Tiên Tuyệt

Chương 633: Thần chiến (Hạ)

Hai ngón tay Vũ La khẽ búng một cái, thần kiếm Thiên Tinh lập tức phát ra một tiếng kiếm ngâm trong trẻo ngân dài, thanh âm càng ngày càng dày đặc gấp gáp.

Chợt Vũ La ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tất cả mọi người Long Hổ Sơn còn chưa nhìn rõ động tác của hắn, hắn đã vọt tới trước mặt Thần Tướng kia.

Trên thần kiếm Thiên Tinh bạo phát ánh hàn quang khiến cho người ta cảm thấy toàn thân lạnh toát, baọ phủ Thần Tướng cạo gần tám trượng vào trong. Dường như Thần Tướng cũng biết nguy hiểm, bên trong thân thể bùng lên một ngọn lửa màu vàng, đấu một trận quyết liệt với cùng ánh hàn quang kia.

Thần kiếm, thần quyền va chạm vào nhau kêu lên leng keng không ngớt.

Cũng không biết trong ngọn lửa và hàn quang kia, hai người đã đánh nhau bao lâu, cuối cùng bỗng nhiên dừng lại, hai người mạnh ai nấy lui ra ba bước, nới rộng khoảng cách.

Tinh quang trong mắt Vũ La không ngừng bắn ra bốn phía, giống như sao trời.

Ngọn lửa màu vàng trong mắt Thần Tướng không ngừng phun ra, giống như pháo hoa đón giao thừa.

Vũ La là người của hai thế giới, tâm tính kiên cố, sâu như biển rộng, Trương Thiên Tuyệt sau lưng Thần Tướng rốt cục cũng còn kém một chút. Huống chi lão trời sinh tính phản nghịch, cùng tâm tính tu vi chưa đầy đủ, rốt cục không nhịn được. Từ hai chân Thần Tướng dâng lên một ngọn lửa màu vàng bừng bừng, hai chân khẽ nhún bay thẳng lên cao mấy trăm trượng, sau đó quay ngược lại rơi thẳng xuống dưới.

Khi còn cách đỉnh đầu Vũ La chừng trăm trượng, đột nhiên xuất ra một quyền giống như giao long xuất hải, mãnh hổ vào rừng, nện thẳng xuống đầu Vũ La.

Quyền này vừa đánh ra, bề mặt quyền lập tức phủ kín một tầng kim quang. Tốc độ Thần Tướng giáng xuống cực nhanh, quyền của y ma sát với không khí phát ra một tràng tiếng vang ù ù của ngọn lửa đang cháy. Sau đó kim quang trên đầu quyền bạo phát, phịch một tiếng ngọn lửa màu vàng cháy bùng bùng. Cả quyền lẫn người hóa thành một ngôi sao băng khổng lồ cháy rực lửa màu vàng từ trên trời giáng xuống, dường như có thể đâm thủng mặt đất thành một hố to.

Đến thời khắc mấu chốt, trên mặt Vũ La đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị. Hắn giấu thần kiếm Thiên Tinh ra sau lưng, không dùng vũ khí sắc bén nữa, mà là giơ cánh tay trái mình lên.

- Ngươi dùng quyền, vậy ta cũng dùng quyền tiếp ngươi!

Hai Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý, Lực Bạt Sơn cùng nhaụ gia trì trên cánh tay trái, Kỳ Lân Thần Hỏa cháy bừng bừng, quanh mình Vũ La đã là một biển lửa vàng chói.

Ngôi sao băng đầy lửa do Thần Tướng hóa thành đã gào thét bay xuống, Vũ La vung quyền đấm mạnh lên không.

Trên mặt đất lập tức là một biển lửa màu vàng, trong biển lửa, một con Nộ Hỏa Kỳ Lân bay vút lên không, va chạm thật mạnh cùng ngôi sao băng kia.


Cả vùng đất trong biển lửa nhanh chóng nứt ra, trong phạm vi ba trăm trượng đá núi nứt ra giống như mạng nhện.

Nhưng biển lửa màu vàng vẫn phóng vút lên cao, ngọn lửa bừng bừng, vô cùng nóng rực.

Bùng... Bùng...

Đất rung núi chuyển, ánh lửa bắn ra bốn phía.

Thần Tướng lảo đảo một cái, từ trong ngọn lửa lui ra ngoài, cánh tay y lộ vẻ mất tự nhiên, dường như đã bị thương ngầm.

Vũ La sải bước từ trong biển lửa vọt ra, để lại phía sau một đường lửa thật dài giống như một con rồng lửa. Hắn đi tới chỗ nào, ngọn lửa cháy tới nơi đó.

Thần kiếm Thiên Tinh nơi tay, Vũ La nhìn qua không bị thương cả một sợi tóc. Biển lửa trợ giúp cho uy thế của thần kiếm Thiên Tinh, Vũ La sải bước đuổi theo Thần Tướng, đầu lưỡi run lên, quát to một tiếng, cả người lẫn kiếm hóa thành cầu vồng bay ngang không trung, xông về phía Thần Tướng.

Cánh tay trái hắn được Kỳ Lân Tý và Lực Bạt Sơn gia trì, về mặt lực lượng không hề thua kém Thần Tướng. Mà Thần Tướng Long Hổ Sơn cũng được dùng bí pháp luyện chế, thân thể cứng rắn vô cùng, còn hơn cả thép ròng. Cho dù là như vậy, vẫn còn kém thân thể biến thái của Vũ La. Lực lượng hai bên không chênh lệch bao nhiêu, tự nhiên là ai mạnh hơn người đó thắng, Vũ La vung quyền đập vỡ một cánh tay Thần Tướng.

Nhìn bề ngoài chẳng qua động tác của Thần Tướng có hơi cứng nhắc mà thôi. Trên thực tế cả cánh tay y từ đầu ngón tay tới bả vai, xương đã vỡ nát.

Thần Tướng dùng cánh tay còn lại đưa ra sau lưng tháo gậy kia xuống, quay đầu lại nện cho Vũ La một gậy.

Bóng gậy lướt qua tạo ra bóng lửa.

Vũ La cơ hồ không thèm để ý tới gậy của Thần Tướng, một kiếm đâm nhanh vào mi tâm Thần Tướng. Tốc độ của một kiếm này cực nhanh, khiến cho Trương Thiên Tuyệt sau lưng cũng hết sức bất ngờ. Trước khi Thần Tướng kịp đánh trúng Vũ La, chắc chắn một kiếm của Vũ La đã đâm thủng mi tâm Thần Tướng.

Trên mi tâm của Cửu Đại Thần Tướng, dấu ấn Thần Long kia chính là pháp môn liên hệ bằng ý niệm vô cùng đắc ý giữa Trương Thiên Tuyệt và Thần Tướng. Nếu nơi ấy bị đâm trúng một kiếm, Thần Tướng coi như bị phế đi. Không riêng gì Trương Thiên Tuyệt không điều khiển Thần Tướng này được nữa, sau này bất cứ kẻ nào cũng không sử dụng được.

Trương Thiên Tuyệt thoáng động tâm niệm, Thần Tướng kia lập tức bay ngược ra sau. Cùng lúc đó, hai tên Thần Tướng gần đó sải bước tiến đến, vây công Vũ La.


Địch nhân càng hùng mạnh, ngược lại Vũ La càng hưng phấn. Đánh tới lúc này, Cửu Long Thôn Nhật trong thân thể Vũ La mới chính thức phát động, Linh Long trong Minh Đường Cung phát ra một tiếng long ngâm khoan khoái, từ trong huyết sắc cự tháp gào thét bay ra. Trong Minh Đường Cung Long Nguyên như nước thủy triều, thần kiếm Thiên Tinh trong tay Vũ La lập tức cảm nhận được chiến ý bừng bừng của Vũ La, từ thần kiếm bùng lên một đạo tinh quang sáng rực.

Ầm!

Hàn quang lóe sáng, dường như muốn xé rách không gian nơi này.

Xung quanh thân thể Vũ La đã là một biển lửa mênh mông.

Trong biển lửa, ba con Kỳ Lân Thần Hỏa dài mười trượng bay lên không. Hai chân Vũ La trong biển lửa giậm một cái, một đài lửa khổng lồ dâng lên, đưa hắn lên độ cao hàng chục trượng. Vũ La đạp không mà đi, mỗi một chân bước ra đều có một con Kỳ Lân Thần Hỏa đỡ bước. Sau khi được ba con Kỳ Lân Thần Hỏa tiếp sức, Vũ La đã giống như một con hỏa long thượng cổ, vọt tới trước mặt một tên Thần Tướng.

Tên Thần Tướng này một thân khôi giáp hoàn mỹ, từ đầu tới chân được khôi giáp bao phủ kín mít, trong tay là một ngọn trường thương ánh bạc lập lóe. Đến khi vọt tới gần mới có thể nhìn ra đó không phải là trường thương thực thể, mà là pháp bảo hư ảo do vô số đường nét trận pháp tạo thành.

Pháp bảo này đã đạt tới đẳng cấp Luyện Thực Phản Hư, hiển nhiên là một món Thần khí vượt qua cấp bậc pháp bảo.

Những đường nét trận pháp kia chảy xuôi từng tia ngân quang, rút năng lượng từ trong một không gian khác tới, khiến cho Thần Tướng này hùng mạnh vô cùng.

Không ngờ rằng lần này Vũ La tìm tới tên Thần Tướng hùng mạnh nhất.

Thần kiếm đâm ra, quỹ tích mũi kiếm như một ngôi sao xẹt ngang qua trời đêm.

Keng!

Thần kiếm Thiên Tinh va chạm với trường thương của Thần Tướng, có vẻ như không có gì là nổi bật. Chợt trong khoảnh khắc này, cả hai món Thần khí thình lình bạo phát ra hào quang chói mắt.

Một núi không thể chứa hai cọp, hai món Thần khí gặp nhau, nhất định phải liều mạng một mất một còn.

Vũ La thả lỏng tay, Linh Long theo cánh tay chui lên thần kiếm Thiên Tinh. Thần kiếm Thiên Tinh được Long Nguyên hùng mạnh bổ sung, nhanh chóng xoay tròn. Chỉ nghe bốp một tiếng vang nhỏ, trường thương kia lập tức bị chấn nát thành những sợi chỉ bạc đầy trời.

Linh Long lại phát ra một tiếng kêu to khoan khoái, giương nanh múa vuốt nhào tới, nhanh chóng nuốt tất cả những sợi chỉ bạc kia vào bụng.

Thần kiếm Thiên Tinh đánh nát trường thương, thế tới không giảm, một kiếm điểm vào hộ tâm kính của Thần Tướng.

Hộ tâm kính là vị trí kiên cố nhất trong cả bộ khôi giáp. Thần kiếm vừa điểm vào đó lập tức khơi dậy một mảng hào quang màu đỏ sẫm. Giữa hào quang, vô số đường nét trận pháp lóe lên rất nhanh, một cỗ lực lượng từ trong cơ thể Thần Tướng trào ra, trợ giúp khôi giáp.

Thần kiếm Thiên Tinh không có trợ giúp, nó chỉ có bản thân.

Nhưng nó có sự kiêu ngạo không tha cho kẻ nào xâm phạm, bất kể hộ tâm kính kia có lực lượng hùng mạnh tới mức nào, ta cũng có thể phá bằng một kiếm.