Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 444: Vương

Lôi kiếp mới trôi qua được một tháng, Yêu tộc tiến giai vẫn đang trong thời kỳ dưỡng thương, một vài Thần giới còn không có Yêu tộc Linh cấp giới đi lên quản lý. Côt Thụ Thần giới là một Thần giới như vậy, có thể là do địa bàn quá nhỏ cho nên bị người ta bỏ qua, Yêu tộc Linh cấp giới không tới, hiện tại ở đây chỉ có yêu thú và Yêu tộc vừa mới tiến giai.

Kim Phi Dao cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ hai tộc Nhân – Ma đều không coi trọng nơi này, lại để nơi này chỉ có Yêu tộc, không có lấy một nửa Nhân tộc. Lúc nàng tới gần Cổ Thụ Thần giới còn có yêu thú và Yêu tộc cảnh giác nhìn lại.

Cởi áo choàng ra, Kim Phi Dao sờ sờ đôi sừng cong trên đầu, cười hì hì nói: “Chào các vị, ta là Kim Phi Dao, Giác tộc, cố ý tới đây. Các ngươi có quản sự không? Ta muốn tìm người nói chuyện.”

Nàng đúng là làm Giác tộc thành quen, nói năng trơn tru xuôi thuận, không thể nhìn ra là Nhân tộc.

Cũng không biết hoàn cảnh nơi đây như thế nào, đám Yêu tộc đầy lông và cánh kia đều cách nàng rất xa, không ai dám tới gần. Cũng có không ít chim to dám bay qua trước mặt nàng, chẳng lẽ lôi kiếp đã làm lá gan bọn họ nhỏ đi?

Không biết những Yêu tộc này là chủng tộc gì, tuy nhiên hẳn là do những con chim to này tiến giai mà thành bởi vì người người đều có đôi mắt rất to, cẩn thận quan sát luôn thấy có chỗ nào là lạ, nhìn như do một người có thủ pháp hội họa kém cỏi vẽ ra vậy. Phía sau lưng bọn họ có một đôi cánh chim, mỗi lần giang ra là rộng tới gần một trượng.

Lông chim thì đủ mọi loại màu sắc, có thuần sắc cũng có con nhiều màu, màu sắc gì cũng có. Có những Yêu tộc mang bộ lông diễm lệ tỏa sáng tuyệt mỹ dưới ánh mặt trời, cũng có Yêu tộc có bộ lông màu vàng như gà con hoặc màu xám mộc mạc. Tuy nhiên, từ thái độ của bọn họ cũng có thể nhìn ra, hình như Yêu tộc mà lông càng xinh đẹp diễm lệ thì địa vị càng cao.

“Các ngươi phải có đầu lĩnh chứ? Chẳng lẽ không có ai làm tộc trưởng gì gì đó sao?” đợi nửa ngày mà vẫn chỉ thấy có người vây xem mà không có người quản lý, Kim Phi Dao đành phải gọi tiếp. Yêu tộc tản mạn như vậy, chỉ cần tùy tiện có người của hai tộc Nhân – Ma tới thì chắc chắn sẽ bị giết sạch.

Rốt cục cũng có Yêu tộc dường như là chim phượng với bộ lông diễm lệ mang theo ánh mắt nghi ngờ nói với nàng: “Ngươi đợi một chút, ta gọi tộc trưởng tới.”

“Sớm nói vậy có phải là xong rồi không, phiền vị mỹ huynh này vậy.” Kim Phi Dao cũng chắp tay đáp.

Nàng liếc mắt liền nhìn ra phần lớn những Yêu tộc có màu sắc lông diễm lệ là công, còn những gia hỏa màu lông xám xịt là mẫu. Yêu thú chính là như thế, những kẻ xinh đẹp cơ hồ đều là công, trái ngược với Nhân tộc, những Nhân tộc trang điểm xinh đẹp đều là nữ, nam mà biến thành yêu diễm như vậy thì chắc chắn sẽ bị người ta giễu cợt.

Nhân lúc tộc trưởng còn chưa tới, Kim Phi Dao ngẩng đầu đánh giá cái cây trước mắt, thật sự rất to, nếu không có mặt trời theo tán cây chiếu xuống thì cơ hồ không khác gì một cái ô đen khổng lồ. Tuy nhiên, nàng cũng chú ý thấy trên cây có nhiều chỗ có màu xám đen, mà tán cây cũng có không ít chỗ xuất hiện lỗ hổng lớn, lá cây chung quanh chỗ đó đều biến thành màu đen.

Những chỗ đó hẳn là bị sét đánh rồi, lôi kiếp ở đây chỉ sợ cũng phải lẫn lộn với nhau, mỗi cột thiên lôi đều to như thùng nước. Cảnh tượng lúc đỏ chắc chắn rất đồ sộ, nếu không cẩn thận bị lan đến gần thì sẽ bị thiên lôi đánh chết.

Lúc Kim Phi Dao còn đang tưởng tượng xem thiên lôi lúc đó to như thế nào thì rốt cục có Yêu tộc Thần Thú kỳ có vẻ là tộc trưởng chạy tới, lông chim ba màu đen, trắng, xám, thật không nhận ra là chim gì. Tuy nhiên, ở trên một cành cây cách đó không xa có một con Thần Ti ưng đang đậu, bộ lông ba màu đen, trắng, xám kia vừa vặn giống người này như đúc.


Hóa ra là ưng, thoạt nhìn quả thực hung mãnh hơn các yêu thú phi cầm khác một chút. Thấy Yêu tộc này chỉ có tu vi Thần Thú sơ kỳ, Kim Phi Dao khẳng định nơi này không có nhân vật nào lợi hại hơn, kể cả Nhân tộc, Ma tộc cũng không có, là một Thần giới tạo thành từ các Yêu tộc mới tiến giai.

Yêu tộc kia cẩn thận quan sát Kim Phi Dao, xác định nàng Yêu tộc, còn kẻ Nguyên Anh hậu kỳ bên cạnh kia tuy rất giống Nhân tộc nhưng lại chỉ là một con rối, mà kể cả có là Nhân tộc thật thì chút tu vi ấy ở đây cũng không gây ra được chuyện gì. Nhưng dù sao mọi người cũng vừa mới tiến giai, vẫn nên cẩn thận thì hơn, vì thế hắn hỏi mục đích tới đây của Kim Phi Dao.

Kim Phi Dao hoàn toàn không có mục đích gì, chỉ là nghe nói có nhiều Yêu tộc chạy tới Thần cấp giới cho nên nàng liền được Giác tộc phái tới. Vì nhân thủ không đủ cho nên nàng tạm thời tới trước, những Yêu tộc khác sẽ tới sau, mục đích là vì giúp đỡ những Yêu tộc vừa trải qua lôi kiếp này ổn định lại, không bị hai tộc Nhân – Ma giết chết hoặc xua đuổi.

Lý do này thật ra là dư thừa, tuy Cô Thụ Thần giới chưa hề nghe nói đến chuyện này nhưng cũng cảm thấy được Yêu tộc không vứt bỏ bọn họ, hơn nữa bọn họ vừa mới từ thú hóa thành người, rất nhiều chuyện còn chưa biết. Trước kia tuy lên cấp chín là đã có thần trí nhưng tập tính, cuộc sống vẫn là thú loại, hiện tại tiến giai thành hình người kiểu gì cũng có chỗ chưa thích ứng.

Có người tới giúp thì vẫn tốt hơn tự bọn họ tìm tòi nghiên cứu, còn có thể hiểu thêm chút tình hình của Yêu tộc, coi như làm công tác chuẩn bị để sau này tiến vào Yêu tộc. Tuy chỉ là một gã Yêu tộc Hóa Thần kỳ nhưng có còn hơn không.

Bởi vậy, Yêu tộc kia liền dẫn Kim Phi Dao vào. Lúc nàng hỏi tên hắn thì hắn nói vừa mới vượt qua lôi kiếp, còn chưa kịp đặt tên, nhờ Kim Phi Dao kiến thức rộng tìm cho một cái tên, dù sao tên cũng chỉ dùng để gọi, tên gì cũng không sao.

Nhìn vào cách Kim Phi Dao đặt tên cho Mập Mạp, tiểu Hồng tiểu Lục là biết được trình độ đặt tên của nàng như thế nào, nhưng con Thần Ti ưng này thì lại không biết, vì thế mới nhờ nàng đặt tên. Kim Phi Dao đành phải làm, thuận miệng nói: “Gọi là Phi Thiên vương được không?”

Thần Ti ưng cảm thấy cái tên này là lạ, nghi hoặc hỏi: “Sao cái tên này nghe cứ là lạ vậy, Phi Thiên vương?”

“Có rất nhiều Yêu tộc lợi hại đều có tên mang chữ vương, nó chứng tỏ bản thân rất lợi hại, là vương giả. Ta có quen một con muỗi lớn tên là Văn vương, hắn là vượt lôi kiếp mà lên, mới Thần Thú kỳ cũng xưng vương. Linh cấp giới có rất nhiều Yêu tộc trời sinh, tu vi của bọn họ cũng không bằng các ngươi cho nên các ngươi xưng vương hẳn là được. Phi Thiên vương, chính là vua bầu trời, rất thích hợp với ngươi.” Kim Phi Dao cảm thấy nếu gọi người ta là Lông Chim hay Phi Tử đều quá thô thiển, gọi Vương vẫn tốt hơn, dù sao những Yêu tộc lợi hại nàng gặp đều có chữ vương cả.

Thần Ti ưng nghe nàng giải thích xong cũng cảm thấy tên này đặc biệt khí phách, Phi Thiên vương, vua của bầu trời, quả thực rất thích hợp bản thân. Vì thế, hắn liền ha ha cười nói: “Được, từ hôm nay trở đi ta chính là Phi Thiên vương.”

Các Yêu tộc đi bên cạnh nghe thấy vậy cũng hưng trí, bảy miệng tám lời hỏi: “Chúng ta cũng muốn tên, cũng muốn có chữ vương! Bằng hữu Giác tộc à, ngươi cũng đặt tên cho chúng ta đi.”

Kim Phi Dao gấp đến độ vội vã xua tay, “Nhiều người như vậy làm sao ta đặt hết được, các ngươi nghĩ ra cái gì thì gọi là cái đó, thêm chữ vương đằng sau là được.”

“Nói cũng đúng, vậy ta là Tước vương.”

“Nếu ngươi là Tước vương thì ta làm sao bây giờ?”


“Ngươi có thể là Điểu vương.”

“Dựa vào cái gì? Mọi người đều là điểu tộc, nếu ngươi là Điểu vương thì không phải là còn to hơn cả Phi Thiên vương sao?”

“Ta đây tên là Nhanh vương, ta bay nhanh.”

“Vậy ta bay cao, tên ta là Cao vương.”

Khóe miệng Kim Phi Dao giật giật, khích lệ: “Quả nhiên đều là tên hay, các ngươi có thể tạo thành Vương tộc.”

Yêu tộc Thần Thú kỳ đều đã có tên, kể cả lúc trước đã có tên thì cũng cảm thấy thêm chữ vương vào tương đối khí phách, cũng thêm một chữ vương vào sau tên mình. Vì vụ việc đặt tên mà quan hệ của Kim Phi Dao và bọn họ đã gần hơn, không khí phi thường hòa ái.

Nhìn chung quanh đều là Yêu tộc và yêu thú, Kim Phi Dao tò mò hỏi: “Vì sao nơi này không thấy có một Nhân tộc hay Ma tộc nào? Chẳng lẽ là bị các ngươi đuổi đi?”

“Không phải.” nhớ tới chuyện trước kia, sắc mặt Phi Thiên vương rất khó coi: “Trước kia những tu sĩ Nhân tộc ở đây hễ không có việc gì liền tới giết chúng ta, hoàn toàn biến nơi này thành địa bàn của họ. Chúng ta từ nhỏ đã sinh ra ở đây, đã quen với hoàn cảnh nơi này, không muốn rời đi, chỉ có thể lén lút cẩn thận trốn tránh bọn họ.”

Kim Phi Dao gật đầu: “Ngày ấy chắc hẳn không dễ chịu, nhưng vì sao đến giờ vẫn không thấy bóng dáng bọn họ đâu? Các người sau khi tiến giai đã giết hết bọn họ sao?”

Nhắc tới chuyện này, Phi Thiên vương nở nụ cười, “Lúc vượt lôi kiếp, vì chúng ta quá đông cho nên lôi kiếp vô cùng nhiều. Không chỉ chúng ta trở tay không kịp mà cả Nhân tộc cũng vậy. Bọn họ ở dưới tán cây, thiên lôi từ trên đánh xuống, không tên nào kịp phản ứng. Có mấy người duy trì được một lúc, cuối cùng cũng bị thiên lôi đánh thành tro bụi, chỉ có vài người đào tẩu được.”

“Bị đánh chết toàn bộ? Thật đúng là không hay ho, vậy là ở đây bây giờ chỉ có các ngươi, vậy thì phải bảo vệ địa bàn cho tốt, không được để hai tộc Nhân – Ma đoạt đi lần nữa.” Kim Phi Dao ha ha cười nói, nàng thực không phẫn rõ mình được tính là tộc nào, gặp người nói tiếng người, gặp ma nói tiếng ma, gặp yêu liền nói yêu ngữ.

“Đúng vậy, chúng ta cũng nghĩ như thế. Trước kia đã bị Nhân tộc bắt nạt đến thảm, lúc này nhất định phải bảo vệ lãnh thổ, không để Nhân tộc quay về, nơi này phải trở thành địa bàn của Yêu tộc chúng ta.” Phi Thiên vương nói.

Tuy nhiên, hắn cũng có chút khó xử, “Chỉ là, chúng ta chỉ có thể dùng pháp thuật trời sinh, chứ không biết những thứ như trận pháp, pháp bảo bản mạng như của tu sĩ cũng không luyện chế được. Chúng ta lại vừa mới biến hóa, còn rất nhiều thứ phải học, muốn bảo vệ nơi này chỉ có thể nhờ các hạ chỉ điểm.”

“Ta?” Kim Phi Dao kinh ngạc nhìn hắn, không phải chứ, sao vừa mới tới đã nhận ngay phiền phức rồi?

Phi Thiên vương gật đầu khẳng định: “Đương nhiên phải nhờ vào các hạ rồi, không phải ngươi đặc biệt tới giúp chúng ta sao? Mọi người đều vừa biến hóa, thân thể còn rất suy yếu. Tình hình nơi này thì các hạ cũng đã thấy rồi, kể cả muốn tìm một nơi kín đáo để tu luyện cũng không có.”

Kim Phi Dao ngẩng đầu nhìn, quả thật là vậy. Nơi đây chỉ có một gốc đại thụ, mặc kệ ngươi ẩn nấp thế nào thì đổi tới đổi lui cũng là ở trên cái cây này, không giống những nơi khác, tìm một chỗ không người, ẩn mình một lần mấy trăm năm, lúc xuất ra thì đừng nói là pháp bảo bản mạng gì đó, ngay cả trận pháp cũng có thể nghĩ ra, trở thành cao thủ chân chính.

Tuy nhiên, nàng lại nghĩ, trước tiên cứ đồng ý với bọn họ, sau đó sẽ hỏi xem nơi này có tài liệu mà mình muốn không. Nếu có thì tùy tiện lừa bọn họ một cái, lấy tài liệu về tay liền bỏ đi.

Vì thế, nàng liền nghiêm cẩn gật đầu: “Đương nhiên, ta đến là để bảo vệ địa bàn nơi này, ta nhất định sẽ giúp các ngươi. Tuy nhiên, muốn làm pháp trận thì cần có tài liệu, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống, các ngươi nói lại tình hình nơi này cho ta để xem xem có thể làm một pháp trận ngăn trở ngoại nhân được không.”