Tiên Ngục

Chương 1195: Chen ngang không mất đạo đức (hạ)


Xích một tiếng, mũi kiếm trong nháy mắt nóng chảy, cũng có nhiệt lực kinh người truyền đến, Tô Triệt vội vàng buông tay, thượng phẩm phi kiếm còn chưa có rơi xuống đài sen, cũng đã hóa thành tro bụi.

Một kiện Tiên khí thượng phẩm trong nháy mắt bị hủy diệt!

Bởi vậy có thể thấy được, nếu là một vị Kim Tiên vô ý ngã xuống trong ngọn lửa này, cũng sẽ đồng dạng trong nháy mắt hoá khí.

- Hỏa này thật lợi hại a!

Tô Triệt lập tức lấy ra lọ đỉnh cấp chuyên môn dùng để thu thập linh hỏa, bắt đầu thu hỏa quang...

Lam Linh quay đầu mắng:

- Ngươi đúng là dân đói chạy nạn, thấy cái gì cũng nhặt, đừng dọa chúng ta nữa có được hay không?

Tô Triệt không thèm để ý chút nào, vừa thu thập hỏa diễm, đồng thời lực chú ý xuyên thấu đi ra ngoài, đối với khí lưu màu đỏ sậm bên ngoài cũng sinh ra hứng thú.

Tam đại Tiên Đế liên thủ thúc dục một kiện pháp bảo phi hành, theo lý thuyết, hẳn là trong nháy mắt vượt qua vạn ức dặm không gian mới đúng, giờ phút này lại chậm như rùa bò, hơn nữa bày biện ra một loại xu thế càng ngày càng chậm.

Chiếu theo tốc độ này, lộ trình ngắn ngủi vài trăm ngàn dặm, tựa hồ phải bay mấy chục ngày mới có khả năng đến lối vào của đội ngũ cuối cùng.

Gian nan như thế, chỉ là bởi vì loại khí lưu hồng sắc này tạo thành.

Cái dạng khí lưu gì, có thể tạo thành trình độ cản trở bực này cho ba vị Tiên Đế?

Nhưng bởi vì nhiệt độ của tầng hỏa diễm này quá mức khủng bố, thần thức của Tô Triệt không tiếp xúc được khí lưu bên ngoài, tạm thời mà nói, còn không dám đụng vào chúng nó.

Tạm thời mà thôi!

Một ít hỏa diễm vừa mới thu thập, lập tức đưa vào tầng ba Hỏa Giới. Hỏa Giới Chi Chủ dung nhập loại hỏa diễm này vào người, mấy hơi sau, hô hô hô, há mồm phun ra một hỏa nhân.

Hỏa nhân này, là một phân thân do Hỏa Giới Chi Chủ phân liệt ra, có toàn bộ đặc tính của loại hỏa diễm này.

Oanh!

Trên người của Tô Triệt tùy theo bốc lên hỏa diễm hừng hực, cũng biến thành một hỏa nhân. Toàn thân thiêu đốt lên loại hỏa diễm này, cái này liền ý nghĩa, đối với loại Dị Hỏa này đã có năng lực miễn dịch hoàn toàn. Lúc này cũng không cần sợ nó.


Xích xích xích xích...

Tô Triệt đầu tiên là thử thăm dò, tiếp tục hấp nhiếp hỏa diễm này, lại không có lợi dụng bất luận dụng cụ gì, mà là tay không thu thập.

Quả nhiên, Dị Hỏa có thể trong nháy mắt thiêu hủy thượng phẩm tiên khí, lại không có cấu thành bất cứ thương tổn gì cho Tô Triệt.

Mặt ngoài thoạt nhìn, phen mờ ám này chỉ giống như là trong lúc rảnh rỗi tiến hành du hí. Lại làm cho Phượng Lâm cùng Tông Dịch thấy được chỗ thần kỳ trên người người trẻ tuổi này.

Đổi thành hai người bọn hắn, bằng vào tu vi bản thân, cũng có thể không đếm xỉa loại Dị Hỏa này, lại không thể dễ dàng liền đồng hóa nó như Tô Triệt.

Bọn họ thấy rất rõ ràng, đây không phải luyện hóa, mà là đồng hóa!

Ngoại trừ tu vi quá thấp, trên người của hắn có thể nói là quái dị khắp nơi...

Không hề e ngại hỏa diễm nơi này, thần thức của Tô Triệt có thể tiếp xúc đến khí lưu màu đỏ sậm bên ngoài. Chỉ là, trong một đoạn thời gian kế tiếp, mặc cho Tô Triệt nghĩ hết biện pháp, cố gắng như thế nào cũng không thể thu khí lưu đó vào tay.

- Tu vi quá thấp, gặm không động nó!

Trong lòng Tô Triệt cũng biết, không có nguyên nhân đặc thù gì, chỉ là lực lượng mình quá yếu, căn bản kéo không động nó.

Giống như là một đứa bé, xé nát một tấm giấy mỏng không có vấn đề gì, nhưng muốn xé nát một tấm sắt lá, kia là si tâm vọng tưởng.

Bùm!

Không nghĩ đến giờ phút nầy, mặc dù Lam Linh không có lên tiếng, ngược lại biểu hiện ra linh quang khéo hiểu lòng người, tiện tay thu lấy một đoàn khí lưu màu đỏ sậm, phong bếở trong một tầng khí màng, đưa đến trước mặt Tô Triệt.

Tô Triệt chỉ nhìn nàng cười cười, đã từng ngủ trên một giường, không cần nói lời khách sáo.

Hắn liền thu đoàn khí lưu màu đỏ sậm này vào trong Tiên Ngục. Lúc này Tô Triệt mới cảm giác được, một đoàn khí lưu nho nhỏ, chỉ lớn bằng quả dưa hấu, nhưng lại có sức nặng khủng bố như núi lớn vạn trượng.

Một chút cũng không khoa trương, quả thật nặng như núi, phân lượng cực kỳ kinh người.

- Trách không được kéo bất động nó.


Tô Triệt thu nó vào Tiên Ngục, trực tiếp đưa đến chỗ Tạo Hóa Thần Thụ, trong nội tâm hỏi:

- Có hữu dụng không?

- Khẳng định hữu dụng!

Tạo Hóa Thần Thụ truyền đến tâm linh nói:

- Bất luận một loại năng lượng cao cấp nào, với ta mà nói đều là một lần dẫn dắt.

Thẳng đến lúc này, đài sen chở lấy bốn người gần kề phi hành một phần mười lộ trình, vượt qua hơn ba nghìn đài sen mà thôi. Hơn nữa, Tô Triệt có thể rõ ràng đoán được, tốc độ đi tới càng ngày càng chậm, ý nghĩa ba người Phượng Lâm gặp phải lực cản càng lúc càng lớn.

Nhưng ở trong mắt Tô Triệt, khí lưu đỏ sậm bên ngoài cũng không có thay đổi quá lớn, nhan sắc không có biến thành đậm đặc, thể tích không có lớn, còn là khí lưu dài hẹp trong hư không, vừa đủ ngăn cản bốn người mình mà thôi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Không hề nghi ngờ, muốn né đoàn khí lưu này, chơi trốn tìm với nó, sẽ là một loại tiểu thông minh cực kỳ ngu xuẩn, chắc chắn sẽ thừa nhận hậu quả càng thêm nghiêm trọng. Ba người Phượng Lâm chỉ cho nó thẳng tắp đi tới, trong chuyện này chắc chắn có nguyên nhân.

Tốc độ càng ngày càng chậm, cũng may một mực không có ngừng lại, thủy chung là tiến về phía trước. Sức chịu đựng của Phượng Lâm, Tông Dịch và Lam Linh như vô hạn, tu vi Tiên Đế không phải dễ dàng hao tổn như vậy.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Lộ trình ngắn ngủi, đường dài bôn ba, lợi dụng trong khoảng thời gian này, Tạo Hóa Thần Thụ nhằm vào khí lưu đỏ sậm cuối cùng nghiên cứu ra một chút đặc điểm.

- Cho ta thêm một ít, càng nhiều càng tốt!

Tô Triệt tiến đến bên tai Lam Linh, thấp giọng nói với nàng.

- Ngươi không có tiền đồ, rốt cuộc có biết đủ hay không?

Giọng điệu Lam Linh chanh chua, cực kỳ giống như con gái đã xuất giá, nguyên hình lộ ra tiểu tâm của đàn bà.

- Cho ngươi lấy, ngươi lấy đi, không nên nói nhảm nhiều như vậy.

Giọng điệu Tô Triệt cường ngạnh nói:

- Nói không chừng, ta có thể trợ giúp các ngươi giảm bớt áp lực đó.

Lam Linh cũng chỉ là thích đấu võ mồm cùng hắn mà thôi, cảm thấy như vậy rất thú vị, trên hành động lại không có chút kéo dài nào, ba ba ba ba, động tác liên tiếp, từng đoàn từng đoàn khí lưu đỏ sậm ngã xuống bên chân Tô Triệt.

Hơn nữa, nàng biết rõ loại khí lưu này rất nặng, để cho Tô Triệt tiện thu, mới có thể làm thành từng khối nhỏ như vậy. Lại nói tiếp, còn là rất tri kỷ.

Đại lượng khí lưu đỏ sậm chuyển giao đến chỗ Tạo Hóa Thần Thụ, cũng không lâu lắm, phía trên một chạc cây ký kết ra một tiểu đông tây nặng trịch.

Lúc này, Tạo Hóa Thần Thụ không có ký kết ra quả thực, mà là trên chạc cây dài ra một nhánh cây hình thù kỳ lạ.

Nó ước chừng dài hơn hai xích, hình mũi nhọn, lá giống như cánh tay, nhìn cực kỳ sắc bén, tầng ngoài xoay quanh đường vân hình thái đinh ốc hoàn mỹ, giống như sừng nhọn của thánh thú.