Hắn theo nó đi về nhà nó, nhà nó ko to ko nhỏ, cỡ bình thường nhưng đc trang trí rất đẹp. Cổng nhà sơn màu xanh dương nhạt, đc đám dây leo chọn làm nơi sống. Hàng rào trắng có mấy cây hoa hồng uốn lượn nhằng nhịt. Cổng nhà chừng hai mét, màu trắng tinh khiết từ từ mở ra. Ngôi nhà đc làm theo phong cách "tự nhiên" a~ Tường xanh lá nhạt thêm rực rỡ nhờ hàng hoa tươi đủ sắc đủ loại nở hoa sặc sỡ. Từ cổng vô đến nhà đc lát đá tự nhiên. ~Mệt óc~ Nói chung là ngôi nhà theo phong cách "tự nhiên".
Vừa mở cửa ra phát, một thằng con trai từ trên lầu phi xuống. Thằng đó còn ai khác ngoài:Thành! Thằng Thành nhìn hắn như sinh vật lạ, nó thấy thế mới nói:
-À, đây là Khánh! Nó đến chơi ý mà! Khánh, còn đây là Thành, bn thân của tớ! - Nó chỉ vô mặt cậu (Thành) rồi chỉ vô mặt hắn. Kết thúc bằng câu - Hai thằng chó tự nói tiếng chó làm quen trc đi! Tui đi thay đồ đã (đang mặc đồng phục trường). Hai thằng nhìn nhau rồi ko hẹn cùng liếc ánh mắt xẹt điện về phía nó.
-Xin chào! Rất vui đc làm quen! - Hắn chìa tay.
-Rất vui đc làm quen! - Cậu cũng chìa tay ra, bắt tay với hắn. Trông hai ông này như đối tác làm ăn í. Hai "đối tác" ngồi xuống ghế sofa phòng khách.
-Bộ một mình cậu ở đây với Chi thôi sao?! - Hắn hỏi, đầu nhìn ngó xung quanh.
-Ko, còn có em chị Chi nữa! - Cậu trả lời.
-Chị của Chi? - Hắn tò mò muốn biết chị của Chi như thế nào.
-Chỉ sắp về rồi! - Cậu chỉ tay qua cánh cửa chính. 1-2-3
-Chị về rùi đây! - Chị ấy đặt đống túi lỉnh kỉnh xuống.
-Ớ, ai đây? - Chị chỉ tay vô Khánh.
-Đây là Khánh, bn cùng lớp của Chi - Cậu giới thiệu.
-Ồ, chào em! Chị tên Nguyệt. Con Chi nhà chị nghịch lắm! Mong em trông chừng nó hộ chị! - Chị Nguyệt cười tươi nhìn Khánh.
-Dạ, vâng ak! - Hắn lễ phép.
-Nè nè chị, sao lúc lần em mới vô nhà, chị ko nói câu đó đi! - Cậu bỗng nhận ra bức xúc hỏi.
-Nhìn mặt chú mày ko đáng tin tưởng hơn thằng nhóc này! - Chị Nguyệt nói rồi dí mạnh đầu Khánh xuống.
-Xí! Bất công! - Cậu bĩu môi.
-Mặc xác mày, bộ chú mày liên quan tới chị chắc! Hơ hơ! - Chị Nguyệt cười cười rồi đẩy Hắn đến phòng Chi.
-Đây là phòng nó, phòng nó khá nguy hiểm nên em đừng tự tiện động chạm đồ đạc trong phòng đấy! - Chị Nguyệt cẩn thận dặn dò.
-Vâng!