Ngay sau đó, Kỳ Lân Tý thăng cấp thành công, từ Thần
Tướng ngũ phẩm thăng lên tứ phẩm, uy lực bản thân tăng lên rất nhiều,
ngoài ra uy lực của Địa Hỏa Kim Kỳ Lân đang ẩn trong đó dưỡng thương
cũng được phóng thích hoàn toàn. Thêm vào Lực Bạt Sơn, uy lực của quyền
trái Vũ La hiện tại đã không còn kém thần kiếm Thiên Tinh.
Mà đối phó với yêu vật hệ Mộc như quái đằng vạn năm này, Thần Hỏa của
Địa Hỏa Kim Kỳ Lân có lực sát thương rất lớn. Mộc Thần Lực trong cơ thế
quái đằng vạn năm chính là vật đại bổ với Địa Hỏa Kim Kỳ Lân.
Nếu không phải Kỳ Lân Tý vừa mới thăng cấp, chỉ riêng Mộc Thần Lực của quái đằng vạn năm này đã đủ cho nó thăng lên một cấp.
Dù là như vậy, sau khi nuốt lấy Mộc Thần Lực của quái đằng vạn năm này,
thương thế của Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng đã chuyển biến rất tốt. Chỉ nghe
nó hưng phấn gào thét trong đầu Vũ La:
- Tiểu tử, tiểu tử, tìm cho ta năm con quái vật như vậy nữa, lúc ấy ta
có thể khôi phục được ba thành lực lượng thời kỳ hùng mạnh nhất, có thể
ngưng tụ ba mươi giọt tinh huyết, lại thăng Kỳ Lân Tý của ngươi lên một
cấp.
Vũ La á khẩu nghẹn lời, đó là quái đằng vạn năm, trên toàn Đông Thổ có
được bao nhiêu quái vật như vậy? Lão nhân gia ngài mỡ miệng ra lập tức
đòi năm con, cho rằng đây là quán cơm tửu điếm, có thể tùy tiện gọi thức ăn sao?
Vũ La không để ý tới Địa Hòa Kim Kỳ Lân, lặng lẽ thu Kỳ Lân Tý và Lực
Bạt Sơn lại, đáp xuống dưới, lúc này mới phát hiện ra ánh mắt chiến sĩ
Yêu tộc nhìn hắn giống như nhìn tổ thần. Vũ La cũng biết một quyền vừa
rồi của mình thật sự là chấn động, bèn nỡ một nụ cười ra vẻ không có gì, phủi phủi y phục:
- Nghi ngơi một chút đi, chờ cho hai mươi tên chiến sĩ kia khôi phục thần lực, chúng ta sẽ tiếp tục đi tới.
Lúc này lời Vũ La chính là thần dụ, Hỏa Sư Đà cẩn thận nghiêng mình thi lễ:
- Tuân lệnh.
Quái đằng vạn năm này hùng cứ ở noi đây đã hơn vạn năm. Trong mấy ngàn
năm gần đây, nó lại độc bá vài ngọn núi xung quanh, phàm là tất cả sinh
linh tiến vào nơi này đều bị nó ăn thịt. Chu dù một ít hung thú hùng
mạnh tiến đến khiêu chiến cũng trở thành thức ăn trong bụng nó.
Cho nên sinh linh trong Vũ Uyên sơn cũng không dám tới gần nơi này, mà
gần đây quái đằng vạn năm cũng bắt đầu khuếch trương ra bên ngoài.
Vũ La đại chiến một phen, giết chết quái đằng vạn năm, cả sơn cốc lập
tức trở nên quang đãng. Bọn Vũ La nghi lại nơi này khoảng hai canh giờ,
vần không thấy sinh linh nào bén màng tới sơn cốc này, có thể thấy được
hung danh của quái đằng vạn năm hùng mạnh tới mức nào.
Mọi người chữa trị thương thế xong xuôi, các chiến sĩ Yêu tộc Hỏa Thần
Lực cũng khôi phục lại tám phần thực lực, lúc này Hỏa Sư Đà mới cẩn thận tới xin chỉ thị:
- Vũ La Đại nhân, chúng ta có thể xuất phát được chưa?
Vốn Vũ La muốn giấu mình, chỉ là xui xèo gập phải bọn người này, muốn hạ thấp thân phận cũng không được, hiện tại đến nước này cũng chỉ có thể
thuận theo tự nhiên.
Hắn nỡ một nụ cười khổ, nói với Hỏa Sư Đà:
- Ngươi là Minh chủ của mọi người, hãy quyết định chuyện này đi.
Hỏa Sư Đà do dự một chút, hiện tại đối mặt Vũ La, y hoàn toàn không có tự tin, vẫn còn do dự hôi lại một lần:
- Vậy rốt cục ngài đồng ý hiện tại xuất phát, hay là không đồng ý?
Vũ La tỏ ra bất đắc dĩ:
- Nếu mọi người đã chuẩn bị xong, vậy xuất phát đi, chúng ta đã chậm trễ không ít.
Hỏa Sư Đà khom người lui ra, sau đó vung tay lên ra lệnh cho mọi người:
- Tiếp tục xuất phát!
Bách Thảo Tiên Điền, Toái Kim Mê Cốc, Niên Luân Mộ Địa, Yên Diệt Địa
Bảo, tứ đại hiểm cảnh cụ thể ở noi nào, không ai biết cả. Dù sao nơi này cũng là Vũ Uyên sơn, không ai có đủ bản lãnh tiến vào còn có thể ung
dung vẽ bản đồ.
Mọi người chỉ biết phương hướng đại khái của tứ đại hiểm cảnh, trong đó
Niên Luân Mộ Địa nằm ở phía Tây Nam Vũ Uyên sơn. Hỏa Sư Đà phân biệt
phương hướng, sau đó dẫn mọi người chạy về phía Tây Nam.
Sau khi rời khỏi sơn cốc nọ chừng mười mấy dậm, mọi người mới gập phải
hung thú đầu tiên. Hỏa Sư Đà cảm thấy nếu không đối phó được hung thú
bậc này, cũng không còn mặt mũi theo Vũ La xâm nhập Vũ Uyên sơn.
Các chiến sĩ Yêu tộc cũng nghĩ như vậy, vì thế ai nấy thi triển tuyệt kỹ của mình xông lên một lượt, bạo phát chiến lực mạnh nhất, rốt cục xử lý hung thú nhị phẩm này gọn gàng mau chóng.
Sau trận chiến này, sĩ khí của các chiến sĩ Yêu tộc tăng mạnh, thế như
chè tre, dọc theo đường đi liên tiếp chém giết hàng chục hung thú, bản
thân lại không bị tổn thương gì. Chỉ có bốn người bị thương nhẹ, sau khi ăn vào một ít linh chỉ lập tức theo mọi người tiếp tục tiến tới.
Đáng tiếc bọn họ chỉ biết vị trí đại khái của Niên Luân Mộ Địa, vòng vo
trong Vũ Uyên sơn cả ngày trời cũng không tìm được Niên Luân Mộ Địa.
Hỏa Sư Đà an bài các chiến sĩ Thần Trủng hệ Hỏa gác đêm. Các chiến sĩ
này đốt lửa lên bừng bừng, đường kính đống lửa to hơn mười trượng, vô
cùng nối bật trong đêm tối, khiến cho đám hung thú sợ tới mức không dám
tới gần, trải qua một đêm bình an.
Vũ Uyên sơn quá rộng, hơn nữa mọi người không quen địa hình, vòng vo hết ba ngày trời vẫn không tìm được Niên Luân Mộ Địa. Còn tam đại hiểm cảnh còn lại cũng không thấy đâu cả.
Đến ngày thứ tư, không còn cách nào khác, Hỏa Sư Đà đành phái ra mười tên thám báo.
Kết quả chỉ có ba người trở về, nhung vẫn không tìm được gì. Lần này Hỏa Sư Đà bó tay hết cách.
Y ngại không dám làm phiền tới Vũ La, bèn triệu tập các Hồ Báo chiến sĩ
khác thương lượng đối sách. Mọi người tranh cãi với nhau hồi lâu, rốt
cục cũng không có biện pháp nào có thể thực hành được. Rốt cục có người
nói:
- Hay là tới hôi Vũ La Đại nhân xem sao, nói không chừng Đại nhân sẽ có biện pháp...
Hỏa Sư Đà vần còn hơi do dự, những người khác bên cạnh cũng có vẻ không tin:
- Quả thật Vũ La Đại nhân rất hùng mạnh, đời này chúng ta cũng không thể nào đạt tới cảnh giới của Đại nhân. Nhưng cũng không phải chuyện gì Đại nhân cũng biết...
- Đúng vậy, Vũ La đại nhân lại chưa từng tới Vũ Uyên sơn, làm sao biết được Niên Luân Mộ Địa ở nơi nào?
Người đưa ra đề nghị hiển nhiên đã sùng bái Vũ La tới mức mù quáng, không hề nhượng bộ chút nào:
- Các ngươi không đi hỏi, làm sao biết Vũ La Đại nhân không biết vị trí Niên Luân Mộ Địa?
Hỏa Sư Đà nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không có biện pháp gì hay, đành phải thở dài:
- Được rồi, chúng ta cùng đi cầu Vũ La đại nhân đi. Ta cảm thấy hơi mất
mặt, chuyện gì cũng phải nhờ Vũ La Đại nhân giải quyết, dường như chúng
ta chỉ là phế vật không bằng...
Y nói như vậy, mọi người đều cảm thấy hoi xấu hổ, trầm ngâm một lúc lâu sau vần không có cách nào, đành nói:
- Chúng ta đi thôi.
Cả bọn tìm tới chỗ Vũ La, Hỏa Sư Đà mặt dày kề ra sự tình, Vũ La cũng cảm thấy khó khăn, ngẫm nghĩ một chút mới nói:
- Đề ta thử xem.
Giọng hắn ra chiều miễn cưỡng, không có vẻ tự tin, tất cả mọi người hiểu được, trong lòng không khỏi lo lắng. Mọi người trải qua biết bao cực
khổ, rốt cục vào Vũ Uyên sơn lại tìm không được Niên Luân Mộ Địa, cứ như vậy thất thểu lui về, đây mới là chuyện cười trong thiên hạ.
Vũ La suy nghĩ một đêm. Không có Phù cổ ở đây, hắn cũng không có cách gì hay ho, hiện tại chỉ có thể dựa vào nguyên hồn. Vài ngày trước hắn cũng từng phóng xuất nguyên hồn, muốn xem thử có thế đi theo phương hướng âm lực tìm kiếm Niên Luân Mộ Địa hay không, nhưng thất bại. Hiện tại cảnh
giới của hắn quá thấp, không thể đưa nguyên hồn đi xa, bằng không cũng
không tới nỗi khó khăn như vậy.
Chờ bọn Hỏa Sư Đà rời đi, Vũ La khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều động nguyên hồn.
Hiện tại dưới tình huống thông thường, Vũ La gia trì nguyên hồn trong
người, tối đa chỉ có thể phóng xuất nguyên hồn ra xa năm trượng, nếu xa
hơn nữa sẽ có nguy hiểm.
Phóng xuất lực lượng nguyên hồn ra giống như một tấm màn nước lan tràn,
trong phạm vi năm trượng, ngay cả con kiến dưới lòng đất chỉ cần vén râu một chút, cũng không thoát được cảm ứng của hấn.