tưởng niệm nương ta, nhưng lời ngươi nói thực khó nghe. Thúc thúc đối với ta mà nói, so với phụ hoàng càng thân cận, ngươi nữ nhân độc ác này không tư cách nói như vậy với người thân của ta!”
” Người thân? Ha ha…… Vậy ngươi thấy Hoàng hậu ‘nương nương’ kia tính là gì của ngươi, người thân? Nam nhân làm mẫu thân? Nực cười!” Kim Thành quỳ rạp trên mặt đất, khóe miệng rớm máu hướng Lãnh Lam gào lên, vừa châm chọc lại quay đầu trừng mắt có chút ngốc lăng nhìn Lục Vũ Hạo,” Là a, hắn là nhi tử của Tiêu Dao Vương, cho dù hắn có xấu xí khó coi như trư (để là trư thôi, nói ra đau lòng =.=), cho dù là tên ngốc, nhưng vì lợi ích ngươi liền cho hắn làm hoàng hậu? Lãnh Phong Lam, nói đến thế nào chúng ta cũng là loại người giống nhau, nếu có một ngày hắn không có lợi dụng giá trị, ngươi có thể hay không đối xử với hắn giống như ta? Nga, đúng rồi…… Ta đều đã quên…… Ngươi thú hắn là muốn kia tọa địa thế hiểm yếu bảo thạch sơn, còn có toàn bộ thực lực lớn mạnh của Tiêu Dao Vương tương trợ?! A a, ta gả cho Thiên Phong cũng là vì muốn lực lượng của ngũ đại quốc, hảo đáng thương a…… Lục Vũ Hạo chúng ta đều hảo đáng thương a…… Ha ha ha ha……”
Lời này của nàng khiến cả gian phòng yên lặng.
Nhưng Lục Vũ Hạo cước bộ nhẹ nhàng từ bên người Lãnh Phong Lam đi tới chỗ Kim Thành. Lãnh Phong Lam muốn giữ chặt hắn nhưng là bỗng. Lục Vũ Hạo ngồi xuống, nắm lấy góc y phục nhẹ nhàng lau một khóe miệng rớm máu của Kim Thành, còn giúp nàng lau đi nước mắt, dùng thanh âm trầm thấp mà nói,” Không phải như vậy. Không phải như ngươi nói.”
Kim Thành kinh ngạc nhìn động tác ôn nhu của Lục Vũ Hạo, ngẩng đầu nhìn hắn.
” Ngươi biết không, ngươi là công chúa điện hạ của Kim Nhật quốc, được sủng ngươi sẽ không minh bạch được a, cái cảm giác Phụ hoàng không đau, Mẫu hậu không thương. Ngươi đương nhiên không biết, mẫu thân Lãnh Phong Lam, Thái hậu nương nương đối tác của ngươi mấy năm nay đêug muốn hạ độc chết hai huynh đệ hắn, vì cái gì ngươi ngay từ lúc xuất giá lại là gả cho Vương gia ở Phượng Hà Sơn, mà không phải Vương gia trong hoàng thành Thiên Phong quốc ni?” Lục Vũ Hạo trên tay động tác không ngừng, hắn cười cười, tiếp tục giúp Kim Thành sửa sang lại mái tóc hỗn độn,” Hoàng cung minh tranh ám đấu ngươi chắc chắn biết rõ hơn ta, ngươi có nghĩ tới hắn khi nhỏ bị người ta khi dễ?”
Kim Thành cả người run lên. Trừng lớn ánh mắt nhìn Lục Vũ Hạo.
Lục Vũ Hạo vẻ mặt ôn nhu,” Nhưng là hắn còn sống, hắn còn nguyện ý nhận hài tử của ca ca, hài tử do nữ nhân mình thích cùng người khác sinh ra, hắn là trong hàng trăm âm mưu ám hại của các ngươi mà còn sống. Hành động của các ngươi là muốn trước mặt Phụ hoàng chứng minh được lòng thành của mình, nhưng sau lại biến thành đối Lãnh Phong Lam chiếm đoạt, cuối cùng phát triển thành ghen tị. Kỳ thật ngươi yêu hắn, nhưng vì cái gì không cho hắn yêu ngươi? Vì cái gì muốn cho hắn hết lần này lần khác rơi vào nguy hiểm? Vì cái gì không muốn ở bên cạnh hắn dốc sức vì giang sơn? Nếu ta yêu thượng một người, ta hội khuynh tẫn toàn lực bảo hộ tất cả những gì của nàng, cấp nàng hết thảy ta có thể để nàng hạnh phúc…… Bất quá cũng chỉ là một chút ngươi có thể làm tốt, là tại tình yêu của ngươi quá ích kỉ và ác độc, ngươi bỏ mặc ánh dương quang mà độc chiếm cùng ghen tị. Lưới trời ***g lộng, nếu không làm được đừng nên làm, ngươi làm nhiều như vậy, ngươi tự xem kết quả ra sao? Nếu ngươi không phải công chúa, không phải vì tình yêu mà đến bên cạnh Lãnh Phong Lam, đến cuối cùng vẫn không có được tình yêu, đừng trách cứ tất cả đó là bởi vì ngươi ngay từ đầu đã không cố gắng không thật tâm yêu hắn? Người ta đến lúc mất đi mới biết được quý trọng, nhưng là ngươi lại rất cực đoan, ngươi nghĩ những gì ngươi quí trọng trước hết phải phá hư nó rồi mới cầm về trong tay…”
Lục Vũ Hạo không biết, lúc hắn nói câu này, Kim Thành cúi đầu suy tư, Lãnh Lam lại giống như đang nhìn mọt tiên nhân giáng thế, còn Lãnh Phong Lam…… Ngoài trừ ánh mắt đầy phức tạp, ngoài mặt giống như một tòa băng.
” Ngươi…… Rốt cuộc muốn nói cái gì?” Kim Thành bắt lấy y phục Lục Vũ Hạo, bi thương ngẩng đầu lên.
” Ngươi có biết Thủy Nguyệt Hàm vì cái gì cự tuyệt trở thành Hoàng hậu của hai đại quốc Thiên Phong và Địa Hỏa không, đó chính là vì Hàn Ngự?”
” Vì cái gì?”
” Bởi vì yêu là không nên bị cách trở. Bởi vì yêu nên bất cứ chuyên gì cũng không hội cách trở được. Bọn họ là lưỡng tình tương duyệt, là bao nhiêu năm rồi kiên trì trung trinh, nếu không ta như thế nào lại hội trợ giúp bọn họ, thành thật nói cho ngươi một bí mật, ta đích thực thích Thủy Nguyệt Hàm công chúa, chính là cái gọi là nhất kiến chung tình……Nhưng là nàng yêu người khác, ta vì yêu nàng, muốn trả mọi giá để làm nàng hạnh phúc. Là thực ngốc, nhưng là ta tin tưởng bọn họ yêu nhau, nàng ở bên Hàn Ngự có lẽ so với cùng ta một chỗ càng hạnh phúc hơn, cho nên ta buông tay. Ngươi biết không? Quyết định này còn không đến một ngày, có vẻ là thực tàn nhẫn. Đây là tình yêu đầu tiên của ta, liền như vậy…… Đưa cho người khác.” Lục Vũ Hạo ngượng ngùng cúi đầu, cười có điểm miễn cưỡng,” Chẳng qua nếu Hàn Ngự khi dễ nàng, ta là hội xông lên bảo hộ, bất luận về sau ta yêu thượng ai, cùng ai cùng một chỗ……”
Kim Thành hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm,” Ngươi…… Không thương nam nhân?”
” Cáp, ta cũng không biết nữa, có thể…… Trước mắt hay là thích nữ nhân nhiều một chút đi. Nói thực ra lần đầu tiên gặp ngươi đối với ngươi ấn tượng tốt lắm, một nữ nhân mưu trí như ngươi thực sự hiếm thấy, nếu ngươi không có tàn nhẫn như vậy, ta hội thực yêu thích ngươi.” Lục Vũ Hạo đem nàng nâng dậy, quay đầu đối Lãnh Phong Lam cười nói,” Giết nàng Địa Hỏa quốc nhất định phản bội, huống chi ta tin tưởng rằng nàng sẽ có thay đổi, đem nàng biếm vào lãnh cung.”
Kim Thành nhìn về phía Lục Vũ Hạo, hai tay rất nhanh,” Vì cái gì ngươi không diệt trừ ta? Ngươi không sợ ta âm thầm giết ngươi?”
” Ngươi là một nữ nhân tốt dám yêu dám hận…… Chết ở trong tay ngươi, ta đại khái cũng không có gì tiếc nuối. Đáng tiếc người ngươi yêu lại không phải ta.” Lục Vũ Hạo nói thanh âm trong trẻo rõ ràng, đáng tiếc lập tức đã nghĩ đến bằng hữu nói nều ở trong này bị chết thì thân thể bên kia cũng chết theo, trong đầu đã rùng mình một cái. Lãnh Lam lặng lẽ dời cước bộ đến bên Lãnh Phong Lam, kiễng chân hướng tai Lãnh Phong Lam thần bí nói,” Thúc thúc thân yêu, ngươi sẽ không để mẫu hậu này chạy trốn đi? Lam nhi chính là nhận thức hắn nga, cẩn thận hắn lợi hại như vậy dễ bị người khác cướp đi? Ân?”