Tiên Nghịch

Chương 969: Điểu tán

- Năm đó Phù Tộc ta mạo phạm Chưởng Tôn, không thể không trốn vào trong Phong Giới nơi mà Chưởng Tôn không thể khống chế, vốn định ở trong đó tránh né sự phân tranh, chỉ một lòng muốn sinh tồn, rời xa cái chết.
 
Cuộc chiến với Tiên Giới ngươi cũng là vì Tiên Giới ngươi chú ý tới bổn nguyên lực của Phù Tộc ta, Phù Tộc ta chẳng lẽ phải tuân theo! Một cuộc đại chiến kia giằng co trong bao lâu, Tiên Giới ngươi đã giở ra hết thủ đoạn, mà ngươi càng vì muốn cướp đoạt Thánh Bình chí bảo của tộc ta mà đã giết vô số cao thủ của Phù Tộc ta!
 
Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi, hai giới giao chiến, thương vong là việc không thể tránh được, nhưng ngươi thân là Tiên Đế, thân là người mạnh nhất trong Tứ Đại Tiên Giới, tại sao lại gạt ta, một nữ tử tâm hồn yếu đuối!
 
Ngươi đã nói, ta sẽ được làm Phù Phi, Thu Dao ta vì ngươi mà phản bội lại tộc của ta, cam tâm trở thành phi tử của ngươi, thầm nghĩ có thể đổi lấy một chỗ sinh sống cho Phù Tộc ta bên trong Phong Giới.
 
Ngươi đã nói là thích ánh mắt của ta, vì ngươi, Thái Sơ Lực được ngưng tụ qua vô số đời tộc nhân từ xưa đến nay, lại ẩn chứa một sức mạnh vô cùng sơ khai, truyền thừa qua các đời thánh tổ của Phù Tộc ta, mỗi một đời thánh tổ đều phải biến sức mạnh này thành hai mắt, ta cũng móc xuống, cam tâm tình nguyện tặng cho ngươi!
 
Ngươi chắc vẫn còn nhớ cảnh tượng hai mắt ta dính đầy máu tươi, máu trong hốc mắt ồ ạt chảy ra. Ngươi đã bắt ta làm rất nhiều việc, mỗi một lần, ta đều hết sức đi làm, thậm chí ngươi phong ấn ta ở nơi này, nhốt ta vào trong Táng Tiên Trì hồn phách ngợp trời này, cũng là ta cam tâm tình nguyện.
 
Ở bên cạnh ngươi, ta không phải là thánh tổ, mà chỉ là phi tử của ngươi, ta yêu ngươi… … Vẻ tươi cười trên mặt nữ tử càng thêm thê thảm, máu đen không ngừng chảy xuống, như thể là nước mắt.
 
Chỉ có điều nước mắt này quá mức thê lương, máu chảy ròng ròng, trong đầu nữ tử hiện lên những cảnh tượng ngày xưa.
 
- Vì sao! Vì sao ta đã làm tất cả, mà ngươi vẫn gạt ta, ngươi đồng ý với ta sẽ cho Phù Tộc ta một giới, ngươi đồng ý với ta sẽ giúp cho hậu nhân Phù Tộc ta mãi mãi sinh tồn, ngươi còn nói sẽ có một ngày mang theo Phù Tộc ta một lần nữa quay trở lại bên ngoài Phong Giới!
 
Hết thảy những chuyện này đều là lời ngươi nói năm đó, Thu Dao ta rất ngốc, không ngờ lại tin lời của ngươi, ở trong Táng Tiên Trì này vĩnh viễn để cho ngươi đè ép hồn phách, rõ ràng đã phát hiện ra đây là một loại phong ấn trá hình, nhưng lại vẫn tin tưởng ngươi.
 
Nếu hôm nay ta không được lại gần tộc nhân, không tiếc hết thảy giá phải trả để gặp tộc nhân, ta sẽ vĩnh viễn không thể biết hóa ra, Phù Tộc ta hoàn toàn không có một giới nào, hóa ta Phù Tộc ta sau khi ta bị phong ấn, đã trở thành nô lệ của Tiên Giới ngươi!
 
Ta lại càng hận ngươi hơn, Thanh Lâm, chẳng lẽ ngươi không có tính người, chẳng lẽ ngươi không hề có một chút tình cảm, chẳng lẽ ngươi là sắt đá! Nô ấn tầm thường hoàn toàn không thể phong ấn được vĩnh viễn tất cả các thế hệ của Phù Tộc ta. Rõ ràng là chỉ từ Thái Sơ Lực mà ta đưa cho ngươi mới luyện hóa ra loại dấu ấn có thể phong ấn được Phù Tộc ta!
 
Ngươi lấy được hai mắt của ta, chiếm được một tia Thái Sơ, lại đem Thái Sơ Lực này dung nhập vào trong vô số nô ấn, khiến cho những người trong Phù Tộc ta trong Tứ Đại Tiên Giới đều trở thành những nô lệ không bằng con kiến! Rất nhiều thế hệ đã quỳ gối trước tiên nhân các ngươi.
 
Máu đen trong mắt nữ tử chảy ra càng nhiều, dường như bất tận. Những mong đợi và đau khổ nàng đã chịu đựng vô số năm lúc này sau khi sụp đổ hóa thành một cơn oán hận cuồn cuộn.
 
- Thanh Lâm, phân thân ngươi ở đây, nếu ngươi con chưa chết, ngươi có dám hiện thân để gặp ta không!
 
Thanh âm thê lương của nữ tử vang lên, thân thể của nàng chậm rãi bị kéo vào trong cơn lốc xoáy Táng Tiên.
 
Khi thân thể của nàng sắp sửa hoàn toàn chìm vào trong cơn lốc xoáy Táng Tiên, nữ tử ngẩng mạnh đầu, ký hiệu phía trên mi tâm điên cuồng lóe ra, lập tức từ trên mi tâm bay ra. Thậm chí ở chỗ của Vương Lâm còn có thể nhìn thấy rõ ràng từng tia máu cùng với ký hiệu lẫn vào nhau, trong khoảnh khắc tách rời ra, hắn có thể tưởng tượng được sự đau đớn này.

 
Chỉ có điều sự đau đớn này đối với nữ tử mà nói, còn thua xa với những đau đớn trong lòng. Nàng nâng tay phải lên, cầm lấy ký hiệu trên mi tâm, không hề để ý tới đau đớn, hung hăng đưa tay đem ký hiệu vừa mới lấy xuống từ trên mi tâm này ném về phía trước.
 
Tháp Sơn vẫn ở cách đó không xa, cảnh tượng trước mắt khiến hắn có chút hiểu ra, nhưng hai mắt vẫn còn lộ ra vẻ mê man. Ký hiệu mà nữ tử kia hung hăng ném ra, với tốc độ như một tia chớp, trực tiếp bay đến in lên mi tâm của Tháp Sơn, trong sự đau đớn, dung nhập vào sâu bên trong.
 
Sau khi ném ký hiệu ra, nữ tử này trở nên cực kỳ suy yếu, dần dần chìm vào trong cơn lốc xoáy Táng Tiên, thanh khí lưu chuyển trong hai mắt nhìn về phía Vương Lâm, lẩm bẩm nói:
 
- Ngươi đã giúp Phù Tộc của ta… là người có ân với Phù Tộc ta, Thu Dao ta sẽ không bao giờ quên… … Trên mặt nàng lại lộ ra vẻ cười thảm, nâng hai tay lên hướng vào hai mắt mình hung hăng đâm một cái, thân mình run rẩy kịch liệt, hai luồng thanh quang bên trong thay thế cho hai mắt bị nàng rút ra, ném về phía Vương Lâm. Hai đạo thanh quang này lập tức hóa thành một đạo, lao thẳng đến Vương Lâm.
 
- Phù Tộc ta ngoài ký hiệu bổn mệnh là thứ danh chấn thiên hạ, còn có Khô Phù Thuật, đây chính là phương pháp chế tác ra Khô Phù. Ngươi đã chiếu cố đến Phù Tộc ta, có thể khiến cho tộc ta còn có hậu nhân, ta cho ngươi sức mạnh của ký hiệu.
 
Vương Lâm tiếp nhận đạo thanh quang, bên tai ngay lập tức truyền đến thần niệm của nữ tử kia.
 
Nhìn thoáng qua phân thân lạnh như băng của Thanh Lâm, thân thể nữ tử kia toàn bộ chìm vào bên trong cơn lốc xoáy Táng Tiên. Trong khoảnh khắc này, bốn phía hoàn toàn im lặng, ngay cả vô số hồn phách bên trong cơn lốc xoáy kia cũng ngay khi nữ nử kia chìm hẳn xuống toàn bộ đồng thời dung nhập vào trong cơn lốc xoáy.
 
Chỉ còn những tiếng gào khóc từ trong cơn lốc xoáy truyền ra, chậm rãi vang vọng, cơn lốc xoáy kia cũng dần chìm xuống, sắp sửa tiêu tan trong hố sâu rất lớn trên mặt đất.
 
Cầm đạo thanh quang, với sự thông minh của Vương Lâm hiển nhiên biết được ý nghĩa của thứ mà Thu Dao tặng cho. Theo như lời nói thì cái gọi là Khô Phù Thuật này cần phải có sức mạnh của Phù Tộc, lấy thuật này tạo thành một xiềng xích vô hình khóa chặt Vương Lâm với Phù Tộc.
 
- Bà ta tin tưởng như vậy, có thể thấy Khô Phù này tuyệt không tầm thường!
 
Vương Lâm ánh mắt lóe lên, trong đầu nhớ lại khi ở La Thiên Tinh Vực giao chiến với người của Diêu gia đã nhìn thấy lá bùa màu vàng có thể phong ấn nguyên lực.
 
- Chẳng lẽ… Hai mắt Vương Lâm sững lại.
 
Đúng lúc này đột nhiên cơn lốc xoáy Táng Tiên vốn đã trở nên yên lặng bất chợt lại xuất hiện kinh biến. Chỉ thấy ở trung tâm của cơn lốc xoáy đang chìm xuống kia, thân ảnh Thu Dao bỗng nhiên hiện lên, theo một tiếng kêu oán hận, lập tức từ trong cơn lốc xoáy truyền ra tiếng động rầm rầm long trời lở đất.
 
- Thanh Lâm, cho dù ta chết, cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
 
Ngay khi thanh âm này vang lên, trong Táng Tiên Trì lập tức mạnh mẽ xuất hiện rất nhiều hồn phách. Những hồn phách này tràn ngập, cũng không lao ra mà là không ngừng sụp đổ. Theo một đám hồn phách này sụp đổ, lập tức Táng Tiên Trì kia cũng run rẩy theo.
 
- Ngươi lấy những hồn phách này để đè ép ta, chắc ngươi cũng biết trong vô số năm qua, ta và Táng Tiên Trì này đã hợp thành một thể, bọn họ không cho ta rời khỏi, ngươi cũng không để ta rời khỏi, vậy thì chúng ta đồng quy vu tận!

 
Lời nói đầy oán hận của Thu Dao vang vọng, toàn bộ Táng Tiên Trì ầm ầm sụp đổ, vô số hồn phách bị xé nát, vỡ ra, hoàn toàn tan rã, hóa thành những tia có sức mạnh hủy diệt, dung nhập vào trong cơn lốc xoáy. Gần như trong nháy mắt, cơn lốc xoáy bị sức mạnh này không ngừng dung nhập vào, sinh ra biến hóa kinh người, không ngờ từ dưới hố sâu bay lên, hóa thành một cơn gió xoáy rất lớn bay thẳng lên bầu trời. Trong cơn gió xoáy này ẩn chứa một sức mạnh có thể phá nát hết thảy sinh linh. Sắc mặt Hư Không Tử đại biến, kéo thôn nữ xinh đẹp và Côn Hư Thánh Nữ hư hư thực thực kia lập tức hướng ra xa bỏ chạy.
 
Đám người Thiên Vận Tử cũng vậy, trong thời gian ngắn mọi người giống như là chim bay tứ tán.
 
Cơn gió xoáy kia gào thét, quét ngang ra, ngay lập tức khiến cho bốn phía trời đất trong tiếng nổ ầm ầm sụp đổ trong phạm vi lớn. Sự sụp đổ này không chỉ có hư không mà còn có bốn phía bên cạnh động phủ vốn bị Tán Ma phong ấn.
 
Cơn gió xoáy trong khoảnh khắc liền lao ra, trong tiếng cười dữ dội tràn đầy oán hận kia, từ sâu bên trong cơn gió xoáy dần dần hiện lên một vật.
 
Vật này là một cái ao màu đen rộng mười trượng, bên trong tràn ngập máu đen, tản mát ra từng đạo khí âm trầm. Nhưng quỷ dị chính là những đạo khí âm trầm này, không ngờ lại là tiên khí!
 
- Táng Tiên Trì!
 
Xung quanh cái ao màu đen này, có khắc vô số những mãnh thú dữ tợn, còn có rất nhiều những mặt người thống khổ vặn vẹo bị khắc ở phía trên. Ngay khi vật này xuất hiện, một luồng khí tức đáng sợ điên cuồng truyền ra, bên trong tiên linh thiên cảnh bên ngoài tiên phủ trong nháy mắt phong vân cuồn cuộn, thiên địa thất sắc, từng trận tiếng sấm ầm ầm vang vọng khắp vùng đất Yêu Linh.
 
Thậm chí trong Tinh Không bên ngoài vùng đất Yêu Linh lúc này cũng xuất hiện những biến hóa long trời lở đất. Cơn lốc xoáy Đông Hải kia cấp tốc xoay tròn, dẫn dắt hết thảy thiên địa nguyên lực, không ngờ khiến cho cơn lốc xoáy Đông Hải không ngừng khuếch đại, hướng về bốn phía điên cuồng tăng trưởng, những tu sĩ đi ngang qua nơi này có một số trực tiếp bị cuốn vào trong, thân thể ầm ầm tan vỡ, ngay cả nguyên thần cũng không thể trốn thoát, chết ngay tại chỗ.
 
Biến cố đáng sợ này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người!
 
Giờ phút này, bên trong động phủ của Tiên Đế, khi mọi người còn chưa kịp thấy rõ, lập tức trên Táng Tiên Trì kia liền rắc một tiếng xuất hiện một vết nứt.
 
Ngay sau đó, trong một loạt những tiếng động rắc rắc, vết rạn nứt xuất hiện ngày càng nhiều, chỉ trong chốc lát, Táng Tiên Trì danh chấn Tiên Giới này ầm một tiếng sụp đổ. Hết thảy hồn phách trong Táng Tiên Trì toàn bộ bị xé nát, lại hình thành một sức tấn công khó có thể tưởng tượng được, hướng về bốn phía điên cuồng khuếch tán.
 
Phân thân Thanh Lâm không né tránh, mà ngay khi Táng Tiên Trì sụp đổ tấn công tới, nhắm hai mắt lại, hóa thành một dải tinh điểm, tiêu tan bên trong động phủ.
 
Cùng với lực tấn công kia, toàn bộ nơi đây bị bao phủ vào trong những tiếng động kinh thiên đinh tai nhức óc. Lực tấn công này quá mức kinh người, quét ngang ra. Phong ấn của Tán Ma ở bốn phía sụp đổ, lộ ra diện mạo thật của Tiên Phủ. Dưới lực tấn công này, mọi người bao gồm cả Vương Lâm toàn bộ đều bị đánh trúng, thân thể dường như bị một luồng đại lực mạnh mẽ thúc đẩy, hướng về bốn phương tám hướng trong tiếng ầm vang bị đẩy ra vô tận.
 
Bên trong Tiên Phủ này, mọi người bị lực tấn công do Táng Tiên Trì sụp đổ hóa thành đánh tan!
 
Cho dù là Hư Không Tử cũng dưới lực tấn công này sắc mặt lập tức tái nhợt, bị thương, không thể để tâm đến thôn nữ xinh đẹp và nữ tử áo hồng kia, thân thể bị tấn công mạnh mẽ, va vào cấm chế ở một chỗ phía trước trong Tiên Phủ. Ánh sáng cấm chế lóe lên, thân ảnh hắn biến mất.
 
Về phần thôn nữ xinh đẹp và phấn y nữ tử kia cũng đều tự tản ra, lần lượt đụng phải cấm chế, đều biến mất vô ảnh.
 
Thiên Vận Tử trong lúc không ngừng lui ra phía sau, hai mắt lộ ra vẻ kỳ dị, dưới chân bước theo một bộ pháp cổ quái, xông lên một cái, biến mất bên trong cấm chế bên ngoài một tòa lầu các ở phía xa.
 
Mọi người gần như toàn bộ đều trong lúc lui lại biến mất.
 
Vương Lâm và Tư Đồ Nam cũng dưới lực tấn công này bị bức tản ra. Tư Đồ Nam trong tiếng rống giận thân ảnh nhoáng lên một cái. Từ bên trong lực tấn công kia truyền ra một luồng đại lực, hắn hoàn toàn không thể chống cự, phun ra một ngụm máu tươi, lui ra phía sau, ở một chỗ trên không trung bên trong cấm chế biến mất.
 
Thân hình Vương Lâm cũng nhoáng lên một cái, dưới lực tấn công kia xương cốt toàn thân như vỡ vụn, từng cơn đau nhức truyền đến, phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào một khóm hoa trên mặt đất, như thể đã chạm vào cấm chế, trong ánh hào quang lóe ra, thân ảnh từ từ tiêu tan.