Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 441: Xa hoa

“Sững sờ gì vậy?” thấy Hoa Uyển Ti đột nhiên không nói gì, Kim Phi Dao tò mò hỏi.

Hoa Uyển Ti phục hồi tinh thần, nghĩ nghĩ rồi đáp: “Không có gì, ta chỉ đang nghĩ ngươi đối với ta thật quá tốt.”

Kim Phi Dao ha ha cười nói: “Nếu ngươi không tiến giai thì không phải sau này chỉ có thể bưng trà đổ nước sao? Quá lãng phí. Về sau có thể sẽ gặp phải rất nhiều tu sĩ cao giai, ta còn trông cậy ngươi lừa được vài người, giúp ta áo cơm không lo nữa mà.”

“Loại việc đó cũng chỉ ngươi mới nghĩ ra được. Ngươi đâu phải tiểu hài tử, còn trông cậy gả ta cho nam nhân tốt để ngươi sống những ngày lành sao!” Hoa Uyển Ti bất đắc dĩ thở dài, Kim Phi Dao này không bao giờ chịu nói chính sự, vừa nói thêm một câu là đề tài đã bị nhắc tới tận đâu rồi.

“Ta không xinh đẹp như ngươi, không thể kiếm được tu sĩ có tiền có thế, sau này phải dựa vào ngươi.” Kim Phi Dao làm ra dáng vẻ tiểu nữ nhân, lôi kéo tay áo Hoa Uyển Ti mà lắc.

Hoa Uyển Ti lạnh cả lưng, nhanh chóng rút tay nói: “Phía sau ngươi không phải có một người sao? Thử xem!”

Kim Phi Dao vội khoát tay, hạ giọng nói: “Ngươi muốn hại chết ta à? Đó là vực sâu không đáy đó, chỉ có kẻ đầu bị đánh cho tàn phế mới có thể đi tán tỉnh hắn.”

Mí mắt Lang đại nhân hơi nhấc, nhìn lướt qua hai kẻ đang lặng lẽ nói chuyện, Mập Mạp ngầm hiểu, quay đầu mắng Kim Phi Dao: “Ngươi nói gì vậy? Cũng không nhìn lại mình, bộ dạng nửa người nửa thú còn nói khoác không biết ngượng, ta thực cảm thấy mất mặt thay cho ngươi.”

“Mập Mạp, ngươi chán sống rồi!” Kim Phi Dao cau mày nhìn Mập Mạp, “Ta thấy ngươi đã hoàn toàn quên mất ai mới là chủ nhân của ngươi, ngươi phải nhớ rõ, ta mới là chủ nhân của ngươi. Ngươi cho rằng Lang đại nhân có thể hộ ngươi cả đời? Đợi sau này lúc ta thu thập ngươi thì ngươi đừng có cầu xin tha thứ.”

Mập Mạp không hề sợ hãi, le lưỡi với Kim Phi Dao, đắc ý nói: “Ngươi đừng có nằm mộng, theo ta thấy thì ngươi lúc này muốn chạy trốn cũng khó.”

“Mập Mạp chết bầm!” Kim Phi Dao thả người nhảy lên, thò tay định bắt nó, hôm nay nhất định phải dạy dỗ nó một chút, nếu không thì càng ngày càng không biết quy củ.

“Ngươi không bắt được ta đâu!” Mập Mạp cũng nhảy lên, bật ra xa trăm trượng, miệng còn liên tục chọc Kim Phi Dao. Kim Phi Dao bay ra khỏi phi thảm đuổi theo, Hoa Uyển Ti mau chóng thay thế vị trí của nàng, khống chế phi thảm.

Nhìn nàng và Mập Mạp vừa đuổi vừa đánh trong không trung, Hoa Uyển Ti lắc đầu, hai kẻ này chẳng lẽ không thể làm người giống người, thú cho giống thú hay sao? Quay đầu nhìn Lang đại nhân bên cạnh căn bản không có ý định quản các nàng, trong lòng Hoa Uyển Ti càng thêm bất đắc dĩ, đây cũng là một chủ nhân thích xem náo nhiệt, căn bản không sợ ầm ĩ.

Một lát sau, Kim Phi Dao rốt cục cũng trở lại, trên tay dẫn theo Mập Mạp đã bị đánh cho tím mắt. Trở lại phi thảm nàng liền ném Mập Mạp xuống, nghiêm khắc cảnh cáo nó: “Lần sau nếu ngươi còn dám trêu chọc ta thì ta sẽ đánh cho con ếch ngươi biến thành heo.”


“Lang đại nhân, quản lý con ngựa hoang này đi.” Mập Mạp rưng rưng hai mắt nhìn Lang đại nhân, lại bị Kim Phi Dao đạp cho một cước. Mập Mạp nằm bẹp dưới đất, trong lòng đột nhiên nổi lên mục tiêu với việc biến thành hình người sau khi trải qua lôi kiếp. Vì chế trụ Kim Phi Dao, sau lôi kiếp nhất định phải biến thành như vậy, đến lúc đó để xem nàng làm sao xuống tay với nó.

Không biết Mập Mạp đang có ý nghĩ xấu xa, Kim Phi Dao đá thêm mấy đá, miệng mắng thêm vài câu.

“Đừng náo loạn nữa, sắp tới Thần cấp giới rồi.” Hoa Uyển Ti ngẩng đầu nhìn mảnh lôi vân phía trước, bên trên chính là Thần cấp giới.

Tiếng sấm nổ vang, ở bên dưới này vẫn còn nghe được vô số tiếng sấm trong tầng mây, rốt cục có bao nhiêu yêu thú đang tiếp nhận lôi kiếp chứ? Kim Phi Dao thu tay, đứng thẳng lên, muốn nhìn cảnh vạn yêu cùng độ kiếp rầm rộ này.

Tuy nhiên, muốn đi vào Thần cấp giới thì phải vượt qua tầng lôi vân dày đặc kia, Kim Phi Dao cười nói với Lang đại nhân: “Lang đại nhân, thêm một tầng che phủ đi.”

Lang đại nhân khí định thần nhàn chìa tay, một tầng phòng ngự che phủ liền xuất hiện bên ngoài phi thảm, sau đó Hoa Uyển Ti gia tốc, phi thảm chui đầu vào trong mây.

Không biết khối Thần cấp giới này là chỗ nào, ngoại Thần giới hay nội Thần giới. Kim Phi Dao từng nghe Kính huynh nói các Thần cấp giới không hề giống nhau, nếu Linh cấp giới đã coi là thay đổi nhiều thì Thần cấp giới quả thực không thể xem như nơi bình thường.

Có vài Thần cấp giới rất lớn, ví như Bắc Thần Thần giới, nhưng cũng có vài nơi thì diện tích chỉ đủ một cái cây mọc.

Tuy nhiên, điểm giống nhau duy nhất là phía dưới đều che kín một tầng mây đen lôi tím.

Đầy cõi lòng hy vọng chui ra khỏi tầng mây đen, tiến vào mắt Kim Phi Dao là một thế giới màu lam, đây là một Thần giới đầy hồ. Mặt nước màu lam sáng ngời bị mây trắng chi thành vô số mặt hồ lớn lớn nhỏ nhỏ, có những hồ thì tương liên với nhau bởi các thủy đạo nho nhỏ, có cái lại bị mây trắng hoàn toàn ngăn cách. Trên mặt nước xanh như ngọc bích còn có vô số đám mây tựa như thuyền nhỏ đang bay.

“Thật là đẹp, giống như Lam Tinh thạch vậy.” Kim Phi Dao không ngờ khối Thần giới này lại đẹp như vậy, mặt hồ sáng ngời xen lẫn mây trắng, lóe lên nhưng đồ trang sức dưới ánh mặt trời. Bên kia có mấy cái hồ nối với nhau giống như chiếc vòng tay bằng đá quý, bên này là mặt hồ bóng loáng như gương, quả thực xa hoa, khiến người ta kinh thán vô cùng.

Vì Cửu Trọng Linh Áp trận được mở ra, nơi này cũng có yêu thú cấp chín đang độ lôi kiếp, bầu trời không ngừng có lôi điện đánh xuống, phá hủy cả mỹ cảm của mặt hồ. Trước mắt có một con yêu thú cấp chín đang độ kiếp, nó nằm ngay trong một đám mây trắng trôi nổi trên mặt hồ, có thể nhìn thấy được bộ lông màu vàng kim đang phi vũ bên trong lôi kiếp. Tiếng gầm gừ của yêu thú không ngừng truyền đến, con yêu thú trong đám mây cứng rắn chịu đựng thiên lôi gột rửa, miễn cưỡng kiên trì.

Nơi Thần giới màu lam này liếc mắt không nhìn tới cuối, Kim Phi Dao đứng ở đây, ngoài con yêu thú trước mắt ra thì ở một cách nàng rất xa cũng có thể nhìn thấy có thiên lôi đánh xuống. Xem ra riêng mảnh Thần giới này cũng có không ít yêu thú cấp chín độ kiếp.


Lúc phi thảm bay qua một mặt hồ, đẩy một đám mây ra, Kim Phi Dao mới phát hiện đám mây này lại là thực thể, chẳng phải chỉ là hơi nước như mây bình thường. Hơn nữa, đám mây trắng rộng một trượng này khi bị phi thảm đụng vào thì bắt dầu chuyển động, giống như con cá vậy, hô một cái liền bay đi.

Kim Phi Dao lăng lăng nhìn nó đào tẩu, mau chóng dùng thần thức quét qua, lại phát hiện thứ này có yêu khí, hóa ra là vật sống, hơn nữa phẩm giai cũng không quá thấp, đã cấp bốn rồi. Nàng nói: “Đây là thứ gì vậy? Lại là vật sống.”

“Yên Vân thú, một loại yêu thú không có lực sát thương cũng không có yêu đan. Có vài người cũng bắt nuôi nó để làm tọa kỵ, tuy nhiên nó lại thích nước, chỉ ăn một loại cá nhỏ có trong hồ này cho nên không dễ nuôi chút nào.” Lang đại nhân kiến thức quảng đại mở miệng giải thích.

Không phải là sợ ta bắt về nuôi đó chứ, lại còn giải thích rõ ràng như vậy! Kim Phi Dao nhìn đám mây bị mình dọa cho chạy đi rất xa đột nhiên bị tiếng sấm kinh hách, chui luôn vào trong hồ nước.

Nhìn nơi nơi đều là yêu thú đang độ kiếp, Kim Phi Dao lại hỏi: “Lang đại nhân, nơi này có nhiều yêu thú đang độ kiếp như vậy, chúng ta có nên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, mượn lôi kiếp giết mấy con yêu thú cấp chín không?”

“Giết yêu thú cấp chín còn cần thừa dịp lôi kiếp?” Lang đại nhân hỏi ngược lại.

Kim Phi Dao nghẹn lời, nghĩ cũng phải, nếu hắn muốn giết yêu thú cấp chín thì cần gì đợi lôi kiếp, không phải muốn giết thì giết sao? Có lẽ những thứ trên người yêu thú cấp chín hắn cũng không để vào mắt.

“Trước kia yêu thú không thể tiến giai thành Yêu tộc, cũng không thể lên Thần cấp giới cho nên hai tộc Nhân – Ma mới lớn mạnh như thế. Lần này có nhiều yêu thú vượt qua lôi kiếp thành Yêu tộc, Thần cấp giới sẽ không thể là thiên hạ của hai tộc Nhân – Ma nữa, không có khả năng dùng sức của vài người liền giết chết Yêu tộc được. Nhân tộc nghĩ thế nào thì ta không rõ nhưng Ma tộc lại rất thích trao đổi với Yêu tộc.” Lang đại nhân cũng không có ý muốn giết chết những yêu thú đang tiến giai này, ngược lại lại có ý định không quấy rầy bọn họ.

Kim Phi Dao nghĩ, kể cả những yêu thú này có tiến giai thành Yêu tộc cũng mới Thần Thú kỳ, tương đương Hóa Thần kỳ. Tu vi như vậy so sánh với lão quái Luyện Hư kỳ này thì căn bản không hề có lực sát thương. Hơn nữa, Yêu tộc có thể lên Thần cấp giới, Yêu tộc Luyện Hư kỳ ở Linh cấp giới cũng sẽ lên Thần cấp giới, nếu lúc này giết hại một lượng lớn Yêu tộc Thần Thú kỳ sẽ làm cho Yêu tộc oán hận, không có chỗ tốt gì với Ma tộc.

Trước kia Yêu tộc Luyện Hư kỳ không thể lên Thần cấp giới, kể cả có giết những Yêu tộc này cũng không sao, nhưng hiện tại thì khác rồi. Mọi người đã tu luyện đến mức này, dễ dàng đánh đánh giết giết chỉ tổ làm cho những tu luyện lúc trước hóa thành bọt nước. Lên Thần cấp giới chỉ là để lấy tài liệu lôi tính, căn bản không cần phải làm chuyện vô bổ kia.

Lang đại nhân cứ thế nhìn yêu thú kia trong lôi kiếp tiến giai đến Thần Thú kỳ, biến thành hình người. Đó là một nam Yêu tộc tóc vàng, vừa tiến giai đến Thần Thú kỳ, đã tinh bì lực tẫn.

Lôi kiếp đến quá đột nhiên, tuy rằng đã đợi hơn một ngàn năm, trong lòng luôn ôm hy vọng tiến giai nhưng lôi kiếp bất thình lình thế này vẫn khiến cho hắn trở tay không kịp. Vừa rồi ở trong lôi kiếp hắn cũng thấy có ba gã Nhân – Ma tiến tới, còn tưởng rằng bản thân sẽ chết ở đây, không ngờ ba người lại không hề động thủ.

Hắn kéo thân hình mỏi mệt, hướng Lang đại nhân xa xa mà tạ: “Đa tạ tiền bối không giết.”

“Ta chỉ đi ngang qua, ngươi không cần đa tạ!” Lang đại nhân không nhân cơ hội nói những lời áp nhân, chuyện này đối với hắn thật sự không tính là gì, chỉ nhẹ nhàng bâng quơ lên tiếng.

Vì những yêu thú này đã có thể độ lôi kiếp từ mấy ngàn năm trước cho nên Cửu Trọng Linh Áp trận vừa biến mất là mặc kệ bọn họ có chuẩn bị gì hay không, chỉ cần đủ điều kiện là sẽ độ kiếp. Lôi kiếp nơi này kết thúc, lôi kiếp ở nơi khác cũng kết thúc, những gã Yêu tộc suy yếu liền xuất hiện khắp nơi trên Thần cấp giới.

Cũng có không ít tu sĩ Nhân – Ma có tư tưởng cháy nhà đi hôi của, vậy nên Yêu tộc mới tiến giai đến Thần Thú kỳ đều vội vàng hóa thành nguyên hình rồi trốn biệt hoặc là lẫn vào trong đồng tộc yêu thú. Cảnh giết hại tuy vẫn xảy ra nhưng Yêu tộc cũng đồng thời biết được động tĩnh ở Thần cấp giới lúc lôi kiếp phát sinh, các Yêu tộc Luyện Hư kỳ và Hóa Thần kỳ đồng loạt chạy tới Thần cấp giới, toàn lực bảo vệ Yêu tộc mới tiến giai, đây chính là sức chiến đấu lớn của bọn họ sau này.

Số lượng Yêu tộc sống sót sau lôi kiếp không hề thiếu, Thần cấp giới rất nhanh liền náo nhiệt.