Lấy bọn bốn người Dư Tắc Thành làm tâm điểm, một trăm ba mươi năm con rối Tiên Tần tạo thành chiến trận kỳ dị giống như một đám mây đen rợp trời phủ đất, tiến vào Thương Khung hải. Bọn chúng phi hành trên biển cả, khiến cho mặt biển bên dưới dậy sóng cuồn cuộn.
Tốc độ phi hành của chúng nhanh như chớp, không gì ngăn cản được, thỉnh thoảng lại thi triển bước nhảy Thời Không, mỗi bước như vậy xuyên qua ngàn dậm. Chỉ trong thoáng chốc, một hòn đảo lớn đã xuất hiện trước mắt Dư Tắc Thành.
Đào này rộng chừng ba trăm dặm, địa thế hiểm trở, xung quanh sương mù mờ mịt. Trong đám sương mù này thoang thoảng mùi lưu huỳnh vô cùng khó ngửi. Quan sát cẩn thận, chỉ thấy trung tâm hải đảo là một dãy núi chập chùng, ngọn núi nào cũng là núi lửa, hơn nữa còn là núi lửa đang hoạt động. Có ngọn đang phun lửa bừng bừng, có ngọn đang sôi trào dung nham.
"Bạch Hà Tích" nói:
- Đây là nguồn năng lượng quan trọng nhất cho kế hoạch khôi phục Cổn Châu, dùng lực phun trào của núi lửa nơi đây khiến cho lớp đất bề mặt di chuyển, tạo ra sự thay đổi đại lục. Đám núi lửa này là điểm quan trọng nhất trong chuyện làm cho biển sinh ra đại lục.
- Sau này Tiên Tần sụp đổ, hết thảy rơi vào trạng thái ngưng trệ, bởi vì năng lượng tụ tập ở đám núi lửa này quá nhiều, khiến cho Nghiệt Long nhất tộc chạy tới đây nghỉ ngơi dưỡng sức, hấp thu năng lượng do núi lửa tích lũy. Cũng vì vậy, đám Nghiệt Long này quấy rầy kế hoạch khôi phục Cổn Châu, cho nên chúng ta phải ra tay diệt trừ bọn chúng.
Dư Tắc Thành hỏi:
- Ngươi dùng chúng ta vào việc gì?
"Bạch Hà Tích" đáp:
- Không cần các vị ra tay, chỉ cần ở trong chiến trận là đủ. Lúc ấy các con rối Tiên Tần có thể hấp thu kinh nghiệm chiến đấu, pháp tắc Thiên Đạo và lực lượng vô tận của các vị.
- Đồng thời ba người các vị cũng có thể thông qua lần chiến đấu này tổng kết lại, để xem pháp tắc Thiên Đạo, lực lượng mà các vị có được có phải thật sự đạt tới đỉnh phong hay chưa, còn có thể tiến thêm bước nữa hay không.
Vừa nghe như vậy, Ngọc Diệu Thần Quân và Cực Lạc Thần Quân lộ vẻ hết sức coi thường. "Bạch Hà Tích" cũng không để ý tới bọn lão, ra lệnh một tiếng, chiến trận con rối Tiên Tần bắt đầu bố trí. Hơn trăm con rối Tiên Tần bắt đầu lặng lẽ niệm chú, kích hoạt các pháp bảo mà mình đã được trang bị. Lập tức sương mù, ma chướng, mây đen từ pháp trận bay lên, hóa thành một luồng năng lượng kỳ dị, bay về phía hải đảo, lập tức bao phủ cả hải đảo rộng ba trăm dặm. Lúc này tất cả sinh linh trên đảo không thể rời khỏi đảo nửa bước, tất cả đã bị vây chặt trên đảo.
Pháp trận lại bắt đầu thi pháp, xuất ra các loại pháp bảo như Nhiếp Hồn Bình, Đoạt Hồn hồ, Thanh Ngọc Chướng... Bước đầu tiên là hấp thu lớp sương mù tích tụ vạn năm qua chưa hề biến mất trên đảo. Tức thì lớp sương mù mờ mịt này bắt đầu dần dần tiêu tan, để lộ ra chân diện mục của đảo.
Bước thứ hai bắt đầu hấp thu sinh hồn. Trên hải đảo, ngoại trừ đám Nghiệt Long ra, tất cả sinh vật khác chỉ thấy một lực hút mạnh mẽ truyền đến, từng đám ngã lăn ra chết, sinh hồn bị nhất nhất hấp thu. Nơi đây đã bị bao vây chặt chẽ, không một sinh vật nào có thể trôn thoát.
Lực hút này càng ngày càng mạnh mẽ, ngoại trừ sinh vật ra, tất cả cỏ cây trên đảo cũng bắt đầu khô héo, nguyên khí tiêu tan, bị hấp thu kiệt quệ mà chết. Tới cuối cùng, thậm chí đá núi cũng xuất hiện dấu hiệu mềm ra, dần dần hóa thành cát đất.
Thấy cảnh tượng này, Cực Lạc Thần Quân giật mình kinh hãi. Đây chính là vận chuyển lực Thiên Đạo của lão, hơn nữa còn linh hoạt, mạnh mẽ hơn lão vận dụng rất nhiều. Dần dần sắc mặt lão trở nên nghiêm nghị, dường như đã có chút sở ngộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lúc này Nghiệt Long nhất tộc cảm ứng được nguy cơ, bèn dâng lên đạo đạo hào quang, bảo vệ hang ổ của chúng, chống lại lực hút đáng sợ của lực Thiên Đạo này.
"Bạch Hà Tích" thoáng động thần niệm, phía trước chiến trận con rối lập tức xuất hiện một luồng hào quang, không hề kém hơn hào quang của bọn Nghiệt Long, chỉ có điều nhỏ hơn ngàn lần. Trong luồng hào quang này, dần dần hình dáng của đảo, của Nghiệt Long trở nên rõ ràng hơn, có thể nhìn thấy vị trí của chúng không sót chỗ nào. Hào quang bảo vệ do chúng sinh ra đã mất đi tác dụng bảo vệ, tất cả đều bị chiến trận con rối phát hiện.
Lần này tới phiên Ngọc Diệu Thần Quân biến sắc, đây là huyền bí tối cao của lực Thiên Đạo Diệu Hóa Nhân Gian của lão. Nó không chỉ đơn giản là nhìn thấu phòng ngự của đối phương, mà còn có thể bắt chước thiên địa, tái tạo ảo cảnh, khéo léo ảo hóa ra hết thảy. Cho dù phòng ngự của đối phương có hùng mạnh tới mức nào, cũng không có cách nào chống được lực Thiên Đạo này xâm nhập, hào quang phòng ngự của chúng đã hoàn toàn trở thành vô dụng.
Trong chiến trận con rối bắt đầu ngưng kết một lực lượng kỳ dị. Lực lượng này có lực xuyên thấu vô cùng đáng sợ, chính là vận dụng lực Sát Ma, sau đó lực lượng này lại hóa thành vô số tia sét, chính là lực Lôi Kiếp của Dư Tắc Thành.
Nháy mắt từng đạo lôi điện đánh ra, lập tức trên đảo vang lên một tiếng gào thê thảm. Lôi điện đã xuyên qua hào quang bảo vệ, lập tức trong hào quang có rất nhiều nơi bắn tung sương máu. Lập tức sào huyệt Nghiệt Long xuất hiện, chỉ có ba con Nghiệt Long cấp Chân Long có thể ngăn đỡ được lôi điện công kích, còn những Nghiệt Long khác đều bị nổ vỡ đầu, ngã xuống đất ầm ầm, không còn hơi thở.
"Bạch Hà Tích" vừa sử dụng pháp thuật này, hai lão Chân Nhất Thần Quân lập tức biến sắc. Bởi vì trong khoảnh khắc vừa rồi, nếu công kích này giáng lên người bọn lão, bọn lão cũng không thể nào ngăn đỡ được.
Ba con Nghiệt Long lập tức nổi giận phát ra tiếng gầm gào, chúng nhanh chóng phóng vút lên cao. Chứng kiến hậu duệ của mình bị công kích vỡ đầu mà chết, trong lòng bọn chúng lúc này lửa giận đã bùng lên cao ngất.
Ba con Nghiệt Long giận dữ bay lên, nháy mắt đã xông vào trong màn sương dày đặc do pháp bảo đầy trời bố trí. Chúng vừa xông vào lập tức bị chia cách, mỗi con bị vây trong một ảo cảnh khác nhau, không hề biết rằng mình đã lọt vào ảo trận. Nhưng ảo trận này cũng chỉ có thể đánh lạc hướng bọn chúng, cũng không thể công kích chúng. Chỉ cần phát ra công kích, lập tức chúng sẽ phát hiện ra ảo trận, đột phá cấm chế.
Pháp trận do "Bạch Hà Tích" điều khiển đã làm cho bọn chúng bị mê hoặc, bắt đầu phát động công kích loạn xạ.
Lúc này trong chiến trường con rối thình lình có năm con rối nhảy ra, hóa thành lưu quang bay vào hang ổ của Nghiệt Long. Chỉ lát sau chúng đã chạy trở về, tên nào cũng ôm theo hơn trăm quả trứng, là trứng của Nghiệt Long.
Những quả trứng rồng này to khoảng đầu người, không thể chứa trong không gian trữ vật, cho nên bị đám con rối này lấy được mang về.
Tất cả trứng này lập tức được một con rối thu lấy, chỉ chừa lại ba quả bay tới trước mặt "Bạch Hà Tích".
"Bạch Hà Tích" đập vỡ một quả, lập tức bên trong một con Nghiệt Long mới bắt đầu thành hình chừng một nửa, sau đó bắt đầu thi pháp. Lấy con Nghiệt Long mới thành hình này làm vật dẫn, thi triến một pháp thuật gì đó. Chỉ thấy Nghiệt Long thành hình kia bắt đầu dần dần biến hóa thành một khối huyết nhục màu lục, cuối cùng hóa thành một mũi trường tiễn màu xanh biếc.
"Bạch Hà Tích" lên tiếng nói:
- Lấy huyết mạch Nghiệt Long làm thân, lấy độc làm nguồn, lấy vạn hồn làm lực lượng, đây là Đồ Long Tiễn năm xưa Đại Võ Thần Đế lưu lại, chuyên giết chết cường giả Long tộc.
Dứt lời, "Bạch Hà Tích" tiếp tục tế luyện, cuối cùng có được ba mũi Đồ Long Tiễn như vậy. Sau đó y phất tay một cái, lấy ra một món pháp bảo, là một kim nỗ rất lớn, to như cánh tay, hào quang lấp lánh, kỳ quang vờn quanh thân trông như thân rồng.
Đây là pháp bảo cửu giai Tĩnh Hải Hóa Trần Khai Thiên cung.
Theo truyền thuyết, lúc Đại Võ Thần Đế trị thủy từng dùng Khai Thiên cung này giết chết hải yêu hùng mạnh. Cung này đúc bằng Hỗn Nguyên Tử Kim Đồng, sử dụng phối hợp với Đồ Long Tiễn, uy lực vô biên, vạn vật trong thiên hạ không gì ngăn nổi. Lực lượng hùng
mạnh của nó có thể bắn thủng cả trời, cho nên mới có tên là Khai Thiên cung.
Sau khi lấy cung ra, "Bạch Hà Tích" vái nó ba vái, sau đó mới nói:
- Càn khôn lãng đãng, Nghiệt Long ngăn đạo, xin bảo bối xuất thần uy trảm yêu trừ ma.
Lập tức Khai Thiên cung phát ra hào quang sáng chói, chợt nghe Ma Chủ Già Lam khẽ hự, Thiên Đạo Vạn Lực của nàng bị cường cung này hấp thu, Đồ Long Tiễn nháy mắt biến mất một mũi. Sau đó một tiếng keng vang lên, một con Nghiệt Long trên trời không kịp kêu lên tiếng nào đã rơi xuống đất.
Sau đó lại một mũi Đồ Long Tiễn nữa biến mất, lần này là Ngọc Diệu Thần Quân hự lên một tiếng, lực Thiên Đạo của lão bị hấp thu. Mũi Đồ Long Tiễn thứ hai bắn ra, lại giết chết thêm một con Nghiệt Long nữa.
Sau đó là mũi Đồ Long Tiễn thứ ba, rốt cục ba con Nghiệt Long hoàn toàn bị bắn chết, đừng nói là phản kích, thậm chí không thể phát ra tiếng kêu trước khi chết.
Cứ như vậy, tất cả Nghiệt Long trên đảo này đã bị giết hết, chuyện này kết thúc hết sức nhẹ nhàng suôn sẻ.
Tuy nhìn bề ngoài nhẹ nhàng, nhưng từ đầu chí cuối là nhờ vào tính toán của động phủ Pháp Linh. Chuyện này cần có năng lực tính toán bố trí hùng mạnh, lường hết tất cả diễn biến sự việc.
Đây là phương châm hành sự của động phủ Pháp Linh, lấy lực lượng hùng mạnh nhất nháy mắt công kích cường địch, khiến cho cường địch không thể thi triển bản lãnh của mình, chết trong nghẹn ngào tức tưởi.