Tiên Tuyệt

Chương 732: Đại Dũng Âm Binh (Thượng)

Linh Long ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng long ngâm hùng hồn, từ trong thân thể nó bắn ra vô số hào quang ngũ sắc. Trên bầu trời có có chín chín tám mươi mốt đóa mây lành chín màu xuất hiện, dường như phối hợp với Linh Long.

Lần này ngay cả Phong Thần Bảng vẫn quen ở trên cao kia cũng phải khẽ giật mình.

Linh Long co rút thân thể lại chui vào trong huyết sắc cự tháp. Mà bên trong huyết sắc cự tháp cũng vừa mở ra lối thông lên tầng ba.

Mấy lần trước phá quan, mặc dù Linh Long cũng có thăng tiến, nhưng thủy chung tầng ba vẫn không mở ra. Vũ La cũng không có thời gian suy nghĩ xem rốt cục là tại sao.

Lần này Linh Long đạt tới Thần Đàn đỉnh phong chui vào tầng ba, rốt cục Vũ La cũng hiểu: Trên tầng ba ghi lại các loại pháp thuật Long tộc.

Trong những pháp thuật này, linh văn Long tộc chiếm tỷ lệ rất nhiều.

Vũ La nhờ hai mắt Linh Long đọc những loại pháp thuật trên tầng ba, mỗi một pháp thuật đều thông qua hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng vạn đạo linh văn Long tộc mà hình thành.

Mà bộ linh văn Long tộc trước đây Vũ La nghiên cứu trong đó có ba thành là sai lầm.

Bất quá có kinh nghiệm lúc trước, Vũ La cũng không mất bao nhiêu thời gian đã hoàn toàn nắm được bộ linh văn Long tộc chân chính thật sự này.

Pháp thuật Long tộc hết sức cao thâm, tuy rằng Vũ La chuyên nghiên cứu linh văn Long tộc, nhưng cũng chỉ có thể thông qua Linh Long thi triển pháp thuật Long tộc. Pháp thuật Long tộc chia làm chín phẩm, dựa theo trình độ Linh Long hiện tại, cũng chỉ có thể phát ra pháp thuật cấp bậc thấp nhất cửu phẩm, bát phẩm. Bất quá dù là như vậy cũng khiến cho Vũ La phấn chấn tinh thần, bởi vì trong đó có vài pháp thuật có hiệu quả với Hắc Thủy đầy trời kia, hiển nhiên có thể khắc chế Hắc Thủy hết sức rõ ràng.

Bất quá thu hoạch nhất không phải là những pháp thuật này, mà là trong một góc tường của huyết sắc cự tháp có ghi rải rác một ít bí văn thượng giới.

Từ những bí văn rải rác này, rốt cục Vũ La đã biết được thân phận thật sự của Hắc Thủy kia.

Thâm Không uế Thủy.

Thứ này chỉ tồn tại trong tinh không. Tinh không cũng không chỉ có các thứ sáng chói rực rỡ, còn có loại chí âm chí tà giống như Thâm Không uế Thủy này.

Khả năng thứ này xuất hiện trên quy mô lớn cũng không cao, nhưng một khi xuất hiện, tuyệt đối là một tai nạn, cho dù là Tiên Nhân thông thường trên thượng giới cũng khó mà ứng phó.

Lúc Vũ La xem xong những bí văn này, cơ hồ có thể xác định Thiên môn rộng mở, Thâm Không uế Thủy trút xuống Ngũ Phương giới là có người cố ý làm như vậy. Bọn họ xử lý Thâm Không uế Thủy không được, tùy tiện rót vào Ngũ Phương giới. Làm như vậy những Tiên Nhân thượng giới được rảnh tay, bất quá nó đã hãm hại tất cả sinh linh trên Ngũ Phương giới.


Kế tiếp còn có một chút ghi chép về Thâm Không uế Thủy. Sau khi Vũ La xem xong hết thảy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mắn Thâm Không uế Thủy cũng không phải là không thể ngăn lại, chỉ cần cố gắng hết sức mình, khả năng ngăn được nó là rất lớn.

Sau khi biết được nguồn gốc tai họa lần này, Vũ La đã hơi hiểu ra, suy nghĩ một chút, lấy ra một vật trong Thiên Phủ Chi Quốc.

Cổ Ngọc Băng Hồn.

Đây là lễ vật trước kia Trường Bạch sơn đưa tới, Vũ La chỉ sử dụng một lần sau đó bỏ sang bên, sử dụng Thần Huyết Thạch.

Cổ Ngọc Băng Hồn cũng là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, hàm chứa lực Băng Hàn thuần túy nhất. Khối Cổ Ngọc Băng Hồn mà Trường Bạch sơn đưa tới cho Vũ La đặc biệt trân quý, bên trong có ba mươi sáu viên hàn tinh. Vũ La đã dùng ba viên trong đó, còn dư lại ba mươi ba viên.

Hắn khoát tay, thả Hóa Long cổ cùng Tru Tiên Cổ ra.

Hai cổ trùng này ở trong Thiên Phủ Chi Quốc bị hai con rùa làm cho chật vật không chịu nổi. Lần này được Vũ La thả ra thở hồng hộc một hồi, thậm chí cũngcòn tinh lực vuốt mông ngựa Vũ La.

Vũ La chộp ra một trảo về phía khối cổ Ngọc Băng Hồn, ba mươi ba viên hàn tinh bay ra. Hắn lại chộp ra một trảo nữa, ba viên hàn tinh còn lại vốn trước đây đã bị hắn hấp thu hết lực lượng, trở nên ảm đạm, hiện tại ngưng tụ thành một viên, sau đó cũng bay ra.

Ba mươi bốn viên hàn tinh tung bay trước mặt Vũ La. Nếu là lúc trước, Vũ La tuyệt đối không thể thao túng lực lượng tinh diệu tới mức này. Thế nhưng hiện tại Vũ La đã có được thực lực của Tiên Nhân, chỉ bị ràng buộc trên thế giới này mà thôi. Hoàn thành một loạt cử động này, đối với hắn mà nói là hết sức dễ dàng.

Đầu ngón tay hắn khẽ phất, giống như đang đánh đàn, ba mươi bốn viên hàn tinh chia làm hai phần, mỗi phần mười bảy viên. Mười bảy viên ngưng luyện tụ hợp, sau đó chia ra thành bảy viên, sắp hàng hóa thành một đồ án hình dáng Bắc Đẩu Thất Tinh.

Hóa Long cổ cùng Tru Tiên Cổ cũng không rõ Vũ La bắt bọn chúng ra ngoài làm gì, nhưng nhìn đến Vũ La đang bận rộn cũng không dám quấy rầy, ở một bên lặng lẽ chờ chực.

Vũ La xếp bảy viên hàn tinh thành hình dáng Bắc Đẩu Thất Tinh, sau đó bàn tay nhẹ nhàng ấn một cái, lực lượng hỗn hợp giữa linh văn và Vu văn hóa thành một mảng kim quang gợn sóng mờ nhạt, chui vào trong hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh.

Vũ La lập tức xuất ra mười bốn chưởng, mỗi chưởng đánh vào một viên hàn tinh. Sau khi hoàn thành một loạt động tác này, trên hai bức Bắc Đẩu Thật Tinh thu lại hàn quang, bên ngoài nhìn qua mờ nhạt không ánh sáng, nhưng ánh mắt hai cổ trùng vẫn không khỏi trở nên sáng rực. Bọn chúng có thể cảm giác được rõ ràng, trong hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh này hàm chứa một loại lực lượng khiến chúng không thể diễn tả bằng lời. Lực lượng này mênh mông vô tận, sâu sắc chẳng khác nào tinh hải.

Vũ La điểm ra một chỉ, hai đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh chia ra chui vào mi tâm hai con cổ trùng.

Cảm giác cảm thụ gián tiếp cùng trực tiếp chui vào cơ thể là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Đến lúc này, Hóa Long cổ và Tru Tiên Cổ mới thật sự hiểu được đồ án Bắc Đẩu Thất Tinh này hùng mạnh tới mức nào.

Không chỉ có như thế, Vũ La còn khắc sâu quy tắc lực lượng vào thân thể chúng. Sau này chúng cẩn thận nghiền ngẫm quy tấc lực lượng này, theo đó mà tu luyện, nhất định có thể đạt tới lực lượng đỉnh phong chân chính.


Hai con cổ trùng cảm động đến rơi nước mắt, cùng nhau lạy tạ:

- Đa tạ Đại nhân...

Vũ La khoát khoát tay:

- Không phải là không duyên cớ cho các ngươi những ích lợi này, ta có một số việc muốn các ngươi làm.

Hai con cổ trùng tự nhiên hiểu, cùng nhau khấu đầu:

- Xin Đại nhân căn dặn.

- Bảo vệ giúp ta hai người...

Vũ La cất tiếng thở dài.

Vũ La xuất quan, cả Chung Nam sơn đang bận rộn. Dù là như vậy, ở cửa quan của Vũ La vẫn có hai tên đệ tử trông chừng.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong số hai tên đệ tử, có một người liền khom người trả lời:

- Mới vừa tràn vào một nhóm nạn dân, tất cả mọi người đều bận rộn sắp xếp chỗ ở cho bọn họ.

Vũ La thầm thở dài trong lòng, nạn dân có thể chạy trốn tới Chung Nam sơn, coi như là may mắn. Bất quá sinh vào thời kiếp nạn xảy ra như vậy, rốt cục là may mắn hay xui xẻo?

Hắn lắc đầu, khách sáo nói:

- Làm phiền, mời giúp ta Chu Cẩn cùng Cốc Mục Thanh tới đây.

Hai người luôn miệng nói không dám, sải bước rời đi.

Lúc Chu Cẩn tới vận một thân trang phục gọn gàng, trên mặt vẫn còn dấu vết mồ hôi. Hiển nhiên vào thời khắc phi thường hiện tại, tuy rằng Chu Cẩn là tiểu thư nhưng cũng đứng ra gánh vác trách nhiệm, giúp an trí dân chạy nạn.

Hai nàng gặp mặt nhau, có hơi lúng túng. Vũ La làm như không biết, vung tay lên, hai con cổ trùng chui ra:

- E rằng... Rất nhanh ta phải rời khỏi thế giới này, hai tiểu gia hỏa này sẽ theo bên cạnh hai nàng, cho dù là Đại Năng Đạp Thiên đỉnh phong cũng không làm gì được, có bọn chúng ta cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Hai nàng cũng biết sẽ đi tới kết quả này, chẳng qua là Cốc Mục Thanh có chút nghi vấn hỏi:

- Với tình huống như hiện tại, chẳng lẽ còn có thể phi thăng?