Tiên Ngạo

Chương 995: Nguồn gốc của Yêu tộc

Lúc này Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi giáng xuống hai đạo kiếp lôi cuối cùng, đồng thời đánh trúng gốc cây này. Trong khoảnh khắc trước khi đánh trúng, hai đạo âm dương Tiên Đô Hậu Thố Hư Không lôi biến hóa, va chạm vào nhau, sau đó mới oanh kích đại thụ.

Đòn này đã vượt qua cục hạn đại thụ có thể hấp thu. Chỉ nghe một tiếng rắc giòn tan vang lên. từ ngọn đến chân đại thụ bắt đầu hóa thành lực lôi điện, khuếch tán ra bốn phía.

Đại thụ nhanh chóng héo úa, từ ngọn tới rễ tan nát thành mảnh vụn. Sau đó dần dần lan tràn xuống dưới vách núi, cả bộ rễ khổng lồ của nó trải rộng trên đào cũng tan nát.

Cả hải đảo vang lên những tiếng rắc giòn tan. sau đó là một tiếng nổ lớn. Nhìn lại chỉ thấy cả đào chìm xuống chừng mấy trượng, rễ cây kỳ dị bò trên nham thạch đã bị đánh thành bột mịn tung bay đầy trời. Cứ như vậy, cây kia hoàn toàn tan biến, mà kiếp lôi cũng tiêu tan. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Dư Tắc Thành lập tức mỉm cười, đây là diệu dụng của lực Thần Uy thứ ba ban cho sinh mạng của mình. Chỉ cần xuất ra một đòn tùy tiện, cây cối trên đào lập tức hóa thành thần thụ ngăn cản kiếp lôi. Mà trong đó, chỗ hùng mạnh nhất không phải là thần thụ càn kiếp lôi, mà là dưới lực Thần Uy thứ ba, cả đảo này chỉ sinh ra gốc cây kỳ dị, lấy Mộc khắc Thổ, ngăn cản kiếp lôi hệ Thổ.

Chuyện này có nghĩa là sinh mạng mà mình ban có một năng lực thần kỳ đoán trước tương lai. Tại sao nham thạch không hóa sinh, tại sao nước biến không hóa sinh, mà chỉ có cây cối hóa sinh? Bởi vì Mộc khắc Thổ là phương án tối ưu. Nhờ có lực Thần Uy này, sinh linh được ban sinh mạng có thể vì mình mà tiên đoán xem biện pháp nào hữu hiệu nhất đê áp dụng. Năng lực đoán trước nguy cơ tương lai như vậy mới chân chính là lực Thần Uy.

Thật ra điều này cũng bình thường, lực Thần Uy thứ ba là do Kiếm Ý Hư Vô hóa sinh ra, Vô Trung Sinh Hữu. Những kẻ may mắn còn sống sót trong hư vô đều có năng lực tiên đoán như vậy, cho nên cũng là bình thường.

Bất quá loại thần thụ kỳ dị như vậy có được sinh mạng không lâu. Thiên Đạo vô thường, sinh mạnh dũng mãnh như vậy trái với pháp tắc Thiên Đạo, e rằng chỉ có thể tồn tại trong thoáng chốc, đây cũng là chỗ thiếu sót của lực Thần Uy thứ ba.

Nếu muốn sinh linh mà lực Thần Uy của mình ban cho sinh mạng có thể tiếp tục tồn tại trên thế giới này, chỉ có cách mượn bản thân sinh linh tồn tại trên thế giới này, lấy chúng là cơ sở nhân giống, hoặc sinh ra sinh linh nho nhỏ có thực lực yếu ớt. Bởi vì sinh linh này bé nhỏ không đáng kể, lực Thần Uy trên người nó có thể chống lại chế ước của Thiên Đạo, khiến cho sinh linh này có thể tiếp tục tồn tại.

Hiện tại nhỏ yếu, không có nghĩa là tương lai cũng nhỏ yếu, theo thời gian, một mầm cây nhỏ có thể phát triển thành đại thụ rợp trời.

Chậm đã... Đây... đây không phải là yêu quái hay sao? Nếu mình tạo ra sinh linh có thể tồn tại, vậy mình có gì khác với Yêu tộc?

Không phải là Yêu tộc cũng sinh ra như vậy hay sao? Động vật, thực vật, chậm rãi sinh ra linh trí. trên nền tàng vốn có hóa thân thành yêu, ban đầu thực lực thấp kém, dần dần trở nên hùng mạnh.

Chẳng phải là lực Thần Uy của mình cùng loại với Đế Lưu Tướng, sinh linh mình tạo ra không phải là Yêu tộc sao?

Quả thật là giống như đúc, năm xưa Luyện Yêu Hồ của Đại Thần Nữ Oa phải chăng cũng có nguyên lý như vậy, cho nên mới chế tạo ra vô số Yêu tộc?

Lúc này Dư Tắc Thành bừng tỉnh ngộ, thì ra cái gọi là ban cho sinh mạng, thật ra chính là sản sinh Yêu tộc.


Lập tức Dư Tắc Thành quyết định, từ nay về sau tuyệt đối không thể để cho những sinh linh được mình ban cho sinh mạng tồn tại kéo dài trên thế gian này. Mà phải khiến cho chúng bạo phát lực lượng trong khoảnh khắc, sau đó tiêu tan.

Nếu không chỉ cần mình bất cẩn một chút, sẽ sinh ra một chùng tộc mới trên thế gian này, nói không chừng là Nhân tộc thứ hai, tương lai chúng sẽ xuất hiện anh hùng giống như Hiên Viên Hoàng đế, lật đổ nền thống trị của Nhân tộc hiện tại. Tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra, Dư Tắc Thành thầm thể với lòng mình.

Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang nghĩ ngợi miên man. đợt kiếp lôi thứ hai trên trời đã sinh ra, ầm ầm giáng xuống.

Thanh Sát Canh Kim Phích Lịch lôi.

Kiếp lôi này ẩn chứa sát khí. phát huy lực Canh Kim đến cực hạn. Một tiếng sét đánh, khai thiên lập địa.

Đợt kiếp lôi này chỉ có một đạo duy nhất, một đòn phá tà, đánh chết hết thảy.

Kiếp lôi này là kiếp lôi tinh thuần đến cực điểm trong thiên địa, lực Canh Kim cực mạnh cực thuần khiết. Lôi này giáng xuống, kẻ nào ngăn cản là tan tác.

Chỉ trong khoảnh khắc, không trung trở nên tối mịt, đại địa dường như yên lặng, chỉ có một đạo lôi quang màu bạch kim óng ánh xuyên qua thiên địa.

Kiếp lôi này đánh xuống Dư Tắc Thành, nháy mắt hắn xuất kiếm, lần này hắn xuất ra một kiếm toàn lực, dốc hết thực lực của mình.

Trong nháy mắt, một trụ kiếm khí khổng lồ hiện ra sừng sững, đứng thẳng trên mặt đất. Giữa đất trời chỉ còn lại một kiếm này.

Kiếm này vừa xuất, phạm vi ba trăm dặm thiên địa thày đều hóa kiếm, thiên địa nhật nguyệt cũng hóa thành kiếm của Dư Tắc Thành, nghênh đón kiếp lôi kia.

Trong khoảnh khắc kiếp lôi công kích, thiên địa chấn động, sau đó nổ vang. Trong tiếng nổ này, vô quang vô ám, vô cận vô viễn, khắp noi toàn là lực Thanh Sát, hủy diệt hết thảy.

Đã vượt qua đợt kiếp lôi thứ hai.

Nhưng Dư Tắc Thành tức thì biến sắc. mình không sử dụng lực Thần Uy, mà sử dụng pháp tắc Thiên Đạo, chỉ có thể chống đỡ từng đợt lôi kiếp giáng xuống. Thế nhưng sau mỗi đợt như vậy, thiên địa trở nên hỗn loạn, thiên nhiên sụp đổ, lúc ấy muốn điều khiển pháp tắc Thiên Đạo là vô cùng gian nan. cứ mỗi đợt kiếp lôi giáng xuống chắc chắn sẽ càng thêm đáng sợ.


Mây đen cuồn cuộn, lôi quang tung hoành, lúc này trên không đã có một luồng lôi quang màu tím ngưng kết thành hình. Luồng lôi quang này to hơn trăm trượng, lôi vân cuồn cuộn, từng đạo lôi quang màu tím trông như điện xà bơi lội tung tăng. Những tiếng gầm vang lên không ngớt, thanh âm trầm thấp hùng hồn, chấn động khiến cho đại địa không ngừng run rẩy.

Đợt kiếp lôi thứ ba sắp sửa sinh ra, Tích Vân Băng Huyễn Thanh Minh lôi.

Đợt kiếp lôi này chính là Kim sinh Thủy, một tiếng sấm nổ vang, kiếp lôi bắt đầu giáng xuống. Đợt kiếp lôi này có tống cộng một ngàn lẻ một đạo, hóa thành lôi quang như hình trụ băng giáng xuống.

Thứ tự kiếp lôi giáng xuống ngầm mang theo ý Thiên Đạo, ngoài tròn trong vuông, chia làm hai phần. Phần thứ nhất là do Thiên Lôi tạo thành, trong Thiên Lôi này ân chứa lực Băng Huyễn vô hạn. VỊ trí chúng đánh xuống hình thành Thiên trận kỳ dị, chủ yếu là vì phần thứ hai.

Phần thứ hai chỉ có một đạo, đạo này đánh xuống sẽ kích nổ lực Thiên Lôi Tích Vân trước đó, hình thành trường lực Lôi Băng đáng sợ, từ bốn phương tám hướng oanh kích kẻ độ kiếp.

Trên bầu trời kiếp lôi cuồn cuộn, Băng Lôi giáng xuống, Dư Tắc Thành không muốn sử dụng lực Thần Uy, lòng thầm nghĩ dùng Thiên Đạo Tự Nhiên của mình để đối kháng kiếp lôi này.

Nháy mắt Dư Tắc Thành ngự kiếm xuất ra một kiếm, kiếm này không phải đánh vào kiếp lôi trên không, mà là đánh xuống mặt đất.

Thần thụ kia còn biết lấy Mộc khắc Thổ, vì sao mình không biết lấy Thổ khắc Thủy? Kiếm này đánh trúng hải đảo dưới chân Dư Tắc Thành, lập tức hải đảo vốn đã bị hai đợt kiếp lôi trước đó đánh cho lung lay nổ ầm một tiếng, hoàn toàn tan tác.

Rất nhanh Dư Tắc Thành bị chôn vùi dưới đống nham thạch vỡ vụn của hải đảo này. Trên mặt đất hiện tại toàn là đất đá. nham thạch vỡ nát.

Kiếp lôi giáng xuống, lúc này từng khối nham thạch trên mặt đất tung bay lên không, va chạm nghênh đón kiếp lôi.

Giờ phút này Dư Tắc Thành xuất ra Thiên Đạo Tự Nhiên của mình, tận dụng lãnh ngộ vừa rồi xuất ra một kiếm. Đại địa nổ vang, chấn động không ngừng, khiến cho đất đá, nham thạch bay lên không nghênh đón kiếp lôi.

Đây là lấy Thổ phá Thủy, băng kia dù lạnh tới mức nào cũng không thể thẩm thấu sâu vào lòng đất.

Nhất Thiên Tích Vân Băng Huyễn Thanh Minh lôi giáng xuống không hề tạo ra chút thương tổn nào với Dư Tắc Thành. Rất nhanh đã giáng xuống tới đạo cuối cùng, lực Thiên Lôi Tích Vân bị kích nổ tiếp tục tấn công Dư Tắc Thành từ bốn phương tám hướng.

Nhưng lúc này Dư Tắc Thành đang nằm sâu dưới đất, thoải mái tránh được. So với chống lại kiếp lôi chính diện, làm như vậy tiết kiệm được vô số sức lực, đây mới là phương pháp chân chính sử dụng Thiên Đạo Tự Nhiên.

Một pháp thông thì vạn pháp đều thông, sang đợt kiếp lôi thứ tư Thái Ất Chân Mộc Thiên Cương lôi, Dư Tắc Thành mượn lực đại địa hấp thu dung nham ngầm dưới lòng đất hóa thành Hỏa kiếm, lấy Hòa khắc Mộc, dễ dàng phá giải.

Đợt kiếp lôi thứ năm là Loạn Lâm Ly Hỏa Phần Hồn lôi, Dư Tắc Thành nhảy vào trong biên, hóa thành Thủy kiếm, một kiếm nhẹ nhàng, lập tức phá giải kiếp lôi này.

Thái Ắt Chân Mộc Thiên Cương lôi có tất cả mười tám đạo, mỗi đạo như vậy khiến cho không trung sinh ra lôi Át Mộc vô hạn. ầm ầm giáng xuống. Lực Thiên Cương ẩn giấu bên trong, có thể thật cũng có thể già. biến hóa khôn lường, vô cùng hung hiểm.

Loạn Lâm Ly Hỏa Phần Hồn lôi có tổng cộng một trăm lẻ tám đạo, giống như những ngôi sao băng cháy bừng bừng, tạo thành một đóa hoa sen lửa giữa không trung. Từ cánh hoa khổng lồ, từng ngôi sao băng đỏ rực bay xuống, lúc sinh lúc diệt, hóa thành mưa lửa ngập trời. Đây là Ly Hỏa, lửa mượn thế nước, chuyên môn đốt cháy chân hồn nguyên thần của Phản Hư Chân Nhất.

Hai loại kiếp lôi này hết sức hung hăng, nhưng bị Dư Tắc Thành mượn Ngũ Hành tương sinh tương khắc giữa Thủy với Hỏa phá giải nhẹ nhàng.