ối mặt với sự tìm kiếm của đạo thần thức thần vương này đến đạo thần thức thần vương khác, Tần Vũ tuyệt không tránh né. Lại còn chắp tay sau lưng cười nhạt đứng cạnh bờ Mê Vụ chiểu trạch (đầm nước nhiều sương mù). Thậm chí còn chủ động phát tán khí tức bản thân.
- Không ngờ là Tần Vũ!
Đông cực Huyễn Kim sơn ‘Hoàng Phủ Ngự’ trên mặt có tia tiếu ý.
- Thú vị. Thú vị, Tần Vũ này chưa đạt tới thần vương cảnh giới đã có thể ‘thuấn di’, thậm chí là thời gian gia tốc. Hiện tại đạt tới thần vương cảnh giới, còn cái gì đề thăng nữa đây?
Tu La thần vương ‘La Phàm’ cầm ấm trà trong tay, ngay lập tức mỉm cười rồi đặt ấm trà lên trác kỷ (ghế) ở cạnh. Bản thân hắn sau đó trong nháy mắt đột ngột biến mất.
Bọn người Lôi Phạt thành Chu Hoắc, Chu Thông, Chu Nhiên sắc mặt đều có chút biến đổi.
- ‘Hừ, đạt tới thần vương cảnh giới? Thậm chí đạt tới thần vương cảnh giới, rồi hoàn toàn cảm ngộ không gian pháp tắc. Đối với thần vương cũng chưa có gì uy hiếp.’ - Chu Hoắc trong lòng thầm nghĩ.
Chỉ là sâu trong đáy lòng đám người Chu Hoắc vẫn luôn có một nghi hoặc vô pháp giải thích, Tần Vũ chưa đạt tới thần vương cảnh giới, vì sao có thể thuấn di?
Thần vương các phương Lôi Phạt thành, Địa Để chi thành, Huyễn Kim sơn, Hỏa Diệm sơn, Bích Ba hồ… Tu La hải, Song Vực đảo, Huyết Yêu sơn và một vài ẩn thế thần vương đều phát tán thần thức, hoàn toàn bao phủ Tần Vũ.
Bên bờ Mê Vụ chiểu trạch.
Tần Vũ chắp tay đứng, trên mặt mang nét cười, trong lòng lại đang mãi nghĩ:
- Lần này ta trở thành thần vương thực là một cơ hội tốt để ra oai.
Hiện tại điều Tần Vũ muốn chính là hoành tráng. Bởi vì trong kế hoạch của Tần Vũ… sau khi Tử Vong thần vương hoàn toàn luyện hóa xong nhất lưu hồng mông linh bảo ‘Vạn Liễu’, chính là lúc Tần Vũ sẽ chính thức trước mặt các phương thế lực thần giới lộ ra thế lực kinh nhân của hắn.
Không gian chấn động, chỉ thấy một trung niên nam tử đầu trọc lốc mặc kim sắc trường bào cùng một nữ tử mỹ lệ bạch bào đột ngột xuất hiện trước mắt Tần Vũ, Tần Vũ nhận ra nữ tử áo trắng mỹ lệ đó chính là khi công khai chiêu thân ở Biểu Tuyết thành. (Quyền Chi Võng) mời thần vương các phương. Song Vực đảo đã cử ra nữ tử mỹ lệ này – Phiêu Miểu thần vương.
- Chúc mừng thần vương Tần Vũ.
Phiêu Miểu thần vương cười nhẹ hành lễ nói.
- Vị này là ‘Phổ Pháp’ thần vương của Song Vực đảo ta.
Nam tử hói đầu mặc trường bào kim sắc đó lập tức chắp tay mỉm cười hướng Tần Vũ chào:
- Phổ Pháp ra mắt Tần Vũ thần vương.
- Phiêu Miểu thần vương, Phổ Pháp thần vương.
Mục quang Tần Vũ dừng lại chốc lát trên người ‘Phổ Pháp thần vương’. Tần Vũ biết Song Vực đảo này chính là một Tiên vực và một Phật vực.
Đương nhiên, hai chữ ‘tiên’ ‘phật’ trong Tiên vực, Phật vực chỉ đại biểu cho con đường tu luyện đã qua của bọn họ, dù sao bọn họ đều đã thành thần. Hơn nữa còn là thần vương.
Tiên, ma, phật, yêu ở trong vô số không gian thuộc về tầng cấp tiên ma yêu giới là bốn con đường tu luyện cực kỳ hay gặp.
Chỉ là vũ trụ không gian đó của tiên ma yêu giới chỉ có ba loại tiên, ma, yêu. Còn như ở vũ trụ không gian Khủng Long giới, chỉ có tu tiên và tu yêu khủng long, nhưng cũng có không gian tu phật.
Trong tiên ma yêu giới ba đại thế lực phi thăng giả, Huyết Yêu sơn chỉ nhìn danh tự cũng biết đa phần là tu yêu cao thủ tụ tập. Nhưng Song Vực đảo lại là cao thủ trưởng thành bắt nguồn từ ‘tiên phật’ đạo. Còn về Tu La hải, chính thuộc về loại hình hỗn tạp.
Chỉ là bản thân Tu La thần vương, trước khi phi thăng tu luyện ‘Tu La ma đạo’, sau đó từng bước tiến bộ mới tới cảnh giới hiện tại.
- Hô! Hô! Hô!
Các thần vương liên tiếp xuất hiện xung quanh. Bất quá các thần vương xuất hiện lần này đều là thần vương của Tu La hải, Huyết Yêu sơn, Song Vực đảo. Còn về tám đại thánh địa, lại chẳng một thần vương nào tới.
- Mọi người đều đã đến.
Huyết Yêu nữ vương ‘Vũ Bác’ mục quang quét qua chúng nhân ở quanh, dừng lại chốc lát trên người Tu La thần vương ‘La Phàm’, cuối cùng nhìn về Tần Vũ, cười trêu.
- Ai ôi. Tần Vũ. Xem ra ngươi lúc trước lựa chọn quả là chính xác, cưới Khương Lập rồi, không ngờ nhanh như vậy đã thành thần vương. Thêm vào Khương Lập… vợ chồng hai người đều là thần vương, thực làm người ta hâm mộ a. Thần giới phu thê đều là thần vương chỉ có một đôi các ngươi thôi.
Nói rồi Huyết Yêu nữ vương lại ngó Tu La thần vương ‘La Phàm’.
Thần vương ở quanh đều có thể lĩnh hội ngữ khí, nhãn thần của Huyết Yêu nữ vương, hơn nữa quan hệ giữa Huyết Yêu nữ vương và Tu La thần vương là biểu huynh muội. Không ít thần vương thần giới đều biết.
Tu La thần vương ‘La Phàm’ lại như không chút nhận ra.
Sau khi cùng tam đại thế lực phi thăng giả chào hỏi một phen. Tần Vũ trong lòng đã biết được mục đích đến gặp của ba đại thế lực phi thăng giả. Vợ chồng Tần Vũ cùng Khương Lập đều là thần vương. Hơn nữa thực lực của Tần Vũ những thần vương đó đều hiểu. Bọn họ tự nhiên nghĩ tới để Tần Vũ gia nhập vào phe mình.
Dù sao phi thăng giả ba đại thế lực cùng tám đại thánh địa là ở trạng thái đối lập. Cũng chẳng sợ đắc tội tám đại thánh địa.
Chỉ là…
Tần Vũ bản thân sớm đã có kế hoạch, vì có thể dựa vào bản thân, sao còn muốn trông vào người khác?
Đột nhiên một đạo thần thức từ phía nam thần giới nhanh chóng bao phủ đến, đi thẳng vào trong đầu Tần Vũ:
- Tần Vũ huynh, chúc mừng huynh thành thần vương. Nếu có thời gian hãy tới Kính Quang thành cùng ta ôn chuyện cũ.
- Đoan Mộc huynh, một lát rồi ta sẽ tới Kính Quang thành bái hội.
Tần Vũ cũng dùng thần thức truyền âm.
- A? Ta sẽ đợi Tần Vũ huynh. Đoan Mộc Ngọc ngay lập tức thu hồi thần thức.
Tần Vũ cùng Đoan Mộc Ngọc giao tình cực tốt. Chỉ là lúc này có phi thăng giả ba phương thế lực quanh minh chính đại tới chúc mừng Tần Vũ, Đoan Mộc Ngọc đó cũng khó mà trực tiếp tới gặp.
Chuyện Tần Vũ trở thành thần vương tựa như một viên đá ném vào mặt hồ. Sau khi đã tạo ra một trận sóng gió, không lâu… đã lại khôi phục sự bình lặng.
Thần giới cũng vẫn như trước.
Tám đại thánh địa vẫn được vô số thần nhân nhận định là nơi chí cao. Ba đại thế lực phi thăng giả cũng mỗi thế lực một cõi.
Nhưng Tần Vũ… từ sau khi thành thần vương, tựa như đã dẹp trống thu chiêng, không có thêm bất kỳ một động tĩnh gì, điều này trái lại làm người của Lôi Phạt thành bắt đầu nghi hoặc.
Tân vũ trụ, trong Tử Huyền phủ - Tử Huyền tinh.
Trong hồ rộng trăm dặm của Tử Huyền phủ có một hành lang hẹp xuyên qua cả hồ, Tần Vũ cùng Khương Lập đang sóng vai đi trên hành lang ấy. Tần Vũ thỉnh thoảng để mục quang hướng lên bụng Lập Nhi.
- Huynh nhìn cái gì vậy?
Khương Lập cười hỏi.
- Nhìn đứa con tương lai của ta.
Tần Vũ cũng cười trêu lại.
Khương Lập nét mặt không khỏi tràn đầy hạnh phúc tươi cười, lập tức nói:
- Vũ ca, Phí Phí hắn mấy năm nay rời tân vũ trụ đến thần giới, vẫn chưa có trở lại. Chàng có biết hắn làm cái gì không?
- Có thể làm gì chứ, chắc lại mấy trò ngu ngốc, bất quá có Tu La thần vương là sư tôn của Phí Phí, cũng không cần phải lo cho sự an toàn của hắn.
Tần Vũ trái lại rất phóng tâm.
Đột nhiên…
Một đạo bạch sắc quang mang từ không trung bắn tới, Tần Vũ mục quang dừng lại nhìn rõ người mới đến, chính là tam đệ ‘Hắc Vũ’ của hắn. Hắc Vũ trên mặt đầy hỉ sắc, vừa mới hạ xuống, liền lập tức nói:
- Đại ca. Tử Vong thần vương đó đã trở lại rồi.
- Trở lại rồi?
Tần Vũ tâm ý vừa động, liền cùng cả tân vũ trụ hợp thành một thể. Tân vũ trụ phát sinh sự tình gì Tần Vũ đều hiểu rõ, Tử Vong thần vương chính là trước đó không lâu vừa mới luyện hóa xong nhất lưu hồng mông linh bảo, nhưng vào lúc đó, Tần Vũ chính đang bồi tiếp Khương Lập.
- Đại ca, chúng ta hiện tại có thể hay chưa? - Hắc Vũ trong mắt cũng có một tia hưng phấn khó giấu.
Tần Vũ nhìn Lập Nhi, rồi lại nhìn sang Tiểu Hắc, cười nói:
- Ta chính là chờ đợi ngày hôm nay. Hiện tại đã có thể hướng thần giới thể hiện thực lực của chúng ta.
Sau khi nói rõ cùng mấy người Khương Lan, Dịch Phong, Tả Thu Lâm. Tần Vũ liền bắt tay vào quá trình ‘kiến cơ’ (xây dựng nền tảng). Muốn có chỗ đứng riêng tại thần giới, ít nhất cần có một chỗ để mà đặt chân.
Như Tần Vũ trước kia chọn lựa chính là… Mê Vụ chiểu trạch.
Một khu sơn mạch hoang lương ở thần giới, Tần Vũ với bộ hắc sắc trường bào xuất hiện tại đó. Thần giới thành trì nhiều đến thế, nhưng tuyệt đại đa số địa phương khác đều cực kỳ hoang lương.
- Muốn kiến tạo thành trì, nguyên vật liệu để xây dựng là cực kỳ trọng yếu. Tân vũ trụ của ta hiện tại chỉ có phàm nhân giới vũ trụ đại thành, chất lượng vật chất ở đó thực tế rất kém, căn bản là vô pháp so được với đá của thần giới.
Tần Vũ trong lòng thầm than.
Đá thông thường của thần giới, ngay cả các thần nhân phổ thông muốn trực tiếp bổ vỡ cũng phải nhờ tới vũ khí, trình độ kiên ngạnh ấy người ta có thể tưởng tượng được… Còn đá của phàm nhân giới, một thần nhân bất kỳ phỏng chừng phất tay cũng có thể khiến một tòa núi biến thành bụi phấn.
Căn bản không phải cùng một tầng thứ.
Tân vũ trụ của bản thân không có nguyên vật liệu trân quý cỡ đó. Tần Vũ liền đến thần giới lấy.
Vô danh sơn mạch trước mắt, trải dài vài vạn dặm, sơn mạch lớn đến như vậy, không biết Thần giới có bao nhiêu, nhưng trong sơn mạch này dĩ nhiên có không ít yêu thú sinh sống.
‘Thanh Phàn thạch’ của tòa sơn mạch này đích xác thuộc vào loại khoáng thạch kiên ngạnh. Không gian chi lực tân vũ trụ của Tần Vũ thoáng chốc bao trùm toàn thể sơn mạch.
Tâm ý vừa động, vô số yêu thú trực tiếp bị Tần Vũ nhanh chóng chuyển ra ngoài sơn mạch.
Lập tức…
Tần Vũ trực tiếp dùng không gian chi lực khổng lồ bao bọc toàn bộ sơn mạch, để cả sơn mạch vào trong tân vũ trụ. Sơn mạch lớn trải dài vài vạn dặm đó bỗng nhiên biến mất trước mắt vô số yêu thú, điều này làm những yêu thú ấy phải trợn mắt há mồm.
- Cái, cái gì xảy ra vậy?
Một đại mãng xà hắc sắc dài cả trăm mét miệng nói tiếng người hỏi các yêu thú ở cạnh. Các yêu thú đều ngẩn cả ra.
Tần Vũ vừa rồi để các yêu thú vốn phân bố khắp nơi trong sơn mạch đồng loạt di chuyển ra ngoài, hơn nữa lại cho vào cùng một chỗ. Bọn yêu thú này bình thường khó mà thấy đồng thời, lúc này lại ở cùng cả một nơi.
Vô số yêu thú ấy huyên náo, cùng nhau đàm luận.
Sơn mạch cự đại (khổng lồ) đó có thể xem như hang ổ của bọn chúng, bọn chúng sinh sống tại đó đã bao năm nay, ai ngờ lại đột ngột biến mất như thế.
- Người có thể chuyển đi sơn mạch dài tới vài vạn dặm, phỏng chừng chỉ có thần vương cao cao tại thượng. Vị thần vương đại nhân đó có thể tha cho chúng ta một mạng đã xem là tốt lắm rồi. Mọi người tốt hơn là đi tìm chỗ ở mới thôi.
Thanh âm của một cửu vĩ kim sắc hồ ly già nua vang lên. Sau đó nó liền ly khai trước nhất.
Đối với yêu thú mà nói, sơn mạch đó có biến mất cũng không tính là tổn thất lớn. Lúc này mỗi con đều đã dời đi tìm nơi ở mới. Giữa bầu trời vô biên của Tân vũ trụ, tòa sơn mạch dài vài vạn dặm đó nằm ngang giữa trời. Bất quá so với bầu trời sao, sơn mạch đó lại cực kỳ nhỏ bé. Bản thân Tần Vũ đang ở phía trước sơn mạch.
- Nếu là ở thần giới, có là thần vương cao thủ muốn chia cắt sơn mạch, lấy ra từ trong đó ‘Thanh Phàn thạch’ tinh thuần vẫn phải cần hao phí cực nhiều tinh lực. Bất quá tại tân vũ trụ, lại nhẹ nhàng hơn nhiều.
Tần Vũ tâm ý vừa động, sơn mạch cự đại trước mắt liền đã bị phân rã ra.
Vô số đá vụn treo lơ lửng ở giữa trời, đột nhiên từ bầu trời phía xa một đám vẫn thạch bay tới. Tần Vũ cũng không để tâm. Lúc đám vẫn thạch ấy tới đập vào chỗ đá vụn này liền vỡ nát, còn những tảng đá của Thần giới đến một điểm hư tổn cũng không có.
Luận về độ kiên ngạnh, sự khác biệt quả quá lớn.
Vô số loạn thạch tạp chất bị Tần Vũ loại sang một bên, Tần Vũ chỉ lựa chọn Thanh Phàn thạch.
Đây là kiến tạo thành trì, không phải luyện chế binh khí, nếu là luyện chế binh khí, Tần Vũ cần phải đặc biệt cẩn thận loại trừ tạp chất.
Có điều hiện tại…
Tần Vũ chỉ là đem loại bỏ đi chút loạn thạch tạp chất là được rồi, chỉ lấy lại Thanh Phàn thạch.
- Thành trì…
Tần Vũ trong đầu lập tức hiện lên không ít đồ cảnh (hình ảnh, viễn cảnh) thành trì.
Như Úy Trì thành, như Huyễn Kim thành, như Biểu Tuyết thành, những thành trì này kết cấu phần lớn đơn giản chất phác, chốc lát Tần Vũ đã tổng hợp trong đầu một bức đồ cảnh thành trì.
Khi trong đầu Tần Vũ xuất hiện bức đồ cảnh thành trì, thì vô số Thanh Phàn thạch cũng tự động bắt đầu tụ hợp. Tường thành, thành môn (cửa thành), hàng loạt kiến trúc… toàn bộ thành trì không ngờ trong thời gian nháy mắt đã hoàn thành.
Tòa thành trì to lớn ấy lơ lửng giữa bầu trời. Tần Vũ song thủ kết xuất vài đạo thủ ấn.
- Trận pháp. Càn khôn!
Chỉ thấy cả thành trì từ tường thành cho tới phía bên trên đều có một vầng sáng chạy qua. Trình độ kiên ngạnh của cả thành trì chốc lát đã tăng lên vài tầng.
Tuy nhiên Thanh Phàn thạch lại thực sự là thừa thãi, kiến tạo một tòa thành trì, không ngờ đến một nửa cũng chưa đến. Tần Vũ nhìn những Thanh Phàn thạch cùng vô số tạp thạch huyền phù (treo lơ lửng) ở bên đó, nhãn tình không khỏi bừng sáng.
Thần giới Mê Vụ chiểu trạch. Mê vụ vô tận vĩnh viễn bao phủ.
Trong mê vụ, Tần Vũ đột nhiên xuất hiện.
- Hô!
Bầu trời phía trên đầu Tần Vũ xuất hiện một hắc động cực lớn. Hắc động tối đen đó sâu không thấy đáy. Chỉ thấy vô số loạn thạch từ trong hắc động đó bay ra, trực tiếp rơi xuống giữa chiểu trạch phía dưới Tần Vũ.
- Khu vực chu vi vài vạn dặm là đủ rồi.
Loạn thạch của cự đại sơn mạch đặc biệt nhiều, chiểu trạch không phải là sâu, rất nhanh khu vực trung ương của vô biên Mê Vụ chiểu trạch bị loạn thạch vô tận lấp đầy.
Sau đó, các khối Thanh Phàn thạch hình dạng phù hợp theo thứ tự hạ xuống, ở trong chiểu trạch vô tận ấy xuất hiện một tấm nền Thanh Phàn thạch rộng lớn.