Tính cách hai nàng cũng hết sức cương cường, không giống như tiểu nữ nhân co đầu rút cổ ở biệt viện Yên sơn.
Mục đích ban đầu của Vũ La thăm dò Tiên mộ Hoài Sơn hà, chính là muốn tìm một ít tài liệu thích hợp, chuẩn bị pháp bảo phòng thân cho hai nàng.
Hắn mở miệng đòi hỏi Thực Nguyệt Doanh thẳng thắn như vậy, cũng là vì có ý này.
Vốn là hai thanh phi kiếm như vậy cũng đủ rồi, Vũ La có Cương Sát Long Hồn cùng các loại Thần Hỏa, luyện hóa hai thanh phi kiếm không thành vấn đề. Nhưng hôm nay Thực Nguyệt Doanh đã có mặt ở biệt viện Yên sơn, yêu cầu của Vũ La cũng không giống với lúc trước.
Hai thanh phi kiếm này không tệ, cũng chỉ kém hơn thần kiếm Thiên Tinh một bậc, đến lúc sử dụng quen rồi muốn quét ngang thiên hạ cũng không phải là không thể được. Nhưng vấn đề là tu vi bản thân hai nàng chưa đủ, khó có thể phát huy uy lực.
Có thể đối phó với Đại Năng thông thường, nhưng gặp cao thủ lợi hại giống như Biện Tây Lương, vậy thì chưa được.
Vũ La lại tập trung chú ý tới Thực Nguyệt Doanh.
Trong biệt viện Yên sơn, không nghi ngờ gì Hướng Cuồng Ngôn chiếm một viện ở trung tâm nhất, Lư Niệm Vũ và Vu Thiên Thọ chia ra ở hai bên, lão nào cũng chiếm một viện có diện tích rất lớn.
Chủ nhân thật sự của biệt viện Yên sơn là Vũ La, trước khi Tào Long Báo lên làm người canh cửa thật ra cũng chỉ có một gian phòng nhỏ hẹp.
Sau khi Tào Long Báo tới, đương nhiên là chỗ này không ở được nữa, cho nên kẻ canh cửa Tào Long Báo bỏ tiền túi của mình ra thuê mười mấy tu sĩ cấp thấp, xây dựng biệt viện Yên sơn rộng lớn hơn trước.
Viện mà hiện tại Thực Nguyệt Doanh đang ở nằm ở phía sau của biệt viện Yên sơn không lớn lắm, không có gì là nổi bật.
Trước khi Vũ La đi vào cửa viện, cố ý ho khan mấy tiếng, Mạnh Liên Ân lập tức ra đón:
- Vũ Đại nhân.
Thái độ của Vũ La rất tốt, cười tủm tỉm nói:
- Đệ muội đâu?
Thực Nguyệt Doanh thân khoác áo lụa mỏng từ trong đi ra:
- Có chuyện gì vậy?
Mặc dù thái độ của nàng không còn lạnh như băng nữa, nhưng cũng không nhiệt tình cho
Lần này Vũ La không để ý, cười khan mấy tiếng:
- Có chút chuyện muốn thương lượng với nàng...
Mạnh Liên Ân hiểu ra, thấy thái độ của Vũ La bật cười:
- Có chuyện gì mà khó mở miệng như vậy?
Y vừa nói như vậy, Thực Nguyệt Doanh liền thoải mái nói:
- Nói đi, ngươi muốn cái gì?
Vũ La cảm thấy hơi xấu hổ, nữ nhân này quả thật là thẳng thắn.
Hắn cân nhắc một chút:
- Có thể cho ta hai con rối được chăng, mặc dù hai thanh phi kiếm kia rất tốt, nhưng hai vị nhà ta chưa chắc có thể phát huy được uy lực của chúng...
Thực Nguyệt Doanh rất sảng khoái gật đầu:
- Không thành vấn đề, ta còn có thể giúp ngươi xử lý tốt. Hai con rối còn ít, cho mỗi người ba con, trong đó mỗi người có một con rối cấp chiến tướng, hai con còn lại cấp bậc binh tốt phổ thông là đủ. Ừm, cũng có thể lấy hai thanh phi kiếm kia trang bị cho hai con rối cấp chiến tướng này. Nếu là như vậy, cho dù gặp ba tên Đại Năng vây công, cũng có thể thắng chắc không thua.
Vũ La kinh ngạc nhìn nàng, mặc dù nữ nhân này thông minh, nhưng từ trước tới nay vẫn lạnh như băng, tuyệt đối không phải là người dễ tiếp xúc, vì sao lần này lại tỏ ra rộng rãi dễ chịu như vậy?
Vũ La còn đang kinh ngạc, Thực Nguyệt Doanh đã giơ tay ra:
- Lấy phi kiếm ra đây.
Vũ La có vẻ không tin được, từ chỗ Mạnh Liên Ân trở về. Lần này Thực Nguyệt Doanh giúp hắn xử lý tốt tất cả các chuyện, khiến cho Vũ La cảm thấy hạnh phúc tới quá bất ngờ.
Không riêng gì phi kiếm cùng con rối, Thực Nguyệt Doanh còn cho hắn một viên linh đan.
Tào Long Báo là một Đại Năng, nhưng không có nghĩa là y không biết vuốt mông ngựa.
Chỗ ở trước kia của Vũ La ở biệt viện Yên sơn được xây thành một cái viện có kích thước rộng lớn hơn. Cốc Mục Thanh cùng Chu Cắn ở bên trong cộng thêm một Chu Hoành, cũng còn rất rộng rãi.
Vũ La trở lại viện của mình, nói chuyện này cho hai nàng nghe, cả hai đều chấn động.
Chu Cẩn hỏi:
- Linh đan gì vậy?
Vũ La lấy một chiếc hộp ngọc ra.
Chiếc hộp ngọc này không giống như những chiếc hộp ngọc được chế tạo theo phương thức thông thường, là dùng cả khối Ngọc Tủy điêu khắc mà thành, bên trong chỉ có một chỗ lõm đặt viên linh đan này.
- Nghe nói có thể giúp cho tu vi hiện tại của ta tăng lên một cấp.
Hiện tại Vũ La đang ở cảnh giới Long Hồn, nếu tính theo tiêu chuẩn của tu sĩ bình thường, chính là cảnh giới Đạo Cảnh Đan Đằng sơ cấp. Sau khi hắn vượt qua cảnh giới trung cấp và đỉnh phong, sẽ đạt tới cảnh giới của cường giả chân chính trên thế giới này: Đại Năng.
Chu Cẩn củng cốc Mục Thanh nhìn thoáng qua nhau một chút:
- Có thể tin được nàng chăng?
Vũ La gật đầu:
- Ta đã kiểm nghiệm rồi, linh đan này không có vấn đề gì.
Chu Hoành bên cạnh dõng dạc nói:
- Vậy thì uống đi, tự nhiên tăng lên một cảnh giới, có gì là không tốt?
Vũ La vốn đang băn khoăn lo lắng, nghe Chu Hoành nói như vậy, hắn cũng trở lại bình thường. Đúng vậy, lo quá nhiều làm gì, uống vào trước rồi hãy nói.
Cốc Mục Thanh cùng Chu Cẩn đi chuẩn bị mật thất cho hắn, Chu Hoành vỗ ngực bảo đảm sẽ tới Nhược Lô Ngục một chuyến giúp Vũ La, báo với Kiều Hổ rằng hắn đang bế quan.
Tĩnh thất của biệt viện Yên sơn cũng không tệ lắm, vách tường bốn phía cũng là ngọc thạch dày năm thước. Chẳng những hết sức yên tĩnh, Ngọc Thạch còn không ngừng tản mát ra linh khí, có trợ giúp rất lớn cho việc tu luyện.
Viên linh đan mà Thực Nguyệt Doanh cho hắn có tên là Tam Khí Hợp Nguyên Đan, có lẽ cũng là cái tên của thời thượng cổ, cho tới bây giờ đã sớm thất truyền.
Vũ La ngưng thần tĩnh khí, trước hết vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật. Sau chín tiểu chu thiên mới chậm rãi mở mắt ra, trong hai mắt ngân quang lượn lờ, đã trải qua một thân Long Nguyên kích phát hoàn toàn, từ thân thể tới nguyên hồn hắn cũng đã ở vào trạng thái tốt nhất.
Hắn mở hộp ngọc ra, lấy Tam Khí Hợp Nguyên Đan uống vào.
Linh đan vào miệng khác hẳn với linh đan ngày nay một trời một vực.
Linh đan ngày nay được dùng các loại Thần Hỏa rèn luyện không ngừng, bài trừ toàn bộ tạp chất, chỉ để lại phần tinh hoa nhất. Vì vậy linh đan cao cấp vừa vào miệng đã lập tức tan ra, cấp tốc hóa thành dược lực, linh lực lan tỏa toàn thân.
Nhưng viên linh đan này giống như một tảng đá, cứng rắn vô cùng, Vũ La mất rất nhiều sức lực mới nuốt nó xuống được, sau khi linh đan vào bụng lại không chịu tan ra.
Vũ La đành phải thôi thúc Cửu Long Thôn Nhật luyện hóa viên linh đan này.
Nhưng tốc độ luyện hóa có vẻ chậm chạp, cho nên Vũ La lại vận dụng pháp môn Thực Phù, trực tiếp luyện hóa viên linh đan này. Chỉ bất quá dược lực lan ra khắp các lỗ chân lông toàn thân, chứ không ngưng đọng lại giống như khi hắn luyện chế linh phù.
Dưới tác dụng của hai pháp môn, rốt cục Tam Khí Hợp Nguyên Đan cũng chậm rãi bị luyện hóa, dược lực dần dần tác dụng khắp toàn thân, thẩm thấu vào từng tế bào cơ bản nhất.
Óc... Óc...
Giống như một dòng suối nhỏ chảy róc rách, Vũ La cảm nhận được dược lực trong cơ thể mình pha trộn với Long Nguyên, chậm rãi chảy xuôi trong kinh mạch. Thanh âm kia càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành tiếng nước chảy ào ào.
Dược lực càng ngày càng nhiều, thanh âm cũng càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành tiếng ầm ầm như tiếng sông lớn chảy xiết. Dường như có hàng trăm vạn cân nước sông đang cuồng bạo tẩy rửa bên trong kinh mạch hắn.
Long Nguyên trong cơ thể càng lúc càng cường hãn, rốt cục gào thét một tiếng, tất cả Long Nguyên đều theo kinh mạch tràn vào bên trong Minh Đường Cung Vũ La.
Trong Minh Đường Cung, Long Nguyên giống như nước thủy triều, càng lên càng cao, không bao lâu sau đã bao phủ huyết sắc cự tháp. Linh Long vô cùng vui sướng, gầm thét liên tục.
Vũ La biết thời khắc mấu chốt đã tới, hắn bảo vệ chặt tâm thần, chuyên tâm vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật. Linh Long đang bơi vui vẻ chín vòng bên trong nước thủy triều Long Nguyên, bỗng nhiên chấn động toàn thân, đột nhiên bay lên trời, vòng quanh Phong Thần Bảng lơ lửng trên không không ngừng bay lượn. Phong Thần Bảng vẫn bất động, mà Linh Long càng ngày càng lớn.