Tiên Nghịch

Chương 1708: Địa hỏa biến

Đây là lần đầu tiên Vương Lâm mở mắt trên Tiên Cương đại lục này.
 
Đây là lần đầu tiên hắn chính thức nhìn Tiên Cương đại lục này, cũng là lần đầu tiên sau khi thức tỉnh hắn cảm nhận khí tức của Tiên Cương đại lục!
 
Vừa thức tỉnh, việc Vương Lâm làm trước tiên là xem xét Tị Thiên Quan phía sau, sau đó mới yên tâm để ý tới địa hỏa bên người.
 
Chỉ là địa hỏa mà có thể đốt Vương Lâm sao? Nó dám đốt sao?
 
Nhiệt độ của địa hỏa này đối với Vương Lâm mà nói không đáng kể. Hắn vốn có hỏa bổn nguyên, địa hỏa này chẳng những không thể tạo thành thương tổn cho hắn mà lại còn giúp hắn thức tỉnh nhanh hơn. Thậm chí bởi vì địa hỏa này là vật của Tiên Cương đại lục khiến cho hỏa bổn nguyên của Vương Lâm vốn tu luyện được từ trong động phủ giới sau khi dung hợp với địa hỏa này liền xuất hiện sự lột xác kinh người!
 
Lần lột xác này là một chuyện từ cổ chí kim chưa từng xảy ra trên Tiên Cương đại lục. Đây là một trận chiến giữa ngọn lửa từ bên ngoài tới và ngọn lửa của Tiên Cương đại lục!
 
Trận chiến này nếu hỏa bổn nguyên của Tiên Cương đại lục thắng thì hỏa bổn nguyên trong cơ thể Vương Lâm sẽ bị cắn nuốt, bị đồng hóa trở thành một bộ phận của Tiên Cương đại lục. Tu vi của Vương Lâm không thay đổi, hắn vẫn có hỏa bổn nguyên như trước nhưng lại không cách nào trở thành chủ nhân của lửa trong thiên địa nữa. Bởi chủ nhân của ngọn lửa này là Tiên Cương đại lục!
 
Nhưng nếu Vương Lâm thắng thì hỏa bổn nguyên của hắn sẽ vượt lên nắm quyền điều khiển hỏa diễm của Tiên Cương đại lục, trở thành đế vương của hỏa diễm!
 
Hai mắt Vương Lâm nhìn về phía sương mù đang lượn lờ. Hắn có thể thấy được một tu sĩ yếu nhược đang chạy vòng quanh mình, không ngừng tung vào phía mình một loạt những vật mà mình chưa bao giờ nhìn thấy. Những thứ này nhanh chóng khiến ngọn lửa bùng lên, đồng thời dẫn động trận pháp dưới thân vận chuyển.
 
Một luồng lực lượng kỳ dị từ trận pháp nọ truyền ra, như muốn chui vào cơ thể hắn, tiến hành cải tạo thân thể hắn.
 
Với tâm trí của Vương Lâm thì dù vừa rồi hắn bất tỉnh, không biết chuyện gì xảy ra nhưng giờ phút này chỉ cần hơi suy nghĩ một chút là liền đoán ra đại khái mọi chuyện.
 
Ta bất tỉnh bị người này tìm thấy, đem về nơi này tiến hành luyện hóa. Nhìn trận pháp này thì hẳn là có liên quan tới khôi lỗi. Hắn muốn luyện ta thành khôi lỗi sao?
 
Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên.
 
Hắn ở trong động phủ giới không ai dám nghĩ tới chuyện biến hắn thành khôi lỗi. Dù là đám người Chưởng Tôn cũng tuyệt nhiên không dám, kiêng kỵ hắn rất sâu!
 
Trận pháp này Vương Lâm chưa coi vào đâu, tuy bên trong cũng có huyền diệu nhưng lúc này không phải là lúc cần nghiên cứu. Vương Lâm hứng thú đối với địa hỏa hơn.
 
Hắn căn bản không để ý tới kẻ đang hưng phấn chạy bên ngoài địa hỏa, không hề phát hiện ra Vương Lâm thức tỉnh, vẫn đang tế luyện kia. Thần thức Vương Lâm tản ra, dung nhập vào trong nền đất, đi sâu theo hướng địa hỏa, tiến sâu vào lòng đất.
 

Hắn muốn nhìn thấy địa hỏa này từ đâu tới. Địa hỏa của Tiên Cương đại lục này so với hỏa bổn nguyên của bản thân ra sao!
 
Khi thần thức khuếch tán đi. Hai mắt Vương Lâm lóe lên ánh sáng kỳ dị. Hắn thấy trong phương viên mấy vạn trượng của ngọn núi này đều là địa hỏa!
 
Cả dãy núi này không ngờ lại là một phân chi của địa hỏa! Phân chi này trông nhưng rất lớn nhưng thực tế lại rất nhỏ, nối dài liên tiếp, không biết thông tới đâu.
 
Thần thức của Vương Lâm lại khuếch tán ra. Hắn khiếp sợ phát hiện ra dưới mặt đất này, địa hỏa vô cùng phức tạp, không ngờ cực nhiều! Thậm chí càng xuống dưới, nhiệt độ của địa hỏa càng cao.
 
Hỏa mạch ở nơi này thoạt nhìn giống như một hỏa trận khổng lồ.
 
Vương Lâm thu hồi thần thức. Hắn vừa mới thức tỉnh, còn chưa rõ hoàn cảnh bốn phía, giờ phút này cũng không tiện dò xét mạnh mẽ.
 
Tuy nói không tiện tiếp tục xâm nhập nhưng lấy địa hỏa nơi này luyện hóa, nuôi dưỡng bổn nguyên của ta thì vẫn có thể.
 
Vương Lâm trầm tư, tay phải nhẹ nhàng vỗ lên trên mặt đất.
 
Một cái vỗ này khiến cho Thương Long Tông ầm ầm chấn động. Chỉ thấy địa hỏa của toàn bộ dãy núi này giống như bị hấp dẫn, điên cuồng từ bốn phương tám hướng cấp tốc gào thét lao tới, đồng loạt chui vào trong động phủ của Khang Nhân.
 
Biến hóa đột ngột này khiến cho Khang Nhân đang đánh ra ấn quyết sửng sốt, thét lên chói tai, cuống quít lui lại phía sau, hai tay vội vàng bắt quyết, bố trí vô số lớp phòng hộ, đồng thời lôi chín con khôi lỗi phía sau ra đứng trước người, chống cự ngọn lửa bất ngờ bộc phát này.
 
Hầu như chỉ trong nháy mắt khi Khang Nhân lui lại, trận pháp ầm ầm nổ tung, biển lửa cuồn cuộn bốc lên, hình thành một cột lửa khổng lồ, trực tiếp đốt cháy hết sương mù, che khuất cả tầm mắt, điên cuồng bốc cháy.
 
Động phủ này rõ ràng không thể chịu nổi, những khe nứt răng rắc xuất hiện, giống như sắp sửa sụp đổ. Chín con khôi lỗi trước người Khang Nhân bị ngọn lửa liếm qua một cái liền nổ tung.
 
Còn hai con khôi lỗi gỗ cũng sụp đổ, không có khút khả năng sức chống cự nào.
 
Da đầu Khang Nhân tê dại, trong mắt xuất hiện vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng. Chỉ thấy ngọn lửa mang theo nhiệt độ cao kia tràn tới, giống như một cái miệng tử vong trong nháy mắt cắn nuốt tất cả thì đột nhiên một luồng u quang từ trong ngọn lửa bay ra, trực tiếp rơi lên người Khang Nhân, bao phủ toàn thân hắn, khiến cho nhiệt độ tràn qua thân thể hắn không gây ra chút tổn thương nào đối với hắn.
 
Nhưng dù là như thế thì việc cận kề với cái chết cũng khiến cho Khang Nhân bị dọa ngây ra đó, ngơ ngác nhìn ngọn lửa tràn ngập trong động phủ, nội tâm tràn ngập sợ hãi.
 
Ta. Ta đã mang về kẻ nào thế này.

 
Đồng thời trong lúc địa hỏa bộc phát, bên ngoài động phủ của Khang Nhân, trong nháy mắt khi Hư Vân và sư tôn tới gần, sắc mặt lão già tóc bạc đột nhiên đại biến, thân thể vội vàng lui lại phía sau, liên tiếp rời đi cách động phủ mấy trăm trượng.
 
Trong nháy mắt này, chỉ thấy đại môn của động phủ của Khang Nhân ầm ầm sụp đổ. Một làn sóng nhiệt từ bên trong gào thét tràn ra bốn phía.
 
Lầu các trong cả sơn cốc trong tích tắc này liền tan thành mây khói, hóa thành một vùng biển lửa!
 
Ngọn núi bốn phía cũng trong khi bị địa hỏa tràn lên mà trở nên run rẩy, giống như sắp bộc phát! Biến cố đột ngột này khiến cho đệ tử của Thương Long Tông thần sắc đại biến, đều vội vàng từ bên trong động phủ lao ra. Đám người này lơ lửng giữa không trung, hoảng sợ nhìn lại.
 
Lão tổ xuất ngoại, tại sao sau đó lại xuất hiện dị động của địa hỏa chứ!
 
Sắc mặt sư tôn Hư Vân âm trầm, đứng giữa không trung nhìn chằm chằm vào biển lửa ở động phủ của Khang Nhân phía dưới.
 
Cùng lúc đó, ba luồng khí tức cường hãn từ trong Thương Long Tông truyền ra, hóa thành ba người, xuất hiện bên cạnh sư tôn của Hư Vân.
 
Ba người này hai nam một nữ, trong đó một nam một nữ tóc bạc tang thương. Còn một người đang tuổi trung niên. Từ trên thân thể ba người này khuếch tán ra khí tức của bước thứ ba.
 
Tu vi ba người này không tầm thường, nhất là nam tử trung niên kia lại đã đạt tới tu vi Không Linh hậu kỳ. Hắn xuất hiện liền ngửa mặt lên trời quát khẽ một tiếng.
 
Đệ tử của Thương Long Tông nghe lệnh, địa hỏa vạn năm có một lần dị biến. Lúc này không giữ vững nổi nữa.
 
Triệu trưởng lão, việc địa hỏa có dị biến này rất có khả năng liên quan tới đệ tử đời thứ ba - Khang Nhân. Người này không biết từ nơi nào đem về hai thi thể. Hỏa biến này là do hắn luyện chế khôi lỗi gây nên.
 
Lão già tóc bạc nhìn biển lửa trên mặt đất, ngón tay chỉ về phía động phủ của Khang Nhân đang bị thiêu đốt trong ngọn núi.
 
Khang Nhân?
 
Nam tử trung niên nhướng mày, dường như không nhớ ra nổi cái tên này.
 
Tông chủ và lão tổ đi tới Đại Hồn Môn, ta dà truyền ngọc giản, bọn họ hẳn là đang trở về. Nếu có thể do thi thể Khang Nhân này mang tới phiền toái thì lão phu cũng muốn xem một chút, cái thân thể này rốt cục là có bản lãnh gì mà có thể dẫn động địa hỏa biến của Thương Long Tông chúng ta!
 
Cái giá này thật sự quá lớn!
 
Vừa nói, thân thể nam tử trung niên vừa nhoáng lên, toàn thân lập tức hiện lên một vùng hơi nước. Hơi nước này tạo thành giọt nước lớn tới ba trượng, bao phủ toàn thân hắn, sau đi nhảy theo nước mưa rơi vào biển lửa trên mặt đất, lao thẳng tới ngọn núi có động phủ của Khang Nhân đang bị thiêu đốt.
 
Đại môn của động phủ đã sụp đổ từ trước, không có bất cứ thứ gì ngăn cản nữa. Tốc độ của nam tử trung niên rất nhanh, lập tức tiến vào trong động phủ. Hắn tuy trông có vẻ di chuyển nhanh nhưng lại âm thầm cẩn thận. Dù sao việc này hắn cũng thấy hơi quỷ dị.
 
Chẳng qua hắn vẫn chưa thực sự coi trọng việc này. Hắn đối với tu vi của mình rất kiêu ngạo!
 
Ngay trong nháy mắt khi tiến vào động phủ này, nam tử trung niên nhìn một cái liền thấy được một thanh niên mặc đạo bào Thương Long Tông. Thần sắc thanh niên này đang ngây ngân, thân thể run rẩy, hai mắt lộ vẻ sợ hãi tới cực điểm, nhìn sâu vào cột lửa đang lao ra từ trong động phủ.