Năm tên kỵ sĩ quá sợ hãi, bọn chứng đã đoán được Vũ La rất lợi hại, nhưng không đoán được Vũ La lợi hại tới mức này. Chỉ trong thoáng chốc, trăm tên chiến sĩ hùng mạnh đã bị giết sạch.
Vũ La đưa tay vuốt nhẹ thần kiếm Thiên Tinh một cái, cất tiếng cảm thán:
- Thích thật...
Thanh âm văng vẳng, tên kỵ sĩ cầm đầu hô to không xong. Nhưng y còn chưa có động tác gì, chợt phát hiện ra trời đất nghiêng sang một bên, sau đó nhanh chóng dốc lên, cuối cùng lăn hai vòng.
Trước khi hai mắt y vĩnh viễn nhắm lại, bỗng nhiên minh bạch: Không phải là trời đất động, mà là đầu mình động.
Một kiếm vừa ra, hàn quang lóng lánh.
Đầu năm tên kỵ sĩ rơi xuống đất.
Kiếm ý tung hoành, ngoài hàng chục dặm, đỉnh năm ngọn sơn phong cũng bị một kiếm san bằng, ầm ầm lăn xuống chẳng khác nào đầu người.
Vũ La thu thần kiếm, nhẹ nhàng lau đi vết máu đỏ lòm nổi bật trên đó.
Dấu bàn tay nóng bỏng trên thân kiếm lúc này giống như một đóa hoa cúc vàng nho nhỏ, điểm xuyết thêm đẹp cho thanh kiếm sát nhân.
- Ngươi có đi hay không? Không đi lão nhân gia ta sẽ phải bỏ gánh giữa đường!
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân gầm thét uy hiếp, nhưng Vũ La vẫn không đáp ứng:
- Dường như lão nhân gia ngài cũng không giúp gì nhiều được cho ta, ngài nói phong động là lối ra, kết quả không phải. Ta hỏi lai lịch những món như thần kiếm Thiên Tinh, ngài cũng không biết. Ngài muốn quăng gánh thì cứ việc quăng, thật ra trong gánh cũng chẳng có gì.
- Ngươi...
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân tức tối nghẹn lời, không đáp được.
Ngày hôm sau, Vũ La bình tĩnh lại, bèn thả bọn Giản Kiệt ra, đi thu thập những bộ lạc vây công mình. Cứ như vậy, nhân khẩu trong Thiên Phủ Chi Quốc tăng mạnh, đã có tới con số một vạn.
Bộ lạc ở tầng trên cùng, dưới thế giới dưới lòng đất có thể nói là “giàu chảy mỡ”, bất quá nếu so với Giản Thị bộ lạc cũng phải run rẩy. Gom góp hết Úy Phong Thiết trong mỗi bộ lạc tổng cộng chỉ khoảng ngàn viên, Vũ La cũng không xem ra gì.
Nhưng một ít tài liệu linh tinh khác quả là không ít. Trong đó có khá nhiều tài liệu kim loại hiếm có, cho dù là ở Trung Châu cũng đủ khiến cho Cửu Đại Thiên Môn nảy lòng tranh đoạt.
Sắp xếp xong xuôi hết thảy, ngày ngày Vũ La tu luyện, củng cố cảnh giới Long Giới của mình.
Sau khi cảnh giới của hắn tăng lên, dường như huyết sắc cự tháp cũng thay đổi cách nhìn về hắn. Nhưng bất kể hắn đường đường xông vào hay chuồn êm vào tháp để xem xét, huyết sắc cự tháp cũng không chịu cho hắn tiến vào.
Thay đổi cái nhìn chính là cho phép hắn đưa ý thức vào gọi Linh Long ra.
Đối với chuyện này, Vũ La không có cách nào. Bên cạnh hắn, những món Phong Thần Bảng, huyết sắc cự tháp, thần kiếm Thiên Tinh, Chuyên Húc Thạch Phù, Hạn Bạt Huyết Phần, Bách Vạn Nhân Đồ, Lực Bạt Sơn... Lai lịch món nào cũng thần bí, thứ nào cũng kiêu ngạo ngang ngược. Chỉ có Lực Bạt Sơn chịu nghe theo hắn, nhưng vẫn chưa hoàn chỉnh.
Gần đây quan hệ giữa hắn và thần kiếm Thiên Tinh cũng không tệ, nhưng ngoại trừ lúc Vũ La chiến ý bừng bừng, những lúc khác thần kiếm Thiên Tinh không thèm để ý tới hắn. Hắn muốn rút kiếm ra ngắm nghía xem chơi, chắc chắn là không được.
Hôm nay cãi nhau với Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, là vì Địa Hỏa Kim Kỳ Lân muốn hắn phải đi qua bảy phong động còn lại, thu thập sinh hồn bảy Thần Thú kia.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng ân cần khuyên nhủ, trong những phong động kia còn có hài cốt Thần Thú, có rất nhiều Úy Phong Thiết, toàn là tài liệu trân quý, tại sao không đi?
Vũ La thấy vậy cũng hiểu, hẳn lão nhân gia thèm thuồng sinh hồn Kỳ Lân kia, cho nên mới dùng lời ngon lẽ ngọt như vậy.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân bị hắn nói cho nghẹn lời, một lúc lâu sau mới lên tiếng nói:
- Lão nhân gia ta chỉ cần những sinh hồn kia, hài cốt Thần Thú và Úy Phong Thiết cho ngươi hết, sao hả?
Vũ La lắc đầu:
- Lão nhân gia thật là quá đáng, nếu như đi, tất cả thuộc về ta, ngài muốn lấy sinh hồn Kỳ Lân kia, còn phải xem ta có chịu cho ngài không.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân căm tức:
- Rốt cục tiểu tử ngươi muốn sao mới chịu?
Vũ La đảo tròn mắt:
- Ngài cũng không thể ngồi không hưởng lợi như vậy được. Hay là như vậy đi, ngài tăng cho Kỳ Lân Tý lên một cấp, ta sẽ giúp ngài bắt sinh hồn Kỳ Lân kia, sao hả?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân rống giận gầm thét:
- Tiểu tử thối ngươi muốn đùa giỡn lão nhân gia ta ư? Ngươi nói tăng lên một cấp nghe thật nhẹ nhàng, đây là Thiên Mệnh Thần Phù, không phải là pháp bảo thông thường. Nếu lão nhân gia ta có lực lượng tăng Thiên Mệnh Thần Phù lên một cấp, cần gì phải sống trên người ngươi?
Lần này Vũ La cũng không tin:
- Mối làm ăn này không thể mặc cả, nếu ngài không làm, cho dù ta bắt được sinh hồn Kỳ Lân cũng sẽ không cho. Ngài nghĩ lại mà xem, ngài hưởng lợi của ta không biết bao nhiêu mà kể, lại không đem lại chút lợi lộc gì cho ta, nuôi bò sữa còn có lợi hơn ngài rất nhiều...
- Ngươi... Tên tiểu tử thối ngươi dám so sánh đường đường Thần Thú Kỳ Lân với bò sữa... Tức chết ta rồi...
Vũ La vẫn khăng khăng:
- Một lần cuối, có chấp nhận hay không?
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân không lên tiếng, Vũ La không nhịn được:
- Đừng tính toán nhỏ nhặt nữa, ta sẽ không nhượng bộ đâu. Lúc trước là viên nội đan Lôi Hỏa Long Lân, lần này là sinh hồn Kỳ Lân, nhất định ngài sẽ có cách tăng Kỳ Lân Tý lên một cấp. Mặc dù là Thiên Mệnh Thần Phù, nhưng chỉ là ngũ phẩm, ta tin rằng ngài sẽ có cách.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân buồn bã than thở:
- Ngươi nói quá dễ dàng, Thiên Mệnh Thần Phù ngũ phẩm, nếu tăng lên một cấp nữa chính là tứ phẩm, nào có dễ dàng như vậy. Ngươi muốn ta tăng lên cũng được, nhưng chỉ dựa vào một đạo sinh hồn Kỳ Lân chắc chắn là không được, cỗ hài cốt Kỳ Lân kia cũng phải cho ta.
Vũ La mỉm cười:
- Không thành vấn đề. Chờ sau khi chúng ta đi Ma Tướng cốc trở về, sẽ tới phong động Kỳ Lân.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Ma Tướng cốc là địa phương nào?
Vũ La không từ bỏ ý định tìm đường trở về, hắn tìm hỏi Giản Kiệt xem thế giới này còn có địa phương nào kỳ lạ nữa không. Bọn Giản Kiệt sinh ra lớn lên trong thế giới dưới lòng đất, chưa từng thấy qua trên mặt đất, bất quá chỉ nghe nói tới vài địa phương đặc biệt. Sau khi Vũ La tổng kết một chút, cảm thấy Ma Tướng cốc là nơi có khả năng nhất.
- Trong Ma Tướng cốc, ngay cả cương phong cũng không thể tiến vào, hơn nữa nghe nói cứ cách vài năm, sẽ có sinh vật không thuộc về thế giới này từ trong đó đi ra, dĩ nhiên, cuối cùng cũng chết trong cương phong. Ta cảm thấy rằng Ma Tướng cốc rất có khả năng.
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân nghe xong cũng thận trọng nói:
- Được, vậy tới Ma Tướng cốc xem thử một chuyến.
Là một Thần Thú kiêu ngạo có huyết mạch cao quý, trời sinh hiếu động, gần đây Động Động các hạ không vui lắm.
Vốn nó không thích ở trong Thiên Phủ Chi Quốc, nhưng nó có thể cảm giác được, gần đây bên ngoài rất không thoải mái. Nó không cần đi ra ngoài, cũng có thể thông qua Thiên Phủ Chi Quốc cảm nhận được tình huống bên ngoài.
Tiểu gia hỏa không thích cương phong chút nào, nhưng không phải là nó sợ, chẳng qua không thích mà thôi.
Cho nên nó chỉ có thể nấp trong Thiên Phủ Chi Quốc, nhưng không biết gần đây Vũ La muốn làm gì mà hạn chế phạm vi hoạt động của nó càng ngày càng nhỏ lại, chỉ còn rừng Bồng Kinh Thần Mộc, rừng ngọc trúc và Bích Ngọc Đằng, không cho phép nó tới những địa phương khác. Mặc dù những địa phương khác cũng không có gì hay, cho dù trước kia nó cũng chưa từng đi qua, nhưng Vũ La hạn chế không cho nó đi như vậy, khiến cho tiểu gia hỏa cảm thấy hết sức tò mò, rất muốn đi xem những địa phương ấy có những gì.
Gần đây Vũ La khống chế Thiên Phủ Chi Quốc càng thuần thục hơn, công này là nhờ Phong Thần Bảng, cấp bậc Thiên Phủ Chi Quốc không ngừng gia tăng, địa vị trong Phong Thần Bảng được đề cao, mà theo đó, Phong Thần Bảng càng khống chế Thiên Phủ Chi Quốc tốt hơn.
Chuyện này giống như Hoàng đế trong triều không rảnh dòm ngó tới một tên quan cửu phẩm tép riu làm gì, nhưng đối với đại quan tứ phẩm trở lên, tự nhiên sẽ chú ý nhiều hơn.