Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 162

Sau khi hoàn thành chuyện xây dựng nhà ấm lớn, Nhược Vi liền nhanh chóng cho người cày xới vun đắp mảnh đất bên trong nhà ấm lớn, cách làm đặc biệt tỉ mỉ, một bên cũng hối thúc Liễu Vượng tìm hạt giống của các loại rau dưa cùng một số cây ăn quả dễ trồng gieo xuống, đồng thời nhân cơ hội này Nhược Vi cũng lấy ra các loại giống cây được cất giữ bên trong không gian đem ra sử dụng, Nhược Vi tin tưởng tỉ lệ sống sót của các mầm mống này nhất định sẽ rất cao.


Hạt giống được gieo xuống sau, Nhược Vi nếu có thời gian sẽ chạy đi nhà ấm lớn xem một chút, bởi vì nhà ấm lớn cần người tỉ mỉ chăm sóc, ở bên cạnh nhà ấm lớn Nhược Vi cũng cho người xây một dãy phòng, an bài mấy người làm giỏi về việc đồng áng qua đó ở, mặt khác còn an bài hai tổ hộ vệ vào buổi tối thay phiên nhau tuần tra, Nhược Vi không biết có thể có người sẽ đến phá hư nhà ấm lớn hay không, nhưng mình nhất định vẫn phải chuẩn bị thật tốt để phòng ngừa ngộ nhỡ có chuyện sảy ra, có đôi khi chuyện thường thường sẽ xảy ra vào lúc người ta ít đề phòng nhất.


Nếu như không có người có ý đồ xấu là tốt nhất, nhưng một khi đã có người có những loại tâm tư không nên có, thì Nhược Vi tuyệt đối cũng sẽ không nương tay.


Mấy năm này Liễu gia phát triển rất nhanh, trên căn bản lượng lợi nhuận mà Liễu gia làm ra, thật cũng khiến cho một vài người trong thôn đỏ mắt, có vài người một khi bị lợi ích làm cho mê muội, đến lúc đó thì chuyện gì cũng có thể làm được.


Sau khi Hiên Viên Hạo biết chuyện khu nhà giữ ấm này cũng đặc biệt cảm thấy hứng thú, ngay khi có thời gian liền cùng Nhược Vi ở trong nhà ấm lớn mà ngây ngô.


Nhược Vi cũng không lo lắng Hiên Viên Hạo sẽ phản bội mình, Nhược Vi tin tưởng mình không yêu lầm người, nếu như Hiên Viên Hạo có thể chỉ vì một chút ích lợi như vậy mà phản bội mình, lúc đó Nhược Vi liền thừa nhận mắt mình mù mà đi yêu lầm người thôi.


Nhưng mà Nhược Vi tin tưởng Hiên Viên Hạo nhất định sẽ không phản bội mình, cũng giống như mình vĩnh viễn sẽ không bao giờ phản bội hắn vậy.


Rốt cuộc trong lúc mọi người mỏi ánh mắt mong chờ diễn biến bên trong, từng cây từng cây những mầm non nhỏ dưới đất dần chui lên, sau khi Nhược Vi biết tin tức, liền lôi kéo Hiên Viên Hạo hướng nhà ấm lớn chạy đến.


Đến nhà ấm lớn, trong mặt đất lấm tấm nhưng mầm cây xanh mơn nhỏ nhắn thiếu chút nữa khiến Nhược Vi vui mừng mà phát khóc, phải biết là Nhược Vi đã tốn rất lớn tâm huyết vào công trình nhà ấm lớn này.


Bây giờ nhìn thấy được hi vọng thành công rồi, làm sao có thể không kích động cho được. "Hạo ca ca, thật tốt quá, có hi vọng rồi, ta biết ngay có thể làm mà." Lời nói của Nhược Vi có chút không được mạch lạc mà lôi kéo tay Hiên Viên Hạo nói.


"Ừ, Nhược Vi thông minh như vậy, khẳng định làm được." Hiên Viên Hạo thấy dáng vẻ kích động của Nhược Vi dịu dàng trấn an nói, Hiên Viên Hạo biết Nhược Vi vì cái nhà ấm lớn này mà tốn bao nhiêu tâm huyết, bây giờ nhìn đến một mảnh vườn toàn những mầm non nhỏ kia thì từ nội tâm Hiên Viên Hạo cũng phát ra cảm giác vui mừng thay cho Nhược Vi.


"Mùa đông năm nay rau dưa cam đoan đủ, đến lúc đó Hạo ca ca muốn ăn cái gì Nhược Vi tất cả đều làm cho ngươi, đúng rồi, chờ lúc rau dưa có thể ăn được rồi, còn phải cho người đưa đến cho cha mẹ nữa, để cha mẹ trong mùa đông cũng có thể ăn được một chút rau dưa để đổi vị." Nhược Vi hưng phấn nói, Nhược Vi bây giờ đã rất tự nhiên mà gọi hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt cùng Cố Thanh Liên là cha mẹ rồi.


"Được, Nhược Vi muốn gì đều được." Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi hiện tại có cái gì cũng sẽ nghĩ đến cha mẹ đang ở Kinh Thành, thỏa mãn than một tiếng, có được thê tử như thế chồng còn đòi hỏi gì hơn nữa.


"Ừ, mấy ngày nay đã cho người làm cho cha mẹ cùng tổ phụ tổ mẫu mấy bộ y phục, chừng nào mà huynh cho người tặng đồ đến Kinh Thành thì bảo họ cùng mang trở về chung luôn nha, còn có chút mật ong, lần trước mấy cái mà cha mẹ mang về có thể đã dùng hết rồi, lần này cũng cùng mang đi một ít trở về luôn nha, còn có mấy thứ đồ khác nữa, sắp xếp lại chắc cũng được một xe ngựa rồi đó!" Nhược Vi nhớ lại những thứ cần mang đến Kinh Thành.


"Ha ha, Nhược Vi, đồ mà muội chuẩn bị thật ra còn nhiều hơn so với ta, con dâu này so với người làm con trai như ta đây còn muốn hiếu thuận hơn rồi." Hiên Viên Hạo trêu ghẹo nói.
"Tất nhiên, ta chính là nàng dâu hiếu thuận nhất trên đời này." Nhược Vi cũng không mắc cỡ nhìn Hiên Viên Hạo nói.


Một tháng sau, bên trong nhà ấm lớn đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, bên trong lều lớn một mảnh sắc xuân dào dạt, bừng bừng sự sống, một tháng trước rau dưa vẫn chỉ còn là những mầm non nhỏ, trải qua thời gian một tháng lớn lên, dáng dấp bây giờ so với rau dưa bình thường cũng đã cao bằng rồi.


Hơn nữa mỗi gốc cây rau dưa đều phát triển lớn hơn các loại rau dưa bình thường, lại không hề xuất hiện tình trạng cao thấp không đều, quan trọng nhất là phía trên tất cả các luống rau cũng không có dấu vết côn trùng cắn, hơn nữa mỗi gốc rau đều xanh non mơn mởn, cực kỳ mê người.


Mặc dù là trước mắt mới chỉ có cải trắng, rau hẹ đều thuộc loại rau có thời kì sinh trưởng ngắn là có thể ăn, nhưng vào thời điểm thời tiết của tháng mười một loại này mà vẫn có thể ăn được các loại rau xanh tươi như vậy đã là chuyện đáng làm cho người ta vui mừng rồi.


Nước dùng để tưới rau là nước mà Nhược Vi đã thêm vào một chút nước Linh Tuyền Thủy ở bên trong không gian, cho nên rau dưa mới có thể có dáng dấp đặc biệt xanh tươi như vậy, hơn nữa mỗi gốc rau dưa đều phát triển không xê xích bao nhiêu, không có luống rau nào nhìn không đẹp mặt cả, và cũng chính vì vẻ bề ngoài như vậy mà những luống rau này đã tăng thêm không ít phần thèm thuôn của mọi người.


Chờ thêm vài ngày nữa, Nhược Vi dự định cho các cửa hàng dưới danh hiệu Vi các bắt đầu bán các loại rau dưa bên trong nhà ấm lớn, nhưng mỗi ngày đều phải hạn chế, không phải rau dưa số lượng không đủ, nhưng phải giữ vững cái nguyên tắc vật hiếm có mới là quý này.


Một xe rau dưa đã sắp được thúc ngựa đưa đi Kinh Thành, Nhược Vi đưa cho hộ vệ và phu xe một bầu Linh Tuyền Thủy, dặn dò hộ vệ mỗi ngày tưới ít nước lên trên mặt rau, như vậy thì thời điểm khi rau dưa được đưa đến Kinh Thành sẽ vẫn còn tươi ngon giống như mới vừa hái vậy.


Thời điểm hộ vệ đem rau dưa đưa đến Hiên Viên phủ, vừa vặn hai ngày nữa Hiên Viên phủ sẽ phải mời khách, Nhược Vi đưa đi một xe ngựa chất đầy rau dưa vừa vặn giúp họ một cái đại ân.


Thời điểm hộ vệ đem rau dưa đưa đến Kinh Thành, Vi các còn chưa bắt đầu bán rau dưa, cho nên rau dưa xanh tươi do Hiên Viên phủ dùng để mời khách đều là độc nhất vô nhị trước khi Vi các bán ra các loại rau này, chính vì vậy đã khiến địa vị của Hiên Viên phủ trong thời điểm đó ở Kinh Thành vô tình lại được nâng lên một tầng.


Hiên Viên phủ tại Kinh Thành, trong lúc này tại Vinh Thọ đường hai phu thê Hiên Viên Kiệt đang cùng lão thái thái lão thái gia thương lượng chuyện yến tiệc hai ngày tới, sau khi phu thê Hiên Viên Kiệt trở về từ Liễu gia thôn vẫn luôn ở nhà đóng cửa không ra, các loại tiệc tùng khác hai vợ chồng đều cùng nhau vắng mặt.


Đang ở thời điểm mọi người tại Kinh Thành đều chìm trong nghi ngờ, thì Hiên Viên phủ lại cho ta mời đưa tới tất cả các phủ đệ mời mọi người đến Hiên Viên phủ tham dự cuộc vui.


Dĩ nhiên xem cuộc vui là chuyện nhỏ, quan trọng là kể từ sau khi Hiên Viên phủ truyền ra tin tức Hiên Viên Hạo cùng một cô nương ở nông thôn đính hôn liền đóng cửa từ chối tiếp khách đến bây giờ, tất cả phủ đệ ở Kinh Thành đều đang đoán có phải cuộc đính hôn của Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi là có ẩn tình khác bên trong hay không, cũng cảm thấy người của Hiên Viên phủ đóng cửa từ chối tiếp khách lâu như vậy cũng là bởi vì không muốn thấy nàng dâu Nhược Vi xuất thân thấp kém này, hiện tại rốt cuộc quyết định muốn đối mặt thực tế rồi, mọi người vẫn còn đang lén lút đánh cuộc Hiên Viên phủ có thể từ hôn hay không.


Nhược Vi nếu là biết mọi người ở Kinh Thành bởi vì chuyện mình cùng Hiên Viên Hạo đính hôn mà sinh ra nhiều lời đồn như vậy, nhất định sẽ nói một câu. Xem đi! Mấy chuyện như vậy cũng chỉ có mấy người có tiền ăn no rững mỡ không có chuyện làm mới làm được thôi.


Sau khi hộ vệ chạy xe ngựa đến cửa đại môn của Hiên Viên phủ dừng lại, nói cho người gác cổng mình là từ Liễu gia thôn thuộc Vĩnh An trấn chạy tới tặng đồ, dĩ nhiên, người gác cổng nhanh chóng đem tin tức đưa vào.