☆ Chương 43: Chuyện mang thai bị lộ?
Không biết chờ đợi có phải có thể quen hay không, bây giờ Trương Vũ đã có thể cười to thoải mái đánh mạt chược với mẹ chồng Mạnh Hinh, cùng nhau đến hoa viên tập luyện bài tập thể dục cho dựng phu, thậm chí bắt đầu tự mình động thủ làm món ngon. Mỗi một ngày đều hài lòng vui vẻ. Hồi trước lúc đang ngủ còn có thể nhớ tới nhiệt độ cơ thể của một người khác, nhưng giờ Trương Vũ đã có thể bình yên đi vào giấc ngủ, có tin tức của Khoa Nhĩ Trương Vũ vui vẻ hài lòng, không có Trương Vũ cũng học được cách dằn lòng.
Cuộc sống dựng phu của Trương Vũ được ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng tin tức Trương Vũ mang thai lại không hiểu sao bị lộ! Bây giờ bất cứ mở kênh tinh tế nào ra đều có thể tìm được tin tức "Thiếu phu nhân phủ Bái Đức Lỗ có thai" có liên quan.
Gì mà "Thiếu phu nhân Bái Đức Lỗ dựa vào quý tử mà gia nhập giới quý tộc...."
" Quý tộc mang thai ngoại lệ sau ba ngàn năm, cũng là người đàn ông thứ bốn mang thai sau ba chục ngàn năm..."
"Là lời đồn hay là sự thật? Mang thai là trò đùa?"
......
Tin tức này quả thực bên trong giới quý tộc làm dấy lên trận cuồng phong bão táp!
Phủ Bái Đức Lỗ, Hách Nhĩ Bái Đức Lỗ mắt nhìn đăm đăm kênh tinh tế, hầu như tất cả đài đều đưa tin này, ông không biết là do người biết chuyện Trương Vũ mang thai nên mới truyền ra hay đây là một âm mưu, muốn làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đặt vào phủ Bái Đức Lỗ. Nhưng phiền phức không chỉ có một. Nhìn người tới tới lui lui nối liền không dứt dò xét tin tức mỗi ngày sẽ biết.
"Chuyện gì đây?!" Mạc Lý trưởng lão chạy tới phủ Bái Đức Lỗ trước tiên, chỉ định muốn gặp Trương Vũ. Hách Nhĩ Bái Đức Lỗ đen mặt ngồi ngay ngắn ở phòng khách cũng không thèm để ý đến ông già đang vỗ bàn rống giận.
"Tại sao Trương Vũ có thai lại không nói cho đám già bọn ta biết?!" Mạc Lý trưởng lão giận không kềm được: "Bọn ta biết sẽ giành cậu ta hay là ép cậu ta phá thai sao? Sao các người có thể lừa gạt ông già tôi chứ??
"Hai nghìn năm! Hai nghìn năm cũng không có quý tộc được sinh ra, mãi mới chờ đến lúc có một đứa, vậy mà các người lại lừa gạt tôi? Để cho đám già bọn tôi vui một chút sẽ chết sao?"
"Bây giờ tôi muốn gặp Trương Vũ liền!"
"Đừng nói với tôi là không tiện! Tôi nói với anh nếu tôi không gặp được cậu ta, ông già tôi ngày hôm nay sẽ không đi!" Mạc Lý trưởng lão nổi giận đùng đùng đặt mông ngồi thẳng xuống trên ghế sa lon, cũng không để ý Hách Nhĩ đang đen mặt, còn tự mình ra lệnh cho người hầu của phủ Bái Đức Lỗ: "Còn không rót nước cho ông già tôi sao? Chẳng lẽ muốn ông già tôi tự thân làm hả?!"
Bọn người hầu đen mặt, nhìn vị trưởng lão quý tộc nổi giận đùng đùng xong, Mạc Lý trưởng lão da mặt dày ngồi trên ghế sa lon chờ bọn họ bưng trà dâng nước. Nhưng thấy lão gia nhà mình cũng không nói gì, bọn người hầu chào một cái, sau đó bưng các loại trà bánh lên đặt trước mặt Mạc Lý trưởng lão.
Mạc Lý trưởng lão không chút khách khí cầm lấy bánh ngọt trên bàn lên ăn, mới sáng sớm ngủ dậy ông vừa mở kênh tinh tế ra thấy tin tức này liền ngựa không ngừng vó chạy tới, vẫn chưa ăn cơm uống nước nữa đây này! Thế nhưng thua người không thua trận, cho dù đói không đứng nổi cũng không thể để Hách Nhĩ coi thường!
Sao Hách Nhĩ lại không biết Mạc Lý trưởng lão đói bụng chứ? Mới sáng sớm liền chạy tới nếu như ăn cơm uống nước xong cũng sẽ không cẩu thả nói với người hầu là muốn uống nước rồi! Nhưng đối mặt với ông già luôn mồm muốn gặp con dâu nhà mình như thế, Hách Nhĩ cũng sẽ không hoà nhã, cho dù muốn gặp cũng sẽ không để cho ông dễ dàng như thế, Hách Nhĩ hừ lạnh trong lòng.
Mạc Lý trưởng lão ăn một mâm bánh ngọt lại uống một bình nước trà xong, cảm thấy bụng thoáng dễ chịu một chút, quan tuỳ thân ngượng ngùng bùi ngùi, nói thật, vừa rồi Mạc Lý trưởng lão tiêu diệt hết mớ bánh ngọt như sói đói chụp mồi, hắn cũng có một chút ngại, trưởng lão ơi, ngài một lòng không muốn thua người thua chuyện, nhưng trên râu mép của là của ngài còn vươn lại một chút bánh ngọt đó!!!
"Này! Hách Nhĩ, tôi nói anh mau nghĩ lại đi, vẫn để cho lão già tôi đợi như này sao?
"Tôi bảo này, anh có thể nể mặt lão hay không hả? Làm lão già tôi khó khăn chết được!"
...
Vô luận Mạc Lý nói thế nào, Hách Nhĩ đều không mở miệng, chỉ chân trái gác đùi phải, một bộ dáng nhàn nhã, trong tay còn cầm một quyển sách xem thích ý.
Mạc Lý: "....." >__<
Hách Nhĩ rất bực, mình ra chiến trường chém giết nhiều năm, vô luận là tình huống gì mình cũng gặp qua, nhưng bây giờ tin tức Trương Vũ mang thai bị đồn ra rốt cuộc là sao, ngay cả mình cũng không biết! Vì chắc rằng thân phận của Thụy Lạp không bị bại lộ, bọn họ rất ít liên hệ với Thụy Lạp, để Thụy Lạp chủ động liên hệ với họ.
Nhưng đêm qua Thụy Lạp mới vừa truyền tin tức cho mình, cũng không có tiết lộ tin tức Trương Vũ mang thai. Đây là sao? Người của phủ Bái Đức Lỗ đều phê cần. Bây giờ vẫn chưa có kết quả của điều tra, nhưng có thể suy đoán ra ba khả năng sau:
Loại thứ nhất là phủ Bái Đức Lỗ xuất hiện mật thám lần nữa, nhưng khả năng này hầu như là số không, có thể loại trừ. Thứ hai là trong lúc vô ý bọn người hầu phủ Bái Đức Lỗ đã tiết lộ, khả năng này cũng rất thấp. Thứ ba chính là có người đặc biệt nhằm vào phủ Bái Đức Lỗ nên mới nhả chuyện này ra, có thể họ cũng không biết đến cùng là Trương Vũ có mang thai hay không, chỉ cần cung cấp cho truyền thông hai ba cái đáp án mập mờ, thì truyền thông cũng rất vui lòng làm theo lời đồn. Khả năng này là lớn nhất, dù sao đưa tin về việc tư của một đại quý tộc nếu như phía sau không có nâng đỡ của quý tộc thì sao mà có người dám đưa tin?
Nghĩ rõ mọi chuyện, Lan Tư phái người chia nhau đi thăm dò mọi chuyện bởi vì lực cầu đắc tri chân tướng.
*Lực cầu đắc tri chân tướng: phải có cố gắng mới tìm ra sự thật.
Trong phòng ngủ Trương Vũ đang đánh bài vô vị cùng với Mạnh Hinh và một người hầu, bây giờ mặt của Trương Vũ đều bị dán đầy giấy, mặc dù như thế, Trương Vũ vẫn có ý chí chiến đấu dạt dào như cũ, cố gắng tới cùng.
Mạnh Hinh cũng rất tận hứng, Trương Vũ cũng là một người thích chơi, thua thì càng cố gắng, càng cố vượt lên nghiện, Mạnh Hinh vui vẻ hầu tới cùng, cho tới người hầu kia, đối mặt với hai vị boss lớn ngay từ đầu người hầu còn 一=一 úy thủ úy cước, nhưng chơi lâu, mánh khoé cũng ngày càng linh hoạt, chơi ngầm cũng bị ép ra. Giấy dán trên mặt tuy cũng không ít, nhưng so với Trương Vũ thì cũng kém một chút, cho nên nói, gừng đúng là càng già càng cay!
Chơi chơi một hồi, đột nhiên Mạnh Hinh nhớ tới việc hôm nay muốn nói với Trương Vũ, Mạnh Hinh vứt ra sấp bài: "Ba đôi thông có ai muốn không? Mẹ muốn nói là hai ngày này Trương Vũ đừng chạy loạn, không biết là thằng ác ôn nào oang oang mồm nói chuyện con mang thai ra ngoài, mấy nay con phải cẩn thận tí nha!"
"Cái gì?" Trương Vũ nhập tâm chơi bài, còn chưa phản ứng kịp: "Không muốn không muốn, muốn thì con bị thúi hết heo á!"
"Mẹ, mẹ nói gì vậy? Chuyện con mang thai bị lộ ra ngoài rồi? Lộ thì lộ thôi~"Trương Vũ không đếm xỉa tới bắt đầu kiểm tra bài coi con nào có thể ăn được một sấp đó của Mạnh Hinh, nhưng, vừa rồi mẹ chồng nói gì á nhỉ: "Hả? Chuyện con mang thai bị người ta đồn ra ngoài hả?"
"Đúng thế!" Mạnh Hinh nhìn Trương Vũ lên cơn: "Đừng lo, cha con sẽ giải quyết! Được rồi được rồi, chơi bài chơi bài, đừng bị những chuyện nhỏ nhặt này quấy rầy thú vui của chúng ta!"
"....Vâng!" Trương Vũ ngẫm lại, cho dù trời sập xuống thì cũng có một đỉnh cao gánh, mình không cần thiết phải lo, hơn nữa nếu như chuyện mà ngay cả Hách Nhĩ với Lan Tư đều không thể giải quyết thì mình càng không có hy vọng! Cái gọi là xe đến trước núi ắt có đường, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. Mình cần gì phải để ý? Trương Vũ thản nhiên lại bắt đầu chơi bài.
"..." Người hầu囧囧 nhìn hai vị chủ tử tuỳ tuỳ tiện tiện, rồi người hầu nhún nhún vai, chủ tử cũng không vội, vậy xem ra cũng không có gì, nhiệm vụ chính bây giờ là chơi bài cùng các phu nhân!
Thế là tổ ba người đánh bài tiếp tục tiến hành phương thức giải trí vừa lơ là khi nãy.
Hách Nhĩ nhìn báo cáo điều tra trong tay, chỉ cảm thấy vừa tức vừa sầu. Thì ra đây là do một đại quý tộc cùng tuổi với Khoa Nhĩ, có lần tán dóc với con bồ của mình, con nhỏ oán giận vị quý tộc này không cưới mình, xem xem Khoa Nhĩ thượng tướng người ta không chỉ có cưới thường dân, còn là một người đàn ông, vị quý tộc này liền thuận miệng dỗ con bồ: "Sao cưng biết người ta là vì yêu chứ? Thằng thường dân đó chắc chắn là có thai, chứ sao mà ngoại trừ lộ mặt trên hôn lễ, lại không có ra khỏi phủ chứ? Dựa vào tình huống của Khoa Nhĩ thương yêu cậu trai đó như vậy coi, sao nó không được ra khỏi phủ chứ? Hơn nữa, sao lại sau khi gả cho Khoa Nhĩ mới thức tỉnh dị năng chứ? Sao trùng hợp như thế? Chắn chắn là mang thai rồi!"
Đây chỉ là vị quý tộc này thuận miệng nói, vậy mà con nhỏ bồ lại cho là thật, cho rằng Trương Vũ thực sự mang thai cho nên liền nói cho bạn truyền thông của mình, người bạn bên truyền thông này chắc chắn sẽ không cho là thật thế nhưng tin tức này thực sự rất chói mắt, hơn nữa tin tức này là từ trong miệng của đại quý tộc truyền ra, với lại nói có mắt có mũi, vì đếch gì không phải là thật! Nhưng vị nhân sĩ truyền thông lại báo cáo lên cho cấp trên, cấp trên thấy tin tức này thực sự rất chói mắt, thế là hắn tự mình thỉnh giáo vị đại quý tộc đó, sao đại quý tộc lại không biết xấu hổ mà nói là dỗ người yêu? Nhưng cũng không dám gật đầu, thế là không nói gì, nhưng vị cấp trên đã cảm thấy vị đại quý tộc này ngầm chấp nhận, thế là đưới sự hiểu lầm, tin tức Trương Vũ "mang thai" trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ tinh tế!