Tiên Ngạo

Chương 897: Thiên Ma Giải Thể - Thần Uy trảm tiên

Tư Cầm Tà Quân nhìn búa này quát:

- Tử Kim Chuy của Tử Kim lão nhi, ta đã chịu đựng hơn hai mươi năm rồi, ta còn sợ ngươi sao?

Đột nhiên hắn vươn tay đánh ra một trảo, một trảo này hóa thành vô số quỷ ánh chộp về phía búa kia, u Minh Quỷ Trào, Thụ cầm gì, Thiên Âm Kiếm gì, đó đều là ngụy trang của hắn. đây mới là tiên pháp chân chính của hắn.

Một trảo này nắm Tử Kim Chuy rung động sàn sạt kia, ngăn cản một búa này, thế nhưng Tư Cầm Tà Quân há mồm liền phun ra một ngụm tiên huyết, hô:

- Con bà nó, Tiên Giới tứ pháp (pháp bảo Tiên Giới ban cho), búa này lực lượng lớn...

Hai chữ "vô cùng" còn chưa kịp nói ra, cả người hắn từ trên trán bắt đầu nứt ra, vô số vết máu xuất hiện toàn thân, một tiếng nổ vang, toàn thân hóa thành huyết vụ. hoàn toàn tử vong.

Vô Danh Thần Quân quay đầu nhìn về phía Thiên Hoành Thần Quân đang đại chiến với Ma Lễ Thanh trên không trung, kêu lên:

- Thiên Ngoại Phi Tiên, đây là lực Thần Uy? Thần Uy nha!

Đúng vậy, Thiên Hoành Thần Quân hận Tư cầm Tà Quân đánh chết sư đệ Lục u Tiên của mình, nên đã sử ra lực Thần Uy Thiên Ngoại Phi Tiên, đánh chết Tư cầm Tà Quân.

Thiên Ngoại Phi Tiên này chính là lực Thần Uy, một kiếm đánh ra vô ánh vô hình, có thể xuyên qua bất luận Thời Không gì, trong nháy mắt thiên ngoại nhất kích, một kích lấy mạng, cho nên mới gọi là Thiên Ngoại Phi Tiên.

Hai tay Thiên Hoành Thần Quân cử một thanh phi kiếm, vô cùng trang nghiêm, phi kiếm này phát ra kim quang xán lạn. Kim Tiên Kiếm phi kiếm cửu giai, hắn nhìn về phía mọi người tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Mà một Phản Hư Chân Nhất khác lại lần nữa giơ Tử Kim Chuy kia lên muốn đánh ra một kích.

Đúng lúc này, Ma Lễ Thanh rống to:

- Đạo ta ở đâu? Hôm nay đạo tiêu, tiên lộ gập ghềnh. tìm kiếm ngàn năm. ta không hối hận.

- Kim Cương Giải.,

Đột nhiên lão lại lần nữa biến thân, hướng về phía Thiên Hoành Thần Quân đánh ra một kích, lực Thần Uy Kim Cương Giải.

Lần này lão hô ra hôm nay đạo tiêu, suốt đời không hối hận. lập tức Băng Tâm Chân Quân lạnh toát trong lòng, vội vàng hô lớn:

- Sư thúc, đừng...

Thế nhưng một kích này đã đánh ra, Thiên Hoành Thần Quân biến sắc, cũng hét lớn một tiếng:

- Thiên Ngoại Phi Tiên.

Thực ra trong nháy mắt hắn không ngừng hô ra một câu này, đồng thời hắn còn sử ra ba loại bí pháp, một Huyết Khô Lâu cực lớn xuất hiện ngắn ở trước người hắn. Vạn Hồn Thiên Phách Huyết Khô Lâu bí pháp thứ bảy mươi sáu trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần.

Ngoài ra trong nháy mắt hắn sử ra Hư Vân đại pháp, pháp thuật chết thay.

Đây đều là tác dụng của Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao.

Thế nhưng ở dưới Kim Cương Giải này, kiếm Thần Uy Thiên Ngoại Phi Tiên kia trong nháy mắt tiêu tán, bị Kim Cương giải thể, phi kiếm cửu giai Kim Tiên Kiếm kia cũng bị phân giải tiêu tán trong nháy mắt.

Huyết Khô Lâu cực lớn không có chút tác dụng gì, huyết vụ bay ra, lập tức phân giải.

Hư Vân đại pháp ở dưới một kích này, vô luận là chân thân hay là ánh thể, hay là hư vân, toàn bộ giải thể tiêu tán.

Trong nháy mắt Thiên Hoành Thần Quân pháp thể phân giải, chỉ còn lại Nguyên Anh. trên người Nguyên Anh có tiên bảo bảo vệ, trong nháy mắt mang hắn chạy trốn. Thế nhưng tiên bảo kia trong quá trình chạy trốn chậm rãi phân giải, hóa thành tro bụi.

Cuối cùng chỉ lưu lại Nguyên Anh của Thiên Hoành Thần Quân, mất đi sự bảo vệ của tiên bảo, nhất thời lực Thiên Đạo xuất hiện, liền muốn cắn nuốt Nguyên Anh.

Thế nhưng Thiên Đạo kia vừa hiện hình. Thần Uy của Kim Cương Giải trên Nguyên Anh vẫn còn tồn tại, Nguyên Anh và kể cả Thiên Đạo đang cắn nuốt nó cùng phân giải, bản thể của pháp tắc Thiên Đạo hiển hình không ngờ cũng bị phá nát.

Thiên Hoành Thần Quân chết, hình thần câu diệt.

Ma Lễ Thanh quay đầu nhìn mọi người, hướng về phía mọi người mỉm cười, nói:

- Sống sót nhé, không được chết.

Sau đó nhìn thoáng qua Băng Tâm nói:

- Bảo vệ tốt cho sư môn, phát dương quang đại, ta xem trọng con, tái kiến, Băng Tâm.

Trong quá trình nói, Ma Lễ Thanh chậm rãi phân giải, hóa thành tro bụi nhàn nhạt. Kim Cương Giải này lão sử dụng liên tục ba lần, một lần cuối cùng sử ra toàn lực, đã vượt quá cực hạn mà lão có thể dung nạp, cho nên lão cũng bị lực Thần Uy Kim Cương Giải của mình phân giải, tiêu tán trong hư không, hình thần câu diệt.

Ma Lễ Thanh. Thiên Hoành Thần Quân, hai người tử vong, hình thần câu diệt.

Đối phương còn lại một Phản Hư Chân Nhất, bên này Tư cầm Tà Quân tử vong, Nhất Kiếm Chân Quân trọng thương, còn lại hai Chân Nhất, ba Nguyên Anh.

"Vì sao tên này không trốn?"


Dư Tắc Thành nhìn đối phương, mày không khỏi nhíu lại, trong lòng thầm nghĩ:

"Nhìn đồng môn hai đại Chân Nhất toàn bộ chết trận, hắn không ngờ không có vẻ sợ hãi chạy trốn?"

"Trong đó chắc chắn có cổ quái, người này chiến ý bộc phát như vậy, nhất định có chỗ dựa. ta phải cẩn thận."

Ý niệm nổi lên. động tác của Dư Tắc Thành không khỏi chậm lại, mất thần như điện, không bỏ qua một chỉ tiết nhỏ, trong lòng trở nên cảnh giác, phi kiếm vận lên, chuẩn bị đánh một trận.

Phản Hư Chân Nhất kia nhìn mọi người, quát to:

- Chết đi cho ta. bồi táng cùng sư huynh ta.

Hắn lớn tiếng rống giận, khuôn mặt vàng kia đột nhiên lõm vào, trong tròng mắt lõm vào càng kịch liệt, cả khuôn mặt quả thực đã biến thành một hoàng khô lâu được bọc một tầng da. mà làm cho người ta cảm thấy khủng bố nhất chính là hai con ngươi của hắn toàn bộ lộ ra ngoài, làm cho người ta giống như nhìn thấy quỷ mỵ.

Đồng thời mười ngón tay hắn khẽ run lên, lập tức phun ra mười cỗ sương máu mờ mờ phun ra, không ra ngoài một giọt nào nhỏ lên Tử Kim Chuy trước mặt. Tiên huyết của hắn rõ ràng là màu hoàng kim. đây là mật pháp của Đại La Kim Tiên tông biến thành, huyết châu kia rót vào trong búa. Lập tức giống như hưởng ứng, vốn đại chuy có màu tử kim không ngờ từ bên trong hiện ra tầng tầng kim quang, một cỗ lưu mang kim sắc ở trên thân búa, lấp lóe không ngừng.

Hắn lại lần nữa xuất thủ. vẫn là Tử Kim Chuy kia, một búa đập ra.

Tử Kim Chuy này ầm ầm bay ra, ở trên búa dâng lên vòng vòng liệt điện, chạy từ trên xuống dưới thân búa không ngừng.

Trước khi hắn phát ra búa này, Vô Danh Thần Quân lại lần nữa xuất quyền, một kích vẫn là bình thản vô kỳ kia. Cúc Khuyết Chân Quân há mồm phun ra, huyết thủy do cắn đầu lưỡi kia hóa thành một vòi máu phun ra, đây là Tử Chú Thuật đệ nhị trọng sát, Huyết Khâu Phún Nhân (ngậm máu phun người).

Dư Tắc Thành cũng khẽ động, vô thanh vô tức, bốn loại kiếm ý bay ra. Hỏa Thần buông Nhất Kiếm Chân Quân, dụng lực nhất chỉ. lại là một đạo hỏa long bay ra.

Cự búa kia bay qua, cái gì Huyết Khẩu Phún Nhân, cái gì bốn loại kiếm ý, cái gì hỏa long, ở trong một kích này, toàn bộ nát bấy.

Chỉ có một quyền của Vô Danh Thần Quân thực sự đánh trúng búa kia, một kích này phát ra một hồi âm rung trời, tất cả mọi người ở trong âm này không ngừng run rẩy.

Búa kia bị một quyền này đánh quay về, Vô Danh Thần Quân quát:

- Không tốt, búa này có Thiên Uy của Tiên Nhân, phá tất cả pháp thuật, lực lượng mỗi kích gia tăng gấp mấy lần.

Trong quá trình nói, Vô Danh Thần Quân khóe miệng chảy máu, đã thụ thương, thanh âm khàn khàn.

Cường địch thu hồi Tử Kim Chuy, ngẩng mặt lên trời hét lớn:

- Hai vị sư huynh, ta đưa bọn họ đi cùng các ngươi, báo thù cho các ngươi.

- Tử Kim sư huynh, ngươi nhìn xem các sư đệ đi. Thiên Hoành. Lục u đều chết thảm rồi, mở mắt đi, Tiên Khí giáng thế, giúp ta giết địch.

ở trong tiếng hô hoán lớn của hắn. Tử Kim Chuy kia giống như sống động, nhất thời ở trên búa bạo phát một loại lực lượng kỳ dị, lực lượng kia hoàn toàn thần kỳ không gì sánh được, khác với tất cả lực lượng mà Dư Tắc Thành từng tiếp xúc, đây cũng không phải là lực lượng của Thần Uy, mà thuộc về một loại lực thần kỳ khác.

Lực lượng này dường như có thể hóa sinh tất cả, dường như có thể phá hư tất cả, đây là Tiên Khí. khí của Tiên Giới, của Tử Kim Tiên đã phi thăng kia, thông qua Tử Kim Chuy này truyền Tiên Khí đến đây.

Tử Kim Chuy kia lại lần nữa bay tới, từ dưới lên trên, cấp tốc lưu chuyển, Tiên Khí bắn ra, liệt mang sắc bén lóe mạnh, suýt chút nữa làm cho người ta không mờ được mất ra.

Búa này mang theo quang mang giống như ánh mặt trời chói lọi lóe ra, xuất hiện ba động sắc bén đến cực điểm, ngay cả hư không dường như cũng bị xé rách.

Sau khi búa kia phát ra, Băng Tâm Chân Quân nhìn thấy một màn này, thần sắc biến đổi, nàng yên lặng niệm chú, trên trán lóe ra quang minh, khi đại chiến pháp bảo thập giai Thủy Liên Chỉ Tâm nàng đã muốn sử ra pháp này, hiện tại chính thức sử ra, nhất chỉ cường địch, sáu tay cùng động, kết pháp ấn kỳ dị, quát:

- Thiên Ma Giải Thể.

Trong nháy mắt một đạo quang mang lóe ra, đạo quang mang này không ngờ khác với những pháp thuật khác đều bị búa kia đánh nát, mà cùng búa bay sát qua nhau, hướng về phía đối phương lóe lên.

Búa kia bay tới, Vô Danh Thần Quân lại lần nữa xuất quyền, hắn hét lớn:

- Hỏa Thần giúp ta.

Hỏa Thần đánh ra một kích, rõ ràng đánh trúng lung của Vô Danh Thần Quân, pháp tắc Thiên Đạo Hỏa kia trong nháy mắt rót vào trong người của Vô Danh Thần Quân, chân nguyên khí của lão đột nhiên trở nên bạo phát, một quyền này lại lần nữa đánh ra.

Nhất thời quyền này và búa kia va chạm, sau một tiếng vang nhỏ, chính là ầm ầm một tiếng rung mạnh, không trung xuất hiện một đoàn liệt quang giống như mặt trời, toái quang rơi khắp đầy trời, bốn phía trở thành một mảnh sáng trắng, cảnh tượng sáng lệ, cả đời khó gặp.

Chỗ quyền và búa va chạm là trung tâm của vụ nổ, hình thành một quà cầu sáng như bạc, gần như hữu hình khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Cánh tay của Vô Danh Thần Quân nhất thời hóa thành huyết vụ tiêu tán, lão và Hỏa Thần cùng thổ huyết, hai người ngã nhào bay tán loạn về phía sau.

Cúc Khuyết Chân Quân bên cạnh, liều mạng trớ chú nguyền rùa đối phương, thế nhưng ở trước mặt Tiên Khí vô thượng này, tất cả đều không có ý nghĩa. cũng miệng phun tiên huyết, bay rơi về phía sau.

Băng Tâm Chân Quân sau khi phát ra Thiên Ma Giải Thể, lập tức Tiên Thể Chiến Thân kia phân giải, nàng giống như mất đi tất cả lực lượng, xụi lơ hư không.

Trong nháy mắt chỉ còn lại một mình Dư Tắc Thành, đối mặt Phản Hư Chân Nhất.

Phản Hư Chân Nhất kia hiện tại cũng dùng ánh mắt không tin nhìn bên này, Thiên Ma Giải Thể vừa rồi của Băng Tâm Chân Quân, trong nháy mắt một đạo quang mang bay qua, hai cánh tay, hai chân của Phản Hư Chân Nhất kia đột nhiên chia lìa với thân thể, vô thanh vô tức rơi xuống, vết cắt của chân tay không ngờ không có một tia tiên huyết.


Thiên Ma Giải Thể, vô thượng ma công, đây là từ Tiên Giới Tu La lưu truyền đến thế gian, cũng là vô thượng tiên thuật, cần phải có Tiên thể mới phát ra được một kích như thế. Cho nên mới có thể ở dưới tình huống tiên chuy kia đánh nát tất cả pháp thuật bay sát qua, đánh đối phương bị thương.

Thế nhưng đối phương thương mà không chết, bởi vì trên người đối phương có Tiên Khí hộ thể, cho nên hắn mới có thể tay chân đứt hết, tính mạng không mất.

Trong nháy mắt hắn đối diện với Dư Tắc Thành, hắn hút một cái, hút Tử Kim Chuy kia vào trong miệng, dùng răng cắn. sau đó dùng lực cắn một cái, tiên huyết bắn ra, tiên lực của Tử Kim Chuy kia phát ra càng mạnh, một kích liều mạng.

Lại là một búa. lực lượng của một búa này gấp mười lần búa trước, hóa thành quang mang vô hạn. trong nháy mắt toàn thân búa biến thành kích quang chói mất, búa của liệt quang, phá diệt tất cả.

Búa này bay lên, mang theo quang mang vô tận, một đám mưa ánh sáng dày đặc vô cùng,

toàn là những chùm tia sáng. Những quang mang này theo sau búa kéo tới, tất cả mọi người đều nằm trong phạm vi của nó, một búa này hạ xuống sẽ đánh chết tất cả mấy người Dư Tắc Thành.

Ngoại trừ Dư Tắc Thành, những người khác toàn bộ vô lực xụi lơ, chỉ có thể mờ mất trừng trừng nhìn búa này bay tới.

Dư Tắc Thành nhìn cự chuy Thần Uy này, trong lòng đột nhiên thanh tịnh không gì sánh được, hắn biết bốn loại kiếm ý của mình đối kháng búa mang theo tiên pháp này tuyệt đối không phải là đối thủ.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, trong thế giới Bàn cổ, Lưu Thi Vận thình lình lên tiếng nói:

- Tắc Thành, phu thể chúng ta cùng lên đi, cùng đối mặt vô thượng tiên chuy này.

Dư Tắc Thành gật đầu nói:

- Lên. chúng ta cùng chiến!

Trong nháy mắt Lưu Thi Vận ở trong thế giới Bàn cổ sử ra Kiếm Ý Tư Thân kia, kiếm ý của nàng chính là Kiếm Ý Thần Uy, kiếm ý này bay ra thế giới Bàn Cố, tụ tập vào người Dư Tắc Thành.

Tư Thân nhìn thấy thân nhân, vậy đã không phải là Tư Thân rồi, mà là y luyến (không muốn xa rời), hai người ở trong nháy mắt này, song kiếm hợp bích, nhân tâm tương hợp, huyết thủy tương liên. Trong nháy mắt, Lưu Thi Vận chính là Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành chính là Lưu Thi Vận.

ở trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành rút kiếm, phi kiếm tự ra, Sát Na Quang Hoa, Cửu Thiên Đạp Ca, Thúy Mi Thiền Tấn, ba thanh hi kiếm cửu giai xuất hiện ở trước mặt của Dư Tắc Thành.

Thực ra Dư Tắc Thành còn luyện hóa phi kiếm cửu giai khác như phi kiếm Hằng cổ Nhật Nguyệt, Đại Ngũ Hành Tuyệt Diệt Quang Kiếm, Thông Thiên Tràm Tà Phá Kiếp Kiếm, Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao, thế nhưng giờ phút này chúng nó cũng không xuất hiện.

Sát Na Quang Hoa kia vẫn đi theo Dư Tắc Thành, từ lúc hắn còn là tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ, đến Nguyên Anh Chân Quân bây giờ vẫn làm bạn bên người Dư Tắc Thành, cho

nên kiếm này có thể đại biểu con đường cầu tiên của Dư Tắc Thành, quá khứ của hắn.

Cửu Thiên Đạp Ca, dũng cảm không gì sánh được, Cường giả ngự kiếm chém giết Dị tộc, thiên quân vạn mã, ta chỉ cần một kiếm đủ tràm phá tất cả, đó là lý tường của Dư Tắc Thành, cho nên nó cũng xuất hiện.

Thúy Mi Thiền Tấn Sinh Biệt Ly, Nhất Vọng Bất Kiến Tâm Đoạn Tuyệt, đây là ái kiếm của lão điên tặng hắn. kiếm này vừa ra, tựa như có lão điên ở bên cạnh, sinh ra lực lượng vô cùng. Lão điên ngay cả Thiên kiếp còn có thể đánh nát, ngay cả cầu vồng tiếp dẫn cũng có thể không dùng, ta thích đi nơi nào thì đi nơi đó, người nào có thể ngăn cản, đây là điều Dư Tắc Thành hướng tới.

Cho nên gọi ra ba thanh phi kiếm này, trong nháy mắt Dư Tắc Thành và Lưu Thi Vận hai người hợp thể, hóa thành một đoàn kiếm quang phóng về phía cực chuy kia.

Một kiếm này là một kiếm toàn lực của Dư Tắc Thành, tinh khí thần tụ tập ở đây, giống như ở không gian ngầm Tây Lĩnh năm đó, lần đầu tiên Thân Kiếm hợp Nhất chém giết cường địch. Giống như thí luyện Trúc Cơ một mình giết sáu trăm tên địch không chút úy kỵ. Giống như năm đó khổ đấu huyết chiến, chém giết Mã Khuê, giống như trên Thiên Mục tông, lực kháng Tiên Nhân, giống như một mình giết vào Tự Tại Thiên, cướp đoạt Linh Bảo, giống như mình một mình đối diện vô số Thích Đề Hoàn Nhân, vung kiếm đánh một trận, giống như đối mặt Tư Đồ Nhã của Ma Ha Vô Lượng kia, đánh chết cường địch...

Trong nháy mắt này, quá khứ của Dư Tắc Thành từng màn trôi qua ở trước mặt, cảnh tượng chém giết này Lưu Thi Vận chưa từng trài qua, thế nhưng nàng hiểu Dư Tắc Thành, hai người tâm linh tương hợp, bạo phát kiếm ý vô cùng.

Dư Tắc Thành quát:

- Ta tu tiên trăm năm. đau khổ tiến bước, gian khổ dị thường, cẩn trọng như bước trên băng móng, con đường phía trước dài đằng đẵng, giết chóc vô số, hôm nay gặp cường địch này, Tiên Nhân càn đường, đường ở phương nào?

- Lui một bước sẽ là hình thần câu diệt, tiên lộ đoạn tuyệt.

- Người càn đường, hủy tâm huyết của ta, đoạn tiên lộ của ta, vô luận Thần Ma, vô luận Tiên Nhân Tu La. ta nhất định tràm.

- Tâm tâm như thế, niệm niệm như thế, hôm nay cùng ta tồn tại!

-Tràm!

Trong nháy mắt Dư Tắc Thành hóa thân thành kiếm, Hiên Viên Kiếm, Dư Tắc Thành dung hợp Kiếm Ý Thần Uy của Lưu Thi Vận, trong nháy mắt một kiếm này cũng có lực Thần Uy vô thượng.

Đúng vậy, lực Thần Uy, lực Thần Uy đối kháng Tiên Khí.

Nhất thời kiếm này va chạm với búa ở trên không trung, sau đó một đạo bạch quang, một điểm quang minh từ chỗ va chạm kia bắn ra. Quang minh kia thuần khiết hoàn mỹ, lớn như hạt gạo, nổ tung mà không vang lên âm thanh, vụ nổ này đã chiếu sáng cả phiến hư không.

Vụ nổ cực lớn truyền đến, ở trong hư không một cây nấm mây cực lớn mọc lên, ngàn dặm nơi đó, vô số nguyên khí bạo liệt lao nhanh, ngay cả địa vực thế giới phía xa ở trong vụ nổ này cũng đều bắt đầu run rầy không ngớt.

Phản Hư Chân Nhất của Đại La Kim Tiên tông, kể cả Tử Kim Chuy kia, sau một kích này toàn bộ hóa khí. phá diệt tiêu tan.

Dần dần vụ nổ biến mất, mọi người trọng thương ngẩng đầu nhìn lên, ở trong hư không xuất hiện một người, chính là Dư Tắc Thành. Hắn đang ôm kiếm đứng ngạo nghễ, tiếu ngạo thiên hạ.

Giết xong cường địch. Dư Tắc Thành thu kiếm lại, ngự không bay qua xem xét đồng đội của mình. Ai nấy kẻ chết người bị thương, không ai còn nguyên vẹn cả.

Trong số mọi người, trạng thái Dư Tắc Thành là tốt nhất, bắt đầu cứu chữa cho mọi người. Ai nấy lấy Đan Châu thảo ra ăn vào, quả nhiên tác dụng thần kỳ. Sau khi ăn. Vô Danh Thần Quân mất đi cánh tay, thình lình chậm rãi mọc ra trở lại, lành lặn như xưa. Bất quá pháp tắc Thiên Đạo của lão hao tổn, bị thương cục kỳ nghiêm trọng, xem ra trong vòng năm ba năm khó lòng khôi phục.

Dư Tắc Thành phải lấy cả Đan Châu thảo của mình ra mới đủ dùng. Tất cả dìu dặt nhau bay xuống đất, lần này không kịp thành lập trận pháp cảnh giới bên ngoài, người nào người nấy đều thọ thương nghiêm trọng.

Sau khi đáp xuống, thình lình mọi người kinh ngạc sững sờ, chỉ thấy Tư cầm Tà Quân đang đứng dưới đất nhìn mọi người, thân hình y vẫn hoàn hảo như trước, không thọ chút thương nào.

Mọi người ai nấy sững sờ, Tư cầm Tà Quân lúc ấy đã hình thần câu diệt, vì sao có thể nguyên vẹn như trước được?

Tư Cầm Tà Quân cười nói:

- Đây là lý do của hai chữ Tà Quân, ta lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo Trùng Sinh, chỉ cần nguyên chúng của ta bất diệt, vậy ta có thể trùng sinh sống lại không ngừng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Bằng không làm sao ta có thể hóa thân ám sát Tử Kim Tiên mười một lần cho được, lần nào hóa thân của ta cũng bị lão đánh cho hình thần câu diệt, bằng không vì sao lão không tận diệt ta luôn?

- Cho nên có được pháp tắc Thiên Đạo này, ta là bất tử, nhưng cũng vì pháp tắc Thiên Đạo này, vĩnh viễn ta cũng không có cơ hội phi thăng, vĩnh viễn bị trói buộc ở thế giới Thương Khung này.

Băng Tâm Chân Quân do dự hỏi:

- Nguyên chúng của lão ca là gì vậy, có thể lấy ra cho chúng ta xem không?

Tư Cầm Tà Quân trùng sinh lần này, không ai biết lời thề tâm ma có còn trên người y hay không. Không thể không đê phòng, mọi người đều có trọng bảo tại thân, cho nên Băng Tâm Chân Quân muốn xem nguyên chúng của Tư cầm Tà Quân.

Tư Cầm Tà Quân mỉm cười, lấy ra hai vật giống như củ cải đỏ:

- Đây là nguyên chúng của ta, hơi giống như củ cài. Lúc ta còn nhỏ, trong nhà rất nghèo, thích ăn củ cải nhất, đó là hưởng thụ lớn nhất của ta lúc ấy, cho nên nguyên chúng mới có hình dáng như vậy.

- Lần này ta mang tới tổng cộng ba cái, tất cả đều có lời thề tâm ma trên đó.