Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 447: Nhân sinh

Kim Phi Dao đưa Hải Lam Âm tới chỗ vừa rồi vẽ pháp trận. Nhân tộc đã phái thám tử tới có nghĩa là không bao lâu nữa thì quân đội cũng xuất hiện, pháp trận này phải nhanh chóng hoàn thành.

Túi càn khôn của Hải Lam Âm đã bị Yêu tộc thu đi, đó là chiến lợi phẩm của bọn hắn, Kim Phi Dao đành phải lấy đan dược của mình ra cho nàng, tuy nhiên với tính cách của Kim Phi Dao thì cũng không phải đan dược cực phẩm gì.

Ăn đan dược, hơi thở của Hải Lam Âm ổn định hơn nhiều, bắt đầu ngồi xuống điều tức. Kim Phi Dao thì không ngừng tay, tiếp tục vẽ pháp trận, đầu không ngẩng lên hỏi: “Nói đi, sao ngươi lại biến thành bộ dạng này?”

“Cha ta và sư huynh hợp nhau lừa ta, mục đích là môn phái Hải gia chúng ta. Ta ngu ngốc, cái gì cũng không biết, thực sự sư huynh căn bản không hề thích ta, hắn thành hôn với ta nhưng lại ngấm ngầm ở cùng nữ nhân khác. Bọn họ giăng bẫy để các trưởng lão họ Hải đi vào bí cảnh gì đó, diệt trừ hết tất cả, nắm giữ gần như toàn bộ quyền lực trong tay. Cuối cùng, sư huynh không đợi được nữa, muốn giết luôn cả ta để hắn có thể thoải mái ở với nữ nhân hắn thích.” Hải Lam Âm bình tĩnh kể, không nhìn ra nàng có bao nhiêu bi thương, có lẽ là bi thương quá cho nên đã chết lặng.

“A, mạng của ngươi đúng là lớn, làm sao mà thoát được?” Kim Phi Dao ngẩng đầu nhìn nàng một cái, tò mò hỏi. Trước kia nàng cảm thấy sư huynh Hải Lam Âm không phải là người tốt gì, hơn nữa cũng đã nhắc nhở nàng ta, tuy nhiên chắc chắn nàng ta không nghe vào tai.

Hải Lam Âm than nhẹ: “Là một trưởng lão họ Hải phát hiện ra kế hoạch của bọn chúng, muốn dùng danh nghĩa của ta để chống lại bọn họ, nhưng lúc đó ta quá ngốc, không chịu tin tưởng cho nên không nghe lời hắn. Cuối cùng, đến khi hắn chết ta mới hiểu ra, nhưng lúc đó thì đã muộn.”

“Là hắn dùng sinh mệnh đổi lấy cái mạng này của ta, lúc ta trốn đi rất vội vàng, không kịp mang theo gì cả. Sau nhiều năm làm tán tu, truyền tống trận ở Tinh La Linh giới xuất hiện ta liền dùng tất cả của cải tích trữ được để rời khỏi Bắc Thần Linh giới, tới Tinh La Linh giới. Lúc ở Bắc Thần Linh giới, ngay cả tên thật ta cũng không dám dùng, càng không dám gia nhập môn phái nào, bởi vì bọn họ vẫn còn muốn giết ta.” Hải Lam Âm nói ngắn gọn chuyện xảy ra trong hai trăm năm qua.

Cuối cùng, nàng chua sót cười cười: “Sau này ta gia nhập một môn phái nhỏ, những ngày sống cuộc sống tán tu ta đã học được tính cách hễ có tiện nghi liền chiếm. Ta có thể tiến giai Nguyên Anh kỳ còn là vì môn phái muốn ta xuất ra chiếm địa bàn nên đã cử tiền bối giúp ta tiến giai. Vài thập niên này ta đều ở trong địa bàn môn phái cướp được, hiện tại chiến tranh vừa mới kết thúc, ta còn tưởng có thể nghỉ ngơi hồi phục một cái, không ngờ lại rút phải thăm lên Thần cấp giới.”

Nghe đến đây, Kim Phi Dao đột nhiên xen lời: “Nếu hôm nay ngươi không gặp được ta thì chỉ sợ mệnh cũng phải để lại đây thôi.”

Hải Lam Âm đột nhiên kiên định nói: “Mặc kệ gian khổ thế nào, ta cũng phải sống sót. Nếu không có ngươi ở đây thì có thể ta sẽ phản bội Nhân tộc, trực tiếp đầu nhập vào Yêu tộc, chỉ cần có thể sống sót, chuyện gì ta cũng có thể làm, ta còn có thù chưa báo, tuyệt đối không thể chết được.”

Thái độ của nàng đúng là Kim Phi Dao không ngờ được, hơn hai trăm năm không thấy, Hải Lam Âm thay đổi thật nhiều, đã học được cách thức sinh tồn của các tiểu nhân vật, chỉ là thái độ hơi nghiêm túc quá, như vậy sẽ mất đi rất nhiều lạc thú.

“Vậy hiện tại ngươi định làm gì? Giải quyết xong chuyện ở đây sẽ quay lại môn phái chứ?” Kim Phi Dao hỏi.


Hải Lam Âm do dự, nàng được giúp kéo đến Nguyên Anh kỳ chẳng qua là vì môn phái không đủ nhân thủ, tư chất không quá tốt, trong cuộc sống bần cùng như vậy mà có thành tích như vậy đã là không tệ rồi. Nếu lần nữa quay về làm tán tu thì sẽ càng khổ sở, nhưng nếu quay về môn phái thì chắc chắn tu sĩ Nguyên Anh như nàng sẽ không được đối xử tử tế gì, chỉ làm lực lượng hậu bị, yêu cầu đi đâu là phải đi đó.

Cẩn thận suy nghĩ, làm tán tu hay trở lại môn phái đều không tốt cả, chính nàng cũng không có cách nào.

Nhìn bộ dáng tựa như không thể quyết định được của nàng, tám phần là đang cảm thấy môn phái có thể mang đến nhiều chỗ tốt hơn nhưng môn phái này nghe qua thì không là gì cả. Kim Phi Dao thấy bộ dáng khó xử của nàng, đột nhiên mở miệng nói: “Ngươi hiện tại đã là Nguyên Anh sơ kỳ, tu vi này ở Linh cấp giới có thể tìm được một môn phái tốt, dứt khoát đổi môn phái đi, chắc chắn tốt hơn môn phái hiện tại.”

Hải Lam Âm sửng sốt, tự dưng nở nụ cười, chỉ thán bản thân đúng là choáng váng: “Lúc Kết Đan kỳ ta đi gia nhập môn phái đã bị từ chối quá nhiều, chỉ có môn phái này chịu nhận ta khiến cho ta bây giờ cảm thấy ngoài môn phái này ra thì ta sẽ không tìm được chỗ nào khác, quả nhiên là ta còn quá ngu ngốc.”

“Ngươi quả thật có chút ngốc, lại quá bảo thủ. Không môn không phái thì sợ cái gì, ngươi thấy ta làm tán tu tự tại bao nhiêu, muốn đi đâu thì đi, không bị ai bắt buộc là gì, không có nhiệm vụ cưỡng chế phải làm, muốn bao nhiêu thoải mái thì có bấy nhiêu.” Kim Phi Dao ha ha cười nói, trong khi đó tay vẫn không nhàn rỗi, tiếp tục vẽ pháp trận.

“Lần này chắc chắn bọn họ cho rằng ta đã chết. Ta nghe ngươi, tạm thời cứ làm tán tu đã, đợi sau này sẽ tìm một môn phái mới để gia nhập.” Hải Lam Âm đã quyết định, nhân cơ hội này không quay lại môn phái kia nữa.

“Vốn là phải thế, môn phái có gì hay mà gia nhập.” Kim Phi Dao đáp, tiếp tục vẽ trận. Vẽ vẽ, nàng đột nhiên phát hiện một vấn đề đáng sợ, Hải Lam Âm hiện tại không có bất cứ thứ gì, nơi này lại là địa bàn Yêu tộc, nếu phải rời khỏi đây, chắc chắn nàng ta sẽ đi cùng mình, tại sao tự dưng lại nhiều thêm một người vậy chứ?

Nghĩ vậy, Kim Phi Dao ngẩng đầu nhìn Hải Lam Âm, nói: “Ngươi mau mau chữa thương đi, sau đó lập tức đi qua giúp ta, chỗ ta đang cần người luyện chế tài liệu.”

Dù sao cũng không vứt được, vậy đương nhiên phải bắt làm việc, không thể giúp đỡ không công được.

Vì thế, Yêu tộc kinh ngạc phát hiện, tên Nhân tộc vốn lúc trước là địch nhân kia sau hai ngày liền mang thân thể mới trị thương được một nửa đi hỗ trợ luyện chế tài liệu vẽ trận, hoàn toàn là bộ dáng phải giúp Yêu tộc ngăn cản Nhân tộc tiến công.

Từ chỗ Hải Lam Âm, Kim Phi Dao biết được chủ ý đánh Cô Thụ Thần giới là của thế lực liên minh giữa ba môn phái ở Tinh La Linh giới. Ban đầu vốn là việc ai nấy làm, không liên quan nhau nhưng vì lôi kiếp hạ xuống đã phá vỡ tình thế độc đại của hai tộc Nhân – Ma. Đại lượng Yêu tộc xuất hiện làm cho hai tộc Nhân – Ma kinh hoảng, quyết định hợp tác, muốn thừa dịp thế lực Yêu tộc còn nhỏ để chiếm trước địa bàn. Vì thế, ba thế lực này liền liên minh với nhau, mục tiêu là đánh chiếm Cô Thụ Thần giới.


Ba môn phái có bốn tu sĩ Hóa Thần kỳ, còn lại đều là Nguyên Anh kỳ. Đối với chút nhân số đó thì Kim Phi Dao không để trong lòng, nơi này có hai mươi mấy Yêu tộc Thần Thú kỳ, chỉ với ngần ấy Nhân tộc thì căn bản không cần lo lắng. Tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng không phải dã cẩu, làm sao có thể ở đâu cũng kiếm được.

Môn phái nào có sư tôn Luyện Hư kỳ đã là môn phái không nhỏ, loại môn phái đối xử không tử tế với tu sĩ Nguyên Anh này chắc chắn là không có nhiều tu sĩ Luyện Hư.

Đến lúc pháp trận hoàn công, tu sĩ Nhân tộc còn chưa tới, cũng không biết có phải sợ nơi này nhiều Yêu tộc quá hay không. Ngày ấy Phi Thiên vương mang theo bảy, tám Yêu tộc, chỉ riêng số lượng này đã vượt qua số lượng Hóa Thần kỳ của bên Nhân tộc, chắc là bọn họ không có tu sĩ Luyện Hư nên không dám tới.

Không đến càng tốt, Song Phòng Linh Áp trận không bị đánh, hiệu quả ra sao không cần thử. Lúc Kim Phi Dao mở pháp trận ra, một màn cấm chế màu lục nhạt che phủ toàn bộ Cô Thụ Thần giới. Lúc pháp trận mở ra đã có không ít yêu thú đâm vào cấm chế.

Điều này làm cho Kim Phi Dao có chút xấu hổ. Vì Song Phòng Linh Áp trận cấp thấp quá cho nên không có công năng cho người nhà tiến vào như các pháp trận cấp cao, chỉ cần không có ngọc giản thì mặc kệ ngươi là yêu hay là thú, là người hay là vật đều không thể tiến vào.

Những yêu thú kia đâm phải cấm chế mới phát hiện Cô Thụ Thần giới có thêm một tầng cấm chế, bọn chúng dùng sức đâm vào nhưng ép buộc nửa ngày cũng không hữu dụng. Song Phòng Linh Áp trận rất rắn chắc, phá tầng này lại có tầng khác, dùng tốt ngoài ý muốn.

“Đừng gấp, ta hiện tại sẽ làm mộc giản cho các ngươi, chỉ cần có mộc giản thì các ngươi sẽ không bị chắn ở bên ngoài.” Nhìn cảnh đó, Kim Phi Dao vội vàng nói.

“Mộc giản? Phải là ngọc giản mới đúng chứ.” Hoa Uyển Ti đứng một bên đột nhiên nói làm Kim Phi Dao sợ tới mức vội vàng quay sang định bịt miệng nàng lại, lúc này mới phát hiện là nàng truyền âm.

Thở phào nhẹ nhõm một hơi, Kim Phi Dao truyền âm giải thích: “Làm ngọc giản phải dùng ngọc, kể cả ngọc chỉ là tài liệu phổ thông đối với chúng ta nhưng vẫn phải dùng linh thạch mới mua được ngọc phẩm chất tốt. Ta làm vậy chỉ để tiết kiệm chút tiền, dù sao nơi này không thiếu gỗ, ngọc giản hay mộc giản đều có thể xóa bỏ lệnh cấm chế, đương nhiên là phải dùng những thứ rẻ nhất.”

“Đây là ngươi tự tìm, ta sẽ không làm giúp ngươi đâu.” Hoa Uyển Ti đã nhiều ngày luyện chế linh dịch, mệt đứt hơi, ăn vô số Cổ Linh Tâm mà không được nghỉ ngơi chút nào.

Tuy sau này có thêm Hải Lam Âm hỗ trợ nhưng kẻ mang thương trên người kia thì có bao nhiêu tác dụng? Dù Yêu tộc rất nhiều nhưng vì tỏ ra mình bày pháp trận cao cấp nên không thể để Yêu tộc hỗ trợ, tất cả mọi việc đều do mấy nàng tự làm.

Nghe nói dùng gỗ có thể chế tác mộc giản mở trận, Phi Thiên vương nhanh chóng phái người đi chặt những cành cây to tới, còn bắt bọn họ chặt thành từng miếng bằng bàn tay, chỉ là trình độ và thẩm mỹ không cao cho nên không điêu khắc gì lên cả.

Kim Phi Dao cũng mặc kệ mộc bài đẹp hay xấu, chỉ cần có thể mở cấm chế là được cho nên nàng nhận hết, không thèm liếc nhìn lấy một cái liền rót tiểu trận phá bỏ lệnh cấm chế vào trong.

Yêu thú ở đây có tới mấy vạn, mỗi người một tấm cũng đủ làm Kim Phi Dao mệt chết. Sau khi làm một hơi mười tấm, nàng liền đưa mộc giản cho bọn Phi Thiên vương rồi nói cho bọn họ biết cách chế tác mộc giản, còn nàng thì trốn sang một bên vui vẻ đếm lông chim mà Phi Thiên vương đưa cho.

Mà lúc này, tu sĩ Nhân tộc cũng đã tới bên ngoài Cô Thụ Thần giới, chỉ cần có lợi ích là sẽ có người mạo hiểm.