Thời gian cứ chầm chậm trôi qua, từng tia u sầu lan dần trên mặt Cố Dao như những gợn sóng. Hai hàng thanh lệ lăn dài trên khuôn mặt sáng trong như ngọc. Lúc nãy trong trạch viện, Cố Dao mang mặt nạ dịch dung, bây giờ mới bỏ ra để lộ diện mạo thanh lệ chí cực, cộng với vẻ u sầu hiện tại càng khiến cô có một vẻ yếu đuối rung động lòng người, như bích liên trong đầm, kiều kiều nhược nhược, trông tội nghiệp vô cùng.Một lúc lâu sau cô mới ngẩng đầu nhìn Lăng Phong, dịu dàng quỳ gối:- Cố Dao bái kiến tông chủ!"Tông chủ?" Lăng Phong kinh ngạc, Cố Dao thay đổi quá nhanh, ánh mắt căm thù trước kia đột nhiên trở nên mềm mại, không lẽ chỉ vì một miếng ngọc quyết? Lăng Phong không kìm được, hỏi:- Gượm đã, Cố cô nương, chuyện tông chủ này là sao?- Uyên Ương nhất mạch ta có quy định, người sở hữu Uyên Ương Quyết sẽ là tông chủ của nhất mạch này!Cố Dao định thần giải thích:- Uyên Ương Quyết đã ở trong tay ngài thì ngài đương nhiên là tông chủ tân nhiệm rồi!"Đơn giản như vậy?" Lăng Phong không nhịn được nói:- Không lẽ cô không sợ là ta cướp miếng ngọc quyết này từ tay ca ca cô sao?Cố Dao lắc lắc đầu, khẳng định nói:- Mỗi một đời tông chủ kế nhiệm đều dùng bí quyết dung luyện triệt để miếng Uyên Ương Quyết này vào trong cơ thể. Nếu như không phải tông chủ tự nguyện hóa xuất Uyên Ương Quyết thì dù có tìm khắp toàn thân cũng không tìm ra.Nàng giải thích với vẻ bình thản như không hề có quan hệ với người thiếu nữ u sầu lúc nãy. Chỉ có những người vô cùng tinh tế mới nhận ra tâm trạng buồn bã ẩn giấu nơi đáy mắt nàng.Dung luyện? Lăng Phong nhìn miếng Uyên Ương Quyết trong tay với vẻ hiếu kì.Cố Dao giải thích một hồi, pháp môn dung luyện Uyên Ương Quyết rất giống với ngân giác giáp. Niệm thức của Lăng Phong vừa mới thâm nhập vào Uyên Ương Quyết liền có một luồng khí hỏa nhiệt đập vào mặt. Hắn chỉ nhìn thấy từng sợi tơ ngân bạch sắc bay ra từ Uyên Ương Quyết, dệt nên một bức đồ án uyên ương trong lòng bàn tay Lăng Phong rồi Uyên Ương Quyết biến mất không còn dấu vết.Lăng Phong xát mạnh hai tay đến nỗi lòng bay tay ửng đỏ mà đồ án đó vẫn không mảy may thay đổi. nguồn TruyenFull.vnNhìn thấy động tác có chút trẻ con đó của hắn, Cố Dao không nhịn nổi cười, tâm trạng nặng nề lúc nãy giảm đi rất nhiều. Nàng nói:- Uyên Ương Quyết này chỉ hóa xuất trước khi tông chủ lâm chung, nếu không thì nó sẽ mãi mãi ở lại trong lòng bàn tay.- Hả?Lăng Phong cười khổ sở, đây là chuyện gì, tự nhiên hắn lại có thêm một tấm "bùa hộ mệnh". Mặc dù không đau không ngứa nhưng cảm giác vẫn có chút kì lạ.Cố Dao sợ hắn băn khoăn, vội vàng giải thích:- Kì thực trong truyền thuyết của Uyên Ương nhất mạch, Uyên Ương Quyết có uy lực cực đại, nhưng chỉ khi nào luyện được Uyên Ương Quyết đến cảnh giới cực cao mới có thể phát hiện ra bí mật bên trong. Uyên Ương nhất mạch truyền vào tay ca ca thì trước đó đã có mười ba đời tông chủ không thể mở ra ảo diệu trong đó!Nàng nhìn Lăng Phong chờ đợi.- Tông chủ, Dao nhi hi vọng sau này ngài có thể hoàn thành tâm nguyện của tông chủ tiền nhiệm!- Gượm đã, gượm đã.Lăng Phong cuống quýt xua tay, nói:- Ta vẫn chưa đồng ý làm tông chủ gì đó mà.- Trong Uyên Ương nhất mạch, chỉ cần là người dung luyện được Uyên Ương Quyết sẽ trở thành tông chủ.Cố Dao nói vói vẻ ngoan cường:- Cho dù tông chủ không thừa nhận thân phận tông chủ của mình thì Dao nhi cũng vẫn sẽ dốc sức phò tá tông chủ!Nhìn vẻ kiên định của nàng, Lăng Phong chẳng biết nói gì, hắn cảm thấy mình như vừa rơi vào bẫy của Cố Dao. Con bé nha đầu này nhìn thì có vẻ lương thiện. Lúc nãy nàng ta dạy mình dung luyện Uyên Ương Quyết là "không có hảo tâm" mà. Nàng thiết kế cái bẫy này để mình tự nhảy vào. Đến bước đường cùng, Lăng Phong đành phải hỏi:- Cô cứ luôn miệng gọi ta là tông chủ, không lẽ các người không phải thuộc về Sát Thủ Công Hội?- Thật ra người ngoài nhìn vào Sát Thủ Công Hội chúng ta thì tưởng là một khối chỉnh thể, trên thực tế nội bộ phân thành sáu mạch: Uyên Ương, Vân Hạ, Nhiễu Thúy, Ly Giang, Trúc Sơn, Khổ Tịch. Mỗi một mạch đều có một tông chủ! Cứ sáu mươi năm nội bộ công hội lại cử hành so tài. Nếu như một vị tông chủ có thể kiên trì được nửa canh giờ trước liên thủ năm tông chủ còn lại thì người đó có tư cách tiếp nhận vị trí hội chủ công hội!Cố Dao nói với vẻ đau khổ:- Từ sau khi Uyên Ương nhất mạch chúng ta không còn có ai hiểu được bí quyết chí cao của Vô Cốt Nhu Thân đã phải cáo biệt ngôi vị hội chủ nhiều năm nay.Lăng Phong thầm giật mình, đây là lần đầu tiên hắn được nghe được chuyện của nội bộ Sát Thủ Công Hội. Theo ghi chép của Chu Nho hắn cũng chỉ biết sát thủ bên trong Sát Thủ Công Hội phân thành bốn cấp "thiên kim ngân đồng". Không ngờ còn chia thành sáu mạch và Chu Nho là tông chủ của một trong số đó.Cố Dao chỉ nói hàm súc nên chắc tình hình thực sự của Uyên Ương còn kém hơn những gì cô ta nói. Đường đường tông chủ một mạch mà lại bị phái đi trú thủ Tinh Lam Thành. Điều này ít nhiều không thể giải thích nổi, hơn nữa bản thân bọn Chu Nho chỉ là ngân cấp sát thủ, trong tay đến một tên thủ hạ để sai phái cũng không có.Xem ra địa vị của Uyên Ương nhất mạch ở sát thủ công hội rất thấp.Nhất là lần trước chính tai Lăng Phong đã nghe thấy bọn Chu Nho thương lượng, thân là tông chủ của Uyên Ương mạch, chỉ vì một cứ điểm bị hủy mà bọn họ đã lo lắng không biết có bị phạt hay không. Điều này có thể chứng minh địa vị của họ rất thấp.- Cố cô nương, ta thấy hay là cô nương tiếp nhận vị trí tông chủ này đi?Lăng Phong dùng ngữ khí thương lượng:- Uyên Ương Quyết là một đồ vật chết, nếu như chỉ vì một đồ vật chết mà làm trễ nải tiền đồ của Uyên Ương mạch các ngươi thì trong lòng ta cũng cảm thấy bất an.Nói đùa gì vậy, mới nghe đã biết Uyên Ương mạch không có tiền đồ. Lăng Phong chẳng hề muốn nhận cục nợ này.Kiên quyết lắc đầu, Cố Dao nói:- Tông chủ đã dung luyện Uyên Ương Quyết nghĩa là đã trở thành chủ nhân của Uyên Ương mạch rồi. Đây là tổ huấn của tiên tổ, Cố Dao không dám vi phạm! Hơn nữa lúc nãy thấy tông chủ thi triển Phong Lôi Giảo, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà tông chủ đã tiến bộ như vậy, sau này nhất định sẽ khiến Uyên Ương mạch chúng ta phát dương quang đại!Mặc cho Lăng Phong từ chối, Cố Dao chỉ nắm chắc một điểm: Ngươi đã dung luyện Uyên Ương Quyết thì ngươi chính là tông chủ! Còn nói thêm, tiểu cô nương liền lập tức giở bộ dạng nước mắt lã chã.Lăng Phong nhìn trời, sao lúc nãy chiến đấu sinh tử không thấy nàng yếu đuối như vậy? Hắn đoán nguyên nhân chính khiến Cố Dao quyết định bám chặt lấy hắn e rằng không phải vì đòn Phong Lôi Giảo hắn vừa thi triển. Lúc này, Lăng Phong hối hận đến nỗi chỉ muốn đập đầu vào tường: Ai bảo ngươi thích thể hiện cơ chứ, bây giờ thì có chuyện rồi đó? Tự nhiên lại có một kẻ bám đuôi. Chỉ mong số lượng thành viên của Uyên Ương mạch này ít ỏi một chút, nếu không có thêm một đám người bám đuôi nữa thì chết!Nhìn bộ dạng khổ sở của hắn, Cố Dao thầm cười giảo hoạt nhưng cứ nghĩ đến chuyện đã mất đi ca ca trong lòng không khỏi ảm đạm.