Tiên Nghịch

Chương 943: Sâu bên trong Tiên phủ

Lúc này, ba người Trần Đạo Tam Tử cũng mở hai mắt ra. Trong lúc hô hấp, tiên khí bên ngoài thân thể chậm rãi được hút vào trong miệng mũi. Nhất Trần Tử đứng dậy, ôm quyền hướng về phía Vương Lâm nói:
 
- Vương đạo hữu, việc này không ổn! Lão phu dù đối với cấm chế cũng không hiểu biết nhiều lắm nhưng có thể nhìn ra sự bình tĩnh nơi này vốn ẩn chứa sát khí. Nếu là cưỡng ép phá giải thì còn cần tất cả mọi người cùng ra tay thì mới có vài phần nắm chắc.
 
- Không sao!
 
Vương Lâm vung tay lên, cắt ngang lời của Nhất Trần Tử. Mệnh lện của hắn đối với ngân y nữ tử chính là sứ mệnh. Lúc này nàng không chút do dự, thân thể mềm mại nhoáng lên, trực tiếp đi vào trong phạm vi trăm bước.
 
Khoảnh khắc khi chân phải của nàng hạ xuống, trong mắt Vương Lâm bỗng tuôn ra tinh quang, gần như nhìn không chuyển mắt. Ngân y nữ tử vẫn không dừng lại, một bước hạ xuống lại bước ra thêm chín bước liên tiếp.
 
Khoảnh khắc khi bước ra bước thứ mười, đột nhiên trong phạm vi trăm bước liền có sóng gợn trống rỗng xuất hiện, hướng về bốn phía. Màn sương mù nhàn nhạt nhanh chóng tràn về phía ngân y nữ tử ngưng tụ lại.
 
Ngoài ra, dưới con mắt của tất cả mọi người, phạm vi trăm bước phía trước trở nên vặn vẹo, phảng phất như có một cỗ lực lượng xé rách ra.
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe ra quang mang, trong tâm thần không ngừng tính toán thôi diễn, không dừng lại mà tiếp tục bình tĩnh nói:
 
- Lấy thần thông công kích kiền vị bên trái, lui lại mà quay về!
 
Ngân y nữ tử không chút suy nghĩ, tay phải đột nhiên lóe ra hào quang, hóa thành một đạo ấn ký đánh về phía bên trái. Ầm một tiếng, lập tức phạm vi trăm trượng phảng phất như bị cuồng phong gào rít xông qua, sương mù lập tức tiêu tan, ngay cả sóng gợn kia cũng dần dần biến mất.
 
Ngân y nữ tử thong thả lui về, thoát khỏi phạm vi trăm bước kia.
 
Cảnh tượng này khiến Phù Phong Tử sợ run lên, hai mắt lập tức bắn ra tinh quang.
 
Không chỉ có hắn, ngay cả Trần Đạo Tam Tử cũng ngơ ngác, ánh mắt nhìn Vương Lâm cũng trở nên cổ quái.
 
Không chờ bọn hắn kịp có nhiều tâm tư, Vương Lâm đã bước ra một bước. Khi chân phải vừa hạ xuống liền nhảy lên, hạ thân xuống đúng vị trí bước chân thứ mười của ngân y nữ tử trước đó.
 
- Quả nhiên như ta tính toán! Cấm chế trong phạm vi trăm bước chân khác hẳn với bên ngoài! Nơi đây, tới gần con sông, cấm chế tuy biến hóa vô số nhưng cuối cùng cũng chỉ hình thành hai loại hình thái. Một là bùn đất, hai chính là thủy khí.
 
Quang mang trong mắt hắn hiện lên vẻ đang thôi diễn. Từng đạo cấm chế lóe qua trong mắt hắn. Không ngừng tính toán, lập tức cấm chế trong phạm vi trăm bước chân nhất nhất hình thành hư ảnh xuất hiện trong đầu hắn.
 
Cấm chế thuật của Vương Lâm là do năm đó tự học được ở Cổ Thần chi địa, lại có hơn một ngàn năm tu đạo không ngừng hoàn thiện, cuối cùng ở La Thiên Tinh Vực kế thừa Phá Diệt Cấm mà đại thành!
 
Cấm chế trước mắt này tuy mạnh nhưng Vương Lâm cũng không phải như ngày trước. Sự trưởng thành về mặt cấm chế tuy không thể so với tu vi nhưng hiển hiên cũng cực kỳ mạnh. Nhất là Vương Lâm biết rằng thiên tư tu đạo của mình không đủ nhưng đối với cấm chế lại có lĩnh ngộ lực kinh người!
 
Điểm này, năm đó ở Cổ Thần chi địa, Vương Lâm đã phát hiện ra.
 
Từ ngày tu đạo đến này, Vương Lâm đã thấu đạt hết thảy. Tu đạo thì cần thiên tư, là trình độ mẫn cảm đối với linh khí. Càng mẫn cảm thì thiên tư càng cao!

 
Nhưng đối với cấm chế thì sự mẫn cảm với linh khí không có quan hệ. Đây chủ yếu là do năng lực tính toán thôi diễn. Điểm này là do tâm trí quyết định!
 
Đối với tâm trí, chẳng những Vương Lâm không khuyết thiếu mà còn là nhất đẳng siêu nhân! Nếu không cũng không đến độ chỉ trong hơn một ngàn năm mà tu đạo đã đạt tới như bây giờ!
 
Hắn đứng ở bước thứ mười, nhìn về phía trước, quang mang trong mắt hình thành một hồi phong bạo, không ngừng lóe lên. Hết thảy cấm chế trước mắt hắn lập tức dần dần hiện rõ.
 
Nguyên bản phạm vi trăm bước chân bình tĩnh này, dưới con mắt của Vương Lâm nhìn ra có tới ba vạn chính ngàn bảy trăm mười bốn cấm chế! Những cấm chế này không độc lập với nhau mà toàn bộ đều liên tiếp cùng một chỗ, dường như hình thành chỉnh thể, dẫn dắt phát động đồng thời!
 
Nếu là chưa học được Phá Diệt Cấm thì lúc này Vương Lâm sẽ cực kỳ đau đầu, tuyệt không dám dễ dàng bước vào nửa bước mà là khoanh chân ngồi bên ngoài suy tính, tiêu hao đại lượng thời gian đem cả hơn ba vạn cấm chế này hoàn toàn thôi diễn rồi mới tiến hành phá giải!
 
Nhưng hiện tại, cấm chế thuật của Vương Lâm đã đại thành, lại được truyền thừa Phá Diệt Cấm. Ở La Thiên nắm giữa Tâm Cấm Thuật chính là tối đỉnh phong trong Phá Diệt Cấm. Hết thảy vạn vật đều chính đều là nơi thiên địa cấm chế! Trong lòng đã bao hàm Càn Khôn, tâm động, cấm diễn vô tận!
 
Trong khi thôi diễn, Vương Lâm lại nhấc chân bước tới, liên tiếp bước ra mười bước đi về phía trước!
 
Trong tiếng ầm ầm, cấm chế trong phạm vi trăm bước này lập tức bị kích động. Phảng phất như mặt hồ phẳng lặng bị một cục đá ném vào, nhấc lên sóng gợn, đồng thời bộc phát ra một cỗ thiên địa uy lực khiến cho Phù Phong Tử cũng phải động dung!
 
- Tiên cấm thuật quả nhiên xảo diệu! Chính là không biết Tiên phủ của Thiên Vận Tử và Lăng Thiên Hầu thì phá giải như thế nào!
 
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, bước chân chưa dừng lại, thong dong bước về phía trước.
 
Trong phạm vi trăm bước lập tức nỗi lên phong sa, phảng phất như hóa thành một mảnh sa mạc, liên miên không dứt. Phong sa di thạch nổi lên bốn phía, hình thành một cỗ trần bạo. Âm thanh gào rít này như tiếng rống giận, trần bạo màu đen này hình thành một cơn gió lốc, ập thẳng về phía Vương Lâm.
 
Cảnh tượng này người ngoài nhìn không được nhưng đám người Phù Phong Tử dù sao cũng đều là tu sĩ đại thần thông. Dù mắt thường không nhìn thấy nhưng thông qua thần thức lập tức cảm nhận được trong phạm vi trăm bước kia đang diễn ra sự tấn công đáng sợ và biến cố kinh người!
 
Thần sắc của Vương Lâm không có chút biến hóa nào, khoảnh khắc khi lốc xoáy trần bạo màu đen kia ập đến, hắn nâng tay phải lên bấm quyết, lập tức có một đạo cấm chế liền lập tức biến ảo ra. Dưới thủ ấn cấm chế này, cơn lốc màu đen lập tức sụp đổ ầm ầm. Chẳng qua lốc xoáy này dưới con mắt Vương Lâm thật sự quá lớn, phủ khắp đất trời.
 
Mặc dù sụp đổ nhưng không đủ để ảnh hưởng đến tác động của lốc xoáy. Nhưng điểm sụp đổ cũng là ở mặt đất phía trước mặt Vương Lâm!
 
Do đó, theo nó không ngừng sụp đổ, thân mình của Vương Lâm trực tiếp xuyên qua trần bạo này.
 
Một cấm chế đơn giản này chính là do Vương Lâm đạt được qua vô số lần thôi diễn tính toán. Trong đó thời gian, phương bị, địa điểm cùng với uy lực của cấm chế, nếu là có chút nào sai lạc thì khi xuyên qua trần bạo này lập tức tan nát!
 
Nhìn thì đơn giản nhưng thực tế cũng không phải là điều mà người thường có thể làm được.
 
Hai mắt Phù Phong Tử tuôn ra tinh quang, nhìn chằm chằm Vương Lâm, hít một hơi thật sâu, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn không thể tin được rằng người mà hắn cho rằng không nhiều lắm tạo nghệ về phương diện cấm chế, Vương Lâm, lại có được trình độ đến bậc này!
 
- Hắn không phải làm ra vẻ thong dong mà thực sự là thong dong vì hết thảy biến hóa của cấm chế này sợ là đã bị hắn thôi diễn ra hết! Hắn không phải là chuẩn bị cưỡng ép phá giải mà là lấy cấm phá cấm!

 
Trần Đạo Tam Tử cũng phải hít một hơi thật sâu, ba người nhìn nhau, đối với Vương Lâm lại là sự kính sợ!
 
Xuyên qua trần bạo, tốc độ dưới chân Vương Lâm đột nhiên bạo tăng, nhoáng cái không ngờ đã đi được chín mươi bước, khoảng cách tới cây cầu đá chỉ còn có mười bước chân nữa!
 
Nháy mắt lúc này, trần bạo tiêu tan nhưng lập tức tràn ngập thủy khí. Âm thanh sóng cuộn đột nhiên dâng lên. Trong mắt Vương Lâm, phạm vi trăm bước này đột nhiên đã trở thành biển rộng mênh mông, sóng dữ gào rít, hình thành một cơn sóng cực lớn ầm ầm ập về phía hắn.
 
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên. Hắn chính là đã chờ đợi đến thời khắc này! Khoảnh khắc sóng dữ ập đến, tay phải Vương Lâm vỗ lên túi trữ vật, lập tức trong tay xuất hiện một vật!
 
Vật này chính là Tâm Cấm la bàn mà bất cứ truyền nhân nào của Phá Diệt Cấm cũng cần phải có!
 
Cầm la bàn trong tay, thân hình Vương Lâm cao ngất, quần áo hắn ở bên trong cơn sóng dữ này không ngừng bay múa, một mái tóc dài lại tung bay phía sau, thoạt nhìn giống như một Tiên nhân! Tay trái hắn đặt lên la bàn, lập tức từ trên đó truyền ra âm thanh răng rắc, la bàn liền bắt đầu xoay tròn!
 
Tay trái Vương Lâm gần như hóa thành hư ảnh, không ngừng chuyển động. Dưới con sóng dữ, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, dưới chân vẫn chưa dừng lại mà hướng về bên trái bước ra, trực tiếp vượt xa quá một trượng. Nhìn như hắn đã chui đầu vào bên trong cơn sóng dữ đang ập tới!
 
Nhưng khoảng khắc tới gần cơn sóng này, ánh mắt Vương Lâm bắn ra hàn quang, vung la bàn trong tay về phía trước, hai tay bấm quyết. Lập tức có rất nhiều cấm chế biến ảo ra.
 
- Phá!
 
Theo một tiếng hét lớn của Vương Lâm, la bàn đang bay ra đột nhiên lóe lên hắc mang, vờn quanh cấm chế, hình thành một cỗ công kích ầm ầm, nhanh chóng hướng về bốn phía đẩy ra.
 
Trong phút chốc, sóng dữ sụp đổ, như một họa quyển sóng cuộn được cuộn lại ở trước người Vương Lâm bị xé rách từng tấc một, biến mất sạch sẽ!
 
Ngay tại khoảnh khắc sóng dữ biến mất, một tiếng rít gào từ bên trong Tiên phủ đột nhiên truyền ra, hình thành một cỗ âm lãng vang vọng khắp Tiên phủ!
 
- Quả nhiên có người thao khống cấm chế này!
 
Hai mắt Vương Lâm đột nhiên bắn ra hàn quang. Trước đó khi lần đầu tiên hắn nhìn đến cấm chế này liền có cảm giác không quá thích hợp. Những cấm chế bên ngoài hắn xem qua đều thuộc loại tử cấm, không có người thao khống, biến hóa hoàn toàn dựa theo sự tồn tại vốn có của cấm chế mà động.
 
Nhưng cấm chế trong phạm vi trăm bước này lại khác hẳn, mơ hồ bên trong có biến hóa, như là dấu hiệu của có người khống chế. Để nghiệm chứng, Vương Lâm mới khiến cho ngân y nữ thi đi trước mười bước. Với sự biến hóa của cấm chế, Vương Lâm gần như xác định rằng sự suy đoán của mình đã không sai!
 
Lúc này đây hắn không cần phải nghĩ ngợi, cầm la bàn trong tay xông về phía trước, trực tiếp đạp chân lên cầu đá. Nhìn bên trong Tiên phủ phía trước, thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh, thong thả đi tới!
 
Động phủ của Tiên nhân cũng không đơn giản như thế, điểm này Vương Lâm tự nhiên hiểu được!
 
- Chỉ là không biết bên trong động phủ của Tiên nhân rốt cuộc có vật gì thao khống biến hóa của cấm chế để ngăn cản người ngoài tiến vào!?
 
Phía sau Vương Lâm, ánh mắt của Phù Phong Tử lộ ra vẻ kính nể. Đám người Trần Đạo Tam Tử và Đại Đầu lập tức đi tới gần.
 
Vương Lâm đứng trên cầu đá, cẩn thận nhìn về phía trước. Bên trong Tiên phủ này giống như một hoa viên, nơi nơi đều màu sắc sặc sỡ, dù là ở bên trong nhưng muôn tía nghìn hồng, khiến người ta đưa mắt liếc nhìn cũng có một loại cảm giác hỗn loạn!
 
Bốn phía, lầu các điêu lan ngọc thế dày đặc, giữa chúng là một cung điện khổng lồ, trên đó điêu long khắc phượng. Ngoài ra còn có một số Tiên thú mà Vương Lâm còn chưa bao giờ gặp quá, khiến cho đại điện nơi này nhìn qua tràn ngập thiên uy!
 
Hơn nữa, bên ngoài đại điện cũng có mười tôn kim tượng. Mười tôn kim tượng này toàn bộ đều mặc áo giáp, thoạt nhìn phảng phất như Tiên binh!
 
- Huyền kim!
 
Ánh mắt Vương Lâm ngưng trọng. Mười tôn kim này đều là từ huyền kim tạo thành. Mà huyền kim này chính là một loại tài liệu chủ yếu để gia tăng cường độ thân thể của Tiên vệ như ghi chép trong ngọc giản của Tiên Đế Thanh Lâm. Một cỗ uy nghiêm đáng sợ chậm rãi từ trong đại điện truyền ra, tràn ngập bốn phía.