Tiên Nghịch

Chương 1653: Hồn thứ ba là hắn

Ngọn gió trên tiên giới mang theo tiên khí xâm nhập vào nội tâm, thổi nhẹ lên mặt. Nếu vào lúc tâm tình sung sướng thì trong lòng sẽ cảm thấy vô cùng mát mẻ, rất thoải mái.
 
Nhưng nếu lúc tâm tình phức tạp thì dù tiên phong có mát mẻ tới đâu cũng không khiến người ta cảm thấy vui vẻ.
 
Thanh Thủy đứng dậy, quay đầu nhìn Vương Lâm một cái, trầm mặc một lát liền không nói gì thêm mà thầm than, cất bước rời đi. Thân phận hồn thứ ba hắn hiển nhiên cũng biết rồi. Hắn cũng biết quan hệ của hồn thứ ba trong luân hồi với Vương Lâm. Hắn hiểu rõ lúc này Vương Lâm đang rất do dự.
 
Cho tới khi Thanh Thủy đi rồi, Vương Lâm vẫn ngồi trên đỉnh núi, ngẩng đầu nhìn bầu trời tiên giới. Thần sắc do dự của hắn không tiêu tan chút nào.
 
Nếu như hồn thứ ba là người không liên quan tới Vương Lâm thì hắn sẽ không chút do dự mà dùng mọi phương pháp, ra tay cũng được, phong ấn cũng tốt, hủy diệt cũng ổn, sau khi ngăn cản tam hồn dung hợp, không cho thất phách bị hấp thu.
 
Nhưng giờ phút này hồn thứ ba không ngờ lại là Tạ Thanh. Hắn là đệ tử của Vương Lâm. Do đó muốn hắn tự tay giết chết đệ tử của mình thì trong lòng Vương Lâm vô cùng thống khổ.
 
Một hồi lâu sau Vương Lâm thở dài một tiếng, trong khi màn đêm buông xuống, thu hồi ánh mắt nhìn bầu trời. Hắn vẫn không thể quyết định mình nên làm thế nào. Nhưng mơ hồ trong lòng hắn đã có đáp án.
 
Chẳng qua ngoài thân phận của hồn thứ ba, còn có hai vấn đề khiến Vương Lâm cảm thấy phức tạp. Chuyện này khiến hắn vốn cảm thấy chân tướng đã rõ ràng lại trở nên mơ hồ.
 
-Thiên Vận Tử là một bộ phận của thiên đạo. Trận đánh trước kia với tu chân tinh ta đã vào trong luân hồi, thấy hắn cắn nuốt phách thứ bảy của Thất Thải Tiên Tôn!
 
Nhưng trong nháy mắt khi Thất Thải Tiên Tôn sụp đổ, khi ba hồn bảy phách chia lìa, ta lại thấy phách thứ bảy kia.
 
Vương Lâm nhắm mắt lại, che dấu đi vẻ trầm tư trong đồng tử.
 
-Ta thấy phách thứ bảy tiến vào trong luân hồi. Có lẽ phách thứ bảy cũng giống như hồn thứ ba luân hồi, sau khi tử vong, đang tìm kiếm nơi luân hồi thì bị Thiên Vận Tử do một phần thiên đạo biến thành cắn nuốt.
 
Phách thứ bảy này màu tím, đại biểu cho sự điên cuồng và phẫn nộ của Thất Thải Tiên Tôn. Hắn bị Thiên Vận Tử nuốt.đúng ra nên dung hợp làm một thể. Nhưng trên người u Minh thú sau khi cắn nuốt Thiên Vận Tử, ta lại không cảm thấy khí tức của phách thứ bảy này!
 
Vương Lâm mở bừng đôi mắt, ánh mắt lóe lên hàn quang.
 
-Nếu ta không nhầm thì rõ ràng là trong thiên đạo không có phách thứ bảy. Vậy phách thứ bảy ở đâu? Là ai??
 
Vương Lâm nhíu mày.
 
-Thiên đạo lúc trước không thể cắn nuốt tứ đại chiến tướng và Chiến lão quỷ, ta đã hoài nghi thiên đạo còn chưa hoàn chỉnh. Bây giờ nếu ta đoán không nhầm vậy thì đúng là có thể chứng mình thiên đạo không hoàn chỉnh!
 
Vậy phần còn thiếu.có lẽ là rất nhỏ chính là phách thứ bảy! Chẳng lẽ Thiên Vận Tử còn có phân thân chưa chết!
 
Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm bỗng nhiên co rút lại.
 
-Ta suýt quên một người là Thiên Vận Tử áo xám!
 

Vương Lâm hít sâu một hơi.
 
-Có lẽ cũng không phải là hắn.
 
Trên đỉnh núi, Vương Lâm trầm mặc hồi lâu. vấn đề phức tạp này không có đáp án. Nhưng nếu so sánh với vấn đề thứ hai thì hiển nhiên vấn đề thứ hai khiến Vương Lâm cảm thấy phức tạp hơn cũng khiến trong lòng hắn không ngừng nghĩ ngợi lung tung.
 
-Trong bảy phách ta đã biết sáu phách. Thanh Thủy, Tư Đồ Nam, Tham Lang, Thanh Lâm, Mộc Băng Mi, Tán Linh thượng nhân.chuyện Thanh Thủy và Tư Đồ Nam ta cũng không bất ngờ. bởi vì vận mệnh của hai người này không hề xuất hiện bên trong thiên kiếp luân hồi!
 
Nhưng hồn phách của bốn người còn lại lại tồn tại trong thiên kiếp luân hồi.chuyện này khiến cho ta vốn phán đoán họ là phách của Thất Thải Tiên Tôn nhưng khi thấy thế liền cảm thấy mâu thuẫn!
 
Vương Lâm vuốt vuốt mi tâm. Hắn vẫn chưa hiểu nổi.
 
-Hồn phách vận mệnh trong thiên kiếp luân hồi đã nói rõ thân phận của chúng sinh được sinh ra trong động phủ giới. Nếu như vậy thì bốn người này sao có thể là phách của Thất Thải Tiên Tôn được.điểm này có vấn đề!
 
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm của tiên giới, tay phải nâng lên giống như điểm một cái vào u Minh thú trong không gian ở mi tâm.
 
-Không nghĩ ra nổi.nhưng ta mơ hồ có cảm giác việc này rất trọng yếu, thậm chí có khả năng là phương pháp cuối cùng để giải quyết việc tam hồn của Thất Thải Tiên Tôn dung hợp.
 
Nếu những thứ ta xem trong huyễn cảnh không phải là chân thật thì còn có thể giải thích được.
 
Nếu như theo ta nhìn thấy, bốn người Thanh Thủy không phải nằm trong bảy phách của Thất Thải Tiên Tôn vậy thì việc hồn phách họ tồn tại trong thiên kiếp luân hồi cũng có thể hiểu được.
 
Trong mắt Vương Lâm từ từ ngưng tụ tơ máu. Hắn giống như đã đi vào một con đường bế tắc, không thể suy nghĩ tìm hiểu nổi.
 
Ở cách Vương Lâm không xa, Huyền La Đại Thiên Tôn mở hai mắt. Hắn vẫn luôn quan sát Vương Lâm, cho dù là mộng hồi Chu Tước hay là vừa rồi tìm kiếm hồn thứ ba hắn cũng tham dự, thấy được tất cả.
 
-Hắn đã tiến vào một vòng suy nghĩ luẩn quẩn, trong thời gian ngắn không thể nghĩ cho chính xác. Thực ra việc này rất đơn giản.
 
Huyền La Đại Thiên Tôn giơ tay phải lên, điểm một chỉ về phía Vương Lâm.
 
Một chỉ này khiến thân thể Vương Lâm đột nhiên chấn động. Hắn không thấy được sự tồn tại của Huyền La Đại Thiên Tôn, nhưng trong tích tắc này trong đầu hắn ầm vang như có sấm sét đánh qua, mở ra suy nghĩ của hắn, đưa vào đầu hắn một ý niệm kỳ dị!
 
-Biến số! Đây là biến số!
 
Vương Lâm hít sâu một hơi, hai mắt bừng sáng. Trong tích tắc này trong óc hắn hoàn toàn rõ ràng, giống như tất cả mọi chuyện đều không thoát khỏi ý nghĩ của hắn vậy.
 
-Thanh Thủy cũng vậy, Tham Lang cũng thế, cho dù là Mộc Băng Mi, Tán Linh thượng nhân, bốn người bọn họ vốn lúc đầu có lẽ trong luân hồi cũng không có vận mệnh hồn!
 
Nhưng sau khi lần lượt luân hồi chuyển thế, bởi vì một biến hóa kỳ dị nào đó khiến bốn người bọn họ trở thành thân thể chính thức, hoàn toàn không giống với Thất Thải Tiên Tôn. Bọn họ vốn có lẽ đã từng là Thất Thải Tiên Tôn nhưng hôm này nhờ biến hóa kỳ dị này nên đã chính thức trở thành người của động phủ giới.

 
Lần lượt luân hồi, lần lượt thay đổi, lần lượt dung hợp, cho tới hiện tại bọn họ và Thất Thải Tiên Tôn đã hoàn toàn ngăn cách với Thất Thải Tiên Tôn. Bọn họ từng là bảy phách của Thất Thải Tiên Tôn nhưng hiện tại bọn họ không phải!
 
Đây là lực lượng của tạo hóa. Đây là lực lượng gần như thần bí nhất của thiên đạo! Đây là biến số. Bốn người này dưới biến số mới khiến ta mơ hồ về chuyện đã phát sinh!
 
Vương Lâm thì thào. Suy nghĩ này tới rất đột ngột, đánh tan sự mê man của hắn.
 
-Còn Thanh Thủy và Tư Đồ Nam thì lại không có xảy ra biến số này, chưa hoàn toàn thay đổi, trở thành thân thể độc lập.có lẽ là mấy vạn năm nữa bọn họ sau vài lần tử vong luân hồi cuối cùng cũng có thể có cơ duyên này, có thể hoàn toàn tách biệt khỏi Thất Thải Tiên Tôn giống như thế!
 
Vương Lâm hít sâu một hơi, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo vấn đề khiến hắn phải suy tư lúc này đã được giải quyết.
 
-Lực lượng tồn tại trong thiên đạo này nếu có thể thay đổi bảy phách thì hẳn là cũng có thể thay đổi tam hồn. Nếu có thể nắm được lực lượng này trong tay thì có thể khiến cho hồn thứ ba độc lập. Một khi hồn thứ ba độc lập rồi thì không thể xảy ra chuyện tam hồn dung hợp nữa!
 
Tam hồn nếu không thể dung hợp vậy thì mọi chuyện đã được giải quyết! Chỉ là luồng lực lượng này rốt cục là cái gì.
 
Đầu óc Vương Lâm hoàn toàn minh mẫn nhưng vẫn có những vấn đề thần bí hắn không thể hoàn toàn biết được như trước.
 
Thiên đạo của hắn không đầy đủ. Cũng có thể nói hắn vẫn còn chưa biết thiên đạo mình nắm trong tay hôm nay làm thế nào có thể sinh ra chúng sinh, tạo ra pháp tắc!
 
Đầu óc minh mẫn trong màn đêm dần dần xuất hiện nhưng tia sáng bình minh, phủ lên người Vương Lâm. Huyền La Đại Thiên Tôn ở phía sau không xa than nhẹ một tiếng.
 
-Thiên đạo. Chỗ huyền diệu của vật này đừng nói là hắn mà cả ta cũng có rất nhiều điểm chưa hiểu rõ. Chỉ là nhờ năm đó có cơ duyên, lúc trở thành Đại Thiên Tôn mới có thể hiểu ra một chút.nhưng nếu muốn hoàn toàn hiểu rõ thì trừ phi tu vi của ta có thể tiến thêm một bước.
 
Đôi mắt Huyền La Đại Thiên Tôn lộ ánh sáng kỳ dị.
 
-Cửu dương cũng đang tìm kiếm bước tiến tiếp theo. Chỉ là cho tới ngày nay vẫn chưa người nào có thể làm được, chỉ có thể lần lượt dựa vào chuyển thế mà suy tư. Thiên đạo, vật này xuất hiện đầu tiên ở cổ Thần cảnh, cổ Thần rất huyền ảo, không biết đã có từ năm tháng nào.ôi.
 
Giơ tay phải lên, ánh mắt Huyền La Đại Thiên Tôn rơi vào trên ngón trỏ. Ở đó có một ấn ký màu đen giống như một hố đen đang từ từ xoay tròn, tỏa ra một luồng khí tức thuộc về thiên đạo.
 
Bình minh, ánh sáng đánh tan đêm tối. Khi những tia sáng mặt trời xuất hiện ở chân trời xa xa, Vương Lâm dừng suy tư. Hắn hít thật sâu một hơi, đứng dậy, trong mắt lộ vẻ phức tạp, bước tới một bước, thân ảnh giống như trường giang, trong ánh bình minh bay thẳng lên chín tầng trời.
 
Giờ khắc này thân ảnh của hắn giống như đua sáng với vầng mặt trời bình minh, trong nháy mắt đã lao ra khỏi bầu trời, ra khỏi đại trận ngân hà, hướng về La Thiên trong tinh không!
 
Sóng gợn lan ra, thân ảnh Vương Lâm dung nhập vào trong hư vô, biến mất hoàn toàn, khi xuất hiện đã ở La Thiên Tinh Vực.
 
Một bước biến càn khôn!
 
Sau khi hiện thân Vương Lâm cũng không tản ra thần thức mà nhắm mắt lại. Tạ Thanh là đệ tử của hắn. Hắn đối với Tạ Thanh có nhân quả. Dựa vào chút liên hệ này, hắn không cần thần thức cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
 
Hồi lâu Vương Lâm mở mắt, quay đầu nhìn về phía đông, vẻ phức tạp trong mắt càng đậm. Hắn cảm nhận được Tạ Thanh đang ở sâu trong một tu chân tinh phía đông La Thiên. Hắn hình như đang đợi Vương Lâm vậy.
 
-Ngươi thật sự đang đợi ta sao.
 
Vương Lâm than nhẹ, hướng về phía đông mà bước tới, thân ảnh từ từ dung nhập vào hư vô.
 
Ngay lúc này, trong La Thiên Tinh Vực, tứ đại chiến tướng gào thét lao đi. Phía trước bọn họ là Vụ thú không ngừng ngẩng cái đầu khổng lồ, không ngừng tìm kiếm, hai mắt lộ u quang sáng ngời.
 
Chiến lão quỷ đi phía sau tứ đại chiến tướng, lúc này đôi mắt bừng sáng. Thần sắc của Vụ thú để lộ ra điều gì hắn đều rõ ràng cả!
 
Cũng ở trong La Thiên Tinh Vực, nơi tiếp giáp với Triệu Hà đạo nhân bảy màu bước ra. Hắn không có chút đầu mối, lúc này bắt đầu tìm kiếm trong La Thiên.