Hai mươi chín
Buổi tối hai người lại một ít chuyện không thể miêu tả.
Tiểu trợ lý xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, loại chuyện này thật sự là quá kích thích a.
Cô một bên muốn dùng tay ở trong quần áo mình ra sức mà xoa nắn.
Nam Mô rũ mắt nhìn thấy động tác của cô: "Phốc."
Giây tiếp theo tiểu trợ lý nghe được thanh âm lười biếng của Nam Mô, lộ ra vẻ mỏi mệt sau một ngày làm việc.
"Cô chê tôi dơ có phải hay không?"
Tiểu trợ lý cứng đờ: "Không không không không có a."
Nam Mô gật đầu, giữ chặt tay tiểu trợ lý, nhét vào trong miệng cô.
Tiểu trợ lý theo bản năng liếm liếm.
Tiểu trợ lý: "............"
Ngọa tào ( một câu chửi) Nam Mô có phải con trai tương lai của cô hay không mà sao nghe lời quá vậy?
Nam Mô mỉm cười: "Ân, tôi tin."
- Người đăng thế -