Tiên Nghịch

Chương 748: Sư huynh?

Ánh mắt Viêm Lôi Tử ngưng trọng, trầm giọng nói:
 
- Tiên quân nếu muốn khôi phục tu vi thì cần phải thôn phệ nguyên khí của chúng ta, thôn phệ tu sĩ La Thiên Tinh Vực. Hay là cùng ta đi tới Liên Minh Tinh Vực ở Vũ tiên giới. Nơi đó có nhiều tu sĩ có đại thần thông hơn, tin rằng chẳng mất bao lâu tiên quân sẽ có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong năm đó.
 
- Chỉ lý do này thì chưa đủ!
 
Thanh Thủy bình thản nói.
 
- Sau khi tiên quân bị phong ấn, tiên giới gặp phải hạo kiếp, tứ đại tiên giới sụp đổ toàn bộ. Chẳng lẽ tiên quân không muốn biết nguyên nhân của tất cả những chuyện này sao?
 
Ở trong Liên Minh Tinh Vực tại Vũ tiên giới nghe nói có một nơi còn có tiên nhân. Nếu tiên quân theo ta thì nhất định có thể tìm hiểu được mọi chuyện.
 
Ánh mắt Thanh Thủy lộ vẻ trầm ngâm, hồi lâu mới chậm rãi nói:
 
- Vẫn chưa đủ!
 
- Ta lúc còn trẻ đã từng đảm nhiệm chức vụ trưởng lão trong Tu Chân Liên Minh, ở trong Tu Chân Liên Minh có một quyển trục nghe đồn là sau khi tiên giới sụp đổ từ trên trời giáng xuống, tỏa ra một tia khí tức của viễn cổ tiên vực. Lúc lão phu rời đi thì Tu Chân Liên Minh vẫn chưa ai có thể mở được nó.
 
Nhưng nghe nói trong quyển trục nọ có ghi lại nguyên nhân bí ẩn chính thức khiến tiên giới sụp đổ! Hết thảy mọi chuyện đều có liên quan tới kinh biến lớn lao của ngươi năm đó. Dù sao thì những chuyện này cũng quá trùng hợp rồi! Chỉ sau khi ngươi giết hại tiên nhân không quá trăm năm thì tiên giới liền sụp đổ! Nếu nói chuyện này không có quan hệ gì thì lão phu tuyệt đối không tin!
 
Thanh Thủy, chúng ta không phải là địch nhân! Nếu như những lý do này vẫn không thể khiến ngươi đồng ý thì đành vậy, đánh thôi. Lão phu cũng sẽ không nương tay nữa, khiến toàn bộ uy lực của pháp bảo tiên trận này hoàn toàn phát ra vậy!
 
Sát khí trong mắt Viêm Lôi Tử loé lên, bốn mươi chín mảnh đại lục bên ngoài thân thể đột nhiên dừng lại, không xoay tròn nữa nhưng lập tức có một cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ điên cuồng trào ra.
 
Ánh mắt Thanh Thủy lạnh như băng nhìn Viêm Lôi Tử, trong mắt hồng mang lấp lánh. Một tia khí âm hàn chậm rãi tràn ngập bốn phía. Trong lòng Viêm Lôi Tử âm trầm hẳn, thầm than một tiếng. Hắn đã cố hết sức rồi. Thời gian mấy vạn năm hắn đã tra cứu điển tịch tiên giới, biết được nguyên nhân và hậu quả, định ra kế hoạch luyện hoá tiên giới, thu hoạch Cực Cảnh, tìm kiếm nguời giúp đỡ.
 
Đáng tiếc không ngờ hắn lại gặp phải kết quả thế này.
 

- Nếu ngươi có lời nào giả dối thì ta sẽ dẫn bạo Cực Cảnh!
 
Thanh Thủy bình thản mở miệng nói. Lập tức có một tia chớp bay thẳng ra từ ngọn đại sơn có hồng mang. Ngay trong nháy mắt khi tia chớp này xuất hiện, băng tinh thuấn tý bên ngoài thân thể Viêm Lôi Tử biến mất. Tia chớp nọ lao thẳng tới một mảnh nhỏ bên ngoài thân thể hắn.
 
Ngay sau đó, những tia chớp ẩn chứa Cực Cảnh màu đỏ lần lượt từ trong mắt Thanh Thủy bắn ra, tổng cộng có bốn mươi chín tia dung nhập vào mỗi mảnh nhỏ.
 
Cả pháp bảo tiên trận lập tức toả ra một luồng khí tức âm hàn, bên ngoài loé lên hồng mang, ẩn chứa thần thông của Cực Cảnh.
 
- Tiên quân cứ yên tâm. Lão phu tuyệt đối không nói dối nửa lời!
 
Viêm Lôi Tử cuời to, tay phải bắt quyết nhấn về phía trước một cái. Lập tức bốn mươi chín mảnh nhỏ xoay tròn. Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một hắc động khổng lồ.
 
- Tiên quân theo ta đi gặp các vị đạo hữu La Thiên Tinh Vực rồi sau đó chúng ta mở thông đạo hướng tới Liên Minh Tinh Vực.
 
Viêm Lôi Tử vừa nói vừa bước một bước, tiến vào trong hắc động.
 
Thanh Thủy không do dự, cũng bước theo.
 
Đúng lúc này Vương Lâm cắn răng từ xa lớn tiếng nói:
 
- Pháp bảo tiên trận của tiền bối đã thành hình, mong rằng đem Lôi Thú trả lại cho ta.
 
Bước chân Viêm Lôi Tử sững lại, xoay nguời nhìn về phía Vương Lâm cuời nói:
 
- Lôi Thú ta còn cần dùng vài ngày nữa. Đợi sau khi mở xong thông đạo, đi Liên Minh Tinh Vực thì ta sẽ trả lại cho ngươi. Ngươi là người hữu duyên với lão phu, nếu ngươi bằng thực lực bản thân mà có thể rời khỏi Lôi tiên giới này, trong một năm có thể tới Lôi Tiên Điện, cầm tín vật của ta vậy thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội được cùng ta tới Liên Minh Tinh Vực!
 
Hắn vỗ túi trữ vật, lập tức một đoạn sừng màu tử kim dài ba tấc chợt loé lên, bay về phía Vương Lâm.
 

Viêm Lôi Tử xoay người bước vào hắc động. Thanh Thủy cũng bước theo. Trước khi hắn tiến hẳn vào hắc động còn xoay người nhìn lại Vương Lâm một cái, ánh mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, truyền ra một đạo thần niệm sau đó thân ảnh biến mất trong hắc động.
 
Chỉ trong nháy mắt, hắc động tiêu tán. Trong hư vô chỉ còn lại mình Vương Lâm.
 
- Trên cơ thể của ngươi, bổn quân có thể cảm nhận được khí tức quen thuộc. Ngươi học được Hô Phong thuật, xem như cũng là truyền nhân sau nhiều năm tháng của sư tôn bổn quân. Có gắng lĩnh ngộ đi. Đó là một trong sáu đại thần thông cả đời của sư tôn, chớ để nó bị phai mờ trong tay ngươi!
 
Cầm mảnh sừng tử kim trong tay, Vương Lâm trầm mặc, bên tai vẫn quanh quẩn thần niệm của Thanh Thủy. Hồi lâu, Vương Lâm nhìn thoáng qua chiếc sừng tử kim trong tay, thu vào trong túi trữ vật, sau đó thân thể nhoáng lên, bay về phía xa.
 
Lúc này trong Lôi tiên giới đột nhiên mất đi bốn mươi chín mảnh đại lục. Tuy vậy dòng chảy không những không dừng lại mà ngược lại lại càng kịch liệt hơn.
 
Tiếng gào thét nức nở như quỷ khóc sói gào quanh quẩn vang vọng không ngừng trong Lôi tiên giới, truyền vào tai khiến chấn động tâm thần, làm tận đáy lòng người ta nảy sinh hàn ý.
 
Vương Lâm trong lúc phi hành căn bẳn không thể dung nhập thiên địa, chỉ cẩn thận tránh những khe nứt không gian, trong Lôi tiên giới, phi hành không mục đích.
 
- Đại môn của tiên giới đã đóng, làm sao ta có thể ra ngoài. Còn Thanh Thủy tiên quân kia, hắn chẳng lẽ nhìn ra được rằng ta đã từng có Cực Cảnh.
 
Thân ảnh Vương Lâm nhoáng lên, tránh một khe nứt không gian, đột nhiên trong đầu như có một tia chớp loé lên, hai mắt bừng sáng. Hắn nhớ tới một câu nói của Thân Công Hổ khi giới thiệu về Lôi tiên giới năm xưa.
 
- Lúc này cần phải đi tìm Thân Công Hổ!
 
Vương Lâm nhắm hai mắt, cảm thụ đạo hồn trong nguyên thần của Thân Công Hổ. Dựa vào thứ cảm ứng vi diệu này, một lát sau thân thể hắn nhoáng lên, thay đổi phương hướng bay đi.
 
Thân Công Hổ đang ở trong hư vô cấp tốc phi hành. Đại môn của Lôi tiên giới tuy đã bị huỷ nhưng hắn biết có một hướng khác có thể rời đi.
 
Đó là một truyền tống trận duy nhất được Lôi Tiên Điện bố trí trong Lôi tiên giới, cũng nhờ thông qua truyền tống trận này mà sứ giả Lôi Tiên Điện thường không phải qua đại môn của tiên giới mà có thể tiến vào nơi này.
 
Chẳng qua truyền tống trận này thuộc về Lôi Tiên Điện, tuy có thể giúp người ta rời đi nhưng lại có hạn chế rất lớn, không chỉ trong một lần không thể truyền tống nhiều người mà trừ sứ giả Lôi Tiên Điện ra thì những người khác không thể đi vào, tiến vào giết không tha. Truyền tống trận sau khi Lôi Tiên Điện bố trí tại Lôi tiên giới vẫn luôn được chấp hành nghiêm khắc như vậy, dù là vô ý xông vào cũng thuờng lập tức bị giết.
 
Uy quyền của Lôi Tiên Điện không thể để bất cứ kẻ nào xâm phạm. Quan hệ của hắn và Lôi Tiên Điện trước đó đã có rạn nứt cho nên hắn mới không thể dùng truyền tống trận này mà phải đi qua đại môn của tiên giới.
 
Chẳng qua hiện giờ đại môn đã đóng lại, Lôi tiên giới đang sụp đổ trong phạm vi lớn, khiến cho tốc độ của Thân Công Hổ chậm hẳn, không thể không lựa chọn Lôi Tiên Điện.
 
- Không biết tôn chủ lúc này đang ở đâu.
 
Thân Công Hổ trầm mặc. Hắn vẫn luôn tin rằng tôn chủ của mình sẽ không thua.