Tiên Ngạo

Chương 907: Nguy cơ không nhỏ

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Chào Tiên Linh, xin hỏi lần này ta tới đây, có thể thu hoạch được gì không, ngươi còn có giá trị gì để ta đầu tư hay không, ngươi còn Tiên Thể Chiến Thân hay không? Ngay cả pháp trận không gian còn không thể duy trì, nói thật ra, lòng ta đang cảm thấy vô cùng trống trải, trống trải chẳng khác nào sở nghiên cứu Tiên Binh này...

Vừa nghe như vậy, Tiên Linh kia nghẹn lời, một lúc lâu sau cũng không nói được gì.

Xem ra nó đã bị Dư Tắc Thành nói trúng vào nhược điểm. Hơn nữa quả thật động phủ Pháp Linh này cũng chưa tiếp xúc qua bao nhiêu người, không giống như động phủ Pháp Linh ở Cồn châu và Lão Thất, giỏi lừa gạt người khác, Tiên Linh này có sao nói vậy, hết sức thật thà.

Dư Tắc Thành nói xong những lời này, nhìn thấy động phủ Pháp Linh vẫn trong trạng thái chớp lóe, không đáp được lời nào, linh cơ chợt động. Hắn lấy trong thế giới Bàn Cố ra rất nhiều linh thạch thượng phẩm.

Mỗi lần trăm viên, lấy ra một mạch ba vạn viên, bày ra trước mặt động phủ Pháp Linh, sau đó mới nói:

- Cho ngươi hết chỗ này, dù là không có thu hoạch gì, ta cũng tặng cho ngươi. Ta và động phủ Pháp Linh ngươi xem như cũng có duyên với nhau, hãy nhìn bộ dáng của ngươi mà xem, thật là tệ hại... ôi, thỏ chết cáo buồn, thấy ngươi như vậy, ta cũng hết sức đau lòng, đây là lễ vật của ta, xin ngươi thu nhận.

Những động phủ Pháp Linh này cũng có một ít tính cách như người, bọn chúng thật ra rất biết quyền biến, cho nên Dư Tắc Thành muốn thử một lần.

Lập tức tốc độ chớp nháy của động phủ Pháp Linh kia gia tăng rất nhanh, dường như đang suy nghĩ chuyện gì, sau đó một đạo hào quang đột ngột quét qua. số linh thạch của Dư Tắc Thành biến mất, lúc này mới nghe nó lên tiếng nói:

- Cảm tạ ngài, bởi vì tên cường đạo lần trước vào đây, tất cả tài liệu chế tạo Tiên Thể Chiến Thân. Tiên Thể Chiến Thân thành phẩm. bán thành phẩm của ta bị y cướp sạch không còn. Những tài liệu chế tạo Tiên Thể Chiến Thân không đủ. cho nên không thể nào không dừng việc nghiên cứu.

- Tài liệu luyện chế Tiên Thể Chiến Thân vào thời Tiên Tần đế quốc hung thịnh cũng không thiếu. Nhưng sau khi Tiên Tần đế quốc sụp đổ, chúng ta không xông lên Tiên Giới được, rốt cục nguyên liệu vô cùng thiếu thốn.

- Cho nên tài nguyên mà Thiên Lại Trí Long phân cho ta càng ngày càng ít. khiến cho hiện tại ta roi vào tình cành tệ hại này. Cảm tạ ngài, có số linh thạch của ngài, ta có thể bắt đầu công cuộc nghiên cứu mới, dùng tài liệu khác để thay thế Tiên bảo.

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Chúc ngươi nghiên cứu thành công.

Dứt lời buông tiếng than dài, rầu ri tìm một góc trống trải ngồi xuống, chờ thời gian trôi qua.

Tiên Linh kia lại không ngừng vận chuyển rất nhanh, chừng một khắc sau, chợt nghe nó lên tiếng nói:

- Không thể để cho người tốt như ngài phải chịu thiệt thời như vậy, trắng tay rời khỏi. Tuy rằng ta không có bất cứ tài liệu luyện chế Tiên Thể Chiến Thân nào, cũng không còn Tiên Thể Chiến Thân, nhưng ta có thể truyền thụ cho ngài bí pháp vô thượng để luyện chế Tiên Thể Chiến Thân, cùng với phương pháp dùng tài liệu khác để thay thế, luyện chế Tiên Thể Chiến Thân mà mấy năm qua ta nghiên cứu được.

Dư Tắc Thành thầm cười trong lòng, quả nhiên động phú Pháp Linh này ít giao thiệp, dễ dàng bị lừa. Như vậy cũng tốt, coi như không uổng công đến không một lần.

Dư Tắc Thành đứng bật dậy, ngoài miệng vội nói:

- Làm như vậy sao được, có câu là pháp không thể truyền ra ngoài, làm như vậy có ảnh hưởng gì với ngươi không, không nên vì vậy mà làm hại cho ngươi...

Hắn lại thuận tay lấy ra thêm ba vạn viên linh thạch thượng phẩm nữa bày ra dưới đất. Có nguyên khí hùng mạnh của linh thạch, không có chuyện gì là không thể.

Tiên Linh nói:

- Ta truyền thụ cho ngài thì đã sao, Thiên Lại Trí Long đã hạ mệnh lệnh, các ngài tới nơi nào cũng phải để cho các ngài rời khỏi vô kinh vô hiểm, không phải lo lắng. Nơi này ta đã khống chế hoàn mỹ, ta sẽ truyền tiên thuật chế tạo Tiên Thể Chiến Thân tối cao cho ngài, khiến cho Thiên Lại Trí Long hối hận không kịp, để trà thù bảy ngàn bảy trăm năm qua, nó tỏ ra lạnh lùng bỏ rơi ta.

Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành tỏ ra vô cùng sửng sốt:

- Thiên Lại Trí Long là cái gì vậy?

Tiên Linh đáp:

- Thiên Lại Trí Long chính là kẻ đứng đầu Bát Bộ Thiên Long, kẻ khống chế chân chính của pháo đài Thiên Lại. Nó có thể điều động Tứ Tướng Diệt Thế Pháo, Ngũ Hành Nguyên Lực Lô, Pháp Trận Lục Hợp Bi, Phá Quân Thất Sát, Thiên Long Bát Bộ, Không Thú Cửu Vương trong pháo đài Thiên Lại.

- Có thể nói rằng cả vạn tên động phủ Pháp Linh như ta đều phải nghe theo mệnh lệnh của nó, bởi vì nó khống chế tiếp tế tiếp viện linh thạch của chúng ta.

Trong lúc Tiên Linh nói chuyện, trước mặt nó xuất hiện một ào ánh rất lớn, một hư ánh Thiên Long màu trắng xuất hiện. Thật ra Thiên Long này không lớn, chỉ chừng ba trượng, không có thần uy như các loài long khác trong Bát Bộ Thiên Long, nhìn hết sức bình phàm. Chỉ có đôi long nhãn của nó dường như tràn đầy trí tuệ.

Dư Tắc Thành càng nhìn càng thấy quen thuộc, vì sao dường như mình đã gặp qua nó ở đâu rồi...

Đột nhiên đôi mất của Thiên Long tôn giả Thần Long giáo trong cung điện kia xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành.

Hắn không khỏi bàng hoàng sửng sốt, vội vàng hỏi:

- Phải chăng Thiên Lại Trí Long này rất thích xem náo nhiệt, đùa cợt nhân gian, bày trò đùa giỡn người khác?

Tiên Linh nói:

- Đúng vậy, quyền lực tuyệt đối sẽ dẫn tới thối nát tuyệt đối. Từ khi ba vị Công tước rời khỏi pháo đài Thiên Lại, đế đô Côn Lôn của Tiên Tần đế quốc biến mất chỉ sau một đêm, toàn bộ pháo đài Thiên Lại lọt vào trong tay nó. Dần dần nó tự tha hóa, rốt cục làm cho Bát Bộ Thiên Long phải tan rã.

- Đại hội Thiên Lại ba trăm sáu mươi lăm năm một lần là do nó đề xuất ra. Có thể nói trong đại hội Thiên Lại này, các vị sẽ nhận được cái gì, có tao ngộ thế nào, hoàn toàn là do nó thiết kế bố trí. Nó rất thích nhìn vẻ mặt đau khố giãy dụa trước khi chết của các tu sĩ.


Dư Tắc Thành hốt nhiên bừng tinh ngộ, nhất định là như vậy, Thiên Long tôn giả chính là Thiên Lại Trí Long, ông cháu Viên gia vì đắc tội với Thiên Long tôn giả cho nên phải chết trong thông đạo. Nhị Đại Ma Tôn tới đây tầm bảo, thì ra nhờ lấy lòng nó cho nên mới có thu hoạch tốt như vậy.

Sỡ dĩ mình có thể tới đây thuận lợi, nói không chừng là nhờ câu nói nịnh bợ của mình lúc ấy. Thiên Lại Trí Long lại muốn nhìn xem phản ứng của Băng Tâm Chân Quân khi trở về chốn cũ. tới chỗ ý trung nhân của nàng tử trận năm xưa. cũng muốn nhìn thấy Nhất Kiếm Chân Quân và Hỏa Thần phải chia lìa. nên mới cho chỉ một người cùng vào với mình. Chắc chắn là nó cũng muốn thấy mình phải tay trắng rời khỏi nơi này, nổi giận với tổ sư gia, có thể nói hết thảy là do Thiên Lại Trí Long cố ý an bày.

Quả thật là khốn kiếp, chẳng trách mình nhìn thấy nó lại cảm thấy quen thuộc vô cùng, không phải là cảm giác mà mình đã từng nhìn thấy Đại Uy Thiên Long hay Băng Lan Yêu Long hay sao?

Nháy mắt Dư Tắc Thành hiểu ra đầu đuôi gốc ngọn.

"Chẳng trách mình nhìn Thiên Long tôn giả lại cảm thấy quen thuộc như vậy, thì ra Thiên Lại Trí Long này già dạng Thiên Long tôn giả chơi trò du hí nhân gian, trêu chọc người khác. Trời ơi, nói không chừng Thần Long giáo là do nó chậm rãi phát triến trong thời gian qua, người khác phải ba trăm sáu mươi lăm năm mới có thể tới đây một lần, nhưng nó lại có thể tùy tiện ra vào Thiên Lại cổ thành.

Chờ một chút, hôm nay mình còn nhìn thấy ai quen mắt nữa... Tên bán hàng rong kia nhất định là đệ tử của Vạn Lý Vân Du tông, sư huynh đệ của Lưu Nhất Phàm.

Đúng rồi, còn người ở sau lưng Khô Trúc lão nhân kia cũng vô cùng quen thuộc, y giống ai nhi..."

Dư Tắc Thành bắt đầu cố gắng nhớ lại, đột nhiên một bóng người xuất hiện trong đầu hắn. chính là Nhã Hương, không, phải nói là Thống lĩnh Đại nhân của Thích Đề Hoàn Nhân! Hai người kia giống nhau như vậy, chẳng trách Dư Tắc Thành nhìn bọn họ cũng thấy quen quen.

Nháy mắt một suy nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu Dư Tắc Thành:

"Vì sao Khô Trúc lão nhân lại trở thành như vậy, vì sao y quan, pháp bảo của lão không thấy đâu cả? Bởi vì lão đã bị người đánh bại, hoặc là đã chết, trước mất chỉ là thi thể bị người khác khống chế. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lần trước mình gặp lão, tên Không Dung Chân Quân của Chư Nhược Không Vô tông kia theo sát lão. Mà Không Dung Chân Quân lại là thủ hạ thân cận của Thống lĩnh Đại nhân Thích Đề Hoàn Nhân, y gần gũi với Khô Trúc lão nhân là có mục đích gì, muốn làm gì, không nói cũng biết.

Nói cách khác, thế lực của Dị tộc đã lan tới bên cạnh Khô Trúc lão nhân, cho nên lúc mình phát ra cảnh cáo với Thiên Địa Minh, lại xuất hiện bốn mươi chín Nguyên Anh Chân Quân truy sát.

Hiện tại e rằng âm mưu của chúng đã thực hiện xong, e rằng Khô Trúc lão nhân đã bị chúng xử lý, hoặc khống chế, cho nên lão mới không nhận ra mình."

Nghĩ tới đây, lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy chấn động toàn thân.

Vì sao Khô Trúc lão nhân lại tới nơi này? Thiên Lại Trí Long thích xem náo nhiệt, chỉ cần tìm ra nó, đánh chết nó, pháo đài Thiên Lại lập tức như rắn mất đầu. Lúc ấy Dị tộc kia có thể phát động công kích pháo đài Thiên Lại, chỉ cần đánh hạ được pháo đài Thiên Lại, sau đó chúng dùng đại quân áp sát, vậy chuyện cướp trở lại thế giới Thương Khung, tiêu diệt hoàn toàn Nhân tộc không phải chỉ là giấc mộng.

Nháy mắt suy nghĩ của Dư Tắc Thành xoay chuyển hàng trăm hàng ngàn lần, không khỏi nghĩ tới vô số khả năng. Đột nhiên hắn hiểu ra, hắn đã biết Khô Trúc lão nhân muốn nói gì với mình:

- Giết ta. giết ta đi. coi chừng Dị tộc, bảo vệ Nhân tộc!

Trong khoảnh khắc này, rốt cục Dư Tắc Thành hiểu được tâm niệm của Khô Trúc lão nhân. Thì ra là như vậy, cho nên lão mới cố ý nhớ lầm thời gian gặp mặt cùng Tô Tam Thái, mới tỏ ra cao ngạo với mình như vậy.

Dư Tắc Thành vội vàng nói với Tiên Linh kia:

- Không xong, ta nghi ngờ rằng Khô Trúc lão nhân đã bị người khống chế. Người làm chuyện này chính là Cường giả Dị tộc, mục đích của chúng là muốn ám sát Thiên Lại Trí Long. Chỉ cần Thiên Lại Trí Long bị giết, pháo đài Thiên Lại mất đi đầu não, Dị tộc có thể mang đại quân áp sát thế giới Thương Khung.

Vừa dứt lời, Tiên Linh lập tức nhấp nháy không ngừng, dường như đang phân tích, một lúc lâu sau mới lên tiếng nói:

- Xin hỏi Nam tước các hạ. chứng cứ của ngài là gì?

Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành lập tức nghẹn lời, mình không có chút chứng cứ gì cả, chăng lẽ nói là mình nhìn bọn chúng cảm thấy quen quen...

Tiên Linh lại hỏi tiếp:

- Xin hỏi ngài nắm chắc chuyện này bao nhiêu phần?

Một phần cũng không có, đây chỉ là linh cảm, là suy đoán của Dư Tắc Thành mà thôi, thậm chí chính hắn còn cảm thấy khó tin.

Tiên Linh thấy Dư Tắc Thành không có gì để nói, rốt cục nó bèn nói:

- Ta đề nghị không báo lên trên chuyện này, sẽ bị người khác châm chọc là nói lời vô căn cứ, bị chê cười nhạo báng.

- Không có chút chứng cớ nào biểu hiện chuyện này là hợp tình hợp lý, không có căn cứ chứng minh chuyện mà chúng ta đưa ra.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, nói với giọng bất đắc dĩ:

- Hy vọng chỉ là ảo giác của ta...

Tiên Linh lại nói:

- Hy vọng là ảo giác, bất quá nếu là sự thật cũng không phải là chuyện xấu, có những thứ không nên tồn tại mãi...

Càng về sau, giọng nói của Tiên Linh càng nhỏ đi. Ai bảo động phủ Pháp Linh này không có thù hận. tối thiểu với chuyện Thiên Lại Trí Long cất giảm tiếp tế linh thạch cho nó, nó tỏ ra hết sức thành kiến.

Việc này vô căn vô cứ. coi như bỏ qua, hai người trở lại chính đề, Tiên Linh bắt đầu truyền thụ kiến thức về Tiên Thể Chiến Thân cho Dư Tắc Thành.


Tiên Linh chợt hỏi:

- Ngài có biết tiên là thế nào không?

Dư Tắc Thành đáp:

- Đói ăn mây, khát uống nước suối, uống sương trên lá, xây nhà trong rừng, tiêu dao tự tại...

Dường như Tiên Linh đang cười khẩy:

- Chỉ là ảo tưởng vẩn vơ của phàm nhân.

Dư Tắc Thành cười lớn:

- Cái gọi là tiên, thật ra chia làm hai loại, một loại là chủ nhân thống trị thiên địa này trong quá khứ, là Tiên tộc thống trị Đại Liên Minh Dị tộc. Sau khi bọn họ rời khỏi thế giới Thương Khung, thành lập Tiên Giới, chính là cái gọi là tiên lúc ban đầu.

- Sau Hiên Viên Hoàng đế quật khởi, chấn hưng Nhân tộc, nhưng lại không thể đánh bại Tiên tộc, cho nên ngài nghĩ ra một cách. Nếu không đánh lại ngươi, vậy ta dung hợp ngươi, chiến tranh theo đường lối hòa bình, tất cả tu sĩ đều phi thăng, trở thành thành viên của Tiên tộc.

- Và như vậy, dần dần Tiên Giới bị Nhân tộc chúng ta chiếm cứ, Tiên tộc biến thành Tiên Nhân, cũng là cái gọi là tiên hiện tại.

Tiên Linh nói:

- Đúng, có thể nói như vậy.

- Thật ra phải nói tiên và người chúng ta không phải là một giống loài, tuy rằng một phần bọn họ là Nhân tộc chúng ta, nhưng bọn họ đã không còn là nhân nữa.

- Hết thảy cơ sở phát triển của tiên đều có nguồn gốc từ một loại vật chất thần kỳ, có thể gọi vật chất này bằng một cái tên: Tiên Khí.

- Tiên Khí này thật ra cũng do giống loài gọi là tiên chế tạo mà ra. chính là năng lực cơ bản nhất của tiên.

- Thật ra Nhân tộc chúng ta cũng có thể chế tạo ra Tiên Khí. Chỉ cần chúng ta tu luyện không ngừng, lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo, trải qua lôi kiếp tẩy rứa là có thể chế ra vật chất gọi là Tiên Khí này. Cho nên mỗi lần có người như vậy xuất hiện, lập tức có cầu vồng tiếp dẫn. tiên không cho phép sinh linh có được vật chất này tồn tại ở nhân gian.

- Cho nên Tiên Tần đế quốc và Tiên Giới xảy ra chiến tranh không ngừng, chặt đứt tất cả những bàn tay đen tối từ Tiên Giới vươn tới nhân gian. Trong đó ngoại trừ chiến đấu giữa Tiên tộc với nhau, giữa Tiên Nhân với nhau, còn có liên quan tới sự khác nhau về vận dụng Tiên Khí.

Dư Tắc Thành nghe tới đây không khỏi gật gật đầu. Tiên Khí... Mấy tháng trước, Thanh Cương Tiên khân cầu Tử Kim Tiên vượt giới tương trợ, nhờ vậy đạt được lực lượng hùng mạnh tới cực điểm, lực lượng này chắc chắn là Tiên Khí.

Tiên Linh nói tiếp:

- Tiên Khí là bảo bối, là một loại vật chất thần kỳ, nếu dùng lời nói mà ngài có khả năng hiểu được để diễn tà. nó chính là giấc mơ trở thành sự thật, có thể biến tất cả ý tường tâm niệm của ngài trở thành vật chất hiện thực, hóa hư thành thật.

Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt:

- Giấc mơ trở thành sự thật, ảo tưởng thành thật ư? Tự Tại Thiên... Tâm Kiếm thuật...

Tiên Linh nói:

- Đúng, cái gọi là Tự Tại Thiên kia thật ra chính là một Tiên Giới không hoàn chinh. Khi thần thức của chủ nhân nơi đó suy nhược, vậy thế giới ảo giác ấy cũng sẽ tiêu tan.

- Mà Tiên Giới lại khác, mỗi sự vật mà Tiên Nhân trong Tiên Giới ảo hóa ra đều trở thành hiện thực. Hiện thực này chính là vật chất tồn tại vĩnh viễn trên thực tế, vĩnh viễn không biến mất. có thể cướp đoạt, có thể phá hỏng, có thể chế tạo, có thể chữa trị.

- Thật ra cũng giống như thế giới Bàn cổ trong cơ thể ngài là thế giới tồn tại chân thật, Tiên Giới cũng là do từng thế giới như vậy kết hợp lại mà thành, rộng lớn vô biên, nói rõ hơn là thế giới tổng hợp của mỗi Tiên Nhân hiện thực hóa tâm niệm của bọn họ chế tạo mà thành.

- Trên Tiên Giới, mỗi suy nghĩ của ngài đều có thể trở thành sự thật, muốn người chết sống lại, muốn sinh ra đại lục, muốn sáng tạo giống loài, muốn sinh ra văn minh... tất cả chỉ nằm trong một niệm, được quyết định bởi số lượng Tiên Khí mà ngài có được, cùng trình độ tâm niệm của ngài.

- Thật ra rất nhiều thứ của Tiên Tần đế quốc đều mô phỏng theo Tiên Giới, tỷ như thế giới Bàn Cổ, Tru Tiên Tứ Kiếm, Thần Ngã Kim Cương, Thiên Ma Ma Chủ, Hỗn Nguyên Địa Sát. Thời Không Giới Chủ, ba mươi sáu con rối mạnh nhất Tiên Tần... đều có nguồn gốc từ đó, hoặc có một phần nguồn gốc từ đó.

- Đây chính là công lao của chúng ta, lúc ấy chúng ta huy hoàng vô kể, là phần quan trọng nhất của Tiên Tần đế quốc. Đáng tiếc từ sau khi Tiên Tần đế quốc phát hiện huyền ào của lực Thần Uy, chúng ta lập tức bị vứt bỏ lạnh lùng, đật chung với rác rười, không ai đê ý tới.

- Tâm Kiếm thuật mà ngài vừa nói thật ra cũng là một loại tiên thuật bất chước theo vận chuyển Tiên Khí để hình thành một thế giới già, đạt được lực sát thương hùng mạnh.

- Tiên Thể Chiến Thân mà chúng ta nghiên cứu. thật ra chính là lợi dụng Tiên Bảo tế luyện chúng trở lại thành Tiên Khí như trước. Sau đó lợi dụng Tiên Khí này để chế ra vũ khí chung cực thích hợp nhất, hùng mạnh nhất cho mình.

Dư Tắc Thành không nhịn được gật gật đầu:

- Thì ra là như vậy, ta đã hiểu, Tiên Thể Chiến Thân này quả nhiên hùng mạnh.

Tiên Linh nói:

- Cái đáng tiếc là những tài liệu mà ta có, chính là Tiên Bảo, đã bị tên cường đạo kia cướp đi sạch sẽ.

- Ta không thể thổi xôi mà không có gạo, cho nên cũng không thể chế tạo Tiên Thể Chiến Thân cho ngài.

Dư Tắc Thành nghe vậy há hốc miệng sững sờ, Tiên Bảo này mình biết tìm đâu, nếu Tử Kim Chùy kia chưa bị phá hủy, vậy thì quá tốt. đáng tiếc nó đã hoàn toàn tiêu tan.

Tiên Linh nói tiếp:

- Bảy ngàn bảy trăm năm qua, bởi vì thiếu Tiên Bảo, nên ta không thể chế tạo Tiên Thể Chiến Thân. Nhưng trải qua nghiên cứu không ngừng, rốt cục ta cũng phát minh ra biện pháp thay thế Tiên Khí này bằng vật chất khác. Bây giờ ta sẽ truyền biện pháp này lại cho ngài, hy vọng ngài sẽ đạt được lực lượng vô biên.

Tiên Linh dứt lời bèn phóng ra một đạo hào quang, chiếu vào trán Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành lặng yên không cử động, để mặc cho đạo hào quang kia chiếu vào trán mình, cố gắng chịu đau. Lập tức vô số kiến thức theo đạo hào quang này truyền vào trong đầu Dư Tắc Thành.

Đây là phương pháp luyện chế Tiên Thể Chiến Thân, cũng là nghiên cứu đúc kết của Tiên Tần đế quốc về Tiên Giới. Những kiến thức này ngàn vàng cũng khó mà mua được, hiện tại Dư Tắc Thành nhận được, xem ra làm người tốt sẽ được đền đáp.

Nhờ có số kiến thức này, Dư Tắc Thành được lợi không nhỏ. Đây không chỉ là phương pháp luyện chế Tiên Thể Chiến Thân, mà nó còn mở ra cho Dư Tắc Thành một cánh cửa mới, dường như có một thế giới khác xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành.

Rất lâu sau, đạo hào quang kia mới chấm dứt, Dư Tắc Thành há miệng thở hổn hển, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, nhưng mặt tươi cười rạng rỡ. Thứ này tốt hơn nhiều là lấy được một, hai cái Tiên Thể Chiến Thân. Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương thu hoạch được một bầy cá to, còn mình thu hoạch được lưới đánh cá và phương pháp đánh cá. Từ nay về sau, mình muốn bao nhiêu cá thì sẽ có bấy nhiêu.

Dư Tắc Thành mỉm cười:

"Chẳng trách Băng Tâm Chân Quân nói rằng Tiên Thể Chiến Thân của nàng có được không hoàn chỉnh. Thì ra Tiên Thể Chiến Thân của nàng mục đích chủ yếu chủ yếu là sử dụng Thiên Ma Giải Thể mà tồn tại. Thật ra Tiên Thể Chiến Thân cũng không nhất định phải kinh khủng mới được..

Hàng trăm hàng ngàn ý nghĩ xoay chuyển trong đầu Dư Tắc Thành, đột nhiên hắn đứng bật dậy, quyết định đích thân luyện chế một Tiên Thể Chiến Thân, để thử nghiệm xem những kiến thức mình vừa có được có chính xác hay không.