Tiên Tuyệt

Chương 629-2: Phá trận (Trung)

Lư Niệm Vũ cùng Vu Thiên Thọ sao lại không biết như vậy, nhưng chuyện này liên quan tới tính mạng của Vũ La, chỉ là hai người quan tâm quá cho nên loạn mà thôi.

- Ôi...

Hai người thở dài một tiếng, quay đầu nhìn Cửu Huyền Vấn Thiên trận nhưng không lưu ý, mặc dù Hướng Cuồng Ngôn nói như vậy trấn an hai người, nhưng gương mặt lão cũng vô cùng lo lắng.

Cửu Huyền Vấn Thiên trận giống như một tảng đá lớn, đè nặng trong lòng cả ba người.

Thủ đoạn Thiên Địa Na Di này, ngay cả Vũ La cũng không hề phát giác. Đến khi hắn kịp phản ứng, thân đã ở trong đại trận. Bất quá hắn chỉ hơi bất ngờ chứ không hề hoảng loạn, vừa quan sát một vòng xung quanh vừa lẩm bẩm:

- Như vậy mới xứng với danh hiệu Trung Châu đệ nhất trận...

Xung quanh toàn là khí Huyền Hoàng, màu đen và màu vàng thỉnh thoảng tách ra phân biệt rõ ràng, thỉnh thoảng đan xen vào với nhau, mơ hồ không rõ. Vũ La nhìn dưới chân mình chỉ thấy cũng là khí Huyền Hoàng, không thấy mặt đất đâu cả.

Hắn không dám loạn động, mặc dù hắn hết sức tin tưởng vào nguyên hồn của mình, nhưng phỏng đoán rằng Ngọc Ma Vương năm xưa cũng có nguyên hồn không hề yếu hơn mình, chỉ cần sơ suất một chút e rằng cũng sẽ bị mê muội trong đại trận này.

Hắn thử phóng xuất lực lượng nguyên hồn ra thăm dò, nhưng mới vừa phóng xuất nguyên hồn đã bị một cỗ lực lượng nhu hòa nhưng hết sức dẻo dai đẩy bật trở về, khiến cho hắn có cảm giác không thể nào chống lại được.

Kết quả như vậy cũng không làm cho Vũ La bất ngờ, chắc chắn là các tiền bối trước đây cũng đã thử qua như mình.

Khí Huyền Hoàng xung quanh bắt đầu khởi động không ngừng, càng ngày càng nồng đậm, càng ngày càng trầm trọng.

Vũ La còn chưa nghĩ ra biện pháp xử lý hữu hiệu, áp lực vô hình kia đã tăng lên gấp mấy trăm lần, áp lực hùng mạnh khiến cho Vũ La có cảm giác gần như ngạt thở. May nhờ thân thể của hắn cường hãn, nếu không lúc này chỉ sợ đã bị ép cho kinh mạch toàn thân nổ tung, ngũ tạng vỡ nát.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật, cũng chỉ có thể hơi giảm bớt áp lực kinh khủng kia mà thôi.

Trong sơn môn, Ôn Tây Lăng cười ha hả:

- Các vị sư đệ mau xem, tiểu tử này sắp sửa không chịu đựng được nữa rồi. Ta đã nói, Cửu Huyền Vấn Thiên trận của chúng ta hùng mạnh vô cùng, nhất định có thể trấn áp, đánh chết tiểu tử này!


Người không tiến vào trong Cửu Huyền Vấn Thiên trận, bất kể thế nào cũng không thể hiểu được trận này đáng sợ tới mức nào.

Bị vây ở trong trận, xung quanh toàn là một mảng khí Huyền Hoàng, bất kể thế nào cũng không thể xông ra. Cho dù Vũ La có được độn pháp với tốc độ trăm vạn dặm trong nháy mắt, cũng không thể thoát ra được. Áp lực của khí Huyền Hoàng không ngừng gia tăng, trận này chỉ bằng vào thủ đoạn đơn giản nhất lại có thể đạt tới hiệu quả đáng sợ nhất.

Nhưng làm sao có thể tạo thành hiệu quả như vậy, cho dù là Vu Thiên Thọ đi vào cũng không hiểu được.

Trong trận này cũng không phải là mở ra một thế giới động thiên khác, cũng không phải mê trận che mắt, mà là rộng lớn vô biên, mặc cho người lọt vào trong trận phi thiên độn địa, cũng không thể nào trốn thoát.

Mà khí Huyền Hoàng kia dày nặng có một không hai, áp lực nặng nề có thể so với lò luyện đan cường hãn nhất. Chỉ cần có được đầy đủ thời gian, có thể dựa vào áp lực luyện hóa hết thảy.

Ôn Tây Lăng kêu la một tiếng, những đệ tử kia cũng rất là hưng phấn. Bọn chúng có thể thấy rõ biến hóa trong trận, Vũ La khoanh chân ngồi xuống, hơn nữa thần sắc lộ ra vẻ rất không thoải mái, khiến cho bọn chúng hết sức bất ngờ, không ngờ trận pháp này quả thật lợi hại như vậy. Bọn chúng được cổ vũ mạnh mẽ, lập tức gào thét lên:

- Mau thêm chút lực, luyện hóa tiểu tử này đi!

- Phong ấn chết hắn đi, thật là hay quá...

- Ha ha, Tam sư huynh, chúng ta lập công lớn như vậy, huynh cần phải nói tốt vài câu giúp chúng ta trước mặt chưởng môn mới được, không thể ban thưởng ít quá...

Ôn Tây Lăng cười to:

- Yên tâm đi, ai ai cũng sẽ được trọng thưởng!

Dưới sự đồng tâm hiệp lực điều khiển của bọn chúng, đại trận vận chuyển hết sức trầm ổn, khí Huyền Hoàng trong trận càng ngày càng dày nặng, áp lực cũng càng lúc càng lớn. Lúc này nếu ném vào đó một món pháp bảo thông thường, lập tức cũng sẽ bị khí Huyền Hoàng hóa thành phấn vụn.

Nhưng Vũ La vẫn ngồi thẳng trong đó như trước, từ đầu đến cuối không có phát sinh một chút biến hóa nào cả.

Từ thần sắc của hắn đúng là có thể nhìn ra hắn cũng không thoải mái, nhưng cũng chỉ có như thế. Hơn nữa từ đầu chí cuối, bất kể áp lực gia tăng tới mức nào, thần sắc của hắn vẫn là như vậy, không hề có biến hóa.

Theo đại trận vận chuyển, Vũ La mơ hồ cảm giác được có điểm gì đó kỳ dị. Hắn khẽ cau mày, đích xác là bởi vì áp lực này làm cho hắn không thoải mái, ngoài ra còn một nguyên nhân khác chính là nghi ngờ, nghi ngờ đưa tới cảm giác như vậy.


Khí Huyền Hoàng càng ngày càng nhiều, áp lực nặng nề bắt đầu ảo hóa ra đủ các hình thái. Xung quanh Vũ La dần dần trải đầy núi cao, cự thạch, sông ngòi... Hết thảy đều chen chúc ùa về phía Vũ La.

Sau đó, khí Huyền Hoàng tiếp tục ảo hóa ra vô số thượng cổ Thần Thú, con nào cũng to hơn ngọn núi, sau khi húc vỡ những ngọn núi cản đường, ào ào chạy như điên tới chỗ Vũ La.

Thân thể Vũ La cường hãn vô cùng, Cửu Long Thôn Nhật vận chuyển trong cơ thể chống cự lại áp lực cực lớn kia. Nhưng chính hắn cũng hiểu, nếu còn tiếp tục như vậy, hắn không thể kiên trì được lâu.

Nhưng hắn vẫn cố chấp muốn tìm hiểu xem vì sao mình ở trong đại trận này, lại có cảm giác kỳ quái như vậy. Hắn mơ hồ cảm thấy rằng đến khi áp lực của đại trận này lên đến đỉnh điểm, đó sẽ là thời điểm hắn tìm được đáp án.

Mà dường như cảm ứng được thân thể Vũ La đã đạt đến cực hạn, Lam Điệp ấn ký trên ngực hắn trong lúc không hay không biết, phóng xuất từng điểm sáng màu lam nhạt.

Áp lực kia vẫn đang không ngừng gia tăng, trong đại trận không chỉ có dã thú nơi rừng núi sông ngòi cũng có các loại sinh linh, nghiễm nhiên đã là một thế giới hết sức hoàn thiện. Thế giới này đang dùng hết trọng lượng của bản thân nó đè lên người Vũ La.

Dường như Vũ La chính là Thần Thú trong truyền thuyết của một số Man tộc, lưng gánh toàn bộ thế giới.

Vũ La hừ một tiếng, trong lỗ mũi chảy ra hai dòng máu tươi.

Ngoài trận, bọn Ôn Tây Lăng mừng như điên dại:

- Ha ha, thành, thành công rồi!

Trong cơ thể, Vũ La triển khai tất cả thủ đoạn của mình, các loại linh phù, pháp bảo tung bay trong Minh Đường Cung của hắn, trợ giúp thân thể hắn chia sẻ áp lực bên ngoài.

Cho dù là như vậy, hắn cũng chống đỡ vô cùng vất vả.

Khi thế giới này hiển hóa ra toàn bộ, áp lực kia vẫn tiếp tục gia tăng không hề ngừng lại. Động thực vật trên thế giới cũng không ngừng tiến hỏa, rất nhanh đã ảo hóa ra các loài sinh vật cấp cao có trí khôn.

Thế giới này khác với Ngũ Phương giới ở chỗ, những sinh vật phá triển trí khôn cấp cao trong thế giới này cũng không phải là động vật, mà là một số loài thực vật, trong đó có một loại dây mây là tối ưu. Rất nhanh loại dây mây này đã chiếm cứ toàn bộ thế giới. Theo ánh mắt Vũ La nhìn thấy, thực vật thông thường lại có được trí khôn cao cấp như vậy, quả thật là một chuyện khó lòng tin được.

Nhưng chuyện như vậy vẫn xảy ra trong thế giới này.

Không chỉ có như thế, sau khi những dây mây này thống trị toàn bộ thế giới, bèn trói buộc khắp nơi, biến thế giới này thành một cái “lồng tre” khổng lồ.

Mà lúc này, áp lực của thế giới đè lên người Vũ La cũng đã đạt tới đỉnh điểm.

Trong khoảnh khắc này, Vũ La chợt cảm thấy trong Minh Đường Cung của mình như có một luồng hỏa phong nóng bỏng thổi ngang qua, quét ngang cả thế giới nho nhỏ bên trong Minh Đường Cung. Trong luồng hỏa phong này, Thiên Mệnh Thần Phù Phong Thần Bảng thần bí chậm rãi hiện ra, rót vào trong đầu Vũ La một ý niệm: Phát hiện Thần Tướng có thể sắc phong, có sắc phong hay không?

Thần Tướng? Thiên Mệnh Thần Phù? Vũ La hết sức bất ngờ, ở đâu vậy?