Tiên Nghịch

Chương 1331: Phong hương hỏa giới!

Những hồn phách hương hỏa này lần lượt bị tiêu diệt.
 
Quần áo toàn thân Ti Mặc tử tung bay, ánh mắt lộ ra tinh quang, dưới sức tấn công này, thân thể từng bước lui về phía sau, vung hai tay lên, trong miệng quát khẽ:
 
- Hồn phách hương hỏa của lão phu là vô tận, ngươi hủy diệt chừng này, lại có càng nhiều hơn. Bên trong hương hỏa giới, môn đồ tái xuất!
 
Trong tiếng hô của hắn, chỉ thấy bên trong cái khe hương hỏa giới khổng lồ phía sau Tư mặc Tử lại có rất nhiều hồn phách hương hỏa bất chợt lao ra.
 
Khóe miệng Vương Lâm có máu tươi tràn ra, sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể đạp đạp lui về phía sau. Nhưng ngay khi lui ra phía sau, hắn liền ngẩng mạnh đầu, ánh mắt lộ ra chiến ý ngợp trời. Hắn ngừng lui về phía sau, từng bước tiến lên phía trước, cả người nhanh như lưu tinh, trong lúc tiến về phía trước tay phải vung lên, chỉ thấy trong tay hắn bất ngờ xuất hiện một chiếc lá cây khô vàng. Ngay khi chiếc lá cây này xuất hiện, tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm Vương Lâm biến ảo hiện ra. Hắn há miệng phun ra máu tươi. Máu tươi này chính là máu tươi của Cổ Thần rơi lên chiếc lá cây khô, lập tức khiến cho chiếc lá cây này tản mát là hồng quang nồng đậm . Sau một cái vung tay của Vương Lâm , chiếc lá cây này bị hồng quang vờn quanh, lao thẳng đến Tư Mặc Tử tấn công. Tốc độ của nó cực nhanh, không cách nào hình dung được, trong nháy mắt đã tới gần. Kích cỡ của nó còn bạo tăng, giống như đón gió lớn lên, ngay lập tức hóa thành lớn trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng. Cổ Tức Diệp này là một trong những bảo vật mà Tham Lang năm đó đã lấy được từ vùng đất cổ mộ, lai lịch thần bí khó lường. Với tu vi của Tham Lang, thi triển bảo vật này cũng có thể phong ấn thuật Súc Địa Thành Thốn của Vương Lâm, khiến cho Vương Lâm không thể dừng sức mạnh để phá vỡ, chỉ có thể né tránh.
 
Lúc này Vương Lâm thi triển ra, hắn thân là Cổ Thần, còn lấy máu tươi của Cổ Thần thấm ướt, sử dụng phương pháp thao túng chính xác, uy lực của nó so với khi ở trong tay Tham Lang cao hơn vô số lần. Cổ Tức Diệp bất chợt xuyên thấu qua thân thể của Tư mặc tử, xuất hiện ở bên ngoài cái khe hương hỏa giới, dán chặt lên trên đó.
 
- Khóa lại cho ta! Khóa! Khóa!

 
Tiếng hô của Vương Lâm vang vọng. Cổ tức Diệp kia nhanh chóng lóe lên hào quang, giống như là một ký hiệu phong ấn, ngay khi dán lên cái khe hương hỏa giới của tư Mặc Tử, liền triển khai một sức mạnh phong ấn cực kỳ hùng mạnh. Dưới sự phong ấn của Cổ tức Diệp, hương hỏa ở bên trong đột nhiên không thể lao ra. Biến cố bất ngờ này khiến cho Tư Mặc tử thất kinh, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Cả đời hắn tu đạo, chưa bao giờ nghe nói trong trời đất lại có một pháp bảo có thể phong ấn hương hỏa giới của tu sĩ bước thứ ba.
 
- Đây. đây là loại pháp bảo gì!
 
Không chỉ có Tư Mặc tử khiếp sợ, mà ngay cả Lão Chu tước đồng tử trong hai mắt cũng co rụt lại, lộ ra vẻ không thể tin.
 
- Không ngờ trên người tiểu tử này lại có một loại bảo vật như vậy!
 
Vân Lạc đại ti kia sắc mặt lại càng tái nhợt hơn, vẻ sợ hãi trong mắt đã tới mức độ không thể che giấu, tâm thần nàng run rẩy, bất giác lui ra phía sau mấy bước. Nàng nhớ rõ ràng, ở bên trong bức họa mà nàng nhìn thấy, trong đó có một cảnh tượng chính người ở trước mắt trong lúc phất tay, có chín mươi chín chiếc lá giống như vậy xuất hiện, phong ấn trời đất, sử dụng một tuyệt thế đạo thuật đem rất nhiều tu sĩ của Thái Cổ tinh thần hoàn toàn phong ấn. Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, sau khi lấy Cổ Tức Diệp phong ấn hương hỏa giới của Tư Mặc tử, thân thể hắn không hề dừng lại, mà từng bước tiến về phía trước,, đi thẳng đến tư Mặc tử.
 
- Cổ Ma Hồn, ra đây cho ta!

 
Ngay khi Vương Lâm tới gần cách Tư Mặc tử trăm trượng, trong tiếng gầm nhẹ của hắn, trên ngực của hắn lập tức có sương đen xoay tròn tràn ra. Đám sương đen này vừa xuất hiện, liền có ma khí tung hoành.
 
Chỉ thấy một người nhỏ bé giống y hệt Vương Lâm biến hóa ra, đây chính là Cổ Mộ Hồn. Người nhỏ bé này vừa xuất hiện liền ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu chói tai, ma khí bên ngoài thân thể hắn quay cuồng, lập tức liền có một thanh trường thương hư hư thực thực bất chợt hiện ra, bị thân thể người nhỏ bé kia cuốn lấy, lao thẳng đến tư Mặc tử. Trong mắt Tư Mặc tử chợt lóe lên hàn quang, nhưng ngay khi sát khí kia bốc lên, hư hỏa bên trong cơ thể lại một lần nữa tái sinh. Không để ý tới hư hỏa này, Tư Mặc tử từng bước tiến về phía trước, tay phải giơ lên, tử quang điên cuồng lóe lên trên tay phải của hắn.
 
- Lão phu năm đó vì Chưởng Tôn đại nhân mà lập nhiều công lao, được Chưởng Tôn đại nhân ban cho đạo bổn nguyên màu tím trong bảy màu. Tử đạo này một khi xuất ra, lấy đau đớn làm khởi đầu. Pháp bảo nhỏ nhoi này của ngươi, chỉ cần có linh hồn, sẽ ở dưới tử đạo của lão phu mà phát điên!
 
Tay phải của tư Mặc Tử dường như nắm hết màu tím bên trong trời đất, hướng về phía trước vung mạnh lên.
 
Tiếng ầm ầm vang lên, màu tím như sương mù trong lúc quét ngang tới gần Cổ Ma Hồn của Vương Lâm. Cổ Ma hồn kia trong mắt đột nhiên lộ ra vẻ hưng phấn, chỉ thấy tiếng kêu cuống quýt, không đợi đám sương màu tím kia hoàn toàn tới gần đã mạnh mẽ xông về phía trước, mở miệng hung hăng hút một cái.
 
Vẻ hưng phấn trong mắt nó càng trở nên nồng đậm.
 
Cổ Ma đứng đầu ma trong trời đất. Thân là ma, cảm giác điên cuồng lại càng điên cuồng hơn, ma tính của nó lại càng dày. Giờ phút này nuốt lấy một phần đám sương màu tím, Cổ Ma này hai mắt lập tức đỏ bừng, lấy tốc độ nhanh hơn trực tiếp xuyên qua màn sương màu tím, lao thẳng đến Tư Mặc Tử.