Tiểu trợ lý bị ấn ở trước cửa kính, bàn tay đè ép ở trên mặt thủy tinh lạnh lẽo, phía sau lại là thân thể nóng cháy.
Ngoài cửa sổ "Phanh" một tiếng có pháo hoa nổ tung.
Đủ mọi màu sắc, tươi đẹp rực rỡ.
Một đóa, hai đóa, ba đóa, sáng đến mức trong mắt tiểu trợ lý cũng tỏa sáng lấp lánh.
Nam Mô xoay đầu tiểu trợ lí lại, nồng nhiệt hôn lấy.
Hôn xong, hắn cười đến gợi cảm mà trầm thấp: "Em xem, đối diện hình như có người ở trên ban công xem pháo hoa."
Tiểu trợ lý: "...... Em, em không xem."
Nam Mô cắn lỗ tai tiểu trợ lý: "Em nói, hắn có phải đang nhìn chúng ta hay không? Có thể nhìn thấy mặt em, thân thể của anh chăng?"
Tiểu trợ lý: "A a a a a a a a a em nói em không cần xem a, anh người này thật sự quá bẩn, thật là, hoàn toàn chịu không nổi anh!!!"