Hàng chục tên ngục tốt cường hãn cùng nhau dùng sức, chuyển động ròng rọc khổng lồ. Từng đạo xiềng xích ào ào dâng lên, đại môn Nhược Lô Ngục gần ngàn năm qua chưa từng mở, giữa một tràng tiếng ù ù chậm rãi mở ra.
Chu Hoành bước ra một bước, tay bấm một đạo pháp quyết kỳ lạ, mặt nở một nụ cười nhợt nhạt, từ trong thất khiếu của y phun ra bảy đóa hoa sen màu vàng nhạt.
Chu Cẩn quát lớn:
- Hỏa Vân Chiến Xa trận, bày trận!
Bên ngoài Nhược Lô Ngục, ba ngàn Hỏa Vân Chiến Xa sẵn sàng đợi lệnh đã lâu lập tức hành động, nhất thời một đóa hỏa vân to mấy trăm mẫu bay lên trời.
Cũng không biết bọn họ dùng thủ đoạn gì, giữa hỏa vân bắn ra một luồng lửa màu vàng, xuyên qua đại môn Nhược Lô Ngục, bay thẳng tới đỉnh đầu Chu Hoành.
Sau đó hóa thành bảy luồng lửa nhỏ hơn. chia ra rót vào trong bảy đóa hoa sen màu vàng nhạt.
Nhận được năng lượng hùng mạnh rót vào, hoa sen màu vàng nhạt lắc lư một hồi, ngoại hình dần trở nên hư ảo, dường như có vẻ không chịu nổi. Chu cẩn tỏ ra hết sức khẩn trương:
- Nhị ca...
Sắc mặt Chu Hoành nghiêm nghị, bên trong thất khiếu bắt đầu có máu tươi chảy ra. Nhưng rốt cục y vẫn chịu được, bảy đóa hoa sen cũng không lắc lư nữa.
Chu Hoành mở mắt ra, chậm rãi đứng lên, bảy đóa hoa sen xếp thành hình Bắc Đẩu Thất Tinh trên đầu y. Chu Hoành chộp ra một trảo, lưới điện màu tím trước mặt kêu ầm một tiếng bị xé toạc ra, điện quang bắn tứ tung, nhưng cũng không thể làm thương tổn y chút nào.
Lúc này Vũ La cất bước tiến tới, trụ năng lượng cuồng bạo đã bắt đầu giao phong chính diện với kim phong. Nếu so với trụ năng lượng kia, kim phong có vẻ hết sức mỏng manh yếu ớt. nhưng mỗi khi sắp sửa chịu đựng không nổi nữa, lại có một đạo phù văn chợt lóe lên rồi biến mất. hóa giải thế công của trụ năng lượng.
Nhưng mỗi một lần như vậy, Vũ La đều quát to một tiếng, lùi lại mấy bước liên tục. Ngay cả Kiều Hổ và Mã Hồng phía sau cũng tỏ ra vất vả vô cùng.
Máu tươi bên trong thất khiếu Chu Hoành chảy ra càng ngày càng nhiều, Huyền Đô Thiên Sách thuật của y chỉ có ba thành hỏa hậu, lại dám mượn dùng lực lượng của Hỏa Vân Chiến Xa trận, cơ hồ khó có thể chịu đựng, thời gian của y còn lại không nhiều.
Chu Hoành ngẫm nghĩ một chút, vung tay điểm lên không một chỉ. Một đóa hoa sen vỡ nát. năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong đó được chỉ của Chu Hoành dẫn dắt. hóa thành một phần trận pháp.
Chỉ của Chu Hoành múa may liên tục, cả bảy đóa hoa sen lần lượt vỡ tan, hóa thành một trận pháp phong ấn rất lớn, lóe lên ánh lửa màu vàng, chậm rãi rót xuống, bao phủ kín trụ năng lượng.
Dường như trụ năng lượng không cam lòng, bắn ra nhiều đạo lôi quang màu trắng to đùng loạn xạ. muốn phá tan phong ấn trận pháp. Nhưng trận pháp nọ vô cùng vừng chắc, tuy rằng hoa sen đã vỡ, nhưng vẫn có thể hấp thu năng lượng từ Hỏa Vân Chiến Xa trận bên ngoài Nhược Lô Ngục, ngăn chặn trụ năng lượng kia.
Vũ La thờ ra một hơi thật dài, kim phong nỗ lực lần cuối, thình lình chui vào trong trụ năng lượng. Ba mươi sáu đạo phù văn màu vàng chợt lóe lên rồi biến mất. bên trong trụ năng lượng vang lên một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc, rốt cục đã hoàn toàn ngăn chặn được thế công cuồng bạo của trụ năng lượng.
Chu Hoành phun ra liên tiếp ba ngụm máu tươi, cố sắng dẫn động trận pháp của minh, phong ấn chặt chẽ trụ năng lượng.
Trụ năng lượng hết sức hùng mạnh hiện tại giống như một con trăn khổng lồ bị cho vào túi, rốt cục dần dần yên tĩnh lại. Nó bị trận pháp trói buộc, chậm rãi co rút lại, hoàn toàn yên lặng.
Trong khoảnh khắc trụ năng lượng bị phong ấn. bên ngoài Nhược Lô Ngục, ba ngàn Hỏa Vân Chiến Xa cũng ngã lăn kềnh, hỏa vân mấy trãm mẫu nháy mắt tan tác. Từng chiếc chiến xa rơi từ trên không xuống giống như sao sa.
Sáu ngàn binh sĩ cũng rơi vào trạng thái mệt mỏi kiệt sức, linh nguyên trong cơ thể tiêu hao không còn.
Trên trụ năng lượng, hào quang màu tím chợt lóe, hóa thành một tinh cầu rất lớn, đường kính ba trượng, không dựa vào ngoại lực, lơ lửng giữa không trung trên cao mười trượng.
Có thể mơ hồ thấy được bên trong trung tâm tinh cầu có một luồng điện quang màu xanh tím lóe lên không ngừng, nhưng đã hoàn toàn trở nên ổn định, những tia điện quang chỉ có thể bắn qua lại bên trong tinh cầu.
Sáu phương hướng Đông Tây Nam Bắc trên dưới tinh cầu, mỗi hướng có một đồ án hình đầu thú vẻ mặt dữ tợn. răng nhọn sắc lạnh, chất phác tự nhiên, khiến cho người ta không rét mà run.
Vũ La chăm chú quan sát tinh cầu, chẳng lẽ đây là lối vào Nhạc Băng Uyên?
- Nhị ca...
Một tiếng thét kinh hãi vang lên, Vũ La nhìn lại, chỉ thấy Chu Hoành đã ngã lăn ra đất, máu tươi từ trong thất khiếu chảy ra như suối, dường như không thể cầm được. Chu cẩn đang ôm chặt y, trên người nàng cũng ướt đẫm máu tươi.
Vũ La vừa định đi qua, nhưng hắn vừa nhấc chân lên lập tức lảo đảo, chỉ thấy trước mắt đầy sao, sau đó ngã cắm đầu xuống đất.
Mã Hồng và Kiều Hổ cũng không khá hơn Vũ La bao nhiêu, nhưng vẫn gắng gượng hợp lực khiêng hắn lên.
Diệp Niệm Am dẫn theo mấy mươi ngục tốt chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mặt cũng chỉ có thể buông tiếng than dài, khoát tay hạ lệnh:
- Đưa bọn họ đi nghỉ ngơi đi.
Hắc Thủy Tiên liếc nhìn tinh cầu đầu thú khổng lồ giữa không trung, lại nhìn sang hai người ngất xỉu, trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt.
Rốt cục lối vào Nhạc Băng Uyên đã trở nên ổn định. Ba ngàn Hỏa Vân Chiến Xa. sáu ngàn binh sĩ Chu gia bên ngoài Nhược Lô Ngục cũng đã roi vào tình trạng kiệt sức. Nếu lối vào Nhạc Băng Uyên còn kéo dài thêm chút nữa, e rằng người Chu gia cũng không chịu nổi.
Lần này quả thật là vạn phần hung hiểm.
Diệp Niệm Am sắp xếp cho Vũ La và Chu Hoành nghi ngơi cùng một chỗ. Lúc này Diệp Niệm Am tỏ ra vô cùng cẩn thận, lão biết rõ phe mình cùng Hắc Thủy Tiên nhất định là địch. Từ trước tới nay Hắc Thủy Tiên vẫn ẩn nhẫn, hiển nhiên chỉ vì Nhạc Băng Uyên.
Hiện tại Nhạc Băng Uyên đã xuất hiện, chỉ sợ Hắc Thủy Tiên sẽ không còn như trước nữa. chắc chắn sẽ tranh đoạt Nhạc Băng Uyên kịch liệt hơn nhiều. Hiện tại nhân thủ của Diệp Niệm Am không đủ dùng, huống chi thủ hạ của lão cũng không có cao thủ gì cả, nếu Hắc Thủy Tiên muốn thừa dịp Vũ La bị thương mà ám toán, quả thật hết sức dễ dàng.
Cho nên Diệp Niệm Am mới xếp cho Vũ La ở chung với Chu Hoành, có người của Chu gia hỗ trợ bảo vệ, Diệp Niệm Am mới đỡ lo.
Bất kể thế nào, lối vào Nhạc Băng Uyên cũng là do người Nhược Lô Ngục phát hiện, Diệp Niệm Am thuận thế triệu tập ngục tốt canh giữ lối vào. Lão lại lo rằng thực lực đám ngục tốt thấp kém, sẽ bị người khác xông bừa vào, cho nên đích thân tọa trấn.
Chu Cẩn lo lắng cho ca ca, trong lúc nhất thời cũng không còn lòng dạ nào nghĩ tới Nhạc Băng Uyên. Huống chi vì phong ấn lối vào, tinh lực của sáu ngàn binh sĩ đã cạn kiệt, Chu gia cần có một thời gian nghi ngơi hồi phục. Chuyện mà hiện tại Diệp Niệm Am phải làm chính là giúp Chu gia tranh thủ thời gian.
Vốn Sở Tam Tuyệt đã tới bên ngoài Nhược Lô Ngục, nhưng nhìn thấy người Chu gia đang phong ấn lối vào, lập tức giảo hoạt tránh sang bên không lộ diện. Quả nhiên tuy rằng người Chu gia phong ấn cửa vào, nhưng đã tiêu hao quá lớn, không còn đủ sức tiến vào thăm dò Nhạc Băng Uyên. Sở Tam Tuyệt âm thầm đắc ý, lập tức ra lệnh cho Hắc Thủy Tiên phải phái người tiến vào Nhạc Băng Uyên trước người Chu gia.
Hắc Thủy Tiên năm lần bảy lượt phái người lén lút chuồn vào, đều bị Diệp Niệm Am ngăn chặn, khiến cho nàng hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Bắt quá nhìn thấy Kiều Hổ và Mã Hồng bên cạnh Diệp Niệm Am, tâm tư Hắc Thủy Tiên lại xoay chuyển liên hồi...
Tình trạng của Vũ La tốt hơn Chu Hoành một ít. sau một ngày uống linh đan điều dưỡng, tinh khí thần đã trở nên tốt hơn nhiều. Bắt quá thương thế của hắn cần phải tiếp tục tĩnh dưỡng, vì lúc trước miễn cưỡng thôi thúc lực lượng khó lòng khống chế trong cơ thể mình, cho nên tạo thành ám thương tạm thời khó có thể phát hiện, về phương diện này, Vũ La cũng giống như Chu Hoành. Chu Hoành hôn mê, Chu Cấn dốc lòng chăm sóc Nhị ca, cả hai người không có cách nào quan tâm tới Vũ La.