Tất cả tu sĩ Đạp Thiên đỉnh phong đều bận rộn ngồi điều tức đang đợi đợt Thiên kiếp tiếp theo giáng xuống.
Chỉ có Vũ La ngẩng đầu nhìn trời, trên lỗ hổng kia cỗ Hắc Long cuồn cuộn vẫn đang tiến tới gần, chậm chạp mà vững vàng, Vũ La lộ vẻ vô cùng lo lắng.
Từ ngồi sao xa tít kia chợt bắn ra một đạo điện quang, nhưng lần này đạo điện quang kia còn chưa bay tới nơi này, cỗ Hắc Long kia đã tranh trước một bước chui vào lỗ hổng trên trời.
Ầm...
Vũ La cảm giác được căn cơ cả Ngũ Phương giới cũng phải lay động một trận, hàng trăm ngọn sơn phong xung quanh lỗ hổng bị cỗ Hắc Long này va chạm, hoàn toàn tan tác.
Lực va chạm kinh khủng kia vẫn còn đang kéo dài, mặt đất cả Yên sơn nhanh chóng lún xuống, bùn đất cùng nham thạch giống như là mặt nước, bị lực lượng hùng mạnh đáng sợ kia chèn ép cho tràn sang hai bên, nhanh chóng tạo ra một cái hố sâu khổng lồ có đường kính hàng trăm dặm.
Lực lượng hùng mạnh phóng vút lên cao, tạo thành một đám mây hình nấm khổng lồ trên bầu trời Yên sơn. Đám mây hình nấm màu đỏ lửa này vọt lên cao, cuối cùng hóa thành một đám hỏa vân có hình như mai rùa, bao phủ hoàn toàn Yên sơn.
Vũ La chỉ kịp triển khai thiên hạ đệ nhất trấn phù Thiên Địa Tù Lao, bao phủ lấy mình và Hỏa Ấn đạo nhân, Biên Nhất Huy cùng Tả Lư đạo nhân vào trong.
Thiên Địa Tù Lao bảo vệ bốn người, từ trong nhìn ra ngoài, cả Yên sơn đã trở thành một nơi địa ngục trần gian. Đại Năng cường hãn dưới thiên tai đáng sợ như vậy trở nên yếu ớt chẳng khác nào con kiến, không chịu nổi một đòn. Trong khoảnh khắc Hắc Long kia tiến vào Ngũ Phương giới, tất cả Đại Năng quan chiến đã bị nghiền nát thành tro bụi.
Đám Đại Năng Đạp Thiên đỉnh phong ra sức chống cự lại, Vũ La trơ mắt nhìn từng món pháp bảo của bọn chúng bị uy lực đáng sợ kia nghiền nát. Trong số bốn tên tu sĩ Đạp Thiên đỉnh phong còn lại, lại có hai tên cất tiếng gào thảm, sau đó ngã xuống.
Đạp Thiên đỉnh phong, Nguyên hồn đã hùng mạnh vô cùng.
Cho dù là thịt nát xương tan, nguyên hồn cũng có thể gào lên một tiếng, trốn về môn phái của mình.
Nhưng nửa thân trước của Hắc Long đã hoàn toàn chui vào Ngũ Phương giới, Hắc Thủy đầy trời rưới xuống bên dưới. Hai đạo nguyên hồn hùng mạnh bị Hắc Thủy rưới vào, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp cất lên đã hoàn toàn bị Hắc Thủy nuốt chửng.
Hỏa Ấn đạo nhân lập tức biến sắc:
- Đây là vật gì, vì sao lại bá đạo như vậy?
Từ trước tới nay Vũ La cũng chưa từng thấy loại Hắc Thủy này, ngay cả nguyên hồn cảnh giới Đạp Thiên đỉnh phong cũng có thể dễ dàng nuốt chửng một hơi, Hắc Thủy này hùng mạnh khiến người sợ hãi.
Rào...
Tiếng mưa to giống như trống trận, rất nhanh đã tạo thành hồng thủy ngập trời, nhanh chóng lấp đầy cái hố khổng lồ vừa mới hình thành, tạo thành một hồ nước đen khổng lồ.
Đạo Hắc Long này còn đang không ngừng chui vào, chỉ cần tiến vào Ngũ Phương giới sẽ hóa thành từng mảnh Hắc Thủy. Hắc Thủy tựa hồ vô cùng vô tận, nhanh chóng tràn qua từng ngọn núi, gầm thét rống giận, dũng mãnh lao ra bên ngoài núi.
- Vũ La, cứu mạng...
Ngọc Lục Hợp cùng Hiên Viên Thế Hoành của cải hùng hậu, ỷ vào vô số bảo bối vẫn chống đỡ đến bây giờ còn chưa chết.
Nhưng hai người cũng đã bị hai cổ Hắc Thủy vây quanh, bọn chúng vốn đã là nỏ mạnh hết đà, làm sao có thể là đối thủ của Hắc Thủy hung tàn như vậy? Bị buộc bất đắc dĩ, hai người cũng chỉ có thể làm mặt dày cầu cứu với Vũ La.
Tả Lư đạo nhân khuyên:
- Đại nhân, hiện tại là thời khắc phi thường, thêm một người là thêm một phần trợ giúp... Vũ La khoát tay ngăn lại, cũng không cần suy nghĩ, thần kiếm Thiên Tinh xuất thủ, cách không chém ra hai kiếm.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết của Ngọc Lục Hợp cùng Hiên Viên Thế Hoành cơ hồ đồng thời vang lên, dưới tình huống bình thường, hai ngươi đã không phải là đối thủ của Vũ La, huống chi hiện tại. Dưới thần kiếm, thân thể hai người nhanh chóng tan rã, nguyên hồn vừa muốn xông ra, lại bị Vũ La lăng không xuất ra một chưởng, hai đạo linh văn màu vàng nhạt đánh trúng hai nguyên hồn, nháy mắt cháy rụi.
A... Tả Lư đạo nhân á khẩu không nói gì được.
Vũ La quay người lại, khống chế Thiên Địa Tù Lao bay thật nhanh về phía Nhược Lô Ngục.
Hiện tại đại địch ngay trước mắt, hai người này cũng sẽ không giúp đỡ được gì. Ngược lại, người như thế nhất định sẽ gây ra sóng gió giữa đồng minh, sẽ không nhất trí đối ngoại, ngược lại sẽ tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ. Vũ La quyết định tiện tay giết, diệt luôn nguyên hồn đi, tránh cho Hắc Thủy kia được lợi.
Lúc Vũ La bay về phía Nhược Lô Ngục, trong Yên sơn đã trở thành một mảng hỗn độn hoang tàn. Hồ Hắc Thủy ở trung ương rộng mấy trăm dặm nổi lên sóng lớn cuồn cuộn. Trên lỗ hổng giữa trời, Hắc Long vẫn đang không ngừng cuồn cuộn tiến vào. Giữa cơn mưa tầm tã đầy trời, sóng nước dũng mãnh lao ra bốn phương tám hướng, giống như đại quân từ sâu trong Cửu U Minh Ngục lao ra, đáng sợ vô cùng.
Trong Yên sơn, Hắc Thủy đi qua nơi nào, nơi đó tử khí trầm trầm, bất kể là động vật hay thực vật thảy đều bị nuốt chửng hết sinh cơ, thi thể nguyên hồn dần dần hòa tan trong Hắc Thủy.
Hung thú trong Yên sơn bỏ chạy tán loạn, ra sức chạy trốn.
Vũ La đến bầu trời Nhược Lô Ngục căn bản không còn kịp nhiều lời, lập tức triển khai Thiên Địa Tù Lao thu tất cả mọi người vào trong. Hắn cũng không quan tâm có phải tù phạm hay không, sau khi thu hết những người này lập tức triển khai độn pháp, phá không mà đi.
Hỏa Ấn đạo nhân thở dài một tiếng:
- Hiện tại ta đã biết vì sao lúc trước Vũ Đại nhân nhắc nhở chúng ta cẩn thận. Thiên môn rộng mở quả nhiên là một trường đại nạn...
Sắc mặt Vũ La trở nên hết sức khó coi, không có vẻ gì là vui mừng vì mình tiên đoán ứng nghiệm. Hắc Thủy càng ngày càng mãnh liệt, quay đầu nhìn lại, ở lỗ hổng giữa trời đạo Hắc Long kia vẫn đang tiến vào không ngừng, dường như sẽ không bao giờ dừng lại.
Nếu thế cục này tiếp tục phát triển như vậy, e rằng trường hạo kiếp này sẽ lan ra khắp Ngũ Phương giới, ngay cả những phàm nhân vô tội cũng khó lòng thoát chết.
Mãi đến lúc này Vũ La mới chợt hiểu ra, thiên môn rộng mở cũng không có nói nhất định là sẽ phi thăng Tiên giới. Thiên môn rộng mở chưa chắc đã thu người vào đó, cũng có thể cho thứ gì xuống đây giống như hiện tại.
- Vũ La, rốt cục đây là chuyện gì vậy?
Nơi xa ráng hồng cuồn cuộn bay tới, Hướng Cuồng Ngôn ngự trên một đạo linh phù, chở người trong biệt viện Yên sơn đang bay nhanh tới. Mọi người nhìn Hắc Thủy cuồn cuộn kia, vẻ mặt ai nấy thảy đều kinh hãi.
Vũ La khoát tay:
- Đi nhanh đi, trên đường ta sẽ nói tỉ mỉ cùng các ngươi.
Hắn lại triển khai Thiên Địa Tù Lao, thu cả bọn Hướng Cuồng Ngôn vào, bay về phía Chung Nam sơn. Trong lòng hắn vẫn đang không ngừng tính toán, nên làm thế nào ứng đối trường hạo kiếp này.
Lỗ hổng giữa trời, uế Thủy Hắc Long, động tĩnh lớn như vậy căn bản không cần Vũ La phái người báo, tất cả người tu chân cũng cảm ứng được. Cho dù là phàm nhân ở xung quanh Yên sơn cũng có thể nhìn thấy.
Cho nên cả Ngũ Phương giới hoảng lên, vô luận phàm tục, tất cả đều chạy nạn.
Những phàm nhân mới là thê thảm nhất, cũng không biết nên chạy trốn ở nơi đâu, chẳng qua cho là tương lai sẽ xảy ra lũ lụt, một lòng một dạ chạy lên trên núi cao. Nhưng những ngọn sơn phong cao ngất đã sớm bị môn phái tu chân chiếm cứ, bố trí trận pháp bảo vệ, bọn họ chỉ có thể quanh quẩn bên dưới chân núi, không thể đi lên.
Có vài môn phái thương người, mở trận pháp ra đón phàm nhân lên lánh nạn. Có vài môn phái đèn nhà ai nấy sáng, chết sống không chịu để cho người khác đi lên. Kết quả lũ lụt tràn đến, những phàm nhân dưới chân núi lập tức trở thành những oan hồn.
Vũ La chạy tới Chung Nam sơn, Chu Thanh Giang tự mình đi ra ngoài nghênh đón, cha vợ con rể gặp nhau, Chu Thanh Giang bùi ngùi cảm khái. Mặc dù lão đã chuẩn bị sẵn sàng, không ai hy vọng tiên đoán của Vũ La trở thành sự thật, nhưng cuối cùng cũng ứng nghiệm rồi.
Trong lúc này trên toàn Ngũ Phương giới, cũng chỉ có Vũ La vẫn còn bình tĩnh.